- Đinh đông, ký chủ nhận được sự xin giúp đỡ của thánh nữ tà giáo Ám Phi Hoa đi di rời thổ dân trên tinh cầu khai thác tinh thách, hoàn cảnh nhiệm vụ phù hợp 59%, khởi động hệ thống nhiệm vụ. -Tên nhiệm vụ: sự thôn tính của khí phách Chiến Thần. -Giới thiệu nhiệm vụ: ký chủ thân mang Hệ Thống Chiến Thần, sắp sửa phải đối mặt với rất nhiều chiến tranh trong tương lai. Chiến tranh không chia đúng sai, chỉ có thắng lợi cùng thất bại. Trước đó, ký chủ phải tạo dựng quân đội cho mình. Hôm nay ký chủ có được thế lực quân phản loạn của tà giáo là một lựa chọn không kém. Tất cả tổ chức cùng cá nhân ngăn cản quân phản loạn của tà giáo phát triển đều là kẻ địch của ký chủ. Có đôi lúc, Chiến Thần không thể nhân từ, phải có khí phách của vương giả, sở hữu tất cả vũ trụ, tất cả đều phải thuộc sở hữu của Chiến Thần. -Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: quân khởi nghĩa của thánh giáo tiếp tục khai thác được tinh thạch cần thiết trên tinh cầu. -Điều kiện nhiệm vụ thất bại: quân khởi nghĩa thánh giáo bị dân cư trên tinh cầu đánh bại, mất đi con đường khai thác tinh thạch. -Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: uy nghiêm của ký chủ trong quân đội thánh giáo đã được tăng lên, đạt được một tấm huân chương thực dân, thuộc tính huân chương của thực dân chưa biết. -Hình phạt cho nhiệm vụ thất bại: ngay cả nhiệm vụ giúp thế lực của mình lấy được nguồn năng lượng từ tinh thạch để nâng cao lực lượng vũ trang mà cũng không cố gắng, lại còn không đánh thắng được cả đám thổ dân chưa phát triển nữa. Điều này sẽ gây tổn hại tới khí phách của Chiến Thần. Về phần hình phạt, ký chủ sẽ bị cách chức làm thổ dân, phải sống mười năm ở trên tinh cầu còn chưa tiến vào thời đại cơ giới này. Tiếng nói nhiệm vụ của Hệ Thống Chiến Thần vừa dứt, Lâm Phi biết, lần này Ám Phi Hoa nhờ mình chỉ có thể đồng ý mà thôi. - Cô phái người đến Bắc Đẩu Tinh đón tôi đi. Tôi sẽ lãnh đạo giáo đồ hoàn thành chỉ thị của thần, đánh bại những tên thổ dân kia. Đúng rồi, chuyển các thông tin chi tiết về tinh cầu khoáng thạch cùng những thổ dân kia cho tôi. Lâm Phi nói với Ám Phi Hoa. Sau đó, Lâm Phi liên lạc với Phùng Hợp Bà Bà, nhờ bà tìm lý do giúp mình xin nghỉ. - Bà bà, đúng vậy, bà làm một cái giấy khám bệnh giả hộ cháu, thời gia thì ghi một tháng. Nếu đến lúc đó cháu còn chưa về thì bà lại ghi thời gian nghỉ dài hộ cháu nhé. -Cái gì cơ, cháu với tư cách là đệ tử của bà thì cần gì để ý đến nội quy trường học của lão hiệu trưởng già gầy gò kia. Cháu cũng không định để ý đến nội quy trường học của ông ấy. Nhưng chuyện này làm là để cho thầy giáo dạy cháu cơ giáp xem. Công tác bên ngoài thì vẫn luôn cần mà. Lâm Phi chuẩn bị xong việc xin nghỉ phép, vừa định đi thì lại nghĩ đến nô bộc Ngô Tiểu Man trong tầng hầm. Hắn đi chuyến này thì không thể