Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 961 : Ngọc bài Tử Cương Huyễn (8)

Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenChữ trên ngọc bài còn đang gia tăng, toàn bộ những chỗ Lý Dương chà qua rượu, đều xuất hiện chữ. Phía trước là miêu tả, mặt sau lại là giải thích đối với ngọc bài, ngọc bài Tử Cương Huyễn, lấy rượu làm xúc tác, chà ở trên ngọc bài, sẽ xuất hiện biến hóa cực kỳ thần kỳ. Điểm này, tất cả mọi người đã thấy được. Lý Dương cầm lấy bàn chải, không chút do dự, trực tiếp đem trọn khối ngọc bài chà vào rượu. Chữ màu bạc rõ ràng hơn, ở bên trái hàng chữ, chậm rãi xuất hiện một người mặc quần áo triều Minh, hắn nhìn lên trời giơ chén rượu, tựa hồ đang mời ông trời, như là trời xanh đang cùng hắn uống rượu. Người này, tuy rằng chỉ có hình dạng, nhưng động tác nhẹ nhàng, giống như người sống thực. - Đây có thể là Tử Cương hay không? Tiêu Nham đột nhiên nói một câu, tất cả mọi người hơi sửng sờ, lập tức vài người cũng không nhịn được gật đầu. Đây có phải là Tử Cương hay không không ai biết, nhưng nhìn thần ý giơ chén rượu lên, thật là có thể nghĩ đến chính là Tử Cương, Lục Tử Cương trong truyền thuyết chính là có tính cách như vậy, phóng đãng không kềm chế được. Đang lúc mọi người nhìn chăm chú, hình ảnh chậm rãi biến mất, Lý Dương chà rượu cũng gần khô. - Lý lão đệ, tiếp tục chà một lần nữa, chúng tôi còn chưa thấy rõ ràng mà! Hình ảnh không còn, Bạch Minh lập tức nóng lòng, ôm đầu kêu một tiếng, những người khác không nói gì, nhưng trong mắt cũng đều mang theo khát vọng, hy vọng có thể tiếp tục xem được một màn thần kỳ vừa rồi. Lý Dương không để cho mọi người thất vọng, cầm lấy bàn chải, lại chà xuống. Lần này chà nhanh hơn, trên ngọc bài lại thể hiện ra hình ảnh màu bạc. - Đây… đây là gì?Ánh mắt mọi người chớp chớp rồi trừng tròn, Thái lão còn vươn tay, kinh ngạc hỏi một câu, hình ảnh bọn họ đang chờ mong vừa rồi kia cũng không xuất hiện nữa, lần này xuất hiện chính là một bức tranh người ngắm trăng. Có ba người, ngồi ở cạnh bàn đá, trên bàn bày mấy chén rượu, một người trong đó giơ ngón tay lên không trung, bầu trời còn có một mặt trăng bán nguyệt, hình tượng nhân vật rất đơn giản, thoạt nhìn tựa như phim hoạt hình những năm sáu bảy mươi, nhưng thứ này là ở thời cổ đại, đây tuyệt đối là làm cho người ta chấn kinh. Cho dù ở hiện đại, vài người thấy như vậy, cũng đều trợn mắt há hốc mồm. - Tôi… tôi không biết! Lý Dương lắc đầu, miệng lắp bắp, từ điểm đó có thể nhìn ra trong lòng hắn cũng khiếp sợ, hắn thật sự không biết, dưới hình ảnh lập thể cũng không thấy hình ảnh này. Rượu đang khô đi chậm rãi, không lâu sau, hình ảnh này cũng đã biến mất. Không đợi mọi người nói, Lý Dương cầm bàn chải lại chà tới, trong ánh mắt mọi người lại xuất hiện rung động, lúc này hình ẳnh hiện ra sau khi chà rượu lại có thay đổi. Lần này không phải người, mà là một bức Sơn Thủy đồ, còn có chim nhỏ bay trên Thiên Không. Thật giống anime ( nhân vật hoạt hình), đặt ở trong TV sẽ có vẻ thực sơ sài, không ai muốn nhìn, nhưng ở trên ngọc bài này thì bất đồng, chính là mấy biến hóa đơn giản này, khối ngọc bài này hoàn toàn xứng đáng với tên Huyễn Ngọc Bài. Những mẫu tự Huyễn hoặc, hình ảnh thực vô cùng chuẩn xác. Cảnh tượng giống như mộng ảo, chỉ xuất hịên trong mơ, lúc này rành rành hiện ra trước mặt mọi người. Ngọc bài Tử Cương Huyễn, danh xứng với thực. Cảnh tượng chỉ tồn tại trong thời gian rất ngắn, lần nữa lại biến mất . Lý Dương lại chà bàn chải lên, mọi người chế ngự nhịp tim của mình, cùng đợi cảnh tượng mới xuất hiện. Quả nhiên, ngọc bài không để cho mọi người thất vọng, lần