- Lâm Phi, số liệu của Kẻ Hủy Diệt này cũng được phân tích khá đủ rồi. Bà chuẩn bị một chút. Sáng mai cháu tới thẳng cứ điểm của quân đội gần học viện quân sự Bắc Đẩu đợi bà. - Sáng mai chúng ta sẽ lên đường đi tới Lam Sắc Tinh Cầu, tìm giết thủ lĩnh đầu tiên của đế quốc cơ giới. Phùng Hợp Bà Bà dùng giọng nói chói tai nói với Lâm Phi. Lâm Phi xem nhiệm vụ tận thế của người cơ giới mà Hệ Thống Chiến Thần vừa đề ra trong não mình, biết thời gian có hạn, nói vài câu với Phùng Hợp Bà Bà và Khai Thang Nữ xong liền tạm biệt rời đi. Lâm Phi lái xe về biệt thự của mình, trước tiên lên mạng mua thật nhiều thức ăn, ôm một đống xuống dưới tầng hầm ngầm. - Chủ nhân, anh lại đi à? Tiểu công chúa Ngô Tiểu Man nhìn Lâm Phi ôm một đống thức ăn xuống, không cần hắn nói cũng biết mục đích lần này Lâm Phi tới rồi. - Cố gắng lĩnh ngộ đao pháp của cô đi, cũng đừng quên rèn luyện cơ thể. Chờ sau khi tôi trở về, trời mưa tôi sẽ đưa cô lên chịu sấm sét tẩy lễ. Chúng ta cùng rèn luyện ngày hôm nay nhé! Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man. - Nếu tôi có thể đánh bại anh trong cơ giáp thì anh thả tôi ra thật chứ? Ngô Tiểu Man hỏi nhỏ Lâm Phi. - Tôi đã nói là giữ lời. Yên tâm đi. Ngày cô đánh bại được tôi thì cô có thể tự do. Trở lại Bách Thú Đế Quốc, cô có thể làm công chúa một lần nữa. Lâm Phi đáp, sau đó bắt đầu tiến hành "chỉ đạo huấn luyện" Ngô Tiểu Man. Đêm tới, Lâm Phi nằm trên giường, tự hỏi về nhiệm vụ lần này, cảm thấy Phùng Hợp Bà Bà chưa tìm tới chip nhớ trung tâm mà đã lấy được tin tức toàn diện rồi, đúng là không thể hoàn toàn tin được. Hắn có cảm giác như bị bẫy vậy. - Hệ Thống Chiến Thần, tôi có một vấn đề. Có thể có chuyện đế quốc cơ giới chuẩn bị bẫy rập với chúng ta tại Lam Sắc Tinh Cầu không? Lãnh tụ đời đầu tiên của đế quốc cơ giới rất có thể đã ra đời từ mấy trăm năm trước không? - Nếu như Lam Sắc Tinh Cầu không có thủ lĩnh đời thứ nhất của đế quốc cơ giới, nhiệm vụ hủy diệt khởi nguyên của đế quốc cơ giới lần này tiến hành sao được? Người chắc chắn tất cả tin tức của nhiệm vụ lần này là chân thật, đáng tin chứ? Lâm Phi dò hỏi Hệ Thống Chiến Thần. - Tin tức lần này là do ký chủ nghe được mới hình thành. Nếu tin tức nhiệm vụ là giả thì Hệ Thống Chiến Thần sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm gì. Nhưng ta sẽ căn cứ vào tình huống thực tế mà đưa ra nhiệm vụ mới hoặc hủy bỏ nhiệm vụ cần chấp hành lần này. Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong não Lâm Phi. - Ta biết ngay là hỏi ngươi không khác gì không hỏi mà. Lâm Phi nói với hệ thống trong não mình, bắt đầu tự hỏi tính chân thật của nhiệm vụ lần này. Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, Lâm Phi đã điều khiển xe bay về hướng cứ điểm quân đội của Bắc Đẩu Tinh. Sau khi Lâm Phi đưa thẻ thân phận của mình ra, binh lính liền dẫn hắn tới một chiến thuyền nhỏ màu đen cao cấp. Lâm Phi nhìn thấy chiến hạm hỏa lực mười phần này, Phùng Hợp Bà Bà ngồi xe lăn đang ở gần cửa lên. Đồng thời bà bà cũng vẫy tay với Lâm Phi. - Mau tới đây. Cháu không tới thì bà chuẩn bị cho quân đội phái chiến cơ đi đón cháu rồi đấy. Phùng Hợp Bà Bà thúc giục Lâm Phi. Lâm Phi leo lên chiến hạm, đi cùng Phùng Hợp Bà Bà tới phòng chỉ huy tác chiến. Phùng Hợp Bà Bà mở một bản đồ ảo ra trên một cái bàn kim loại. Trên bản độ hiển thị bố cục bên trong tinh cầu thực dân Lam Sắc Tinh Cầu này và tin tức từ bên