Bắc Đẩu Tinh, ở trong một khu phố tối tăm đột nhiên xuất hiện một quả cầu sét rất lớn, đường kính ước chừng hai thước, phát ra ánh sáng chói mắt. Theo quả cầu sét biến mất, một người cường tráng xuất hiện. Toàn thân kẻ này trần truồng, không mặc gì cả nhưng cũng không có bộ phận nào để phân biệt nam nữ. Đây là một người trung tính thật, nhưng lại mang cho người ta cảm giác là cường tráng mà không xấu xí. Sau đó, một bóng đen nhoáng lên. Người trung tính biến mất trên đường. Lâm Phi nằm trên giường cả đêm, tới trưa hôm sau mới rời giường. Bởi Hệ Thống Chiến Thần dùng kim châm đâm huyệt không ngừng tới giờ vẫn chưa khôi phục, cả người vẫn còn đau đớn, đầu óc choáng váng. Lâm Phi mở cửa sổ phòng, hít thở không khí trong lành, làm giảm mệt mỏi của cơ thể và đại não. Đồng hồ liên lạc của Lâm Phi đổ chuông. Hắn nhìn lại, không ngờ là ông lão tóc bạc, một trong tứ đại hộ pháp của liên minh chiến sĩ siêu cấp, người có dị năng không gian và thời gian nhắn tin cho hắn. - Minh chủ Lâm Phi, tôi và ba hộ pháp của liên minh chiến sĩ siêu cấp đã hẹn rồi, mười ngày sau sẽ đi tới Bắc Đẩu Tinh, bái kiến minh chủ, cũng gặp mặt cô gái có thể dự đoán tương lai, để cô ấy đoán tương lại của liên minh chiến sĩ siêu cấp chúng ta một chút, cũng sắp xếp thời gian hành động lớn. - Còn nữa, minh chủ đại nhân. Xin ngài rộng lượng. Ba vị hộ pháp khác đi tới Bắc Đẩu Tinh cũng muốn chứng kiến thực lực mạnh mẽ của ngài. Một câu nói ngắn ngủi khiến Lâm Phi nhíu chặt lông mày. Dẫn bọn họ tới gặp cô gái có thể dự đoán tương lai thì thật ra cũng không có vấn đề. Nhưng muốn ba vị hộ pháp khác thấy được thực lực mạnh mẽ của mình thì khó khăn rồi. Mình làm gì có thực lực mạnh mẽ gì đâu chứ? Lần trước là nhờ vận may mới có thể thắng được ông lão tóc bạc có dị năng khống chế thời gian và không gian thôi. Lâm Phi nghĩ trước tiên phải gọi điện cho Phùng Hợp Bà Bà đã. - Bà bà, cháu là Lâm Phi đây. Mười ngày sau cháu muốn dẫn cô gái có thể dự đoán tương lai ra ngoài đi dạo hai ngày, để cho tinh thần cô ấy thoải mái hơn. - Dẫn cô ấy ra ngoài đi dạo hai ngày thì được nhưng cháu đừng có đưa cô ấy đi chỗ khác đấy. Cháu dẫn cô bé ấy ra ngoài một chút cũng tốt. Tâm tình cô bé tốt thì cũng có thể phối hợp tiến hành dự đoán. Đúng rồi, hôm nào cháu rảnh rồi thì tới đây, để bà kiểm tra cơ thể cho cháu, xem cháu có bệnh tật gì không. - Người bình thường cũng phải kiểm tra một năm hai lần đấy. Có bệnh thì chữa bệnh, không có bệnh thì phòng bệnh. Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà vang lên bên tai Lâm Phi. - Gần đây cháu bận quá, không có thời gian kiểm tra đâu. Nhưng mà Phùng Hợp Bà Bà này, bà có biết nơi nào có thể thiết bị y học cao cấp, tốt nhất là thiết bị dùng cho bệnh viện hoặc phòng nghiên cứu của quân đội không? Cháu muốn mua một khoang khôi phục cấp cao nhất. Lâm Phi từ chối ý định kiểm tra không tốt đẹp gì của Phùng Hợp Bà Bà, sau đó dò hỏi. Lâm Phi hiểu rất rõ, chắc mình mà cho Phùng Hợp Bà Bà kiểm tra cơ thể thì sẽ bị lột cả một tầng da. Học viện quân sự Bắc Đẩu có lời đồn, hàng năm đều có học viên mất tích bên trong học viện quân sự Bắc Đẩu khổng lồ. Có tin nói rằng bọn họ đều bị Phùng Hợp Bà Bà mang tới viện nghiên cứu y học đệ nhất kiểm tra cơ thể, sau đó liền không thấy ra ngoài nữa. - Loại thiết bị cho quân đội kia căn bản không thể mua bên ngoài được. Cháu muốn tiến hành nghiên cứu y học rồi, đúng là không tồi. Lúc tuổi bà bằng cháu cũng muốn có phòng thí nghiệm của riêng mình. Như vậy đi, cháu chắc không thiếu tiền. Bà bà cho cháu mượn, cho cháu xem bảng giá và công năng của các thiết bị thí nghiệm. Cháu