- Thế tức là cháu thừa nhận cháu là Kẻ Hủy Diệt nữ dạng lỏng rồi? Chuẩn bị tiến hành đóng kín phòng thí nghiệm, đổ keo vào. Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà truyền ra từ trong hình ảnh lập thể, khiến Lâm Phi nghe mà túa mồ hôi lạnh. - Chờ một chút. Cháu là Lâm Phi, cháu là Lâm Phi thật mà, không phải là Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng đâu. Cháu đã nghi ra biện pháp chứng minh cho bà thấy rồi. Lâm Phi lập tức cất lời giải thích. Lâm Phi cũng không muốn mình phải nếm thử cảm giác bị nhốt vào bên trong đám keo nhiệt độ cao có thể vây khốn Kẻ Hủy Diệt kia. - Cháu chứng minh thế nào? Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà cất lên chất vấn Lâm Phi. Lâm Phi suy nghĩ một chút mới trả lời. - Kẻ Hủy Diệt là người cơ khí, Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng cũng thế. Chúng không có máu. Cháu có thể cắt cánh tay cháu, để chảy máu, chứng tỏ cháu là nhân loại. - Máu là một phương pháp chứng minh rất tốt. Nhưng Kẻ Hủy Diệt đã có thể biến hóa ra bề ngoài như nhân loại thì giả ra một ít máu cũng không phải chuyện khó khăn gì. - Nếu cháu muốn chứng tỏ mình là Lâm Phi thật thì phải để chảy một bình máu lớn, sau đó tự mình cầm bình máu, thực hiện kiểm tra máu trong phòng thí nghiệm này theo chỉ thị của bà. Bà muốn xem báo cáo kiểm tra máu cuối cùng mới có thể chứng minh cháu là Lâm Phi thật Phùng Hợp Bà Bà vừa nói vừa bấm phím điều khiển trên xe lăn. Rất nhanh, bình thủy tinh chứa Kẻ Hủy Diệt nhỏ trên trụ kim loại tại mặt đất chỗ phòng thí nghiệm của Lâm Phi hạ uống, sau đó một bàn phẫu thuật nhỏ bằng kim loại xuất hiện. Lâm Phi nhìn trên bàn phẫu thuật có một cái bát thủy tinh rất lớn và một con dao phẫu thuật, còn có các thiết bị kiểm tra máu. - Cháu bắt đầu để chảy máu đi. Sau đó đặt mẫu máu vào bát, thông qua thiết bị tiến hành kiểm tra. Phùng Hợp Bà Bà dùng giọng nói chói tai ra lệnh cho Lâm Phi. - Bà tàn nhẫn lắm, bà bà ạ. Lâm Phi vừa nói vừa cầm dao phẫu thuật, cắt một vết nhỏ trên cánh tay mình. Máu tươi chảy ra từ miệng vết thương. Lập tức Lâm Phi lấy bát hứng máu mình. Khi Lâm Phi cho máu chảy một phần mười chén, hắn chuẩn bị băng bó vết thương của mình thì lại bị Phùng Hợp Bà Bà cất tiếng nói ngăn cản. - Không được dừng lại. Chút máu này không đủ. Ít nhất phải chảy đầy một chén thủy tinh mới có thể thí nghiệm toàn diện được. Lượng máu ít thế này bà sợ là Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng có thể làm giả được, phải nhiều một chút mới an toàn. Phùng Hợp Bà Bà dùng giọng điệu bình thản, hai tay run rẩy nói với Lâm Phi. Lâm Phi nhìn cái bát thủy tinh quá to, còn to hơn cả cái cốc uống nước của mình. - Chảy đầy nó thì chắc cháu chết mất rồi. Lâm Phi bực tức nói. - Không sao đâu. Thế lại càng chứng tỏ cháu là nhân loại. Bà sẽ lập tức tiến hành cứu chữa cho cháu ngay. Lấy tố chất cơ thể của Lâm Phi, chút máu thế này không chết được. Phùng Hợp Bà Bà trả lời. Chẳng còn cách nào, Lâm Phi đành cắn răng, sau đó để máu mình chảy tiếp. Nhìn máu tươi của mình không ngừng chảy ra, phương pháp tự tàn này khiến Lâm Phi có cảm giác tức mà không có chỗ trút giận. Rất nhanh, cái bát to kia đã đầy máu tươi. Sắc mặt Lâm Phi cũng tái nhợt. Ngay lập tức hắn băng bó vết thương cho mình, cũng run rẩy cầm cái bát bằng hai tay, chuẩn bị đặt lên trên máy kiểm tra máu. Xoảng. Lâm Phi bởi mất máu quá nhiều, tay cầm không chắc, để rơi chiếc bát lớn xuống mặt đất vỡ tan tành. Máu tươi của Lâm Phi chảy khắp mặt đất. - Không. Lâm Phi lập tức ngồi xổm xuống muốn cứu vãn nhưng đã không còn cách nào thu máu lại nữa. - Hiện tại cháu có hai sự lựa chọn. Một là lại rót đầy một bát máu khác, tiến hành kiểm tra. - Hai là cháu thừa nhận mình là Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng, bởi sợ kiểm tra máu nên cố ý đánh vỡ cái bát. Phùng Hợp Bà Bà dùng tiếng nói chói tai nói với Lâm Phi. - Trở lại một phút