- Cái gì? Nền văn minh trước không phải do cô tiêu diệt sao? Vậy lần này cô tới đây là vì muốn điều tra chân tướng thế giới Phù văn bị diệt vong à? Lâm Phi có chút tò mò hỏi. - Dĩ nhiên không phải tôi. Lần này tôi tới đây là vì muốn hoàn thành tâm nguyện của tôi, hoàn thành lời thề mà tôi đã lập, giết chết đám Thánh nhân kia và đích thân tiêu diệt cả nền văn minh Phù văn. - Nếu nền văn minh Phù văn trước không phải do tôi tiêu diệt. Bất kể sau đó thế nào, lần này nền văn minh Phù văn chính là do tôi tiêu diệt. Cô gái hủy diệt âm lãnh nói, sau đó bắt đầu điên cuồng cười lớn. Sau khi Lâm Phi nghe thấy cô gái hủy diệt nói xong, suy nghĩ một chút, cảm giác sâu sắc rằng đại đồ đệ này đã bị tổn thương khó vượt qua, nhất định phải hủy diệt cả một thế giới. Lần này cô gái hủy diệt đến đây, chấp niệm chính là muốn đích thân hủy diệt nó. - Vậy hiện tại chúng ta đã hoàn thành tâm nguyện của cô. Cô đã đích thân hủy diệt ngôi sao cuối cùng của nền văn minh Phù văn. Chúng ta có nên trở về sớm không? Lâm Phi lên tiếng hỏi. - Trở về sớm? Tại sao phải trở về sớm chứ. Bảy ngày mới trôi qua ba ngày, còn lại bốn ngày. Tôi muốn thử xem có thể gặp được tên đầu sỏ đã hủy diệt nền văn minh Phù văn trước hay không. - Lại dám cướp đoạt thành quả thắng lợi từ trong tay tôi, cướp đoạt vinh hạnh của tôi. Tôi phải cho hắn biết sự lợi hại của tôi. Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi. - Cô nói nền văn minh Phù văn bị hủy diệt sao? Có thể là sau khi cô bị giam giữ, nội bộ bọn hắn xảy ra tranh đấu, hoặc thiên tai dẫn đến diệt vong chứ không phải có người đến hủy diệt nền văn minh Phù văn này đâu. Lâm Phi nói ra ý nghĩ của hắn. Lâm Phi cũng không nhận ra cô gái hủy diệt lại là người có chí hướng xa như vậy, đặc biệt lấy chuyện diệt thế giới làm vinh dự. Cô gái hủy diệt không trả lời, mà bắt đầu đi một vòng quanh đại trận giam giữ, sau đó dừng lại. Cô gái hủy diệt bắt đầu chỉ huy Cổ Long phù văn, mang theo cô và Lâm Phi rời khỏi đáy biển. Sau đó, Cô gái hủy diệt dẫn Lâm Phi lên trên mặt đất Hải Dương Tinh, tìm một hòn đảo nhỏ, điều khiển Cổ Long phù văn hạ xuống. Cô đang đợi cường giả giả tưởng có thể xuất hiện rồi diệt sạch cả nền văn minh Phù văn trước kia. Khi đói bụng, Lâm Phi liền lấy ra một chút thức ăn từ trong chiếc nhẫn không gian vạn năng, cũng đưa một chút cho “đại đồ đệ” của hắn, cô gái hủy diệt. Trong thời gian bốn ngày, cô gái hủy diệt liên tục tìm kiếm trên ngôi sao Hải Dương Tinh này, nhưng căn bản không phát hiện ra bất kỳ dao động năng lượng cường đại đặc thù nào. - Cô cô, à, đại đồ đệ à, cô cũng thấy rồi đấy, căn bản là không có kẻ địch nào hết, thế giới Phù văn của cô là do cô tiêu diệt. Đừng suy nghĩ nữa, cô đã hủy diệt nó rồi, chúng ta mau trở về thôi. Lâm Phi nói với Cô gái hủy diệt bên cạnh. - Không được gọi tôi là đồ đệ, trừ phi thực lực của cậu mạnh hơn tôi. Như lúc trước đi, cậu vẫn gọi tôi là cô cô. Tâm trạng của tôi tốt, tôi có thể gọi cậu là sư phụ. Cô gái hủy diệt trả lời Lâm Phi. Có thể hủy diệt nền văn minh Phù văn, hoàn thành tâm nguyện trong thời gian dài kia, hiện tại tâm trạng cô gái hủy diệt bỗng tốt hơn. - Sư phụ, tôi đột nhiên cảm thấy cuộc sống không có thứ gì để theo đuổi? Nếu không chúng ta cùng nhau chết đi. Đều nói sau khi chết sẽ đến một thế giới khác. Tôi muốn đi sang thế giới khác đấu tranh, muốn nhìn thử thế giới sau khi chết thế nào. Cô gái hủy diệt đột nhiên đi tới trước mặt Lâm Phi, một tay biến thành trường đao đỏ như máu, dùng giọng nói nhẹ nhàng nói với Lâm Phi. - Đừng, căn bản là không có thế giới sau khi chết. Cô nghe người khác nói lung tung thôi. Cô đừng suy nghĩ luẩn quẩn nữa, cô cô. - Tốt nhất cô đừng nghĩ đến việc muốn kéo theo tôi cùng chết. Cô còn có kẻ địch. Cô