Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1325 : – Viện Bảo Tàng công ích

Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu VũChương 1322 – Viện Bảo Tàng công ích Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenHơn một tháng sau, Lý Dương ngồi trong lán với bộ râu lâu ngày chưa cạo lắc đầu. Mức độ khó của các chốt trong Tần Lăng hoàn toàn không giống với những gì hắn nghĩ, ngày nào Lý Dương cũng sử dụng hình ảnh lập thể với mức độ cao nhất để phân tích, trong một tháng cũng chỉ phá giải được mười lăm tầng. Chốt ở tầng thứ 16 Lý Dương làm cách gì cũng không phá giải được. Sử dụng thêm cả máy tính nữa cũng vô dụng, trước mặt Lý Dương có một chiếc máy vi tính, từ tầng thứ 13 Lý Dương đã bắt đầu sử dụng công cụ hỗ trợ này cộng thêm năng lực đặc biệt để giúp Lý Dương phá giải các chốt. Cho dù là như vậy cũng chỉ giải được 15 tầng. Tần Lăng có tất cả 21 tầng, sáu tầng còn lại càng phức tạp hơn, chỉ có mười sáu tầng, Lý Dương tính nếu dốc toàn sức ra thì cũng phải cần ít nhất một năm mới giải xong. Một năm, bây giờ Lý Dương hoàn toàn không thể ở đây được một năm. - Ông Lý, ông ra rồi! Lý Dương vừa ra khỏi lều, giáo sư Quách vội đi đến, bọn họ mời Lý Dương đến giúp đỡ, Lý Dương đúng là đã giúp được bọn họ, ít nhất thì dưới sự giúp đỡ của Lý Dương bọn họ giờ đã mở đến được tầng thứ tư. Phương hướng sai lầm ở tầng thứ hai đã được Lý Dương chỉ ra cho. Có được sự giúp đỡ của Lý Dương, chỉ trong vòng một tháng đã giải được hai tầng, điều này càng làm giáo sư Quách tăng thêm phần tự tin, đồng thời cũng rất khâm phục vị Tông sư trẻ tuổi này. - Giáo sư Quách, ngại quá, chắc tôi phải quay về thôi! Lý Dương mỉm cười chua chat, những chốt này cũng đã đả kích Lý Dương, thực tế đã chứng minh, năng lực đặc biệt của hắn không phải là vạn năng. - Quay về, bây giờ ông muốn quay về! Giáo sư Quách sững người, ông không còn cười được nữa, nói thật là ông không muốn để Lý Dương đi.Ít nhất thì trước khi mở được địa cung Tần Lăng, ông không muốn để Lý Dương về, lúc không có Lý Dương và lúc có Lý Dương khác nhau một trời một vực. Dưới sự chỉ đạo của Lý Dương, hai tầng chốt này bọn họ không chỉ phá giải rất nhanh mà còn không ai bị thương tích cả, đây là điều mà bọn họ đã không ngờ đến, hai tầng trước đó bọn họ phải mất một năm mới phá giải được. - Tôi có việc cần phải quay về để giải quyết, thế này đi, tôi sẽ giao lại những tâm đắc của tôi trong thời gian vừa qua cho các ông, tôi tin rằng khi tôi không có ở đây thì các ông vẫn có thể làm tốt được! Lý Dương lắc đầu, hắn không thể nói nguyên nhân thật cho giáo sư Quách nghe được. Hắn không thể nói việc hắn đang bị bế tắc ở tầng thứ mười sáu, càng không thể nói tầng này hắn cần ít nhất một năm mới phá giải được. Điều này cũng chỉ là khả năng, cho dù là ở lại đây một năm, Lý Dương cũng không giám chắc là sẽ thành công một trăm phần trăm. Huống chi năm tầng phía sau đó còn khó hơn tầng mười sáu này nhiều