trước. Lâm Phi nhớ mình còn dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy) cứu mạng, lập tức dùng ngay. Cảnh tượng trước mặt hắn biến ảo rất nhanh. Lâm Phi vừa mới băng bó hết cánh tay mình. Lần này hắn dùng hai bàn tay cầm chắc bát thủy tinh lớn kia, vô cùng cẩn thận đặt chiếc bát này lên trên máy kiểm tra, cũng bấm phím khởi động. Thiết bị kiểm tra máu khởi động ong ong, không ngừng lấy mẫu từ trong bát máu, tiến hành các loại phân tích. Rất nhanh, thiết bị phân tích máu đã hoạt động xong. Một phần báo cáo máu rất dài hắn trên màn hình điện tử, được Phùng Hợp Bà Bà đọc rất cẩn thận. - Không sai. Cháu chính là Lâm Phi thật, là đồ đệ của bà. Bà sẽ mở cửa cho cháu. Đều là bởi Kẻ Hủy Diệt quá nguy hiểm, bà không thể không cẩn thận. Phùng Hợp Bà Bà nói, khống chế phím bấm trong tay, mở cửa phòng thí nghiệm ra. Lâm Phi nhìn cánh cửa thủy tinh đang kéo lên rất nhanh, có cảm giác giống như thấy lại được mặt trời, trở lại làm người. Vài phút sau, Khai Thang Nữ đẩy xe lăn của Phùng Hợp Bà Bà đi vào trong phòng thí nghiệm, nhìn Lâm Phi sắc mặt tái nhợt, để hắn ngồi xuống ghế. - Cháu có thể giết chết Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng, cũng khiến cô ta tự hủy thành bụi vũ trụ. Mau kể lại quá trình đó cho bà đi. Thiết bị giám sát có thể đã bị Kẻ Hủy Diệt xóa sạch rồi. Bà không có đoạn ghi hình trong khoảng thời gian các người đánh nhau. Phùng Hợp Bà Bà nói với Lâm Phi. - Quá trình là cô ta muốn giết cháu, cháu liều mạng đánh với cô ta. Kẻ Hủy Diệt cảm thấy không đánh được cháu, hoặc là bởi nguyên nhân khác nên khởi động quá trình tự hủy, sau đó hoàn toàn biến mất. Bà cho cháu ít thuốc bổ máu đi. Hiện giờ cháu váng đầu quá. Đúng rồi. Kẻ Hủy Diệt làm não bà bị thương, sao bà không chết vậy bà bà? Lâm Phi nói với Phùng Hợp Bà Bà ở trước mặt. Khi nghe Lâm Phi hỏi như vậy, Phùng Hợp Bà Bà bắt đầu dùng hai tay run rẩy cởi hết mấy tầng băng gạc xuống, phải mất mấy vòng mới cởi hết được. - Các người xem một chút đi. Bà già tôi lần này bị thương nặng lắm. Phùng Hợp Bà Bà chỉ đầu mình, nói với Lâm Phi và Khai Thang Nữ. Lâm Phi nhìn về phía đầu Phùng Hợp Bà Bà, chỉ thấy một vết thương tròn, đường kính chừng một ngón tay, trực tiếp đâm vào đầu Phùng Hợp Bà Bà. Từ miệng vết thương, Lâm Phi có thể nhìn thấy bên trong bị phá vỡ, còn có dịch não màu trắng chảy ra ngoài. - Bà bà, bà còn là người sao? Thế này mà còn không chết? Lâm Phi hơi kinh ngạc nói. - Thằng ranh thối tha. Mày úm bà chết đấy à. May mắn là trong một lần thí nghiệm nhiều năm trước, khi đó bà cảm thấy một cái não của mình không đủ dùng liền đặt thêm một cái não dự bị trong cơ thể. Lần này may mà có cái đồ dự bị kia nên mới không chết. Chẳng qua hiện tại não chính đã bị tổn thương nghiêm trọng, não phụ cũng không chống chọi được bao lâu nữa. Bà cần cấp cứu ngay lập tức. Hơn nữa xem tình huống này thì phải tiến hành phẫu thuật chuyển ký ức cho đại não rồi. Hai tay Phùng Hợp Bà Bà run rẩy, dùng giọng điệu bình thản nói với Lâm Phi. - Bà còn chuẩn bị hai bộ não trong người sao? Vậy bà mau trị liệu đi. Kẻ Hủy Diệt ở trong chai này đợi bao giờ bà điều trị tốt rồi hãy nghiên cứu. Không có việc gì thì cháu đi về nghỉ ngơi với uống thuốc bổ máu trước đây. Lâm Phi nói. Vừa rồi hắn chảy quá nhiều máu, nhận lấy thuốc bổ máu từ Khai Thang Nữ mà uống. - Thằng ranh thối này. Di thực ký ức trong đại não còn phức tạp hơn di thực đại não bình thường nhiều. Bà sợ một mình Khai Thang Nữ không hoàn thành được. Thời gian này bà tiến hành chuẩn bị khôi phục não đơn giản, vài ngày nữa chuẩn bị tốt rồi, để Khai Thang Nữ liên lạc với cháu, cháu với nó cùng làm phẫu thuật này cho bà. Cháu đừng có giết chết bà già này là được. Phùng Hợp Bà Bà vừa nói vừa phất tay để Lâm Phi rời đi. - Được, cháu sẽ cố gắng phẫu thuật. Bà cứ yên tâm chuẩn bị đi nhé. Lâm Phi nói xong liền lập tức rời khỏi cái phòng thí nghiệm kinh khủng này.