Lâm Phi và Đầu Lâu Hồng hiện giờ đang ở trên con đường thẳng tắp, đối mặt với một con quái vật cao hơn ba mét, tay cầm trường đao cùng với đám sâu mặt người dưới đất. Phía sau họ là đám “đàn ông mang bầu” với đám quái vật đầu to chặn mất đường lui. - Chúng ta phải làm sao đây Lâm Phi? Hay là anh cứ kệ tôi, anh chạy đi! Một mình anh chắc thoát được khỏi đây, tôi ở lại thu hút sự chú ý của chúng. Đầu Lâu Hồng nhìn Lâm Phi, run rẩy nói. - Đại tỷ à, để lại cô tôi cũng không chạy được. Tôi lại không biết bay, cả con đường này bị quái vật chặn hết đường rồi, để lại cô chạy trước, chỉ là vấn đề chết trước hay sau mà thôi. Đừng nghĩ lung tung nữa, tôi vẫn còn vũ khí bí mật, liều với chúng tôi. Chúng ta vẫn còn hy vọng. Lâm Phi vừa nói vừa giơ tay đeo nhẫn không gian vạn năng lên, bắt đầu tìm triệu hoán quyển trục, chuẩn bị gọi một trợ thủ đến xem có thể đưa họ thoát khỏi đây không. Nhưng khi tìm triệu hoán quyển trục, Lâm Phi phát hiện trong đó còn có cỗ người máy Thanh Long đang trong trạng thái đầy đạn dược. Lúc này hắn mới nhớ ra cỗ Thanh Long này là hắn cất trong nhẫn để chuẩn bị cải tạo dùng. - Hồi đó mình thật quá anh minh. Vũ khí bí mật chỉ dùng khi quan trọng, cho đám quái vật các ngươi nếm thử sự lợi hại của vũ khí khoa học. Lâm Phi nghĩ bụng rồi nhanh chóng lấy cỗ người máy Thanh Long ra. Đầu Lâu Hồng thấy Lâm Phi giơ cánh tay lên, rất nhanh phía trước họ xuất hiện cỗ người máy Thanh Long nửa quỳ trên đường. Cỗ máy Thanh Long cao lớn vừa xuất hiện đã thể hiện sức chấn nhiếp của mình, thanh trường kiếm to ở hông dài hơn cả thân thể con quái vật đầu tam giác cao hơn ba mét kia. Đấy là còn chưa tính súng bắn tỉa ở sau lưng. - Đừng ngây ra đó nữa, mau vào khoang điều khiển, tôi và cô ngồi đủ chỗ. Lâm Phi giục Đầu Lâu Hồng, đưa ta mở khoang lái của cỗ máy Thanh Long. Lâm Phi bế Đầu Lâu Hồng lên cho cô vào khoang lái trước. - Lâm Phi, anh là triệu hoán sư à? Hay là không gian dị năng giả? Hay anh có vật phẩm không gian vượt qua khoa học hiện đại có thể chứa cả cỗ người máy khổng lồ thế này. Đầu Lâu Hồng nhanh chóng trèo lên, hiếu kỳ hỏi. - Có cơ hội sẽ nói cô nghe, giờ không phải lúc. Lâm Phi đáp rồi cũng leo lên sau. Lâm Phi ngồi vào ghế lái, cho Đầu Lâu Hồng ngồi phía sau, ôm chặt lấy mình. Tuy có hơi chật nhưng vẫn điều khiển được. Lâm Phi nhanh chóng khởi động hệ thống chiến đấu của cỗ máy Thanh Long, đóng cửa khoang lái lại. Cỗ máy Thanh Long cao lớn nhấc thanh trường kiếm sắc bén lên. Con quái vật cao hơn ba mét phía trước lúc này giống như một đứa bé nhìn lên người lớn vậy. Nhưng con quái vật đầu tam giác không rút lui, tay nắm chặt trường đao kéo dưới mặt đất, đám sâu mặt người bên cạnh nó bắt đầu nhanh chóng bò về phía Thanh Long. Đám sâu mặt người đại diện cho khổ nạn và cảm xúc tiêu cực giống như cái lưới lớn vây chặt lấy cỗ Thanh Long. Lâm Phi không bận tâm đám sâu đó, chỉ điều khiển người máy cầm trường kiếm lao thẳng về phía con quái vật trước