tiếp tục theo dõi quá trình rèn luyện sức chiến đấu và tập yo-ga của cô nữa rồi. - Hệ Thống Chiến Thần, ta muốn đi làm nhiệm vụ ngươi giao cho ta, nhưng ngươi lại còn cho ta cái nhiệm vụ hàng ngày này, còn phải huấn luyện Ngô Tiểu Man nữa. Lần này, ta đi chấp hành nhiệm vụ trên tinh cầu mỏ tinh thạch, mất bao lâu thì ta không biết. Bây giờ, hai nhiệm vụ có xung đột rồi, có phải ngươi nên giải quyết đi không? Lâm Phi thử hỏi Hệ Thống Chiến Thần trong đầu. Trong lòng hắn lại nghĩ, nếu trong lúc chấp hành nhiệm vụ lần này mà lại bởi vì Ngô Tiểu Man mà bị phạt thì sẽ bận không chịu nổi mất. - Kiểm tra sự xung đột của nhiệm vụ, hệ thống nhiệm vụ tiến hành thăng cấp, trong lúc chấp hành nhiệm vụ chính, ký chủ có thể không cần hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, tính cả bản thân ký chủ cùng tùy tùng. Hệ Thống Chiến Thần đơn giản đáp. - Ta nói này đại ca hệ thống, sao ngươi không thăng cấp sớm đi, hoá ra trong lúc ta chấp hành nhiệm vụ chính lại còn phải hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày cùng nhiệm vụ tạm thời nữa à, sắp mệt chết ta rồi. Sau khi Lâm Phi nghe xong liền nói. - Vốn ký chủ không đưa ra yêu cầu mà. Tất tác, tất tác Lâm Phi tranh thủ thời gian đi dạo siêu thị mua đồ ăn trong một tháng cho Ngô Tiểu Man. Lúc hắn định về thì nhìn thấy có bán mì tôm, liền nghĩ, hai thùng mì tôm có thể giúp Ngô Tiểu Man sống thêm được nửa tháng nữa. Nửa giờ sau, Lâm Phi cầm hai túi thức ăn lớn cộng thêm hai thùng mì tôm đi xuống tầng hầm. Ngô Tiểu Man vừa tắm xong, thay một bộ quần áo nữ bộc mới thì thấy Lâm Phi quay lại, hỏi: - Chủ nhân, sao anh đưa cho tôi nhiều thức ăn như vậy. Chẳng lẽ lương tâm anh cắn rứt, hay là chuẩn bị đêm nay cho tôi ăn no để ngày mai sẽ giết tôi, đây là bữa cơm cuối cùng của tôi, hay anh định dùng thức ăn để hối lộ tôi, tham luyến nhan sắc của tôi. Nhìn hai túi thức ăn lớn, Ngô Tiểu Man liền suy nghĩ lung tung. - Ngực cô còn chưa nở thì tôi tham luyến cái sắc đẹp gì của cô hả. Những thức ăn này là thức ăn trong một thời gian ngắn của cô, ăn tiết kiệm một chút. Ngoài ra, tôi còn mang cho cô rất nhiều bánh bích quy, ít nhất đủ cho cô ăn trong hai tháng, còn có hai thùng mì tôm này nữa. Nếu cô ăn hết chỗ thức ăn kia mà tôi chưa về thì liền ăn mì tôm. Tôi phải đi tinh cầu khác để chấp hành nhiệm vụ. Trong khoảng thời gian này, cô phải chăm chỉ rèn luyện, mỗi ngày phải đứng trước video ở cửa ra vào luyện tập yo-ga. Ha ha, sau khi trở về, tôi sẽ kiểm tra, nên đừng có lười biếng. Nếu sau khi tôi về mà không thấy cô tiến bộ thì sau này cô sẽ không có thức ăn nữa. Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man đang ôm túi thức ăn cười khúc khích kia. Tuy Hệ Thống Chiến Thần đồng ý để đàn em Ngô Tiểu Man này không cần rèn luyện, nhưng hắn cảm thấy để cô rảnh rỗi không có việc gì làm thì không được tốt lắm, vậy nên hãy để cô rèn luyện mỗi ngày đi. Có một số việc, có thực lực mạnh thì sẽ tốt hơn. - Cái gì, anh lại muốn đi à. Không đi có được không? Tôi cảm thấy, gần đây kỹ thuật cơ giáp của tôi đang không ngừng tăng lên, không lâu sau là có thể đánh thắng anh mà anh lại muốn đi sao. Còn nữa, chủ nhân, anh xác định những thức ăn này đủ để tôi ăn cho đến khi anh trở về sao. Ngô Tiểu Man đứng dậy hỏi. Cô vẫn còn hơi sợ mì tôm nha. Trong suy nghĩ của Ngô Tiểu Man, bây giờ, điều khiển cơ giáp đánh thắng được Lâm Phi là hy vọng duy nhất để lấy được tự do. Khi đối mặt với khát vọng tự do, cô đã không còn kiêng kị việc có phải Lâm Phi cố ý học trộm Hoàng cực cửu trảm nữa không. - Cô chăm chỉ luyện tập đi, muốn đánh thắng tôi ư, cô còn quá non. Lâm Phi nói xong, quay người rời đi tầng hầm, đóng cửa thật kỹ. Một giờ sau, Lâm Phi đi đến sân bay tư nhân của Bắc Đẩu Tinh, ngồi trên một chiếc chiến hạm vận tải cao cấp do Ám Phi Hoa phái tới, cất cánh bay lên trong không gian vũ trụ, thực hiện bước nhảy không gian, tiến về phía tinh cầu mỏ tinh thạch ở nơi xa xôi. Mấy ngày thực hiện bước nhảy không gian và phi hành liên tục, rốt cục chiến hạm vận tải của Lâm Phi đã đến được tinh hệ chỗ tinh cầu mỏ tinh thạch. Lâm Phi thông qua màn hình thăm dò của chiến hạm vận tải, thấy được một tinh cầu toàn màu xanh lá thật xinh đẹp. - Thưa trưởng lão, đây chính là mục đích lần này của chúng ta, mỏ tinh thạch của tinh cầu Pandora. Nhân viên điều khiển thuyền giải thích cho Lâm Phi. - Bên trong tinh cầu Pandora có chứa mỏ tinh thạch hàm lượng cao. Nhưng hoàn cảnh môi trường cùng không khí bên trong tinh cầu lại được tạo thành từ ô-xit-các-bon, lưu huỳnh và đa số các loại khí có hại cho con người. -Trên tinh cầu tồn tại các chuỗi thực vật phức tạp cùng các sinh vật biến dị khác. Chúng đã tiến hoá để thích nghi với môi trường ác liệt trên tinh cầu Pandora rồi. -Nhưng không khí ở trên tinh cầu Pandora này lại rất có hại đối với nhân loại chúng ta. Tất cả giáo đồ tại cứ điểm trên tinh cầu Pandora khi muốn đi lại hoạt động thì đều phải mang theo mặt nạ dưỡng khí mới có thể hô hấp bình thường, nếu không thì không đến một phút sẽ bị trúng độc mà chết. - Tinh cầu này thật thú vị. Anh đi liên lạc với người phụ trách tại cứ điểm đi, chuẩn bị hạ cánh. Tôi muốn lãnh đạo các anh đối phó với những thổ dân này. Ban đêm, Ngô Tiểu Man ở trong tầng ngầm, đã ăn xong bữa tối do chính mình làm. Trong tầng ngầm thật im ắng, mà chỉ có một mình cô, liền nghĩ đến lời nói của Lâm Phi lúc gần đi. Nếu mỗi ngày không chăm chỉ rèn luyện, chờ khi Lâm Phi về, thấy cô không tiến bộ, thì cái tên điên này có thể sẽ không bao giờ đưa đồ ăn cho cô nữa. Sợ hãi cùng tịch mịch vây quanh nội tâm cô công chúa nhỏ. Đồng thời, cô cũng bắt đầu luyện tập yo-ga.