xem cần cái gì thì nói ra, đưa tiền cho bà rồi tới đây mang về. Phùng Hợp Bà Bà dùng tiếng nói chói tai trả lời Lâm Phi, sau đó cười khúc khích. Phùng Hợp Bà Bà tắt điện thoại. Hơn mười phút sau, Phùng Hợp Bà Bà truyền tới cho Lâm Phi một bản giới thiệu đơn giản về công năng một số thiết bị y học cấp cao. - Phòng thí nghiệm y học của bản thân thì tạm thời còn chưa cần, quá phức tạp rồi. Nhưng một số thiết bị chế thuốc để mình chế tạo thuốc khôi phục tinh thần lực, một cái khoang khôi phục nồng độ cao cũng không tồi. Lúc gặp nguy cơ có thể cứu mình một mạng đấy. Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ, điền những thiết bị cần tới rồi mới gửi lại cho Phùng Hợp Bà Bà. - Ba ngày sau tới lấy hàng. Phùng Hợp Bà Bà nhắn tin trả lời Lâm Phi. Lâm Phi chuẩn bị xong việc khoang chữa thương liền đi xuống tầng hầm thăm tiểu công chúa Ngô Tiểu Man một chút. Cửa sắt tầng hầm bị mở ra, Lâm Phi đi xuống, thấy Ngô Tiểu Man đang cầm dao thái thịt, đứng đó có vẻ rất nhập thần. Lâm Phi thử gọi cô một tiếng nhưng không có phản ứng, còn suýt nữa bị dao thái thịt chém thương. - Xong hết rồi. Hầu gái duy nhất có thể nấu cơm hiện giờ thần kinh cũng bất bình thường rồi. Mình không thể ăn cơm ở đây nữa. Lâm Phi nghĩ, rời khỏi tầng hầm có Ngô Tiểu Man đang cầm dao thái thịt, hai mắt phát sáng không ngừng vung lên mà đi lên tầng trên của biệt thự. Lâm Phi cầm cơm ăn liền lên hâm nóng một chút, bắt đầu ăn. Đương nhiên cơm ăn liền là đủ, chỉ là mùi vị còn kém cơm Ngô Tiểu Man nấu quá xa. Ăn xong, Lâm Phi liền lấy một lọ thuốc khôi phục tinh thần lực từ trong không gian giới chỉ vạn năng ra, sau đó uống sạch. Tiếp theo Lâm Phi đi vào bên trong phòng tắm lớn của biệt thự, bỏ một ít thuốc giảm đau nhức thân thể mà hắn vẫn dùng cho tiểu công chúa vào bồn tắm, vặn nước nóng vào. Lâm Phi thoải mái nằm ngâm nước nóng. Tắm nước nóng, Lâm Phi cảm thấy cơ thể vô cùng thoải mái. Lâm Phi nghĩ mười ngày nữa, bốn hộ pháp của liên minh chiến sĩ siêu cấp gặp mình, hiểu rõ hiện tại dù có phần thưởng nhiệm vụ, lệnh bài có thể tùy ý tiến vào không gian nhiệm vụ, tới đó có thể tăng thực lực lên. Nhưng chắc không gian nhiệm vụ Hệ Thống Chiến Thần bỏ ra sẽ không an toàn hơn gặp bốn vị hộ pháp của liên minh chiến sĩ siêu cấp ở bên ngoài đời thực là mấy. Chẳng qua bọn họ muốn tới xem thực lực của mình. Chỉ cần Hệ Thống Chiến Thần không phát nhiệm vụ loạn lên thì bốn vị hộ pháp kia nhiều nhất chỉ không thừa nhận minh chủ là mình, cũng không phải giết mình. Lâm Phi nghĩ, cùng lắm thì không cần cái danh hiệu minh chủ của liên minh chiến sĩ siêu cấp này nữa. Đứng đầu phản lại nhân loại không đáng để hắn đi tới không gian nhiệm vụ liều mạng. Đột nhiên đồng hồ Lâm Phi reo vang. Hắn nhìn, thấy hóa ra là thầy hiệu trường gầy gò của học viện quân sự Bắc Đẩu gọi tới. Lâm Phi suy nghĩ một hồi, vẫn nhận điện thoại. Suy cho cùng thì mình cũng là một học viên của học viện quân sự Bắc Đẩu, dù sao cũng phải nể mặt hiệu trưởng một chút. - Hiệu trưởng, có chuyện gì khẩn cấp mà lại gọi cho tôi thế? Muốn tôi đi thi đấu giữa các trường như lần trước à? Lâm Phi cười nói với hiệu trưởng qua điện thoại. - Thật tốt quá, cậu còn sống. Cậu ở đâu. Mau tìm một địa phương an toàn tránh né đi. Tốt nhất là tới học viện quân sự Bắc Đẩu chúng tôi. Bắc Đẩu Tinh xuất hiện một sát thủ thần bí, từ sáng nay đã giết chết mười người tên Lâm Phi rồi. Cảnh sát tham gia điều tra nhưng không có đầu mối. Vụ án này đã giao cho quân đội rồi. Có người nhìn thấy, sát thủ thần bí không sợ đạn bắn, laser căn bản đánh không chết hắn. Hiệu trưởng gầy gò vội vàng nói với Lâm Phi.