mặt, trường kiếm nhanh chóng xoay trong không trung, nhằm xuống cổ con quái vật chém xuống. Con quái vật đầu tam giác phản ứng cũng nhanh, giơ trường đao lên chặn lại. Nhưng khả năng chiến đấu và tốc độ phản ứng của Lâm Phi, không phải cái quái vật đó có thể chặn được. Lâm Phi cầm trường kiếm, thuận theo trường đao của con quái vật, đổi hướng kiếm, nhanh chóng chém nghiêng xuống cánh tay quái vật. Tay của quái vật bị chặt đứt, bịch một tiếng, trường đao và cả cánh tay của quái vật rơi xuống rồi bắt đầu biến mất. - Dễ vậy đã thắng rồi! Không ngờ khả năng lái người máy của anh lại giỏi thế! Lần đầu tiên thấy Lâm Phi lái người máy, Đầu Lâu Hồng cảm thán. - Không đơn giản vậy đâu. Lâm Phi nói. Cánh tay của quái vật đầu tam giác rơi xuống đất, sau khi biết mất thì một cánh tay khác lại mọc ra. Nó nhanh chóng nhặt đao lên, không biết sợ hãi, lại giương đao lên, đâm thẳng về phá ngực cỗ máy Thanh Long. Tốc độ của trường đao hoàn toàn bỏ qua trở ngại không gian và thời gian, dường như con quái vật đó giương đao lên là đao đã xuất hiện trước ngực Lâm Phi rồi. Cũng may Lâm Phi phản ứng nhanh, rất có kinh nghiệm đối địch. Hắn nhanh chóng điều khiển Thanh Long giơn trường kiếm chặn lại một đao chí mạng. Một âm thanh chói tai vang lên trên đường, trường đao của con quái vật và trường đao của cỗ máy Thanh Long chạm nhau toé lửa. Cả hai đều bị lực phản chấn đánh lui mấy bước. Rồi Đầu Lâu Hồng nhìn thấy hai tay Lâm Phi như biến thành hai đạo hoan ảnh, ấn lên các nút trong khoang lái cực nhanh. Còn cỗ Thanh Long giơ trường kiếm lên, vẽ lên bên cạnh vô số vòng kiếm, trước tiên chém nát đám quái vật bò dưới đất. Rồi cỗ Thanh Long nhanh chóng xông tới con quái vật đầu tam giác, cùng với việc không ngừng thay đổi vị trí thì vừa đâm vừa chém trường kiếm. Trường kiếm của Thanh Long nhanh chóng chặt chém lên người con quái vật. Chặt đứt cánh tay quái vật thì nó lại mọc ra cái khác, chặt đứt đầu nó lại mọc cá khác. Chặt đứt nửa người trên của nó thì hai nửa thân thể của nó nhanh chóng liền lại. - Lão tử không tin không giết được ngươi! Lâm Phi nổi điên. Tốc độ vung kiếm của cỗ Thanh Long tăng lên, kiếm ảnh loé lên trong không trung như biến thành mấy thanh kiếm cùng công kích. Trên người con quái vật không ngừng xuất hiện những vết thương sâu hoắm. Trong mấy phút, cơ thể cường tráng của con quái vật bị cỗ Thanh Long chém thành từng tảng thịt lớn, không ngừng rơi xuống đất. Có điều những tảng thịt đó lại nhu động như sắp tạo ra con quái vật khác. Cỗ máy Thanh Long lấy kiếm băm nát những tảng thịt kia. Cảnh tượng vô cùng máu me, huyết dịch màu đỏ đen của con quái vật phun ra đất và lên người cỗ Thanh Long, cùng với lúc đó Lâm Phi cũng không quên vung kiếm đánh đám tiểu quái vật đang tới gần/ Trước sự chú ý của Đầu Lâu Hồng, cỗ máy Thanh Long lúc này giống như tên đồ tể phát cuồng, cầm dao lớn đi vào lò mổ vậy. Đám quái vật với hình dạng quái dị bị Thanh Long đánh tan nát rồi lại hồi sinh.