này xuất hiện không ngờ là cảnh sắc thành thị, ngã tư đường thành thị, nhà lầu thành thị, còn có người đi lại ở ngã tư đường. - Ngọc bài Tử Cương Huyễn, chà vào là kinh ngạc, rốt cục tôi hiểu được ý tứ rồi ! Thái lão đột nhiên kêu một tiếng, trên mặt còn tràn đầy vẻ rung động, chung quanh vài người đều quay đầu lại nhìn hắn, lại tiếp tục xoay đầu lại nhìn ngọc bài. Thái lão cũng không còn để ý phản ứng của mọi người, tiếp tục nói: - Huyễn, chính là đặc thù ngọc bài, chà, là giải thích phương pháp, chà là kinh ngạc, là ý của Lục Tử Cương, chà vào nó, ngay lập tức sẽ bị kinh sợ, thật khí phách, không hổ là một đại tông sư, ngọc thần chân chính! Thần Ngọc, là một cái danh của Lục Tử Cương. Mọi người không ai nói lại, nhưng trong lòng cũng đồng ý thuyết pháp của Thái lão. Tôi làm ra thứ gì đó, bất cứ ai nhìn thấy đều kinh ngạc, khí phách nhường nào, hào khí nhường nào, một chữ đơn giản, lại mang theo khí phách hào hùng, người dám nói như vậy nói, cũng chỉ có Lục Tử Cương. Chà một lần là đủ kinh ngạc, muốn cho ngươi kinh ngạc một lần, ông trời, đều phải khiếp sợ tay nghề của ta. Thượng Thiên cũng sẽ giật mình, càng khỏi nói người bình thường. Trên thực tế, thứ này xuất hiện ở cổ đại, hiệu quả như vậy tuyệt đối có thể thu hút mọi người, sẽ coi ngọc bài này trở thành đồ thần thánh và kính ngưỡng. Cho dù ở hiện đại, rất nhiều người biết đến, cũng sẽ bị sự thần kỳ của ngọc bài này làm kinh sợ. Đây không phải TV, không phải phim hoạt hình, cũng không phải gương, chỉ là ngọc bài, chà một cái, có thể xuất hiện hiệu quả thần kỳ. Hình ảnh tiêu biến, Lý Dương lại chà ở trên ngọc bài, lại xuất hiện biến hóa. Lần này xuất hiện chính là Tiên Cung lầu các, còn có thiên nga và mây mù gì đó, bức họa này, thoạt nhìn càng giống là Tiên Cung, ngay cả cảnh tượng Tiên Cung, Lục Tử Cương cũng làm được, cái vẻ Thượng Thiên cúi đầu trước hào khí lại càng hiển lộ không thể nghi ngờ. Chà vào là kinh ngạc! Mặc kệ Thượng Thiên có bị kinh sợ hay không, dù sao Lý Dương bọn họ đều bị kinh hãi, lên trời nếu là có tư tưởng, e rằng cũng sẽ bị kinh sợ. Hình ảnh biến mất, Lý Dương tiếp tục chà, cảnh tượng mới lại xuất hiện. Chà chín lần, liên tục xuất hiện chín lần cảnh tượng bất đồng, đến cuối cùng tất cả mọi người chết lặng, rất khó tưởng tượng, một khối ngọc bài như vậy lại mang hiệu quả thần kỳ như thế. Lần thứ mười, hình ảnh không phải là mới, mà là hình xuất hiện thứ nhất, có chữ của Lục Tử Cương. Lúc sau tiếp tục chà, vẫn là lặp lại mấy hình phía trước, lặp lại liên hồi, sau chín lần, lại xuất hiện những dòng chữ của Lục Tử Cương, cái này cũng chứng minh, khối ngọc bài này chỉ có chín kiểu biến hóa. Chín kiểu biến hóa, cũng là phi thường kinh người, người bình thường một kiểu biến hóa đều làm không được. - Thần khí, đây hoàn toàn xứng đáng là quốc bảo thần khí! Mao lão thở dài, có chút hâm mộ, lại có ánh mắt phức tạp nhìn Lý Dương, Lý Dương thật có duyên phận cùng thần khí, ngọc bài này ở trên tay Chu Kế Tiên mười mấy năm, người ta chỉ coi như ngọc bài bình thường, đến tay hắn, mới thể hiện ra sự thần kỳ. Chu Kế Tiên yên lặng gật đầu, trong lòng còn có chút hối hận cùng chua sót. Nếu là hắn biết ngọc bài này thần kỳ như thế, căn bản không thể lấy ra triển lãm, cũng không thể bán cho Lý Dương, có hiệu quả thần kỳ này, có thể coi có được tinh phẩm đứng đầu, có thể trở thành quốc bảo thần khí chân chính, vật báu vô giá. Có hiệu quả này mà đi bán, năm ức hắn cũng sẽ không đồng ý. Đáng tiếc bây giờ nói điều này đều đã muộn, đồ đã không còn là của hắn, là ở trong tay người khác hịên ra sự thần kỳ, lúc này trong lòng hắn còn sản