-567 “Bành!” Minh Hạo một quyền chuẩn xác đánh vào đầu lâu khỉ tuyết, trong nháy mắt máu hạ xuống một đoạn, trên đầu bay lên con số đỏ cao ngất báo ra số sát thương một quyền vừa rồi gây nên. Gây ra hơn 567 sát thương! Minh Hạo nhìn con số nội tâm, như vậy thành công đánh ra bạo kích x2 sát thương, nếu tính không lầm cộng thêm thuộc tính trang bị bao tay 10% sát thương bạo kích +27. Máu khỉ tuyết từ 1110 giảm xuống một nửa còn 543 máu, một con số khá lớn. “Gràooo!” Khỉ tuyết như rơi vào cuồng nộ, nó gào lên một tiếng, khí lãng vô hình từ khỉ tuyết phóng ra, chấn bay Minh Hạo đứng gần đó, bay hơn chục mét bên ngoài ngã xuống đất mới dừng lại, may mắn chỉ là khí lãng bình thường, không làm Minh Hạo bị thương. Minh Hạo lúc nãy cảm giác mình bay ra xa sợ hết hồn, dù sao hắn cấp độ thấp 10, máu chỉ có 600, không hi vọng bị một bàn tay của khỉ tuyết đem đánh bay về thành. Đứng lên, nhìn máu bản thân không mất, Minh Hạo âm thầm cảm thấy may mắn. Lạnh lùng nhìn khỉ tuyết đứng lên, trong đầu nhớ đến kỹ năng của nó. -Khỉ Tuyết Kỹ năng: 1. Gầm gừ: đem địch nhân phóng ra xa, còn có công dụng khác là hô gọi đồng đội. 2. quả cầu tuyết: đem tuyết dưới đất vo thành quả cầu tròn, phóng tới kẻ địch, gây ra 40% chậm chạp thuộc tính, có 30% tỷ lệ gây ra đóng băng, gây ra 195 sát thương. “Không được, mình phải đánh nhanh thắng nhanh.” Minh Hạo nghĩ đến kỹ năng thứ nhất kêu gọi đồng đội không khỏi sợ run người, nhanh chóng dùng tốc độ cao nhất chạy đến khỉ tuyết. Trong giây lát, Minh Hạo chạy đến bên người khỉ tuyết, một quyền đánh vào thân thể nó. “Bành!” -270 Minh Hạo liếc nhìn máu trên đầu khỉ tuyết còn 273, lại nhanh chóng tung ra một quyền, “Bành!” một tiếng, khỉ tuyết biến thành bia gỗ cho Minh Hạo luyện quyền, lấy tốc độ của Minh Hạo, hiện tại có thể miễn cưỡng đem khỉ tuyết tránh né, đùa bỡn nó. -270 Một quyền cuối cùng đánh ra, theo con số bạo màu đỏ trên đầu kích bay lên -540, âm thanh hệ thống đồng thời vang lên tiếng chúc mừng, bị một quyền đánh hết máu, khỉ tuyết cả thân thể khổng lồ ầm ầm ngã xuống đất tắt thở. “Chúc mừng người chơi Chịch Gái Ngàn Năm nhận được 550 exp, bởi vì ngài vượt cấp đánh quái, cách một cấp tính cộng thưởng 10% exp, ngài cách 35 cấp, hệ thống tính ra thưởng thêm 350% exp (1925 exp), ngài thu được tổng cộng 2475 exp.” “Chúc mừng người chơi Chịch Gái Ngàn Năm tăng lên lv 11.” “Chúc mừng người chơi Chịch Gái Ngàn Năm tăng lên lv 12.” “Chúc mừng người chơi Chịch Gái Ngàn Năm tăng lên lv 13.” Minh Hạo bật lên xem thông tin cá nhân mình. Tên nhân vật: Chịch Gái Ngàn Năm Danh vọng: 400 Đẳng cấp: lv 13 ( 805/995) HP: 800 MB: 800 Sát thương: 371 Phòng thủ: 131 Bạo kích (tỷ lệ): 40% Tốc độ: 276 May mắn: 1 Tiền: 500 đồng. Minh Hạo nhìn xong thỏa mãn tắt đi bảng, chợt nghe từ xa vang vọng âm thanh gào rú, sắc mặt biến đổi, nhanh chóng chạy đi nơi xa, hắn không muốn đứng tại đây để lũ khỉ đực đè ra thông cúc hoa về thành a. … Một ngày chậm rãi trôi qua, Minh Hạo ở tại nơi tuyết bao phủ này cày ngày đêm 24 trên 24 không ăn uống, nếu là người bình thường sớm không chịu nổi, lấy Minh Hạo cảnh giới vượt qua thần, không ăn ngủ một ngàn năm cũng chẳng hề sao. Một ngày nửa trôi qua…một ngày tiếp… Tổng cộng ba ngày, Minh Hạo không ăn ngủ ba ngày cày cuốc liên tục, rốt cuộc không uổng công sức, trong game thần chiến hắn nhận được hai danh hiệu “Cuồng Cày” hoặc “Thằng Điên” Danh hiệu này không phải do hệ thống mà do người chơi tặng. Ba ngày này Minh Hạo cày cuốc, từ cấp 10 leo lên đến cấp 40, chiếm ngôi đầu bảng top 10 đẳng cấp. Hai ngày trước, người chơi thần chiến phát hiện chuyện bất thường, một cái tên xa lạ lại quen thuộc bỗng chốc dùng tốc độ tên lửa tăng cấp, chỉ cần 30 phút hay 1 tiếng là lên cấp. Điều này làm người chơi nghi ngờ bắt tay vào điều tra, không điều tra thì thôi, vừa điều tra cả