Nhân lúc độ hot của Lâm Lam đang được đẩy lên cao, Thịnh Thiên cũng nhanh chóng đẩy Hàn Hinh Nhi lên, các trang thông tin trên weibo gò ép Lâm Lam, pr cho Hàn Hinh Nhi, lúc thì viết bài về tình bạn lúc thì tìm kiếm xích mích giữa hai người, tóm lại là chỉ cần là nơi có Lâm Lam thì Hàn Hinh Nhi cũng sẽ theo sát bên cạnh. Vì vậy mà độ hot của Hàn Hinh Nhi cũng không ngừng được đẩy lên cao, tuy phần đa là bị chửi nhưng thời đại internet không quan tâm bạn là fan gì, chỉ cần có fan, có tranh chấp là sẽ hot. Dựa vào đột hot đang được đẩy lên này, cộng thêm có sự hậu thuẫn của Thịnh Thiên, Hàn Hinh Nhi rất nhanh chóng đã nhận được rất nhiều công việc, sự nghiệp hừng hực đi lên. Ngược lại do không có công ty quản lý nên Lâm Lam không có cách nào để tiến hành kinh doanh chuyên nghiệp như vậy, khiến cho người khác có cảm giác cô đang dậm chân tại chỗ. Thực tế cũng không khác là bao. Từ sau khi Lí Húc bị thương, Lâm Lam liền cho thím Vương nghỉ phép một tuần. Một ngày ba bữa đều do cô phụ trách còn chú Trương đảm nhận việc sinh hoạt thường ngày của Lí Húc. Buổi chiều cô tập yoga cùng với Coco, buổi tối chạy bộ cùng Diêm Quân Lệnh. Vì là cuối tuần nên cô và Diêm Quân Lệnh cùng tới bệnh viện thăm ba, thời tiết đẹp thì sẽ chăm sóc vườn hoa, tưới nước cho mấy gốc cải, tiện thể luyện cho Vượng Tài chơi trò ngậm bóng. Nếu không phải là Tăng Tuyết cứ chốc chốc lại lái Tiểu Lục qua để lải lải bên tai thì Lâm Lam cũng quên mất là mình phải tham dự buổi yến tiệc thời thượng vào cuối tháng. Nói là buổi dạ yến thời thượng nhưng thực chất lại giống với một buổi party quy mô lớn hơn, không phải thận trọng như những buổi dạ tiệc từ thiện trước đó. Nghe nói buổi tiệc lần này có sự góp mặt của không ít những người có máu mặt, nếu may mắn có thể gặp được quý nhân ở đó, một bước lên trời không phải chuyện khó. Mục đích lần này của Lâm Lam không hề đơn thuần mà là nhắm tới giải trí Tân Trí. Tuy việc phỏng vấn rất quan trọng, nhưng nếu Lâm Lam có thể giành được sự chú ý của tổng giám đốc Tân Trí trước thì việc phỏng vấn, kí hợp đồng sẽ không còn khó khăn nữa. Muốn đi trên con đường này lâu dài thì việc tạo dựng mối quan hệ là vô cùng quan trọng. Để có được suất tham sự buổi dạ yến này, Tăng Tuyết đã tốn không ít công sức. Cạnh vườn hoa trong biệt thự. “Em nhớ rồi.” Tăng tuyết lải nhải bên tai Lâm Lam nhiều đến nỗi cô sắp dơ cả chiếc kéo trong tay lên để dọa người kia. “Đừng nói miệng không, đến lúc đó em phải tiếp xúc nhiều hơn với tổng giám đốc của Tân Trí, chị nghe nói Tần Sâm cũng xuất thân từ người mẫu, trong nhà lại có truyền thống làm diễn viên nên chắc sẽ không vớ vẩn như Thịnh Thiên.” Đi một ngày đàng học một sàng khôn, lần này ngay cả việc gia đình, tính cách của tổng giám đốc Tân Trí, Tăng Tuyết cũng tra ra một loạt. “Uhm, em biết rồi.” Nghe Tăng Tuyết tận tình khuyên bảo, Lâm Lam nghiêm túc gật đầu, tay vẫn không ngừng nhổ mấy khóm hoa mới trồng lên. Tăng Tuyết chán ghét liền bế Vượng Tài lên, “Tiểu Vượng Tài, con thương mẹ nuôi của con chứ? Mẹ ruột con đúng là muốn ta mệt chết a!” “Gâu gâu...” “Vẫn là Vượng Tài nhà chúng ta ngoan, hiểu mẹ nuôi.” Tăng Tuyết nói xong, Vượng Tài hướng về phía cô gâu gâu hai tiếng, Tăng Tuyết bỗng chốc cảm thấy Vượng Tài đúng là tri kỷ. Khóe miệng Lâm Lam giật