Rất nhanh, Lâm Phi đã tìm thấy một phím bấm hình tròn màu xanh. Hắn thử bấm một cái. Răng rắc một tiếng, vỏ ở bộ ngực của Hùng Chiến Sĩ mở ra bên ngoài. Một chiếc ghế điều khiển xuất hiện bên trong ngực Hùng Chiến Sĩ. Hơn nữa phần ngực Hùng Chiến Sĩ vừa mở ra liền trực tiếp chạm đất, biến thành một cái thang đơn giản. Lâm Phi thử trèo lên thang, tiến vào bên trong phòng điều khiển của Hùng Chiến Sĩ, ngồi lên ghế điều khiển, đội chiếc mũ chụp lên đầu mình. Ám Phi Hoa cũng đi cùng Lâm Phi vào bên trong phòng điều khiển. Chẳng qua cái đầu Hùng Chiến Sĩ này quá nhỏ, không gian bên trong phòng điều khiển này nhỏ hơn so với cơ giáp Sát Lục Giả rất nhiều. Ám Phi Hoa không thể không ngồi chồm hổm dưới chân Lâm Phi. Lâm Phi thử ấn một phím bấm màu đỏ ở bên trong. Bộ ngực Hùng Chiến Sĩ vừa mở ra liền bắt đầu đóng lại. Trước mắt Lâm Phi và Ám Phi Hoa xuất hiện một màn sáng trong suốt, có thể trực tiếp nhìn được quang cảnh bên ngoài, hệ thống thị giác cũng tương đối rõ ràng. Bởi vì có kinh nghiệm điều khiển Tư Cảm Cơ Giáp Sát Lục Giả, hiện tại điều khiển cơ giáp Hùng Chiến Sĩ đời thứ ba này, Lâm Phi quen tay rất nhanh, cũng có thể khống chế Hùng Chiến Sĩ vung Đại Khảm Đao lên, biểu diễn vài lần trong sơn động này, thoạt nhìn tốc độ còn không tệ, chỉ cảm thấy uy lực hơi kém một chút. Đúng lúc Lâm Phi khống chế cơ giáp Hùng Chiến Sĩ này, chuẩn bị đi ra bên ngoài sơn động lớn này nhìn một chút thì cả không gian bên trong lại truyền tới tiếng nhân loại, hoặc có thể nói là tiếng của thành viên Bách Thú Đế Quốc tiến vào mộng cảnh. - Chiến sĩ mộng cảnh của Thiên Long Liên Bang, vì tăng tốc độ quyết đấu bên trong mộng cảnh, hiện giờ bên chúng ta đã chế định ra một quy tắc. - Nhiệm vụ bảo vệ bảo thạch. Sau ba giây, phía trước người ngươi sẽ xuất hiện một viên hồng bảo thạch. Ngươi chỉ cần mang viên hồng bảo thạch này, an toàn sinh tồn trong mười hai giờ, như vậy thành viên mộng cảnh phía chúng ta coi như là thua trận chiến đấu bên trong mộng cảnh này, linh hồn hủy diệt, bị lạc bên trong mộng cảnh. - Trái lại, nếu trong mười hai giờ, ngươi không bảo vệ hồng bảo thạch thành công, để cho thành viên của phía chúng ta phá hủy hồng bảo thạch thì ngươi thất bại. Toàn bộ thành viên tiến vào mộng cảnh của đế quốc Thiên Long các người sẽ mất đi linh hồn vĩnh viễn. - Cho ngươi thời gian mười phút suy nghĩ. Nếu như đồng ý thì mời cầm lấy hồng bảo thạch. Sau khi tiếng nói vang vọng bên trong sơn động, Lâm Phi liền thấy phía trước người Hùng Chiến Sĩ xuất hiện một viên hồng bảo thạch to cỡ bàn tay đang lóe lên ánh sáng kỳ dị. Trong lúc nhất thời, Hệ Thống Chiến Thần trong não vang lên tiếng nói: - Nhiệm vụ mộng cảnh thay đổi, tới giờ là bảo vệ hồng bảo thạch mười hai giờ. - Hoàn thành nhiệm vụ, có thể đổi lấy dị năng thu mẫu thời gian lập tức. - Nhiệm vụ thất bại, linh hồn bị hủy diệt bên trong mộng cảnh. - Đề bài: Hồng bảo thạch sẽ cung cấp cho mỗi chiến sĩ Bách Thú Đế Quốc vị trí của ngươi. Cho nên khi lấy được hồng bảo thạch, muốn sống thì phải không ngừng chạy trốn, thiếu niên ạ. - Nhiệm vụ lần này không thể từ chối. Lâm Phi nghe Hệ Thống Chiến Thần nói trong não. Cái hệ thống biến thái này đã lựa chọn thay hắn đồng ý hay không đồng ý nhiệm vụ này rồi, cũng để lộ ra một tác dụng khác của hồng bảo thạch, chính là tiết lộ vị trí của mình. Chiến sĩ Bách Thú Đế Quốc trong mộng cảnh hiện giờ đã nắm chắc là mình sẽ cầm hồng bảo thạch, nếu không sẽ không có khả