Siêu Đại Gia Trong Trường Học
Chương 192
Trình Đại Niên quay đầu lại, ngó thấy bốn phía đều không có ai mới gật đầu nói tiếp: “Đúng rồi, với thế lực của nhà họ Hồng thì mình anh cũng không đủ sức trực tiếp phản kháng lại, nhưng với họ Hà lại là chuyện hoàn toàn khác.
Họ Hà hoàn toàn có đủ thực lực chống lại sự liên thủ giữa anh vợ với nhà họ Tưởng.
Nếu mà Tư Tư có thể gả cho cậu nhóc đó, trở thành người nhà họ Hà thì chúng ta còn gì phải lo lắng nữa”.
“Nhưng mà cách này rất nguy hiểm.
” Hồng Diệp Trinh thấp giọng nói: “Em tán thành cách làm của anh, nhưng vấn đề là đến bây giờ anh đã chắc cậu nhóc đó là người nhà họ Hà đâu? Nếu như đúng thì liệu cậu ta có phải họ hàng bên ngoại của họ Hà hay không? Nếu thực sự đúng như vậy thì em không tin Hà Chấn Đông sẽ vì người họ hàng xa này mà đắc tội với Tưởng gia hay những gia tộc có vai vế ở Nam Đô này".
“Họ hàng bên ngoại ư?” Trình Đại Niên rất tự tin lắc đầu phủ nhận.
Hồng Diệp Trinh thấy vậy, không nhịn được nói: “Em cũng biết bên nội nhà họ Hà không có con trai, các bác, các chú sinh ra toàn con gái, chỉ có mấy đứa cháu trai có họ hàng gần hơn một chút, nhưng cũng chẳng đứa nào tử tế cả.
Em tin với tính cách của Hà Chấn Đông, chắc chắn sẽ không trọng dụng bọn họ chứ đừng nói việc giao cả gia tộc vào tay họ”.
“Những điều em nói ai chả biết, nhưng còn một chuyện mà mọi người không biết.
” Trình Đại Niên đáp.
“Chuyện gì?”“Em có biết, Hà Chấn Đông thực ra còn có một đứa con trai khác, nhưng hồi bé bị người ta bắt cóc rồi không?”, Trình Đại Niên đột nhiên thấp giọng nói.
“Chuyện này em cũng nghe qua, nhưng đã mười chín năm rồi, họ Hà với họ Tô có không ít nhân vật tai to mặt lớn trong giới chính trị, cũng vì sự việc này mà bỏ biết bao công sức.
Nhưng sự việc năm đó không có camera ghi lại, cũng không có vân tay hay bất kì dấu vết nào, nhớ lại lúc đó thật chẳng khác nào mò kim đáy bể, thật sự quá khó khăn.
.
.
.
.
.
”Nghe đến đây, hai mắt Hồng Diệp Trinh bỗng mở to, bà nhìn ông với ánh mắt không thể tin nổi.
“Anh, ý anh là.
.
.
?”“Đúng vậy.
Em còn nhớ chú Lưu không?”, Trình Đại Niên gật đầu xác nhận, sau đó nói tiếp.
“Nhớ chứ, đó chẳng phải đại quản gia nhà họ Hà sao? Năm đó, khi Hà Chấn Đông mới nên gia lập nghiệp đều được một tay ông ta che chắn, bảo vệ.
Suy cho cùng, lúc đó, mấy việc liên quan đến sản nghiệp y dược đều vô cùng nguy hiểm, nếu không nhờ chú Lưu đỡ thay cho Hà Chấn Đông mấy đao kia thì, có lẽ cũng không có được một Hà gia lớn mạnh như hiện nay.
” Hồng Diệp Trinh xúc động nói.
“Đúng vậy, chú Lưu là trụ cột vững chắc cho nhà họ Hà, ngoài hai vợ chồng Hà Chấn Đông và Tô Duyệt Như ra thì những người khác trong nhà đều phải kính nể ông ấy, có thể nói ông ấy là người có tiếng nói thứ ba trong họ Hà đấy”.
Mắt Trình Đại Niên ánh lên tia xúc động, ông nói tiếp: “Nhớ lại buổi hòa nhạc hôm đó, ông ấy lại cung kính như vậy với một cậu nhóc vô danh tiểu tốt.
Mặc dù trước mặt anh, ông ấy cố tình che dấu nhưng anh vẫn có thể nhận ra, bất kể là trong buổi hòa nhạc hay trong lúc nói chuyện, mọi sự chú ý của ông ấy đều dồn vào Lâm Dật”.
