Siêu cấp tuần cảnh
Chương 9 : Anh hùng cứu mỹ nhân , chơi đùa với lưu manh ( hạ )
Bọn bang chúng đứng sau Tế Liễu Đinh được một trận cười to , Điền Ny đứng ở phía sau Trương Sở Lăng cũng tức giận đến xanh mặt.
Nhưng bản thân của Trương Sở Lăng không có một điểm tức giận, giống như không có chuyện gì xảy ra , hướng về Tế Liễu Đinh nói rằng, " Đèn xe này của ngươi, hình như có màu sắc không đúng với giấy chứng nhận đăng ký xe , phiền ngươi giải thích một chút."
"A Sir, thay đổi màu sắc là việc của ta, ta báo với công ty vận chuyển, hơn nữa đã trả tiền, chỉ là giấy chứng nhận đăng ký xe mới còn chưa đến kịp." Tế Liễu Đinh không kiên nhẫn nói,vào thời khắc mấu chốt mình tán gái mà Trương Sở Lăng xuất hiện quấy rối làm hắn phi thường khó chịu, "Ngươi còn đứng ở đây làm gì, không còn nhanh chóng báo cáo với trung tâm." Hắn vẫn nghĩ Trương Sở Lăng bây giờ chính là Trương Sở Lăng yếu đuối trước kia, lớn tiếng quát.
Trương Sở Lăng liếc mắt nhìn sơ qua màu sắc của đèn xe một lần nữa , lại không nghĩ rằng Tế Liễu Đinh lại cam lòng dùng tiền đổi giấy chứng nhận xe mới , lúc này hắn cũng không có thời gian đi chứng thực sự thật giả trong lời nói của Tế Liễu Đinh , đối với việc Tế Liễu Đinh khiêu khích lần nữa, cho dù là hắn có tâm tình rất tốt, nhưng lúc này cũng phát cáu.
"A Sir làm như thế nào không cần tới ngươi chỉ giáo, mời ngươi trình giấy căn cước." Trương Sở Lăng không kiêu ngạo không siểm nịnh nói .
Tế Liễu Đinh không nghĩ tới khuôn mặt Trương Sở Lăng ngày hôm nay thay đổi giống như trở thành một người khác, không chỉ lá gan lớn, đầu óc tựa hồ cũng linh hoạt rồi, nhất thời có điểm không kịp phản ứng, đây chính là tên cảnh sát mà trước kia chỉ cần mình quát một câu đã run lên sao?
"Tiểu tử, ngươi đùa giỡn đúng không? Ngươi dựa vào cái gì để kiểm tra giấy căn cước của Đinh ca, hắn miệng thối? Hắn lớn lên xấu xí? Ngươi có học điều lệ của cảnh sát không, rất thích bắt người , tố cáo người khác phải có chứng cứ, ngươi căn cứ vào cái gì?" Một thanh niên ngạo mạn mặc y phục rách rưới đứng phía sau Tế Liễu Đinh, cà lơ phất phơ mà hỏi thăm.
Lời nói của thanh niên ngạo mạn làm một trận cười vang lên , chỉ là tiếng cười của bọn hắn rất nhanh liền đã dừng lại, "Các ngươi tự cho mình là hiểu biết a." Thanh âm nhẹ nhàng, đến từ phía sau Trương Sở Lăng , nguyên lai là Điền Ny nghe được lời nói của thanh niên ngạo mạn nhịn không được lầm bầm một câu.
Những lời này nếu như Trương Sở Lăng ra nói, khẳng định Tế Liễu Đinh lập tức đã la hét đòi kiện, mà lời nói lại từ trong miệng mỹ nữ ra, thế nhưng hắn lại xấu hổ tính toán, hung hăng trừng mắt với thanh niên ngạo mạn, hắn đi tới bên cạnh Trương Sở Lăng gằn giọng nói, "Dù cho ta miệng thối, ta lớn lên xấu xí, cũng không đại biểu là ta phạm pháp a, ngươi như vậy lạm dụng chức quyền, cẩn thận ta kiện ngươi a."
Trương Sở Lăng lui ra phía sau vài bước, tránh được cái miệng thối của Tế Liễu Đinh , bình tĩnh nói rằng: "Tiên sinh, căn cứ vào điều lệ hình sự hiện hành, công an điều lệ cùng nhập cảnh điều lệ, ta đều có quyền yêu cầu ngươi đưa ra giấy căn cước bằng văn bản rõ ràng, mặt khác ở tình huống hoài nghi hợp lý , ta có thể có quyền tiến hành lục soát ngươi."
Đổi lại là Trương Sở Lăng trước đây, chưa từng thuộc hết điều lệ cảnh sát, chớ nói chi đến nhiều điều lệ như vậy, mà Trương Sở Lăng hiện tại, vì đáp ứng nguyện vọng của phụ thân, chuyện thứ nhất chính là hiểu rõ toàn bộ điều lệ cảnh sát ở cục cảnh sát, như vậy cam đoan tài năng bản thân sẽ không bị thượng cấp lưu lại bản kiểm điểm về hành vi không tốt , hơn nữa khi phá án sẽ không bị động.
Vừa nghe nói Trương Sở Lăng có khả năng còn muốn soát người , toàn thân Tế Liễu Đinh đổ mồ hôi lạnh, trên người hắn chính là có vài bao vật phẩm vi phạm lênh cấm , nếu như bị khám xét ra, chắc chắn bị mang đến cục cảnh sát, hắn vội vã thay đổi một bộ mặt, cười với Trương Sở Lăng nói: "A Sir, xem bộ dạng chúng ta cần phải hiểu bọn ta là các công dân tốt , nhất định sẽ cùng cảnh sát hợp tác. Nếu ngươi muốn xem giấy căn cước của ta , ta cho ngươi xem là được "
Tế Liễu Đinh vừa nói chuyện, vừa móc trong túi quần ra giấy căn cước đưa cho Trương Sở Lăng, chỉ là trong mắt của hắn chợt hiện lên một tia thâm hiểm .
Trương Sở Lăng đang chuẩn bị đưa ta nhận giấy căn cước,nhưng Tế Liễu Đinh cố ý đem giấy căn cước làm rơi trên mặt đất.
Kỳ thực với nhãn lực của Trương Sở Lăng , làm sao lại không thể phát hiện ánh mắt dị thường của Tế Liễu Đinh, sở dĩ trơ mắt nhìn giấy căn cước rơi xuống trước mặt, cho dù không tốn chút sức lực nào cũng có thể cầm được, hắn cũng lười động thủ, hắn chỉ là muốn tự thể nghiệm một lần,những kẻ du thủ du thực ở thế kỷ 21 có chút bản lĩnh gì.
"A Sir, xin lỗi, giấy căn cước rơi mất rồi, đêm qua ta cùng bạn gái vui chơi cự điểm, bây giờ thắt lưng rất đau, không có cách nào khom người để nhặt giấy căn cước lên, phiền ngươi hợp tác, đem giấy căn cước nhặt lên trả lại cho ta." Tế Liễu Đinh mắt liếc nhìn Trương Sở Lăng, lười biếng nói .
" Gà quá." Trương Sở Lăng trong lòng xem thường nói . Hắn hiện tại hầu như có thể đoán trước sự việc phát sinh tiếp theo, giả như bản thân xoay người lại thay hắn nhặt giấy căn cước lên, đối phương khẳng định sẽ nhân cơ hội hung hăng đạp vào tay của mình một chút, sau đó "Thành khẩn" áy náy xin lỗi; nếu như bản thân kiên trì để Tế Liễu Đinh tự mình nhặt giấy căn cước, hắn sẽ giả bộ khom người xuống dùng đầu húc vào bụng của mình, một khi bản thân đẩy ra hắn, hắn sẽ đến cục cảnh sát kiện về việc đánh người.
