Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 230
Khai Thang Nữ, nếu cô còn cảm thán tiếp quái vật này là kỳ tích, không cho tôi biện pháp giết hắn, tôi sẽ trở thành thây khô đấy.
Lâm Phi thúc giục.
- Thật ra có phương pháp có thể giết hắn. Người thằn lằn này tiến hóa thành giống đực không lâu, đám vảy trước ngực thoạt nhìn thì có vẻ phòng ngự rất mạnh nhưng lại là địa phương phòng ngự yếu nhất cơ thể. Anh có vũ khí gì thì có thể đâm vào ngực hắn.
Tiếng nói của Khai Thang Nữ vang lên trong điện thoại.
- Trước ngực. Biết rồi. Tôi thử thí nghiệm xem. Cô nghiên cứu tiếp đi.
Năm phút sau, nếu tôi không liên hệ với cô nữa thì cô chạy xa ra nhé.
Lâm Phi nói với đồng hồ liên lạc.
Lâm Phi vứt khúc kim loại trong tay đi, bước nhanh lên, lấy từ bên trong không gian giới chỉ vạn năng ra con dao phẫu thuật siêu bền, vật phẩm được thưởng từ nhiệm vụ điều trị cho thương binh lúc trước.
Tay phải Lâm Phi nắm dao phẫu thuật, dùng hết sức đâm vào phần ngực thoạt nhìn như có vảy rất dày kia của người thằn lằn.
Xoẹt một tiếng, dao phẫu thuật không ngờ đã đâm sâu vào ngực người thằn lằn rồi.
Lâm Phi thấy mình thành công, cũng không dừng lại, phất cổ tay một cái, cắt ra cả một khối thịt đầy máu me và vảy của người thằn lằn. Máu màu lam chảy ra từ miệng vết thương. Người thằn lằn tru lên đau đớn, phẫn nộ lao về phía Lâm Phi.
Lâm Phi cũng không sợ người thằn lằn đánh tới, chỉ sợ hắn chạy trốn. Hắn vung dao phẫu thuật, rút dao ra khỏi miệng vết thương trên ngực người thằn lằn, lại vung dao lên rất nhanh. từng khối máu thịt trên người thằn lằn bị lôi xuống.
Trong nhất thời, vô số ánh dao lóe lên như chớp trong căn phòng. Từng đám máu thịt, vảy bay tung tóe. Lâm Phi tiến hành tấn công liên hồi, vung dao phẫu thuật, thi triển đao pháp giống như Bào đinh giải ngưu. Trong thời gian không tới một phút, hắn đã vung tới cả trăm đao.
Sau khi Lâm Phi ngừng lại, người thằn lằn kêu ô ô vài tiếng, vùng tim bị chém rách hết. Từng vùng máu thịt, vảy bị chém rơi giống như lưới. Cơ thể nó giống như bị nổ mạnh, máu tươi bắt đầu chảy ra ròng ròng. Gần như chỉ còn bộ xương và ít nội tạng bên trong. Người thằn lằn ngã xuống mặt đất, hai mắt còn có thể chuyển động, chưa chết hắn nhưng cũng không sống được lâu nữa.
Lâm Phi không dừng lại. Từ giờ tới lúc kết thúc còn khoảng hơn hai phút.
Hắn cũng không muốn để Hệ Thống Chiến Thần khống chế cơ thể mình, cố gắng cứu chữa cho người thằn lằn bị trọng thương này.
- Chết đi. Giết triệt để một chút. Để cho Hệ Thống Chiến Thần muốn cứu cũng không cứu nổi.
Lâm Phi nghĩ, lại vung dao phẫu thuật một lần nữa, cắt hết nội tạng và bộ xương bên trong người thằn lằn. Ba mươi giây sau, người thằn lằn đã bị cắt đứt lìa. Lâm Phi lại nhanh chóng chạy tới nhà bếp, cầm một bình xăng lớn đến đổ vào đống thịt của người thằn lằn, châm lửa, trực tiếp đốt cháy máu thịt của nó.
Lâm Phi nhìn ngọn lửa bốc lên, bắt đầu đi lên lầu, ôm Âu Lợi Nhã đang nằm khóc lóc trên giường lên, cũng đưa cô một chiếc áo ngoài.
- Đinh đông. Nhiệm vụ y giả đại đồ phu tâm.
Nhiệm vụ chủ tuyến hai: Tiến hóa hoàn mỹ thất bại. Ký chủ tiếp nhận trừng phạt của hệ thống. Quét thấy ký chủ đã tiêu hủy chủ thể dùng để trừng phạt ký chủ, vốn trạng thái trừng phạt của nhiệm vụ này không thể tiến hành nữa. Trừng phạt nhiệm vụ này được bãi bỏ. Nhiệm vụ y giả đại đồ phu tâm kết thúc. Hệ thống nhắc nhở: Không phải lần nào ký chủ cũng may mắn tìm được sơ hở trong nhiệm vụ của hệ thống, tốt nhất là nên chấp hành mới là đường đi chính xác.
Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong não Lâm Phi.
Lâm Phi nghe thấy không bị phạt nữa, rốt cục an tâm rồi, liên lạc với Khai Thang Nữ ở bên ngoài biệt thự.