đám trên mặt hiện lên khiếp sợ. Cái tên Chịch Gái Ngàn Năm rất nhanh ở ngày thứ mười trong thần chiến lần nửa nổi như cồn, có nhiều người vừa nhìn tên hắn không khỏi nhớ tới một sự kiện cực kỳ quan trọng: đây không phải là người chơi ngày đầu tiên chưa đầy một tiếng giết boss ư? Diễn đàn game thần chiến vì sự kiện Chịch Gái Ngàn Năm soắn ngôi hạng 1 của người chơi Tùng Vô Địch trở nên náo nhiệt dị thường, bài viết, topic có hơn trăm ngàn, đa số đặt câu hỏi, tò mò làm sao tên Chịch Gái Ngàn Năm lên cấp nhanh như vậy? Có nhiều người âm thầm để ý Minh Hạo tăng cấp trong mấy ngày qua, phát ra bài viết: thằng này bị điên, cày suốt ngày đêm mới ở ba ngày lên lv 40 được. Bài viết vừa ra, nhiều người chạy vào ủng hộ đồng ý, bọn hắn mấy ngày nay theo dõi bảng xếp hạng 100 người đẳng cấp sever Việt Nam, lúc này đột nhiên giết ra Chịch Gái Ngàn Năm, dùng tốc độ siêu việt nhân loại, từ hạng 100, chỉ vài giờ lên đến hạng 99 rồi 98... Nói chung, nhiều người bắt đầu nghi ngờ về cái tên xa lạ Chịch Gái Ngàn Năm này, không làm thì thôi, vừa làm liền gây ra oanh động làm người kinh sợ. Minh Hạo cày đến cấp độ 40 thoát game, dù sao trong game cày nhiều có chút chán. Minh Hạo mở mắt nhìn xung quanh, ngó trên tường đồng hồ đã là 8h sáng. “Cạch cạch cạch.” Lỗ tai linh mẫn, nghe âm thanh Minh Hạo không khỏi quay lại nhìn, trông thấy thân ảnh yểu điệu đang ngồi chơi máy tính không phải Sinh Đạo thì còn ai? Minh Hạo tò mò không biết cô nàng này chơi máy tính làm gì, chậm rãi đi tới, nhìn màn hình, hắn phát hiện, Sinh Đạo không phải xem phim heo như mấy ngày trước, trên google search thông tin. “Cách làm qwVT0cV mẹ.” Minh Hạo nhìn xong khẽ cười, đi tới bên cạnh Sinh Đạo, nhẹ nhàng cúi người hôn mặt nàng một cái, ôn nhu hỏi: “Em đang muốn học cách làm mẹ à?” Sinh Đạo ánh mắt nhìn màn hình không chớp, nhẹ gật đầu nói: “Ùm, em sợ sau khi sinh ra đứa bé ra không biết nuôi nó.” Minh Hạo gật đầu hiểu, dù sao Sinh Đạo biến thân nhân loại, nhưng bản chất lại là một thứ không có cảm xúc, nó như võ học (công pháp), không có tình cảm. Nàng mới đây biến thành nhân loại, còn một số cái chưa quen thuộc lắm, cho nên không tránh khỏi ngơ ngác mà lên google tìm kiếm đọc thông tin. Minh Hạo không làm phiền nàng, đang muốn đi ra ngoài dạo chơi thư giãn, đúng lúc này loa máy tính phát ra âm thanh thông báo. “Ồ, Dâm đ*o, ngươi giỏi thật.” Âm thanh lành lạnh vang lên bên tai, làm Minh Hạo có chút không thích ứng, lúc này Sinh Đạo vẻ mặt xoay người, ‘ôn nhu’ nhìn hắn nói ra từng chữ: “Ngươi tốt lắm chồng yêu, vậy mà qua mặt ta, lên mạng tìm kiếm tình thú rồi ha.” Giọng ôn nhu như thường, nhưng vào tai Minh Hạo lại lạnh lẽo, tựa như âm thanh từ địa ngục cửu u băng tuyết truyền ra, Minh Hạo trong lòng chột dạ, giật mình lắp bắp nói: “Làm sao có thể, ngoài trừ ngươi ra ta còn ai.” “Thế chồng yêu, giải thích cho em xem cái này là sao.” Theo Sinh Đạo chỉ tay vào màn hình, Minh Hạo thấy một cái tin nhắn từ facebook gởi tới, ảnh avatar là một cô gái tóc đen xinh đẹp,: Anh đâu rồi, ba ngày sao không thăm em, em rất nhớ anh, hôm nay em đến thăm nhà anh được không…. Trong tin nhắn tràn đầy yêu thương đường mật, tựa như người yêu nhắn tin cho nhau. Minh Hạo nhìn xong cảm giác không ổn, rốt cuộc biết tại sao Sinh Đạo thay đổi một mặt lạnh lẽo khác thường như vậy, thì ra cô nàng này là ăn dấm chua ghen a. “Thế nào chồng yêu, ngươi sao không nói lời nào?” Sinh Đạo như mỉm cười ôn nhu nhìn hỏi, ánh mắt xanh ngọc phun lửa nhìn chằm chằm Minh Hạo, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Minh Hạo nhìn vẻ mặt nàng đành thở dài, cuối cùng như học sinh phạm lỗi, cúi đầu kể ra toàn bộ sự việc: “Ngày trước…” ... P/s: ngày qua nghỉ một ngày do bận + giải lao, tác giả cũng là người không phải máy, ngồi nhiều cũng đau lưng + nhức mắt a @@! các bác thông cảm.