giật, sau đó nhìn sang người đàn ông đang cau mày bên cạnh, chán ghét khều khều Tăng Tuyết, “Đừng để Vương Tài tới chỗ anh ấy.” “Chị biết, chị hiểu.” Chăm chỉ chạy tới chạy lui tới quốc tế Đỉnh Thành, Tăng Tuyết cũng phát hiện ra bí mật của đại boss, vậy nên cô ngấm ngầm gật đầu tỏ ý đã hiểu mọi chuyện. Kết quả là mấy câu nói thầm thầm của hai người khiến Diêm Quân Lệnh càng cảm thấy không vui, “Chú Trương, bế Vượng Tài đi, tôi có chuyện muốn nói với họ.” “Vâng, cậu chủ.” Chú Trương trước giờ đều luôn tỏ ra cung kính đối với Diêm Quân Lệnh. Đợi chú Trương ôm Vượng Tài đi, Tăng Tuyết mới háo hức quay sang Diêm Quân Lệnh, đại boss có chuyện muốn nói với hai người bọn cô? Đây là thật sao? Phấn khởi quá đi... Đối diện với nhan sắc của Diêm Quân Lệnh, Tăng Tuyết vẫn luôn giữ sự nhiệt tình ngay từ ban đầu. “Diêm tổng, anh có chuyện muốn nói với tôi?” Tuy đã gặp mấy lần nhưng Diêm Quân Lệnh tổng cộng chỉ nói với Tăng Tuyết không quá mười câu, đột nhiên muốn nói chuyện, chắc hẳn không phải chuyện tầm thường. Diêm Quân Lệnh gật đầu, anh bỏ qua sự nhiệt tình của Tăng Tuyết, mở miệng nói một cách ngắn gọn, “Với sức của một mình cô thì không thể hoàn thành được nhiều việc như vậy, bất cứ ngành nghệ thuật nào cũng đều có hướng nghiên cứu riêng, nhưng so với việc lãng phí để học những thứ mà mình không giỏi thì chi bằng để người đã biết làm. Sự thành công của một người nghệ sĩ không phải là theo chủ nghĩa cá nhân mà cần phải có một đội ngũ xuất sắc.” “Ý của tổng giám đốc Diêm là...” Giọng nói của Diêm Quân Lệnh không quá mạnh mẽ nhưng lại khiến Tăng Tuyết căng thẳng hơn bao giờ hết, Lâm Lam ở bên cạnh cũng đang nghe. “Những người trong tay tôi đều có danh tiếng, không hợp với Lâm Lam, nếu cô ấy đã tin tưởng cô thì chi bằng cô đứng ra để xây dựng một đọi ngũ hoàn chỉnh, làm việc có hiệu quả đi, đến lúc đó ngày mà Lâm Lam ra mặt cũng chính là ngày các cô thành công. Hiểu không?” Diêm Quân Lệnh muốn tự mình ra tay nhưng một người mẫu dựa vào xì căng đan và tin đồn để nổi lên, nếu sau lưng lại mọc ra một đội ngũ lớn mạnh thì hiển nhiên sẽ khiến dân mạng nghi ngờ. Nhưng nếu đội ngũ của Lâm Lam, đều không có danh tiếng gì cả, vậy thì đây là quá trình cả hai cùng thành công, để người mới làm ngược lại sẽ càng dễ có thành quả hơn. “Tôi hiểu!” Tăng Tuyết không ngốc, Diêm Quân Lệnh không hề vì cô thiếu mối quan hệ mà vứt bỏ cô, thậm chí là thông qua cách này để rèn dũa cô, Tăng Tuyết biết mình đã chọn đúng rồi. “Uhm.” Diêm Quân Lệnh chỉ uhm nhẹ một tiếng, sau đó đưa một xấp giấy tờ đã sắp xếp xong cho Tăng Tuyết. “Đây đều là một số hoạt động mà Lâm Lam có thể tham dự trong nửa năm sau.” “Đây...” Tăng Tuyết không dám tin là này cả cái này đại boss cũng có thể làm ra được. Lâm Lam tháo chiếc găng tay dính bùn đất ra, đi về phía trước, con mắt xinh đẹp tràn đầy ngạc nhiên, “Anh làm đống này lúc nào vậy? Nhưng những việc này không khả thi lắm nhỉ?” “Mưu sự tại nhân.” Nhìn thấy bên trên còn có cả làm người đại diện của dr, Lâm Lam có chút không dám tin. Diêm Quân Lệnh lại chỉ ném cho cô bốn chữ, trong lòng bất giác cảm thấy phấn khích. Tăng Tuyết vỗ vỗ đầu Lâm Lam, “Diêm tổng đã chọn thì làm sao có vấn đề được, không phải chúng ta cũng đã từng diễn ở buổi lễ ra mắt sản phẩm mới của dr rồi sao? Làm người