Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 196
- Trước đưa cô ấy khối tinh thạch năng lượng nhỏ để dùng đã. Thánh giáo vừa mới phát triển, mà loại tinh thạch này lại ẩn chứa năng lượng lớn, đưa cho cô ấy nhiều cũng không có chỗ dùng.
Lâm Phi tự biện hộ cho mình, rồi bắt đầu gọi cho Ám Phi Hoa.
- Thánh nữ, phái người đến Bắc Đẩu Tinh lấy tinh thạch năng lượng. Tôi sẽ chôn chúng nó trong rừng cây gần học viện quận sự rồi sẽ gửi toạ độ cho cô, tổng cộng là năm khối tinh thạch năng lượng.
Lâm Phi nói với Ám Phi Hoa.
- Năm khối ư, thật tốt quá, vẫn là trưởng lão đại nhân tài giỏi. Tôi nghe thuộc hạ báo cáo, nghe đồn lần này quân đội đã nhờ anh mà lấy được tinh thạch năng lượng thánh cấp. Anh đã đưa bọn họ ba khối, nên tôi nghĩ, anh giữ lại một, hai khối cho tôi đã là tốt rồi, nhưng không ngờ lại tới tận năm khối. Thần nhất định sẽ ban thưởng cho anh về việc này.
Ám Phi Hoa nhận được điện thoại của Lâm Phi thì liền lập tức bỏ dở công việc đang làm, hưng phấn nói, đồng thời phái người chuẩn bị đến Bắc Đẩu Tinh đi lấy tinh thạch.
- Xem ra thánh giáo phát triển rất tốt, ngay cả thu hoạch từ nhiệm vụ cơ mật như vậy của Thiên Long Liên Bang mà cũng biết. Cô có thể biết được tình báo nhanh như vậy khiến tôi rất coi trọng cô. Thánh nữ, tương lai tốt đẹp của thánh giáo không còn xa. Tôi đi chôn tinh thạch đây, lát nữa sẽ gửi toạ độ cho cô.
Lâm Phi nói.
- Thánh giáo phát triển là có quan hệ chặt chẽ với cống hiến của Lâm Phi anh. Đúng rồi, thấy anh chỉ trong một tuần mà thu được nhiều tinh thạch năng lượng Thánh cấp từ thế giới kiếm thuật cùng ma pháp như vậy.
-Theo báo cáo của giáo đồ chúng ta, sau khi anh báo cáo hoàn thành nhiệm vụ và rời đi cứ điểm không lâu thì Thiên Long Liên Bang lại phái một số đông quân sĩ đi vào lỗ đen thời không, và mang theo rất nhiều thuốc men. Có phải trong thế giới đó, loại tinh thạch này rất dễ lấy hay không?
-Tôi đã nghĩ, nếu như nguỵ trang thành quân đội của Bách Thú Đế Quốc đi phá huỷ cứ điểm của Thiên Long Liên Bang ở gần lỗ đen thời không, rồi chiếm lĩnh lỗ đen thời không, sau đó đi vào thế giới kiếm thuật cùng ma pháp thu thập tinh thạch năng lượng Thánh cấp này thì có được không? Thần có cấp chỉ thị gì cho anh không, trưởng lão Lâm Phi của tôi?
Ám Phi Hoa hỏi Lâm Phi.
Lâm Phi nghĩ đến độ lớn của lỗ đen thời không, căn bản không truyền tống được cơ giáp cùng vũ khí cỡ lớn, mà vũ khí loại nhỏ khi đi vào thế giới kiếm thuật cùng ma pháp, nếu gặp phải cường giả thánh cấp thì ngay cả ma pháp cùng đấu khí của bọn họ cũng không phá được. Còn nếu dùng thuốc men để trao đổi thì dưới tình huống thực lực chênh lệch như vậy, tới bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu, có đi mà không có về. Hơn thế nữa, theo như nhắc nhở của Hệ Thống Chiến Thần thì lỗ đen thời không chỉ còn hơn hai tháng nữa là sẽ đóng lại, không đáng xuất binh đi chiếm.
Lần trước, chính mình đã một lần giết chết nhiều cường giả của bọn họ như vậy, có thú nhân, tinh linh, nhân tộc cũng có, chắc chắn đã khiến cho đại lục đó có địch ý với người thần bí có loại thuốc thánh cấp rồi. Lần này, số binh sĩ mà Thiên Long Liên Bang phái đi, lại còn mang theo loại thuốc thánh cấp nữa thì đúng là có đi mà không có về.
