Giáo quan Lưu Lệ và các nữ học viên nghe Lâm Phi nói thế bèn thử kéo một nam học viên đang hôn mê đi. Nhưng vừa di chuyển một chút, chưa được mấy bước thì vết mổ của Lâm Phi đã bị toác, máu tươi chảy ra. - Tìm mấy miếng vải băng bó cho họ rồi khiêng. Lâm Phi thấy thế đành đổ thêm chút thuốc. Giáo quan Lưu Lệ cùng với các nữ học viên đi tìm vải. Họ lấy mấy cái ga giường, cắt thành từng mảnh rồi băng bó cho hơn hai mươi nam học viên đang hôn mê. Sau khi băng bó xong, giáo quan Lưu Lệ, các nữ học viên và cả Ngô Tiểu Man cùng khiêng những học viên kia ra khỏi biệt thự. Sau khi tất cả đã ra ngoài, Lâm Phi lấy từ trong nhẫn không gian ra một số chất dễ cháy đổ quanh biệt thự rồi châm lửa. Sau khi Lâm Phi ra khỏi đó, cả biệt thự bùng cháy. Đầm nước ngầm của mỹ nhân ngư cũng bị Lâm Phi đổ chất đốt xuống, mùi thịt người và thịt cá nướng quện với mùi gỗ cháy, ánh lửa xung thiên chiếu sáng cả màn đêm. Khi mấy người Lâm Phi đang định nghỉ ngơi một chút thì một nữ học viên nhờ vào ánh lửa nhìn thấy trên bãi biển có một đàn cá đầu người tóc dài đang bơi về phía họ. - Nhìn kìa, có nhiều đầu người quá! Nữ học viên đó hét lên. Lâm Phi và giáo quan Lưu Lệ mấy người họ nhìn sang thì thấy đó chính là một đàn quái vật mỹ nhân ngư. Số có thể nhìn thấy thì đã đến mấy nghìn, thậm chí đến vạn con, còn chưa tính đến lượng mỹ nhân ngư không nhìn thấy. Đám quái vật này đang nhe nanh bơi về phía mấy người Lâm Phi. Số lượng này đã che phủ cả mặt biển, không còn nhìn thấy nước biển đâu nữa. - Đàn mỹ nhân ngư đến báo thù rồi, anh đã thiêu cháy thế hệ sau của chúng. Ngô Tiểu Man nói với Lâm Phi. - Với bọn chúng thì là chúng ta đã thiêu cháy thế hệ sau của chúng. Tiểu Man, hôm nay là cơ hội tốt nhất cho cô luyện đao pháp, nhiều quái vật như vậy, cô chiến đấu với chúng có thể nâng cao cảnh giới đao pháp. Nào, uống thuốc bổ sung thể lực, tiếp theo sẽ là một trận khổ chiến của cô đấy. Lâm Phi nói, đưa tay ra sau lưng rồi lấy từ trong nhẫn không gian ra một lọ thuốc “gen cuồng bạo” mà bà Phùng Hợp đã chế ra đưa cho Ngô Tiểu Man. Uống thuốc này vào sẽ giải khoá bộ gen khiến gen chiến đấu cổ xưa trong cơ thể được khởi động, có tác dụng khiến cơ năng của con người được tiến hoá, nâng cao chiến đấu lực của con người lên vài lần trong thời gian ngắn. Đương nhiên tác dụng phụ của nó cũng rất lớn, nếu người uống thuốc này mà thể lực, bộ gen và nghị lực sống không đủ thì gen sẽ nổ tung trong quá trong quá trình tiến hoá, trở thành quái vật, không sống nổi mấy tiếng. Khi bà Phùng Hợp và Lâm Phi chế ra loại thuốc này, bà Phùng Hợp đã thí nghiệm trên người hơn một trăm tội phạm và lính đặc chủng. Hơn một trăm