Siêu cấp sưu quỷ nghi
Chương 2 : Siêu cấp sưu quỷ nghi
Cao Tiệm Phi lau nước mắt rồi đi ra phòng khách.
Cha và dì hắn đang ngồi trong phòng khách nói chuyện với nhau, vẻ mặt rất buồn bã.
"Cha à, con đưa cha đi nghỉ ngơi nhé" Cao Tiệm Phi đi qua nói với cha hắn.
Nhà của Cao Tiệm Phi diện tích chỉ có khoảng hơn 40 thước vuông, chia làm một phòng khách, hai cái phòng ngủ, một cái nhà bếp và một phòng vệ sinh.
Hiện tại, phòng khách có một cái giường, chính là nơi nghỉ ngơi của cha hắn. Phía trong có một phòng ngủ hai giường là nơi dì và mẹ hắn ở. Phòng ngủ còn lại là của Cao Tiệm Phi.
Dì hắn đứng lên: "Hai cha con đi ngủ sớm đi!" Nói xong rồi đi vào phòng.
"Dì ơi, sau này làm phiền dì chăm sóc cho cha mẹ cháu" Cao Tiệm Phi bỗng nhiên nói.
Dì hắn không hiểu được sự ám chỉ trong lời nói của hắn, đương nhiên gật đầu: "Tiểu Phi con yên tâm, dì đã làm xong thủ tục nghỉ hưu, hiện tại không cần đi làm cũng hưởng lương hưu mỗi tháng 800 tệ, sau này dì sẽ sống ở đây và giúp con chăm sóc cha mẹ con! Con không cần lo lắng nhiều quá, cứ chuyên tâm làm việc nhé!"
Nói xong, dì hắn bước vào phòng.
"Cha, cha nghỉ ngơi đi nhé” Cao Tiệm Phi cẩn thận đẩy xe lăn đưa cha hắn đến bên giường, rồi ẵm cha hắn lên giường.
"Tiểu Phi, lời con vừa nói là có ý gì? Con kêu dì con chăm sóc cho cha và mẹ, vậy còn con? Con muốn làm gì, mau nói cho cha biết!" Cha hắn nằm ở trên giường cố lớn tiếng nói: "Cha cảnh cáo con, con không được suy nghĩ và làm gì xằng bậy! Có hiểu không?"
Cao Tiệm Phi giả vờ mỉm cười: "Cha à, cha suy nghĩ nhiều quá rồi, con chỉ thuận miệng nói mà thôi, dù sao con cũng phải đi ra ngoài làm kiếm tiền, sự tình trong nhà đương nhiên là phải nhờ dì lo giúp rồi! Được rồi, cha ngủ sớm đi! Trời nóng quá, con ngủ không được, con ra ngoài hút điếu thuốc hóng mát cái đã"
Nói xong, Cao Tiệm Phi xoay người bước đi. Phía sau truyền đến một tiếng nức nở của cha hắn do kềm chế không được phát ra. Cao Tiệm Phi thân hình dừng lại một chút, tuy nhiên hắn cũng không có quay đầu lại mà bước thẳng ra khỏi nhà.
Cao Tiệm Phi đi đến cây cổ thụ ở trong sân ngồi xuống, móc thuốc ra mồi và hút.
Một ngao tiếp một ngao, dường như không có chút dừng lại, chỉ chốc lát, điếu thuốc đã tàn, Cao Tiệm Phi lại lấy tiếp điếu nữa và điên cuồng hút, bao quanh thân thể toàn là khói thuốc.
Lúc đó, trong đầu Cao Tiệm Phi đang suy nghĩ, hắn đang lên kế hoạch. . .
Trả thù.
Hắn muốn trả thù Tằng Kiến.
Dùng phương pháp nguyên thủy nhất đi trả thù.
Ngày hôm qua, Cao Tiệm Phi đã mua một con dao găm tại chợ đêm làm bằng thép tinh luyện, rất sắc bén, nó dài khoảng 8 tấc, chỉ một nhát trúng chỗ hiểm là xong.
"Đồng quy vu tận! Mày phá hủy cuộc sống hạnh phúc của gia đình tao thì mày phải trả một cái giá lớn!"