lần. Cũng được, Lý Dương phá giải hết tất cả những chốt xong, thì niềm tin về việc lấy những bảo bối trong Tần Lăng ra cũng sẽ giảm xuống, thậm chí có khi còn không còn nữa. Tiếc là những điều này hắn chỉ có thể giữ trong lòng không nói ra được. - Vậy cũng được, ông cứ về giải quyết việc của mình đi, ở đây cứ giao cho tôi, tuy nhiên hi vọng lúc nào rãnh thì ông đến đây thăm! Giáo sư Quách do dự một chút, không níu kéo nữa, Lý Dương để lại một vài thứ cho ông là tốt, ít nhất thì Lý Dương đã có những kiến nghị về tầng thứ năm, chỉ tầng thứ năm này thôi e rằng cũng phải cần một khoảng thời gian mới phá giải được. Nếu Lý Dương có thể đưa ra những gợi ý về tầng thứ sáu và thứ bảy, thì họ tin rằng cho dù không có Lý Dương ở đây thì họ cũng có thể hoàn toàn phá giải được. Giáo sư Quách đúng là có phần kinh ngạc đối với sự hiểu biết về những chốt này của Lý Dương và những sắp xếp của hắn, ông cũng đã đưa chuyện này lên hỏi cấp trên. Tiếc là cấp trên chỉ trả lời ông một câu, bảo ông cứ tin tưởng Lý Dương, không cần phải nghĩ nhiều như vậy.Ông kiên quyết thực hiện mệnh lệnh của cấp trên, không nghĩ nhiều nữa, nhưng ông không thể không nghĩ nhiều được, có lúc ông còn hoài nghi có phải là Lý Dương đã rất thân thuộc nơi này không, chỉ là điều này hoang đường quá nên ông cũng chỉ nghĩ vậy thôi.Ông không biết là Lý Dương còn phiền muộn hơn ông nữa. Những chốt phức tạp như vậy Lý Dương hoàn toàn không biết là do ai thiết kế ra, càng không biết năm đó Hạng Vũ đã mở ra như thế nào, rồi khôi phục lại chúng như thế nào. Lý Dương chỉ có thể đoán đây là một đại sư về chốt, cũng có thể đây là kiệt tác của một Tông sư về chốt, còn Hạng Vũ, có được sự giúp đỡ của người này hoặc là người đứng sau người này mới có thể giải được. Lý Dương tin rằng, nếu không có người quen thì không ai có thể giải được những chốt này, hắn có năng lực đặc biệt, hắn có thể nhìn thấy được tất cả nhưng cũng không thể phá giải hết những chốt này được, càng không cần phải nói đến những người bình thường kia. Tiếc là tất cả những điều này Lý Dương không có được đáp án, Hạng Vũ giờ đã thành thiên cổ, nhưng người biết về chuyện này bây giờ cũng không còn ai sống trên cõi đời này nữa. Quay về Bắc Kinh, Lý Dương mới kể chuyện này riêng cho Ông nghe. Hắn cũng không kể chi tiết vì chuyện này cũng không có cách nào có thể nói rõ ra được, hắn cũng không chắc chắn việc mở cái địa cung có vô số bảo bối này. Cứ nghĩ đến những thứ Lý Dương nhìn thấy được trong hình lập thể, hắn lại thấy nuối tiếc, nhiều bảo bối tốt như vậy mà bị chôn dưới lòng đất, thật sự là rất đáng tiếc. Bảo tàng Tần Lăng đúng như trong truyền thuyết đã nói, ở đó có vô số bảo bối. Chỉ tính bên cạnh linh cửu Tần Thủy Hoàng thôi cũng có mấy bảo bối mà Lý Dương vô cùng khao khát. Cái bắt mắt nhất, mê hoặc Lý Dương nhất chính là thanh kiếm cổ màu vàng kim, hai mặt thanh kiếm cổ này đều có khắc hoa văn, một mặt là nhật nguyệt tinh tú, mặt kia là cây