trong chip nhớ của Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng. Chiến hạm bay lên không rất nhanh. Hơi chấn động một chút, chiến hạm này đã tiến vào vũ trụ, đi tới Lam Sắc Tinh Cầu. - Bà bà, bà có từng nghĩ, vì sao bà có thể lấy được tin tức bên trong chip nhớ của Kẻ Hủy Diệt dễ dàng như vậy không? Tin tức này rất có thể là một cái bẫy do người cơ giới tương lại đặt sẵn. Nếu như đế quốc cơ giới được thành lập từ trước đây cả mấy trăm năm rồi thì chờ đợi chúng ta trên Lam Sắc Tinh Cầu chính là đường chết. Lâm Phi nhìn Phùng Hợp Bà Bà mặt đầy vết vá, nói nghi ngại của mình ra. - Bẫy sao? Cho dù là bẫy thì bà cũng có quân bài chưa lật. Chúng ta nhất định phải đi Lam Sắc Tinh Cầu này. Đây là manh mối duy nhất Kẻ Hủy Diệt lưu lại. Yên tâm đi, chúng ta sẽ rất an toàn. Phùng Hợp Bà Bà vừa nói vừa ôm ra từ phía sau xe lăn của mình một cái hộp cao su màu vàng nhỏ bằng trái tim. - Còn quân bài chưa lật à? Không hồ là bà bà. Trong hộp này chính là nó sao bà bà? Là thứ gì vậy? Lâm Phi nghe bà bà nói như vậy thì tâm tình hơi tốt hơn, hỏi. Phùng Hợp Bà Bà mở hộp ra rất thong thả, bên trong tỏa ra khí lạnh, không ngờ đặt mười mấy miệng thịt tim nhỏ màu đỏ tươi, còn có một khối đá lạnh đặt phía dưới miếng thịt. - Đây là thịt trái tim của một loại dơi ăn thịt biến dị của Thiên Long Liên Bang. Phùng Hợp Bà Bà dùng giọng nói chói tai nói với Lâm Phi. - Chúng là vũ khí bí mật có tác dụng gì khi đối phó với người cơ giới sao? Sao cháu không nhận ra nhỉ? Lâm Phi lại cất tiếng hỏi. Nghe Lâm Phi hỏi như vậy, Phùng Hợp Bà Bà dùng ngón tay trỏ và ngón tay giữa run rẩy kẹp một miếng thịt dơi màu đỏ rực lên, đặt vào miệng, bắt đầu nhấm nháp, sau đó nuốt xuống. - Cháu không nhận ra là đúng. Đây là thuốc bổ não cháu gái bà chuẩn bị cho bà. Sau khi phẫu thuật, bà vẫn đang trong thời gian phục hồi. Ăn thứ tim này có thể tránh được di chứng phẫu thuật. Quá ít rồi nên không cho cháu ăn được. Phùng Hợp Bà Bà vừa nói lại vừa kẹp một miếng ăn sống tiếp. - Vậy vũ khí bí mật bà nói là cái gì? Lâm Phi nhìn Phùng Hợp Bà Bà thưởng thức món ăn trước mặt, hơi bất đắc dĩ hỏi. - Vũ khí bí mật khi dùng tới là cháu biết thôi. Bà dẫn cháu vào một phòng thí nghiệm nhỏ. Cháu đi theo bà đi. Đây là một phần kế hoạch của bà. Phùng Hợp Bà Bà nói với Lâm Phi, đóng cái hộp lại cẩn thận, đặt vào phía sau xe lăn rồi mới khởi động xe, dẫn Lâm Phi đi về phía sau chiến hạm cao cấp này. Lâm Phi đi theo xe lăn của Phùng Hợp Bà Bà, đi qua một con đường kim loại màu trắng trong chiến hạm, tới trước cánh cửa lớn của một nơi vốn để đặt kho cơ giáp. Phùng Hợp Bà Bà nhập mật mã xong, cửa kho liền mở ra. Lâm Phi theo xe lăn của Phùng Hợp Bà Bà tiến vào. Lâm Phi thấy bên trong cái kho rất lớn nay đã cải tạo đặc thù, vách tường ngăn cách tín hiệu, hơn nữa bên trong còn có rất nhiều thiết bị thí nghiệm cao cấp của Phùng Hợp Bà Bà. Hai khoang nuôi cấy thủy tinh hình trụ rất lớn đang được đặt bên trong phòng thí nghiệm trong kho này. - Sao bà mang cả phòng thí nghiệm theo thế này? Lâm Phi hơi tò mò hỏi. - Chẳng còn cách nào. Thời gian gấp rút. Cháu nhìn trong hai khoang nuôi cấy thủy tinh kia thì sẽ biết. Phùng Hợp Bà Bà cất tiếng nói chói tai với Lâm Phi. Lâm Phi đi tới trước khoang nuôi cấy thủy tinh, tại bàn điều khiển điều tiết độ trong ở bên trong, thấy bên trong đó không ngờ lại hai người lõa thể, một là Lâm Phi và một là Phùng Hợp Bà Bà.