Trên thực tế, trước đêm đi tìm Tằng Kiến, Cao Tiệm Phi cũng không có quyết tâm trả thù như vậy. Trong lòng hắn vẫn còn tồn tại một cái ảo tưởng, hắn ảo tưởng rằng sẽ nói chuyện với Tằng Kiến và Tằng Kiến sẽ chấp nhận sai lầm và tới nhà xin lỗi cũng như bồi thường toàn bộ tiền thuốc men.
Thế nhưng đó chỉ là sự ảo tưởng của Cao Tiệm Phi thôi.
Tằng Kiến kiêu ngạo ương ngạnh, đối với sinh mạng của mẹ Cao Tiệm Phi chẳng hề quan tâm, đã đập vỡ sự ảo tưởng của Cao Tiệm Phi thành tro bụi!
Hắn đem con dao giấu ở dưới giường. Trước khi trả thù, Cao Tiệm Phi phải chuẩn bị cho cha mẹ một số tiền.
Tốt nhất là phải có hơn 100 nghìn tệ mới có thể cấp cho cha mẹ và dì dưỡng lão.
Đương nhiên, muốn trong thời gian ngắn kiếm được 100 nghìn tệ, với loại người như Cao Tiệm Phi mà nói là phi thường khó khăn. Hắn không có khả năng đi giết người cướp của hay làm những chuyện phi pháp.
Hắn đã tìm được một con đường tắt để kiếm tiền.
Cao Tiệm Phi trước đây làm việc tại một tiệm karaoke, có quen biết một người bạn tên là Khâu Uyên.
Tuổi của Khâu Uyên cũng xấp xỉ Cao Tiệm Phi. Thời gian đầu, hắn cùng Cao Tiệm Phi như nhau, làm nhân viên phục vụ trong tiệm karaoke, lương tháng chỉ 1000 tệ. Làm được mấy tháng, Khâu Uyên không chịu nổi cái khổ làm đêm, hắn là một người ham ăn biếng làm, vì vậy đã bỏ việc.
Lúc cùng nhau làm việc chung, quan hệ giữa Cao Tiệm Phi cùng Khâu Uyên cũng hơi thân thiết, cho nên sau khi Khâu Uyên bỏ việc vẫn như cũ giữ liên lạc với Cao Tiệm Phi qua điện thoại. Hai người thỉnh thoảng còn hẹn nhau ra uống vài chai bia.
Một năm sau đó, cuộc sống của Khâu Uyên xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Hắn mua xe con, mua nhà, ăn mặc hàng hiệu, trên cổ đeo một cọng xích vàng thật to.
Đối với sự biến hóa của Khâu Uyên, Cao Tiệm Phi rất là nghi hoặc.
Khâu Uyên là loại người gì Cao Tiệm Phi biết rất rõ! Gia cảnh của hắn cùng Cao Tiệm Phi không khác bao nhiêu, một nghèo hai trắng, bản thân hắn tốt nghiệp cấp 2 xong đã bỏ học, suốt ngày theo bọn du đãng lang thang, đi làm thì cũng ngày làm ngày không, luôn ảo tưởng được các quý bà bao nuôi và các mục tiêu không thực tế khác.
Người như thế làm sao có khả năng tự mình mua xe con, mua nhà được?
Đối với sự thay đổi của Khâu Uyên, Cao Tiệm Phi đúng là không thể giải thích.
Do hiếu kỳ nên Cao Tiệm Phi bắt đầu hỏi Khâu Uyên làm thế nào mà kiếm được nhiều tiền như vậy.
Lúc đầu, Khâu Uyên chỉ tùy tiện nói qua loa cho có lệ chứ không chịu nói lời thật.
Sau lại, có một lần hai người ngồi uống rượu với nhau, Cao Tiệm Phi đem chuyện cũ nhắc lại, hỏi Khâu Uyên.
Lúc này, Khâu Uyên cười tủm tỉm hỏi lại Cao Tiệm Phi, "Tiểu Cao, cậu có biết một người có hai trái thận không?"