cối và hoa cỏ. Thanh kiếm này mang đậm phong cách cổ xưa, nhưng trong hình lập thể Lý Dương cảm nhận được sự uy nghiêm của nó. Lần đầu tiên nhìn thấy thanh kiếm này Lý Dương đã biết được thân phận của nó, Hiên Viên kiếm, Thánh đạo Hiên Viên kiếm, thần binh trong truyền thuyết này đúng là có thật mà lại rơi vào tay Tần Thủy Hoàng. Tần Thủy Hoàng đặt nó vào địa cung, trở thành đồ cất giữ của mình, còn việc vì sao nó không bị Hạng Vũ lấy ra thì Lý Dương không thể biết được. Cũng có thể uy thế của thanh kiếm này quá lớn, Hạng Vũ không thể điều khiển nó được. Tiếc là Lý Dương lúc này chỉ biết đứng nhìn thèm thuồng, địa cung Tần Lăng không thể mở được, thì những thứ này mãi mãi chỉ ở dưới lòng đất mà thôi. Sau khi quay về Bắc Kinh, Lý Dương cũng không nghỉ ngơi, hắn tìm rất nhiều sách nói về các chốt, đây là những nghiên cứu trọng điểm của hắn trong thời gian này. Lý Dương hi vọng thông qua sự học hỏi của mình có thể giải được những tầng sau đó, từ đó có thể giúp những bảo bối kia có thể lại nhìn thấy được ánh sáng, không nằm dưới lòng đất đen tối nữa. Không ngừng học tập, không ngừng tiến bộ, cộng thêm những hồi ức trước đây nữa, Lý Dương đã có được những thu hoạch rất lớn.Ít nhất thì hắn cũng có được niềm tin giải được tầng thứ mười sáu, đó là chắc chắn, không giống như lúc trước có hi vọng nữa, đây chính là một tiến bộ rất lớn. Tiếc là Lý Dương vẫn cần có thời gian, may mà việc phá giải của hắn không cần phải thực hiện trong hang núi, tất cả những chốt trong Tần Lăng giờ đều đã nằm hết trong đầu hắn. Mấy tháng sau, Viện Bảo Tàng của Lý Dương cũng đã chính thức mở cửa. Viện Bảo Tàng của Lý Dương được lãnh đạo cao nhất nước đích thân đặt tên cho, năm chữ lớn, cũng trực tiếp nói với tất cả mọi người thân thế thâm hậu của nó. Những chữ này là lãnh đạo dành tặng cho Lý Dương, nhằm biểu dương việc hắn thu hồi lại được những bảo bối cho Quốc gia. Tên đầy đủ của Viện Bảo Tàng là Viện Bảo Tàng Lý Dương Trung Quốc, lấy tên riêng của hắn, ít Viện Bảo Tàng được có thêm hai chữ Trung Quốc vào tên của mình, nhà nước rất nghiêm ngặt về phương diện này. Tuy nhiên điều đó không ảnh hưởng nhiều lắm đến Lý Dương, một viện bảo tàng lớn như thế thì cơ quan nào cũng sẽ bật đèn xanh cho cả. Hôm khai trương Viện Bảo Tàng, mọi người được vào tham quan miễn phí, số người đến tham quan rất đông, họ đến đây để được thưởng thức những bảo bối quốc gia và bảo bối nổi tiếng thế giới. Ngay hôm đầu tiên, số người đến tham quan đã lên đến bảy vạn người. Điều này còn vì buổi sáng lúc khai trương không công khai với bên ngoài mà đến chiều mới tuyên bố, còn thời gian đóng cửa Viện Bảo Tàng vào ngày thứ nhất từ sáu giờ kéo dài đến chín giờ. Sau ngày khai trương, số người tham quan vào những ngày tiếp theo vẫn đông đúc như ngày đầu tiên. Ngày nhiều nhất số người đến cũng vượt quá mười lăm vạn người, đối với Viện Bảo Tàng một ngày chỉ đón tiếp nhiều nhất mười vạn lượt tham quan như của