sinh suy nghĩ oán hận Lý Dương. Lý Dương biết rõ ngọc bài này không đơn giản, có hiệu quả thần kỳ, lại không nói cho bọn họ biết, ngược lại mua mất bảo bối của bọn họ, đổi thành kẻ khác, trong lòng cũng có chút oán hận. Nhưng nói trở lại, nếu mình biết bảo bối của người khác có năng lực thần kỳ như thế, cũng sẽ không nói, thầm nghĩ cách mua cho được đồ vật đó trước, mỗi người cũng đều giống nhau điểm này, trừ phi mua không được. Đây đều chuyện thường tình. Lý Dương không phủ nhận hắn có tư lợi, nhưng khi mua ngọc, hắn thật sự không biết ngọc bài có chứa hiệu quả thần kỳ như thế, hắn chỉ biết là trong đó có điều kỳ lạ, không bình thường, cụ thể là cái gì cũng không rõ ràng . Dưới tình huống như vậy, lúc ấy Lý Dương cũng đã ra một cái giá thích hợp. Bây giờ nói điều này đều không cần thiết, Chu Kế Tiên thở dài, hắn không phải người không biết điều. Món bảo bối này, mười mấy năm hắn đều không phát hiện bí mật trong đó, chỉ có thể nói hắn và bảo bối này không có duyên, mười mấy năm này, hắn chỉ cần dùng rượu chà lau ngọc bài một lần, ngọc bài liền trở thành bí mật của hắn vĩnh viễn. Nghĩ đến đây, Chu Kế Tiên lại tự giễu lắc đầu. Đây là bảo bối mà hắn quý trọng, bình thường vô cùng giữ gìn, làm sao có thể đi dùng rượu để chà lau ngọc bài, đồi với hắn mà nói căn bản là chuyện không thể nào, cũng chính là bởi vì sự giữ gìn này, để cho hắn mất đi cơ hội phát hiện một món đồ thần khí. Thái lão đứng dậy, đột nhiên nói: - Tôi cũng xem được ở trong một sách cổ ghi lại, Tử Cương tổng cộng có 3 tác phẩm tông sư, đáng tiếc sau đó toàn bộ thất truyền, hiện tại mà nói, ngọc bài Tử Cương Huyễn này hẳn chính là một món đồ tông sư của ông ấy! Là một người tông sư, nhất định sẽ có tác phẩm tông sư của mình. Quốc bảo thần khí không nhất định đều là tác phẩm của tông sư, nhưng tác phẩm của tông sư khẳng định chính là thần khí, đặc điểm lớn nhất của tác phẩm tông sư chính là không thể phục chế, không thể tưởng tượng, mang theo thần hiệu mà người thường không thể làm được. Huyễn Ngọc bài như vậy, cho dù là Trần Vô Cực cũng không thể làm ra, hiện đại, bất kỳ một vị đại sư chạm ngọc đều khó có khả năng phục chế ra. Tác phẩm của Lục Tử Cương tông sư, thần khí chân chính, Lý Dương lần này lại kiểm lậu. Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng mấy người đều có suy nghĩ bất đồng, mặc kệ nghĩ cái gì, lúc này mọi người đối với Lý Dương đều có một sự hâm mộ và ghen tị, ngay cả Bạch Minh cũng không ngoại lệ. Không có suy nghĩ này, cũng chỉ có Vương Giai Giai và Lưu Cương mà thôi. Chu Kế Tiên gật đầu, nói theo: - Đúng vậy, ban đầu Lục Tử Cương có nói qua, hắn tổng cộng có ba tác phẩm đắc ý, ngọc bài Tử Cương Huyễn này chính là một trong số đó! Hắn nói ra những lời này, cũng là đã hoàn toàn nghĩ thông. Hắn làm kinh doanh đồ cổ cả đời, cũng không phải không bán hớ qua, lần này cũng vậy mà thôi, đi hối hận cũng vô dụng, luẩn quẩn trong lòng thì chỉ khổ bản thân. Trong mắt Chu Hiểu mang theo vẻ không cam tâm sâu sắc, nhưng hắn không nói gì. Bán hớ, chỉ có thể nói rằng bọn họ nhãn lực thua kém, không nói cái gì không thể nhận ra, chính là lần này bán đi một thần khí, còn là tác phẩm của một đại tông sư, để cho hắn nhất thời có chút không thể chấp nhận. Đường quản lí lúc này vẫn há hốc mồm, ngơ ngác ngồi ở đó. Từ khi Ngọc bài Tử Cương Huyễn vừa mới bắt đầu biểu hiện ra hiệu quả thần kỳ, hắn đã mang cái bộ dạng này, hắn đời này cũng chưa nghĩ tới còn có bảo vật thần kỳ như thế, càng không nghĩ tới, chính mình sẽ tận mắt thấy một bảo vật như vậy một lần nữa xuất thế. Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