Lúc đó Cao Tiệm Phi sửng sốt một chút: "Chuyện này tôi biết, mỗi người đều có hai trái thận, chuyện này người nào chẳng biết"
Khâu Uyên thần bí cười cười, "Như vậy, tôi nói cho cậu nghe, người bình thường kỳ thực mất đi một trái thận cũng sẽ không chết. Chỉ cần sau đó điều trị tốt thì sẽ khôi phục, mặc dù là mất một trái thận nhưng đối với thân thể cũng sẽ không có gì ảnh hưởng!"
Cao Tiệm Phi loáng thóang hiểu được ý của Khâu Uyên.
"Tiểu Cao, tôi bật mí thêm với cậu, giá của một trái thận khoảng từ 40 – 120 nghìn tệ, đương nhiên đó là giá của chúng tôi thu mua, nếu như chúng tôi bán cho những bệnh nhân cần thận thay, thậm chí còn bán cho nước ngoài thì giá của nó sẽ không dừng lại ở số đó!" Khâu Uyên đắc ý sổ một hơi: "Tiểu Cao, cậu biết không, năm ngoái tôi cùng một nhóm huynh đệ kết hợp làm cái này, rất lời đấy. . ." Hắn vươn bàn tay năm ngón quơ quơ trước mặt Cao Tiệm Phi
500,000 tệ!
"Tổ chức mua bán thận phi pháp!" Cao Tiệm Phi thoáng cái hiểu rõ sự tích của Khâu Uyên, trong lòng liền sinh ra chán ghét với tên này.
Lúc đó, Khâu Uyên nửa giỡn nửa thật nói với Cao Tiệm Phi: "Tiểu Cao, tôi thấy thân thể cậu rất được, gia cảnh cũng không mấy tốt, nếu như cậu muốn bán thận thì hãy tìm tôi nhé! Chúng ta là bạn bè, Khâu Uyên tôi tự nhiên sẽ không chèn ép gì cậu, chỉ cần làm xét nghiệm xem thận có tốt hay không là được, nếu được tôi sẽ trả cậu cái giá 120 nghìn! Đây chính là cái giá cao nhất trong nước rồi đấy! Cậu hãy suy nghĩ kỹ đi"
Cao Tiệm Phi lúc đó liền cự tuyệt Khâu Uyên.
Nói giỡn hay sao, chỉ có hơn 100 nghìn liền biến mình thành một người tàn phế, đáng không?
Thời gian đã hơn một năm, nửa tháng sau lúc mẹ Cao Tiệm Phi gặp chuyện không may, Cao Tiệm Phi chạy đôn chạy đáo, vừa kiện Tằng Kiến không có kết quả, vừa không khả năng kiếm được tiền cho mẹ hắn tiếp tục trị liệu, vì vậy, những lời nói của Khâu Uyên giống như ma quỷ vang lên trong đầu Cao Tiệm Phi.
Suy nghĩ mấy ngày, Cao Tiệm Phi liền gọi điện cho Khâu Uyên.
"Khâu Uyên, mẹ tôi xảy ra chuyện, tôi hiện tại cần một số tiền, cậu thay tôi liên hệ một chút, tôi muốn bán thận" Cao Tiệm Phi đi thẳng vào vấn đề, nói với Khâu Uyên.
"OK, không thành vấn đề! Tiểu Cao, chúng ta là bạn bè mà, tình trạng của gia đình cậu tôi rất rõ ràng, vì vậy tôi hoàn toàn tin tưởng ở cậu! Ngày mai tôi dẫn cậu đến bệnh viện làm xét nghiệm, cứ dựa theo cái giá lần trước tôi nói với cậu, 120 nghìn nhé! Đến lúc đó cậu chỉ nằm lên làm ca tiểu phẫu nho nhỏ là có thể nhận tiền rồi!" Khâu Uyên trả lời rất nhanh.
Sự tình cứ như thế định đọat.
Ngày hôm sau, Khâu Uyên dẫn Cao Tiệm Phi đi bệnh viện làm xét nghiệm. Một lọat các xét nghiệm nước tiểu, máu, điện tâm đồ…, nói chung là tổng quát.