Lý Dương thì đây cũng là một thử thách rất lớn. Kéo dài thời giant ham quan, cộng thêm một vài biện pháp tiếp ứng nữa thì ngày đông nhất coi như cũng qua, điều này là cho Viện trưởng Hoàng, cố vấn của Viện Bảo Tàng rất hài lòng. Viện Bảo Tàng của Lý Dương từ lúc mới bắt đầu đã chú trọng đến những biện pháp cứng, Viện Bảo Tàng rộng rãi thoáng mát, nhiều phân loại, không có những điều kiện này thì không thể tiếp đón mười lăm vạn lượt khách trong một ngày được. Trong tháng đầu tiên mở cửa, Viện Bảo Tàng đã tiếp đón được gần ba trăm vạn lượt khách, chỉ dựa vào con số này thôi thì Viện Bảo Tàng của Lý Dương đã trở thành Viện Bảo Tàng nổi tiếng nhất nước rồi. Con số này đã giúp Viện Bảo Tàng của Lý Dương lật đổ được Lư Phù Cung, trở thành Viện Bảo Tàng có số người tham quan nhiều nhất trong tháng, nhiều nhất này là tính trên cả thế giới. Sau khi Viện trưởng Hoàng biết được điều này đã cười suốt mấy ngày không nghỉ. Nguyện vọng ông vẫn chưa thực hiện được khi còn ở trong cố cung thì cuối cùng cũng đã thực hiện được ở đây, ông vô cùng thỏa mãn với điều này, cũng rất vui nữa, cần phải biết rằng, trong ba trăm vạn người này có khoảng hơn năm mươi vạn là du khách nước ngoài, tỉ lệ tham quan của du khách nước ngoài là tương đối cao. Năm mươi vạn khách du lịch, trong đó có ít nhất một nửa là đến đây để tham quan Viện Bảo Tàng, điều này cũng mang lại lợi ích lớn cho ngành du lịch nước nhà. Đương nhiên, sự xuất hiện của con số này cũng có rất nhiều nguyên nhân khách quan. Đầu tiên, Viện Bảo Tàng của Lý Dương trong tháng đầu tiên thực hiện chế độ tham quan miễn phí, Bắc Kinh lại là thành phố có trên mười triệu dân số, cộng thêm những bảo bối có sức thu hút của Lý Dương nữa mới xuất hiện con số khủng như vậy. Sau này Viện Bảo Tàng của Lý Dương bắt đầu thu phí thì số người đến tham quan sẽ giảm xuống rất nhiều. Điều này đã được chứng minh ở tháng thứ hai. Sau khi thu phí, Viện Bảo Tàng không còn sôi nổi như những ngày trước đó nữa, nhưng số lượt khách tham gia mỗi ngày vẫn không ít, ngày nhiều nhất cũng được tám vạn người. Tuy nhiên nếu tính bình quân ra thì tháng thứ hai mỗi ngày có khoảng trên dưới năm vạn lượt khách, đã giảm rất nhiều so với tháng trước. Tháng thứ ba cũng ít hơn tháng thứ hai một chút,nhưng số lượt khách tham quan trong tháng này vẫn vượt quá trăm vạn, trong vòng ba tháng, Viện Bảo Tàng của Lý Dương đã có đến năm trăm vạn lượt khách tham quan, đây đúng là một con số khủng. Điều này đã giúp Viện Bảo Tàng Lý Dương lọt vào danh sách mười Viện Bảo Tàng lớn nhất thế giới, thậm chí có thể trở thành Viện Bảo Tàng có lượt khách tham quan lớn nhất trong năm, vượt qua cả Lư Phù Cung. Về điều này, Lư Phù Cung của Pháp đã chua xót nói, Trung Quốc chính là nhờ người đông. Trước đây bọn họ không hề nói những câu đại loại như vậy. Ngoài ra, vụ kiện giữa Lư Phù Cung và Lý Dương vẫn đang diễn ra, càng ngày càng gay go, luật sư và đoàn chuyên gia của Trung