quên rồi à? Lần trước đối địch với cô chính là đám đầu trọc ở cục quản lý thời không. Thế lực của bọn họ vô cùng khổng lồ, trải rộng đều khắp các thời không trong vũ trụ. - Còn nữa, trước đó không lâu còn có tổ chức người cơ khí đối địch với cô. Bọn họ cũng rất có lực chiến đấu. Hơn nữa, trong vũ trụ có rất nhiều chủng tộc và kẻ địch cường đại còn ẩn giấu, không lộ diện ra. - Con đường chiến đấu của cô, con đường diệt thế của cô vừa mới bắt đầu thôi. Cô cô à, có rất nhiều chủng tộc đang chờ cô đi tiêu diệt tộc đấy. Cô không thể lười biếng được! Lâm Phi trông thấy Cô gái hủy diệt muốn khởi động kỹ năng giết thầy, nhanh chóng lên tiếng khuyên can. Lâm Phi thầm nghĩ, thu một đại đồ đệ có kỹ năng giết sư phụ, hơn nữa còn có tư duy không giống người khác như cô gái hủy diệt này quả thực là có một quả bom hẹn giờ bên người. Nghe thấy Lâm Phi nói, Cô gái hủy diệt liền suy nghĩ một chút, sau đó mới biến cánh tay từ trường đao thành cánh tay bình thường, tạm thời bỏ qua ý nghĩ kéo theo Lâm Phi cùng chết. Bảy ngày trôi qua rất nhanh. Cánh cửa thời không màu vàng lại xuất hiện trước người Lâm Phi và Cô gái hủy diệt. Hai người nhanh chóng bước vào cánh cửa lớn màu vàng, sau đó trở lại thời không bình thường, trên sa mạc của ngôi sao Vô Tội. Cánh cửa thời không màu vàng mở ra, cảnh tượng biển rộng màu lam trước mắt liền biến thành sa mạc vô biên. - Tâm nguyện lớn nhất của tôi đã được hoàn thành. Tôi vẫn chưa tìm được mục tiêu mới trong cuộc sống. Tôi chuẩn bị ở cạnh cậu. Sư phụ, tôi phát hiện ra ở cạnh cậu sẽ gặp phải rất nhiều chuyện kỳ lạ. Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi. Lâm Phi nghe thấy cô gái hủy diệt gọi hắn là sư phụ, đoán chừng tâm trạng của cô ta cũng không tệ. Nhưng nghe thấy lời cô gái hủy diệt nói, Lâm Phi cũng không dám đồng ý. Đáng cười, để Cô gái hủy diệt ở bên cạnh? Hiện tại tâm trạng cô gái hủy diệt còn chưa ổn định, vẫn ở đang trạng thái mê mang. Nói không chừng một ngày nào đó, cô ta suy nghĩ luẩn quẩn rồi lại làm thịt hắn thì sao đây. - Cô cô à, Bách Thú Đế Quốc còn rất nhiều hạm đội Phù văn của cô mà. Cô đã rời đi rất lâu rồi. Mặc dù đấy có thể chỉ là trò chơi của cô, nhưng cũng có thể kinh doanh, hoặc tìm phó chỉ huy, vân vân. Nói không chừng tương lai còn có thể sử dụng thành thế lực hạm đội Phù văn. - Nếu không thì như vậy đi. Trước tiên cô cứ quay về Bách Thú Đế Quốc, sắp xếp thỏa đáng hạm độ Phù văn của cô. Sau đó cô lại thuận tiện du lịch Bách Thú Đế Quốc một chút. Chờ cô đi đủ rồi thì lại đến Bắc Đầu Tinh tìm tôi. Lâm Phi lộ ra vẻ thành khẩn, nói với Cô gái hủy diệt. - Cũng được. Tôi cũng nên đi giải sầu thôi, đi đi lại lại chút. Chờ khi tôi trở lại, tôi sẽ dạy kỹ thuật đánh nhau với “sư phụ” là cậu đấy. Cô gái hủy diệt nói xong, dùng cánh tay vẽ lên không trung một cái, mở ra một khe hở thời không. Cô gái hủy diệt này trực tiếp tiến vào trong khe hở thời không này rồi rời đi. Mà Lâm Phi nhìn thấy cô gái hủy diệt, đại đồ đệ thần kinh này biến mất, rốt cục thở ra một hơi thật dài. Sau đó Lâm Phi liền khởi động đồng hồ liên lạc, bắt đầu liên lạc với chiến hạm mà người nhân bản đưa tới, đón hắn trở về. Hơn mười phút sau, một chiếc chiến hạm quân đội cao cấp liền dừng ở bầu trời trên đầu Lâm Phi. Một cái máy bay nhỏ bay ra từ trong chiến hạm. Lâm Phi tiến vào máy bay, tiến vào trong chiến hạm. Chiến hạm bắt đầu nhanh chóng bay lên không trung, tiến vào quỹ tích không gian, đi về phía Bắc Đẩu Tinh. Tiến vào chiến hạm, mặc dù lần này bản thân Lâm Phi không đi chiến đấu nhưng đi theo Cô gái hủy diệt, dọc đường đi tinh thần liên tục tập trung cao độ, còn mệt hơn đánh giặc. Hiện tại không dễ dàng gì mà an toàn, Lâm Phi liền tìm một phòng nghỉ ngơi trên chiến hạm, bắt đầu ngủ say.