năng đưa ra nhiệm vụ này. Lâm Phi lại mở phòng điều khiển của Hùng Chiến Sĩ ra, nhảy khỏi phòng điều khiển, bắt đầu quan sát hồng bảo thạch lơ lững trước người hắn không xa. Cạch. Ám Phi Hoa phía sau đột nhiên cũng nhảy ra khỏi phòng điều khiển của Hùng Chiến Sĩ, cũng cầm hồng bảo thạch xuống, ném vào lòng Lâm Phi. - Đừng suy nghĩ nữa. Chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ này thôi. Mau vào cơ giáp Hùng Chiến Sĩ của anh, chuẩn bị chiến đấu đi. Ám Phi Hoa dùng giọng nói rất nhanh nói với Lâm Phi, cũng đẩy Lâm Phi đang ngây người ra vào trong phòng điều khiển Hùng Chiến Sĩ. - Chúng ta đi bên trong sơn động đi. Chỉ cần trốn tốt trong mười hai giờ là chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ mộng cảnh lần này rồi. Tất cả thành viên của Bách Thú Đế Quốc tham gia đối chiến lần này, bị điều luật này ước định cũng sẽ coi như thua lần đánh cuộc này, linh hồn bị hủy diệt. Ám Phi Hoa nói với Lâm Phi trong phòng điều khiển. Nếu vừa rồi không nhận được lời nói của Hệ Thống Chiến Thần trong não thì Lâm Phi chắc sẽ chỉ đi bên trong lòng động, muốn tìm cách ẩn trong này. Chẳng qua hiện tại đã biết hồng bảo thạch trong tay này sẽ biểu hiện ra vị trí của mình, đi bên trong sơn động chính mình không quen thuộc này õ là tìm được chết. Lâm Phi nhìn Ám Phi Hoa đang ngồi chồm hổm dưới chân mình, không trả lời cô mà bắt đầu điều khiển cơ giáp Hùng Chiến Sĩ, đi ra phía cửa động rất nhanh. Còn may là sơn động hiện giờ của mình, căn cứ theo thiết bị dò xét của cơ giáp Hùng Chiến Sĩ này, thấy ở gần đó có một cái động nhỏ. Lâm Phi khống chế cơ giáp Hùng Chiến Sĩ chạy rất nhanh, muốn chạy ra ngoài động, nhất định phải trong vòng mười phút này chạy ra khỏi sơn động lớn kia, chạy đến nơi rộng rãi bên ngoài thì mới có khả năng giữ được mạng sống, nếu không sẽ mất mạng trong huyệt động này. Mặc dù cơ giáp Hùng Chiến Sĩ tốn rất ít tinh thần lực nhưng Lâm Phi cũng không thể tin tinh thần của mình có thể giúp mình chiến đấu trong mười hai giờ. Hoặc có thể nói, trong mười hai giờ, không có quái vật nào không đánh vỡ được cơ giáp gấu bông này của mình. Bởi vì Lâm Phi chạy rất nhanh, bên trong cơ giáp Hùng Chiến Sĩ còn có thiết bị trợ giúp dò xét khiến Lâm Phi tránh được rất nhiều quái vật bên trong động, đi tới cửa huyệt động. Lâm Phi nhìn đồng hồ trên cơ giáp, vừa mới trôi qua bảy phút, còn ba phút nữa, hồng bảo thạch bên trong ngực mình sẽ tiết lộ vị trí của bản thân. Khi đó sợ rằng tất cả quái vật trong sơn động cũng sẽ lao ra bắt con gấu của mình đây. Chẳng qua lúc Lâm Phi chuẩn bị vọt ra khởi động, hắn thấy sáu quái vật hình người, trên đùi chảy ra chất dịch dính dính màu xanh ăn mòn mạnh, trên người mọc đầy vảy. Mỗi một giọt chất dịch rơi xuống mặt đất đều hòa tan mặt đất nham thạch thành một lỗ nhỏ. Sâu quái vật hình người này cầm vũ khí như trường mâu chế tạo bằng xương trong tay, mặt xấu xí như cương thi bị nhiễm bệnh độc. Lâm Phi nhìn Hùng Chiến Sĩ cao hơn ba mét của mình, còn có thanh trường đao trong tay, lại nhìn đám quái vật mình đầy dịch ăn mòn dính dấp kia, còn cả mấy cây trường mâu bằng xương sắc bén dài hơn ba mét trong tay chúng. Hắn sáng suốt trước tiên chọn một tảng nham thạch ở góc khuất cửa động, khống chế Hùng Chiến Sĩ, ngồi xổm xuống phía sau tảng đá, né tránh trước đã. Dù sao thì còn ba phút, chờ sáu con quái vật hình người nhìn như không dễ chọc này đi rồi, mình chạy ra khởi động cũng còn đủ thời gian.