Ăn cơm sáng xong, Lâm Phi liền đi vào lớp học. Huấn luyện viên nhìn Lâm Phi xuất hiện lần nữa trong phòng học, trong lòng vô cùng đắc ý. Kỳ thi lần này, Lưu Lệ quyết định đuổi Lâm Phi ra khỏi khoa mình. Chỉ cần Lâm Phi thất bại, cô sẽ thông báo với hiệu trưởng là không dạy Lâm Phi nữa. Cô đã hoàn toàn bỏ cuộc trong sứ mạng vinh quang là dạy dỗ Lâm Phi thành Chiến Thần cơ giáp tương lai rồi. Huấn luyện viên Lưu Lệ bắt đầu nói những vấn đề quan trọng trong kỳ thi lần nầy. Lâm Phi liền ngồi ghi chép lại những điểm quan trọng mà huấn luyện viên Lưu Lệ nói. Đáng giận chính là huấn luyện viên Lưu Lệ chỉ nói tới chương nào, tiết nào là quan trọng thôi, cuối cùng còn nói một câu: - Tôi đã viết sáu mươi câu hỏi, chỉ cần mọi người học tập nghiêm chỉnh là có thể đạt tiêu chuẩn rồi. Lâm Phi hiểu rõ, một tuần sau mình không chỉ phải học sáu mươi câu hỏi mà còn phải thi đạt điểm tối đa. - Bảy ngày tiếp theo là tự học. Các bạn học có thể tới thư viện của học viện quân sự Bắc Đẩu. Nơi đó có rất nhiều tài liệu tham khảo cho các bạn mượn đọc. Huấn luyện viên Lưu Lệ nói xong câu này liền tuyên bố kết thúc giờ học. Lâm Phi và các bạn học cùng đi tới thư viện của học viện quân sự Bắc Đẩu. Bên trong thư viện, Lâm Phi không ngừng giải thích và tiêu hóa. Hiện tại hắn có thể thi triển bốn ngàn lần dị năng, liên tục thi triển dị năng sẽ tương đương với 200 giờ đọc sách liên tục. Lâm Phi thi triển hết bốn ngàn lần dị năng, cảm thấy đầu hơi choáng váng. Hắn liền đóng sách lại, sau đó cầm mấy quyển sách mượn về nhà, rời khỏi thư viện. Hành động này ủa Lâm Phi được Lưu Lệ tới quan sát học viên ở thư viện nhìn thấy. Vốn Lưu Lệ cho rằng Lưu Lệ trước ngày thi sẽ cố gắng đọc sách, tranh thủ để đạt tiêu chuẩn. Nhưng cô không thể ngờ được là cái tên học viên kém ngoan này của mình lại chỉ đọc sách không tới mười phút đã cầm theo sách đi thẳng về. Sau khi tự rèn luyện xong, Lâm Phi lại trở về nhà tù ngầm, để hầu gái Ngô Tiểu Man chuẩn bị đồ ăn trưa cho. Lâm Phi từ chối tỉ thí cơ giáp với Ngô Tiểu Man. Hắn đã dùng hết sạch dị năng rồi. Không có dị năng, đối chiến với Ngô Tiểu Man là có thể thua. - Gần đây tôi cần phải học tập chăm chỉ một chút. Chờ một tuần sau chúng tôi lại tỉ thí cơ giáp. Tuần này cô luyện tập một mình đi. Cũng chỉ bảy ngày mà. Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man. Ngô Tiểu Man nghe Lâm Phi nói xong, chỉ có thể chu miệng tập yoga cổ, trong lòng trù ẻo Lâm Phi thi trượt. Buổi tối, Lâm Phi nhận được điện thoại của Lam Linh Nhi. - Anh rể, em có đề thi rồi. Ngày mai em mang cho anh nhé. Tiếng nói của Lam Linh Nhi vang lên trong điện thoại. Vì muốn Lâm Phi có thể học tiếp trong khoa của mình, dù mỗi học kỳ hắn không đi học nhiều nhưng Lam Linh Nhi vẫn muốn nghĩ cách dùng thân phận giáo viên, len lén giúp Lâm Phi biết đề thi tuần sau. Theo Lam Linh Nhi thấy, Lâm Phi tự thi thì trượt chắc rồi. Ngay lúc này, tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi. - Lam Linh Nhi gửi đề bài cũng coi như là gian lận. Nếu ký chủ muốn hoàn thành nhiệm vụ lần này thì không được nhận đề. Lâm Phi nghe thấy cảnh báo của Hệ Thống Chiến Thần liền chỉ có thể vô cùng buồn bực mà nói với Lam Linh Nhi. - Không cần đâu. Cô phải tin tưởng tôi, tôi muốn kiểm tra bằng năng lực thật của mình. Lần này tôi nhất định sẽ đứng đầu kỳ thi. Như vậy, một tuần liên tiếp, mỗi ngày Lâm Phi đều tới thư viện đọc sách. Người ngoài thì thấy hắn chỉ ở lại có ba phút liền rời đi. Nhưng Lâm Phi tự mình hiểu rõ, mỗi lần hắn đều đọc sách tới 200 giờ. Sau khi đọc sách một tuần, Lâm Phi xuất hiện tại trường thi của huấn luyện viên Lưu Lệ. Sau khi phát đề xong, hắn liền trả lời rất nhanh. Không có một câu hỏi nào có thể làm khó hắn. Lần này Lâm Phi là người nộp bài đầu tiên. Nộp bài xong, Lâm Phi liền thản nhiên rời đi. Xế chiều, Lam Linh Nhi gọi điện tới: - Anh rể, anh làm thế nào vậy? Không ngờ đạt điểm tuyệt đối. Chẳng lẽ anh biết đề trước à? - Đây là chân tài thực học của tôi đây. Không tin thì cô tùy tiện hỏi tôi một câu nào đó trong đề của huấn luyện viên Lưu Lệ đi, tôi cũng có thể lập tức trả lời được hết. Lâm Phi thản nhiên đáp. Lam Linh Nhi không tin liền liên tục hỏi ba câu. Lâm Phi đều lập tức trả lời được cả. Biết mình đạt điểm tối đa rồi, tảng đá lớn trong lòng Lâm Phi rốt cục cũng biến mất. Lâm Phi tâm tình vui vẻ, đi xuống nhà tù dưới đất thăm Ngô Tiểu Man, bắt đầu điều khiển cơ giáp hạ cô trong một đòn. Đêm xuống, Ngô Tiểu Man nằm trên giường dưới nhà tù, nhìn ra cây đào lớn bên ngoài mà ngẩn người. Trên cây đào đã không còn trống trơn như lúc cô tới nơi này mà đã kết những quả đào hồng rất lớn. - Thần ơi, tôi đã ước nguyện trong sinh nhật lần thứ mười sáu là để người chồng tương lai ngày nào cũng cùng tôi ngắm cảnh. Hiện giờ chủ nhân Lâm Phi ngày nào cũng ăn cơm với tôi, có thể ngồi nhìn cây đào này. Nhưng người không nên nhốt tôi ở đây chứ? Tôi muốn tự do, tôi đường đường là công chúa một đế quốc. Áo Đinh Đặc lúc này đã ở tiền tuyến được sáu tháng rồi. Hắn đã đánh nổ 71 cơ giáp, lên tới hàm Trung úy. Đội trưởng của tiểu đội Áo Đinh Đặc cực kỳ coi trọng tân binh này. Từ khi hắn vào tiểu đội cơ giáp là cô đã lưu ý tới thiếu niên này rồi. Áo Đinh Đặc trong mắt cô có thể coi là một quân nhân rất điển hình. Dù mỗi ngày chiến đấu có mệt tới đâu, hắn cũng tự mình rèn luyện cơ thể, hơn nữa mỗi khi đồng đội rủ đi uống rượu hắn đều không đi. Không uống rượu, mỗi ngày đều rèn luyện, ngày nào cũng vậy, cho tới bây giờ chưa ngừng nghỉ. Cô không biết hai năm trước Áo Đinh Đặc còn là một kẻ chơi bời, uống rượu qua đêm là chuyện rất bình thường. Nhưng kể từ khi nhận Lâm Phi làm lão đại, con người hắn đã hoàn toàn thay đổi. Mỗi lần bị bạn bè mời đi uống rượu tối, Áo Đinh Đặc trong lòng thật ra cũng rất muốn đi nhưng lại nghĩ tới nếu uống rượu rồi, buổi tối không thể tập chống đẩy, nhảy cóc với gập bụng được nữa. Đây là hạng mục huấn luyện mà lão đại ác ma Lâm Phi cấp cho hắn, dù Lâm Phi ở mãi Bắc Đẩu Tinh xa xôi nhưng Áo Đinh Đặc vẫn sợ hãi, không dám ngừng chương trình rèn luyện đã hơn một năm này. Lúc này Áo Đinh Đặc vừa mới thực hiện phần rèn luyện Lâm Phi sắp xếp hàng ngày. Nửa năm chiến đấu trên tiền tuyến làm cho năng lực điều khiển cơ giáp của Áo Đinh Đặc được đề cao rất nhiều. Trải qua giao chiến sinh tử, năng lực điều khiển cơ giáp của hắn đã càng thuần thục. Đồ dùng trong căn phòng của Áo Đinh Đặc rất đơn giản, chỉ có một siêu nước và một chiếc giường nhỏ. Trên vách tường màu trắng đối diện với giường, Áo Đinh Đặc ghi lại số cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc bị hắn đánh nổ. Trên vách tường đã có bốn mươi vạch ngang rồi.