- Khai Thang Nữ, tôi giết người thằn lằn kia rồi. Đã an toàn rồi, cô vào đi.
Lâm Phi nói với đồng hồ liên lạc.
Khai Thang Nữ nhận được thông báo của Lâm Phi liền chạy từ cửa biệt thự vào. Khai Thang Nữ khi tiến vào liền nhìn Âu Lợi Nhã chỉ mặc cái áo, đang được Lâm Phi ôm vào ngực mà khóc lóc, sau đó liếc mắt khắp đại sảnh của biệt thự, hỏi ra câu cô quan tâm nhất.
- Vậy thi thể người thằn lằn, kỳ tích của sinh vật học kia đâu rồi?
- Đang ở bên trong đống lửa cháy kia kìa.
Lâm Phi chỉ vào bên trong đống lửa đang tỏa ra mùi thịt nướng mà nói.
- Trời ạ, sao anh lại đốt vật thí nghiệm quý giá này đi. Lâm Phi, anh giết thì giết, thiêu hắn làm gì?
Khai Thang Nữ mà nóng ruột, lập tức tìm bình cứu hỏa khắp nhà.
- Đừng tìm nữa. Tế bào bị nướng chín chắc không dùng được nữa đâu. Một khối này là máu thịt tôi cắt từ trên người thằn lằn xuống. Cô cầm lấy đi.
Lâm Phi nhặt một khối thịt lớn lần đầu tiên cắt từ ngực của người thằn lằn xuống, mang theo vảy màu xanh, ném cho Khai Thang Nữ.
Khai Thang Nữ vô cùng vui vẻ nhận lấy, lập tức dùng hộp lạnh mang theo người, cẩn thận cất khối thịt đi.
- Âu Lợi Nhã, cô còn chưa chết mà? Khóc cái gì?
Khai Thang Nữ sau khi có được khối máu thịt của người thằn lằn mới chú ý tới Âu Lợi Nhã bên trong ngực Lâm Phi.
Nghe Khai Thang Nữ hỏi, Âu Lợi Nhã vừa mới đỡ liền bắt đầu khóc to hơn.
- Giao cô ấy cho cô đấy. Khai Thang Nữ, cô tìm quần áo rồi mặc vào cho cô ấy. Sau đó chúng tôi sẽ mang cô ấy ra khỏi biệt thự này.
Lâm Phi đẩy Âu Lợi Nhã vào lòng Khai Thang Nữ, sau đó đi ra ngoài.
Hai mươi phút sau, Khai Thang Nữ đã mang Âu Lợi Nhã, cổ tay được băng bó đi ra từ biệt thự.
- Lâm Phi, bạn học Âu Lợi Nhã của tôi không ngờ lại muốn tự sát, bị tôi ngăn lại. Anh có biết người nào giỏi tâm lý học không? Hiện tại Âu Lợi
Nhã rất chán sống rồi.
Khai Thang Nữ nhìn Âu Lợi Nhã bên cạnh, nói với Lâm Phi.
- Tự sát. Giỏi tâm lý học à? Tôi có một người bạn, nếu để cô ấy xử lý thì chắc có thể loại bỏ ý nghĩ tự sát của Âu Lợi Nhã. Trước tiên cô chăm sóc cô ấy, tôi gọi người bạn đó.
Lâm Phi vừa nói vừa gọi điện cho Thánh nữ tà giáo Ám Phi Hoa.
- Hoa Hoa, tôi có một chuyên gia sinh vật học và di truyền học ở đây.
Năng lực sinh vật học của cô ấy rất mạnh nhưng gần đây bị đả kích, muốn tự sát. Cô tới khai thông cho cô ấy nhé.
- Thần nói, tự sát là có tội. Cô ấy nếu đã giỏi sinh vật học và di truyền học thì phải sử dụng học vấn của mình. Thần còn nói, lãng phí là đáng xấu hổ. Tôi sẽ phái thủ hạ ở gần đó đón cô ấy lại, sau đó tự tôi sẽ khai thông cho cô ấy, để cô ấy sống cuộc đời tươi đẹp như ông già Noel vậy.
Ám Phi Hoa nói với Lâm Phi.
Lâm Phi cho Ám Phi Hoa tên tinh cầu và vị trí của nó.
Mười phút sau, ba chiếc xe bay việt dã màu đen liền tới trước biệt thự. Mười mấy người đàn ông mặc áo đen, bịt mặt đi xuống, hành lễ với Lâm Phi rồi đỡ Âu Lợi Nhã rời đi.
- Bọn họ là ai? Có đáng tin không?
Khai Thang Nữ nhìn một đám người mặc áo đen, cảm thấy hơi không đáng tin liền hỏi Lâm Phi.
- Yên tâm đi. Bọn họ dẫn Âu Lợi Nhã tới nhận điều trị tâm lý. Trải qua sự khai thông của người bạn kia của tôi, Âu Lợi Nhã tuyệt đối sẽ không còn muốn tự sát nữa.
Lâm Phi nghĩ tới hình tượng đại thần côn của Ám Phi Hoa liền nói với Khai Thang Nữ.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
80 chương
209 chương