Mặc dù, vì lí do sức khỏe mà Hồng Diệp Trinh không tham dự được buổi hòa nhạc hôm đó, nhưng bà vẫn hoàn toàn tin vào những gì Trình Đại Niên nói.
“Nhưng mà biết đâu vì nguyên do khác thì sao? Có thể do cậu ấy là khách nhà họ Hà mời đến, hoặc cũng có thể là họ hàng thân thích gì với chú Lưu chẳng hạn?”Hồng Diệp Trinh cũng không phải không muốn thừa nhận thân phận của Lâm Dật, nhưng mà đối với những việc quan trọng như thế này, là một người vợ, bà phải giúp ông xem xét thấu đáo mọi khía cạnh, tránh để đến cuối cùng sự việc lại tiến triển đến mức không thể cứu vãn được.
“Anh đã điều tra rồi, chú Lưu vốn một thân một mình, ở Nam Đô hay ở quê đều không có bất kì họ hàng thân thích nào cả, vì vậy chắc chắn Lâm Dật có quan hệ gì đó với nhà họ Hà.
Không cần biết cậu ta có phải đứa con trai mất tích mấy chục năm của Hà Chấn Đông hay không, chỉ cần là người được Hà gia trọng dụng thì gả Tư Tư cho cậu ta chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
” Trình Đại Niên nói một cách đầy chắc chắn.
“Nhưng mà theo em nghĩ, dù cái cậu Lâm Dật này có thật sự đáng tin đi nữa thì đối với chuyện hôn sự này chúng ta cũng không thể quá nóng vội.
Ngộ nhỡ Tư Tư không đồng ý, chúng ta làm như vậy chẳng khác nào lúc đầu anh trai em ép em lấy Tưởng Lệnh Kỳ hay sao?” Hồng Diệp Trinh suy nghĩ một lát rồi tiếp tục nói.
Trình Đại Niên chỉ gật đầu: “Yên tâm đi, chuyện này anh cũng nghĩ đến rồi”.
Trong khi đó, Lâm Dật với Trình Tư Tư vẫn đang ở cổng sau phát bực với hai tên bảo vệ.
“Thật xin lỗi hai vị, toàn bộ biệt thự này hôm nay đã được bao trọn rồi, nếu không có thiệp mời thì đều không thể vào trong”, hai người bảo vệ vẫn rất kiên quyết không cho Lâm Dật và Trình Tư Tư vào trong.
“Không phải tôi đã nói với các người rồi sao! Tôi là Trình Tư Tư, người bao trọn nơi này hôm nay là bố tôi, tại sao tôi lại không được vào chứ?” Trình Tư Tư sắp tức chết mất! Cô đã bị giữ lại ở đây gần 15 phút rồi, bất luận giải thích thân phận của mình thế nào bảo vệ cũng không tin.
Trước mắt đã gần 8h - bắt đầu buổi tiệc rồi, Trình Tư Tư tức giận dậm mạnh chân xuống đất, nhưng cũng không biết tiếp tục tranh luận với bảo vệ thế nào nữa.
“Trình Đại Niên mà là bố cô thì bố tôi là Bill Gates đấy, đừng nhiều lời vô ích nữa, không có thiệp thì không thể vào.
Còn ở đây ra vẻ nữa là tôi đuổi hai người ra ngoài đó, biết chưa!”, bảo vệ hăm dọa nói.
Dù cho xét về tướng mạo hay khí chất, Trình Tư Tư đều vô cùng xuất chúng, nhưng mà hôm nay lại có không ít cô gái hám lợi thừa nước đục thả câu tới đây.
Bọn họ đều ăn vận giống như các tiểu thư quyền quý nhưng trên thực tế, bỏ lớp trang phục kia xuống không biết biến thành dạng gì nữa, vì vậy mà dù đối diện với một Trình Tư Tư khí chất ngời ngời như thế, bảo vệ cũng không nể mặt một chút nào.
“Các người!”, Trình Tư Tư giận đến đỏ cả mặt, cô cũng không dám gọi điện cho bố.
Dù là, lúc đó nghe giọng có vẻ tâm trạng bố khá tốt, nhưng bây giờ buổi tiệc đã sắp bắt đầu rồi, không có gì bảo đảm là tâm trạng ông vẫn tốt như vậy.
“Thôi được rồi, để tôi gọi điện hỏi thử xem.
” Lâm Dật vừa nói vừa rút điện thoại ra.