đại diện chắc chắc là không thành vấn đề!” “Giành lấy nó đi.” Không phải Lâm Lam không tự tin chỉ là những người mẫu muốn làm đại diện cho dr hay thậm chí là các nghệ sĩ muốn có vị trí này không phải ít, cô lại chẳng có ưu thế gì nổi trội, muốn giành lấy là chuyện vô cùng khó khăn. Mà muốn xuất hiện ở những hoạt động khác trong xấp tài liệu kia cũng rất khó, đặc biệt là cái cuối cùng, giành lấy cơ hội để lên trang bìa một quyển tạp chí hàng đầu trong nước vào tháng 12, đây là chuyện không tưởng. Chưa nói đến những tạp chí hàng đầu này đều hợp tác với những minh tinh hàng đầu, chỉ nói đến người mẫu thôi thì chắc chắn họ cũng sẽ tìm đến các siêu mẫu, một người mẫu nhỏ như cô sao có thể được người ta cân nhắc? Huống hồ bìa tạp chí tháng mười hai tuy không cạnh tranh ác liệt như tháng 11, nhưng nó cũng là một trong những ưu tiên hàng đầu. Điều quan trọng nhất là những biên tập của các tạp chí thời trang lớn từ trước đến nay đều rất kiêu căng, ngoài những người có danh tiếng ra thì chưa từng sử dụng người mới. “Một chút tự tin cũng không có.” Diêm Quân Lệnh thấy bộ dạng của tiểu nha đầu, phát hiện ra cô chính là một thể mâu thuẫn. Lúc không nên tự tin thì giống như đốt pháo, chỉ cần khen một cái là lên tận mây xanh, lúc cần tự tin thì lại giống con đà điểu, cụp cái đầu của mình lại. “Tôi tin tưởng tiểu Lam!” So với sự mơ hồ không tự của Lâm Lam lúc này thì Tăng Tuyết lại hoàn toàn trái ngược, tự tin một cách điên cuồng. “Vậy em cũng miễn cưỡng tin bản thân mình vậy!” “Cố lên!” Lâm Lam nhìn thấy dáng vẻ của Tăng Tuyết, không nhịn được phá lên cười, cô nắm tay thành nắm đấm rồi ngây thơ hét lên, Tăng Tuyết tiến về phía cô rồi chạm nắm đấm vào nhau, sau đó lại dặn dò chuyện dạ tiệc tối mai rồi mới ra khỏi biệt thự Đỉnh Thành. “Anh có ý định bồi dưỡng chị Tuyết?” Đợi Tăng Tuyết rời đi, Lâm Lam vô tình hỏi. “Dù là đi đâu, có một đội ngũ mà mình có thể tin tưởng bên cạnh thì mọi chuyện sẽ dễ thành công hơn.” Câu trả lời của Diêm Quân Lệnh cũng coi như là khẳng định cách nghĩ của Lâm Lam. “Xây dựng một đội ngũ như vậy có khi nào làm khó chị Tuyết quá không...” “Không làm thì sao biết là không làm được, huống hồ người ở bên cạnh em không chỉ cần có sự thật lòng mà còn phải có năng lực.” Lời nói của Diêm Quân Lệnh tuy tàn khốc nhưng đó là sự thật. Lâm Lam lấy một chiếc ghế nhỏ ngồi bên cạnh chân của Diêm Quân Lệnh, không nói thêm câu gì. Cô biết anh nói đúng, mà chị tuyết sẵn lòng đi theo cô chắc hẳn là cũng không muốn cô dậm chân tại chỗ, cô tiến về phía trước, chị Tuyết tất nhiên cũng không tránh khỏi phải làm điều đó. “Vết thương của Tiểu Lí Tử thế nào rồi? Vẫn chưa tìm thấy hung thủ sao?” Hiếm có được ngày nghỉ, Lâm Lam không muốn nói chuyện công việc nữa, cọ cọ vào chân đùi của người đàn ông, chuyển chủ đề. “Không có gì đáng lo ngại, tuần này sẽ đưa cậu ta về Bắc Kinh. Đã tìm thấy hai tên hung thủ, còn một tên nữa vẫn đang tiếp tục tìm.” Suy nghĩ đến vấn đề an toàn khoảng thời gian này Lí Húc luôn ở trong biệt thự, được chú Trương và hai người khác mới phái tới chăm sóc, cộng thêm Tiêu Chấn Nhạc cứ chốc chốc lại chay qua đó một chuyến nên cũng không còn gì đáng lo ngại. Nhưng vẫn chưa tìm thấy tên hung thủ nổ súng cuối cùng, đây là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.