người uống mà chỉ có một chiến sĩ sống sót, hoàn thành kế hoạch gen tạm thời. Những người còn lại không thất khiếu chảy máu thì cũng biến thành quái vật khổng lồ, mất đi lý trí và chết sau vài giờ. Chiến sĩ sống sót sau khi được bà Phùng Hợp và Lâm Phi kiểm tra về số liệ và chiến đấu lực thì thấy, chỉ trong bảy mươi hai giờ khi thuốc có tác dụng, chiến đấu lực của anh ta rất khủng bố, tăng đến hơn chục lần, thể lực và tốc độ phục hồi vết thương cũng rất nhanh, gần như là bất tử. Nhưng sau bảy mươi hai giờ thì chiến sĩ này miệng sùi bọt trắng hôn mê. Sau khi được bà Phùng Hợp truyền dinh dưỡng cứu sống thì phát hiện chiến đấu lực của anh ta đã trở về bình thường. Cũng có nghĩa thứ thuốc này chỉ tạm thời nâng cao chiến đấu lực, hơn nữa tỷ lệ tử vong cực cao, bà Phùng Hợp và Lâm Phi đã từ bỏ nghiên cứu loại thuốc này. Lâm Phi giữ một lọ vốn định để mình dùng khi gặp nguy hiểm. giơ vừa hay có tuỳ tùng Ngô Tiểu Man này, sau mấy năm rèn thể lực Lâm Phi tin chắc thân thể Ngô Tiểu Man mạnh hơn đặc chủng của Thiên Long Liên Bang nhiều. Cô ta uống vào thì tỷ lệ tử vong sẽ không cao. Ngô Tiểu Man không chú ý lắm, chỉ cho rằng trong ống nghiệm Lâm Phi đưa chỉ là thuốc dinh dưỡng. Ngô Tiểu Man ngây thơ ừng ực uống lọ thuốc ấy. - Chủ nhân, nhiều mỹ nhân ngư thế này một mình tôi giết không hết. Á, tôi thấy nóng quá, khó chịu quá, anh cho tôi uống gì đấy? Ngô Tiểu Man nói được một nửa thì mắt trợn tròn, trong huyết quản như có cả đàn sâu đang bò. Làn da trắng bóc do ở dưới đất quá lâu lúc này trở nên đỏ ửng, mái tóc ngắn ngủn cũng dựng đứng lên. - Xem ra thành công rồi, đó là chất dinh dưỡng sẽ giúp cô chiến đấu không biết mệt mỏi. Nhân lúc thuốc đang có tác dụng mau xông vào đám mỹ nhân ngư đi. Tiểu Man, hãy nhiệt tình thi triển đao pháp! Lâm Phi nói rồi đẩy Ngô Tiểu Man về phía trước. Đầu óc Ngô Tiểu Man lúc này đã bắt đầu hơi hỗn loạn, hai mắt đỏ rực, tay cầm dao, mượn lực đẩy của Lâm Phi, nhanh chóng lao về phía đàn mỹ nhân ngư. Ngô Tiểu Man lúc này chỉ muốn phát tiết thứ sức mạnh kỳ quái trong cơ thể. Trước ánh mắt kinh ngạc của mấy người giáo quan Lưu Lệ, nrm giống như một chiến sĩ cảm tử, lao thẳng vào đàn mỹ nhân ngư. Ngô Tiểu Man tay cầm dao, không chút sợ hãi vung dao lên, mỗi chiêu đều có sức mạnh và tốc độ kinh người, một dao vung lên là có ba bốn cái đầu hoặc thân thể mỹ nhân ngư bị cắt thành lát. Khả năng hồi phục của mỹ nhân ngư rất lớn, không cắt đầu hoặc thân thể thành từng miếng thì chúng sẽ hồi sinh. Ngô Tiểu Man lúc này giống như một đầu bếp đặc cấp đang chuẩn bị bữa tiệc sushi lớn. Sau mấy phút ngắn ngủi, phía trước Ngô Tiểu Man đã chất một đống thị cá cắt lát.