“Anh?”, Trình Tư Tư ngạc nhiên quay ra nhìn Lâm Dật.
“Ừ, để tôi gọi.
Nếu mà có người quen ở trong thì có thể bảo họ ra cổng sau đón chúng ta.
” Lâm Dật gật đầu xác nhận.
Sự thực là hơn nửa trong số khách mời hôm nay đều là người nhà cậu cả, vậy nên cậu quyết định gọi cho Hà Chấn Đông, có lẽ sẽ không vấn đề gì.
Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên phía sau có tiếng giày cao gót vội vã đi tới, ngay sau đó, một bóng dáng yêu kiều xuất hiện trước tầm mắt của hai người.
“Xin chào, đây là thiệp mời của tôi, cổng trước hiện tại đông người quá nên tôi có thể vào từ cổng sau không?”, Quách Y Hàm chìa ra một tấm thiệp đỏ thiếp vàng trước mặt bảo vệ, tươi cười hỏi.
“Là cô?” Trông thấy Quách Y Hàm, Lâm Dật liền kêu lên.
“Tên biến thái?” Nhìn thấy Lâm Dật, Quách Y Hàm cũng tròn mắt ngạc nhiên thốt lên.
Biến thái ư? Trình Tư Tư chớp chớp mắt, không hiểu thế là thế nào?“Có thể nói năng tử tế chút không?”, Lâm Dật nói với vẻ cạn lời.
“Thưa cô, cô có thể vào trong được rồi”, đúng lúc đó, bảo vệ cũng vừa kiểm tra xong thiệp, hạ dây ngăn cách xuống, tỏ ý Quách Y Hàm có thể vào trong.
Quách Y Hàm gật đầu cảm ơn rồi nhận lại thiệp mời, chuẩn bị đi vào.
“Đợi một lát!” Trình Tư Tư đột nhiên lên tiếng gọi cô lại.
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì một tấm thiệp mời có thể dẫn theo hai người bạn cùng vào đúng không? Vậy thì,.
.
. tiểu thư, nếu tiện cô có thể cho tôi với bạn vào cùng không?”“Hai người?” Quách Y Hàm có chút hoài nghi nhìn bọn họ: “Hai người cũng muốn tham gia tiệc của Trình gia?”Trình Tư Tư gật đầu khẳng định lại: “Đúng vậy, tôi có việc rất quan trọng cần gặp ông Trình, cô có thể dẫn bọn tôi vào cùng không, tôi có thể trả cô tiền”.
Trình Tư Tư không dám nói mình là con gái Trình Đại Niên nữa, cô sợ đối phương nghe thấy sẽ lại phản ứng giống bảo vệ ban nãy, cho rằng cô đang khoác loác, sau đó từ chối không cho vào cùng.
Quách Y Hàm do dự một lát.
Thực ra tấm thiệp này cô cũng vừa mới mua lại được từ một người quen trước cổng, ba triệu tệ.
Nếu không phải người đó có việc đột xuất không thể tham dự thì cô cũng đâu có được giá lời như thế.
“Nhưng mà tôi đâu có quen cô đâu.
” Quách Y Hàm vẫn do dự nói.
“Vậy chắc cô biết Lâm Dật đúng không, tôi là bạn tốt của cậu ấy, hơn nữa tôi thực sự có việc rất gấp cần gặp ông Trình.
Nếu cô không tin, tôi có thể đưa chứng minh thư cho cô giữ, đợi vào đươc trong rồi tôi sẽ cảm ơn cô sau, được không?”, Trình Tư Tư rối rít nói.
Chỉ còn 10 phút nữa là bữa tiệc bắt đầu rồi, Trình Tư Tư biết rõ sự lợi hại của bố và bác mình, mà lúc này cũng không nghĩ được gì nhiều nữa, liền thực sự định lấy chứng minh thư ra đưa cho Quách Y Hàm.
“Thôi được rồi, cô đi theo tôi.
” Quách Y Hàm thở dài nói.
Thiết nghĩ cô gái này chắc cũng giống mình, gánh trên vai trách nhiệm của gia đình cùng công ty, cực chẳng đã mới làm như vậy”.
“Có điều.
.
.
.
.
.
” Quách Y Hàm đột nhiên ngừng lại, chỉ tay về phía Lâm Dật nói tiếp, “Cô có thể vào cùng, nhưng còn tên biến thái này thì không, nếu không, miễn bàn đi”.
.
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
148 chương
125 chương
32 chương
57 chương
123 chương
85 chương