Không thể không nói, cảnh sát Hồng Kông bị trói buộc rất nhiều, tất cả đều phải bảo vệ dân chúng đứng về phía dân chúng đó chính là một vấn đề lớn phải lo lắng , do đó việc phá án của cục cảnh sát từ lâu đã trở nên rất bị động.
Đáng tiếc chính là, Trương Sở Lăng ngày hôm nay đã không còn là Trương Sở Lăng của ngày xưa, hắn làm bộ xoay người lại kiểm giấy căn cước, nhưng lảo đảo một cái, chân không cẩn thận đạp phải giấy căn cước của Tế Liễu Đinh,mà căn bản chính là giấy căn cước rớt bên chân Trương Sở Lăng cũng không có quá xa , nói rớt ngay cạnh chân cũng không sai biệt lắm , "Tiên sinh, xấu hổ a, ta đêm qua ngủ trên giường bằng ván cứng, hiện tại thắt lưng vẫn còn đau nhức đây này, thân phận của ngươi phải làm phiền bằng hữu của ngươi kiểm tra hộ rồi".
Hành động này của Trương Sở Lăng , không chỉ làm bọn chúng giương mắt trơ ra nhìn,mà phía sau hắn Điền Ny cũng là kinh ngạc cười toe tóet, hắn thực sự là thắt lưng đau nhức, vẫn còn cố ý trêu cợt , những tư liệu online kia không phải đều nói đầu của hắn kém phát triển,con người hắn thành thật lắm sao, lẽ nào thân thể của hắn thực sự khó chịu? Nghĩ tới đây, Điền Ny trong lòng một trận cảm động, thân thể Trương Sở Lăng như vậy, vẫn còn trở lại thay bản thân chịu nạn.
"Tiểu tử, ngươi đùa bỡn ta đúng không, ta cần báo cảnh sát." Tế Liễu Đinh thấy Trương Sở Lăng không chỉ không mặt mình, trái lại còn làm một việc khiến cho mình mất mặt mũi, hắn hét lớn một tiếng liền móc ra điện thoại di động.
"Tiên sinh, báo án rất phiền phức , ngươi xem đã đến thời gian ăn bữa trưa, ta nhân dịp này đến quán Cây Vải nếm thử thức ăn ở nơi ấy ." Trương Sở Lăng nhìn một chút trên cổ tay , nhẹ nhàng mà nói .
Nghe được Trương Sở Lăng nói,tay cầm điện thoại của Tế Liễu Đinh tựa như không có lực buông thõng xuống phía dưới, Hoãng lão đại của hắn lúc này đang ở quán Cây Vải đánh bạc , nếu như thật sự làm cho cảnh sát tìm tới cửa, sau đó đám tiểu đệ còn nói là bản thân báo cảnh sát, về sau bản thân cũng đừng nghĩ ở Cửu Long lăn lộn.
"Chúng ta đi." Nhụt chí liếc mắt nhìn Trương Sở Lăng , trong lòng nghi hoặc không ngớt làm thế nào Trương Sở Lăng biết lúc này đại ca của mình đang đánh bạc , cũng là không dám tin vận xui sẽ tìm Trương Sở Lăng , dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ lúc trước đã tiêu tan hết, ủ rũ mà dẫn dắt đám tiểu đệ đi ra.
Như vậy cũng có thể sao ? Vốn đang lo lắng Trương Sở Lăng gặp phải khiếu nại của bọn chúng, Điền Ny trong lòng đang hổ thẹn , lại không nghĩ rằng cái bọn vênh váo hung hăng ấy chỉ vì câu nói chẳng ra sao của Trương Sở Lăng mà lập tức xám xịt rời đi.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
207 chương
137 chương
85 chương
34 chương
20 chương