Sau khi kiểm tra tổng quát xong, Khâu Uyên nói với Cao Tiệm Phi: "Tiểu Cao, tôi sẽ đem tư liệu của cậu giao cho phía công ty, tối đa 5 ngày sau, tôi sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục, cậu cứ an tâm về nhà chờ tin tức của tôi nhé. Không cần phải lo lắng đâu, chỉ là một ca tiểu phẫu đơn giản mà thôi, kỳ thực chẳng có gì."
Sau khi về đến nhà, Cao Tiệm Phi cảm giác có chút sợ hãi pha lẫn chút hối hận, thế nhưng nhìn thấy người mẹ nằm bất động trên giường cùng người cha tàn tật và ngừơi dì giản dị, Cao Tiệm Phi lập tức đem mấy cái cảm giác đó quăng thẳng vào thùng rác.
"Vì gia đình của ta, ta nhất định phải đi con đường này!" Cao Tiệm Phi tự nói với mình.
Vài ngày sau đó, Khâu Uyên gọi điện thoại cho Cao Tiệm Phi: "Tiểu Cao, tôi báo cho cậu một tin tức tốt! Kết quả xét nghiệm rất tốt! Thận của cậu có thể bán rồi! Tôi đã liên hệ rồi, tối ngày kia, cậu hãy đến một bệnh viện ở vùng ngoại thành để lấy thận nhé, không thành vấn đề chứ?"
Cao Tiệm Phi hít sâu một hơi, "Không thành vấn đề, tôi sẽ đến đúng giờ. Bất quá, . . tôi muốn tiền mặt, xong việc tôi sẽ nhận luôn tiền!"
Khâu Uyên dễ dàng cười cười, "Trước đây người của chúng tôi đều chuyển khoản chi trả, bất quá cậu là bạn tôi, tôi có thể thỏa mãn yêu cầu cậu! Ừ, không thành vấn đề, 120 nghìn tệ tiền mặt, tôi lập tức phái người chuẩn bị cho cậu!"
Bầu trời đêm lạnh lẽo.
Cao Tiệm Phi lấy gói thuốc ra, ngẩng đầu nhìn vào bầu trời đêm đầy sao, hắn tự nhiên cười to: "Ha ha! Quả là bi kịch mà! Sinh mệnh của ta chỉ là một bi kịch! Ha ha! Bán thận, giết người, mấy việc này trước đây ta thật không bao giờ nghĩ tới. . . Ha ha! Đây là một giấc mộng sao? Nếu như là mộng thì ông trời ơi, tôi xin ông, hãy để tôi nhanh chóng tỉnh lại đi!"
Không ai có thể hình dung trạng thái nội tâm hiện tại của Cao Tiệm Phi lúc này, không ai có thể miêu tả được.
Hắn si ngốc nhìn bầu trời đêm lạnh lẽo, hai hàng nước mắt bất giác chảy xuống.
Hắn tựa như một người không còn gì cả, đã bị cái thế giới đầy lạnh nhạt này triệt để vứt bỏ!
Bỗng nhiên, trên bầu trời xuất hiện một quầng sáng màu hồng đỏ! Quầng sáng kia đang bay xuống !
"Là sao xẹt?" Cao Tiệm Phi lắc lắc đầu, nhìn không chớp mắt vào quầng sáng màu hồng đỏ kia.
Gần! Càng ngày càng gần!
Quầng sáng màu hồng đỏ với tốc độ không thể hình dung bay thẳng về hướng Cao Tiệm Phi!
Không đợi cho Cao Tiệm Phi có phản ứng tránh né gì, quầng sáng màu hồng đỏ hung hăng đập trực tiếp vào đầu của Cao Tiệm Phi!
"Bốp…!"
Cao Tiệm Phi chỉ cảm thấy chết điếng, trước mắt đầy những ngôi sao chớp lóe, hai chân như không còn sức, rồi ngã sấp xuống mặt đất.
Trong lúc ngã sấp xuống, trong đầu Cao Tiệm Phi vang lên một giọng nữ trong trẻo: "Chúc mừng ngài, người địa cầu, ngài đã thu được một món quà từ không gian, Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi!"
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
38 chương
140 chương
507 chương
12 chương
112 chương