Quốc, mỗi lần đều đưa ra một loạt các bằng chứng, vụ kiện bây giờ đã trở thành Trung Quốc đòi hỏi các nước trả bảo bối lại cho mình, rất nhiều nước giờ đã bị liên lụy theo. Điều này cũng làm cho nhiều người ở nhiều quốc gia bất mãn với Lư Phù Cung, bọn họ kiện thì cứ kiện đi, việc gì phải kéo theo mình vào nữa? Sự thịnh vượng của Viện Bảo Tàng Lý Dương cũng đã kích thích trên một mức độ nhất định đến sự phát triển của ngành thu tàng trong nước, nền thu tàng toàn dân phát triển, làm cho hàng giả hàng nhái xuất hiện ngày một nhiều thêm. Về điều này, Hiệp hội thu tàng đã không ít lần mời Lý Dương phải ra mặt. Bất kể trong trường hợp nào, Lý Dương đều khuyên những người yêu thích đồ cổ hãy dùng lý trí để thu tàng, xem nhiều mua ít, phải kiềm chế bản thân mình lại, thông qua học tập để dần dẫn trở thành nhà thu tàng thực thụ. Thời gian từ từ trôi, Diệu Tông cũng sắp được hai tuổi, và Viện Bảo Tàng của Lý Dương cũng đã đi vào hoạt động được một năm. Trong một năm qua, nhờ lượt khách tham quan vượt quá mười triệu mà Viện Bảo Tàng Lý Dương đã trở thành Viện Bảo Tàng có số lượng người tham quan lớn nhất thế giới của năm, điều này làm Viện trưởng Hoàng say liên tiếp trong ba ngày. Năm đầu tiên đã đứng nhất như thế cũng chỉ có mình Lý Dương mà thôi. Sau đó Viện Bảo Tàng Lý Dương cũng đón nhận được rất nhiều vinh dự khác, tuy là vì một vài nguyên nhân về nội tình và lịch sử mà Viện Bảo Tàng không lọt được vào danh sách mười Viện Bảo Tàng lớn nhất thế giới, nhưng Viện Bảo Tàng của Lý Dương cũng đã có khả năng để hướng đến mục tiêu này. Ai cũng tin tưởng rằng, không lâu nữa thôi, Viện Bảo Tàng của Lý Dương chắc chắn sẽ nằm trong danh sách thế giới thập đại. Thấm thoắt, Viện Bảo Tàng của Lý Dương đã thành lập được ba năm. Ba năm qua, bảo bối trong Viện Bảo Tàng cũng tăng lên không ít, có nguồn tài nguyên trong khu mạch khoáng Miến Điện, cộng thêm sự phát triển thuận lợi của sản nghiệp hắn, nên Lý Dương đã dùng tiền dư của mình để mua không ít văn vật dân gian. Cộng thêm không ít cá nhân và đoàn thể quyên tặng nữa, đến hôm nay, bảo bối trong Viện Bảo Tàng của Lý Dương đã đạt đến con số hai lăm vạn, hơn nữa con số này tăng lên mỗi ngày, sớm muộn sẽ có một ngày nó sẽ vượt qua Lư Phù Cung và những Viện Bảo Tàng có lịch sử lâu đời khác. Còn bản thân của Viện Bảo Tàng cũng đã mang lại cho Lý Dương một nguồn của cải rất lớn. Giá vào cửa của Viện Bảo Tàng Lý Dương không cao, nhưng người tham quan nhiều, hàng năm trừ đi tất cả các kinh phí vẫn còn một khoản lời rất lớn. Số tiền này Lý Dương không giữ lại một đồng nào cả mà quyên cho quỹ Lý Dương, từ khi mới bắt đầu, hắn đã xác định, nguồn tiền lời này sẽ phục vụ cho quỹ, có được sự giúp sức của Viện Bảo Tàng, quỹ Lý Dương hàng năm có thể bảo đảm đủ nguồn vốn của mình. Vì điểm này mà Viện Bảo Tàng Lý Dương còn nhận được bằng khen từ cơ quan từ thiện quốc gia, và được mọi người gọi là Viện Bảo Tàng công ích lớn nhất thế giới.