- Thần nói cho tôi biết, không nên lỗ mãng, hệ thống lực lượng của những người trong thế giới kiếm thuật cùng ma pháp mạnh mẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi và cô.
Sau khi tôi về mà Thiên Long Liên Bang lại phái người vào lỗ đen thời không, vậy vận mệnh của những binh sĩ đó sẽ rất đen tối đấy. Bọn họ cũng sẽ không tìm được tinh thạch năng lượng thánh cấp. Thánh nữ, không cần suy nghĩ về lỗ đen thời không nữa, trong vũ trụ còn rất nhiều địa phương khác đáng giá để chúng ta đi khai phát.
Lâm Phi đáp.
Mà Ám Phi Hoa nghe xong đề nghị của Lâm Phi thì tạm thời bỏ qua việc đánh chiếm cứ điểm, đợi giáo đồ của mình ẩn trong quân đội Thiên Long Liên Bang thăm dò được tin tức mới sẽ quyết định sau.
Sau đó, Ám Phi Hoa và Lâm Phi nói vài câu chuyện phiếm liền ngắt điện thoại.
Mười phút sau, Lâm Phi lái xe bay đến một nơi trong rừng cây cách xa biệt thự, cầm theo xẻng đã chuẩn bị trước đó cùng một hộp gỗ nhỏ đựng năm khối tinh thạch năng lượng nhỏ nhất, tiếp đó đào một cái hố, rồi đặt hộp gỗ nhỏ vào đấy, đắp đất lên, sau đó mới gửi toạ độ cho Ám Phi Hoa.
Xong đâu đấy Lâm Phi liền lái xe bay về biệt thự. o0o
Sau khi Lâm Phi về biệt thự, nghỉ ngơi một chút rồi xuống tầng hầm chuẩn bị cho cô công chúa nhỏ Ngô Tiểu Man tiến hành bài huấn luyện hàng ngày của hôm nay.
- Chủ nhân, tôi có một việc muốn hỏi anh. Mấy ngày nay, sao tóc anh biến mất rồi, lông mi cũng không còn, mà trên người còn có mùi khét nữa. Anh đi tham gia tiệc nướng dã ngoại và đốt sạch tóc cùng lông mi à? Còn nữa, trong buổi tối của mấy ngày có bão tố gần đây, khi có tia chớp tôi đều nghe được tiếng kêu sợ hãi, có phải là trong biệt thự này còn giam giữ những người khác nữa không?
Ngô Tiểu Man hỏi Lâm Phi.
- Tóc cùng lông mi không có là do cạo sạch. Đây cũng không phải mùi khét mà là mùi thịt người nướng. Còn tiếng kêu sợ hãi mà cô nghe thấy là của tôi đấy. Gần đây tôi đã nghiên cứu ra một phương pháp rèn luyện mới để tăng cường độ thân thể, chính là cầm gậy kim loại để dẫn điện từ tia chớp mà rèn luyện thân thể.
-Tôi cảm giác tôi sắp vượt qua lôi kiếp, chuẩn bị phi thăng thành tiên rồi.
Lâm Phi suy nghĩ một chút rồi cười khổ nói.
- Cầm gậy kim loại, dẫn điện từ tia chớp, trời ạ.
Ngô Tiểu Man nghe xong lập tức che miệng mình, không dám nói lung tung nữa, sợ nếu tiếp tục nói về chuyện này thì chính mình sẽ bị Lâm Phi bắt cầm gậy kim loại để dẫn điện từ tia chớp.
Tất nhiên, trong lòng Ngô Tiểu Man vẫn cho rằng Lâm Phi chỉ là kẻ có tinh thần không quá giống người bình thường mà thôi.
Nhưng hôm nay nghe xong lời nói của Lâm Phi và xác định đó là sự thật thì, bây giờ Ngô Tiểu Man cho rằng, Lâm Phi đúng là kẻ bệnh tâm thần có khuynh hướng tự ngược, chứ làm gì có người bình thường nào sẽ đi dẫn điện từ tia chớp để rèn luyện thân thể đây?
Đồng thời, Ngô Tiểu Man cũng nghĩ đến, thân thể Lâm Phi đúng là mạnh mẽ thật. Bão tố mấy ngày hôm trước lớn như vậy, toàn những tia chớp vừa thô vừa to thế mà cũng không đánh chết hắn chỉ làm hắn bị thương một chút, mỗi ngày còn có thể xuống huấn luyện mình.
Truyện khác cùng thể loại
149 chương
7 chương
43 chương
56 chương