Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 1317 : bị doạ dẫm
Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu VũChương 1314: bị doạ dẫm Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyen- Đến nơi rồi, chúng ta xuống xe!
Xe ngừng lại, Trần Vô Cực cười to một tiếng, bước xuống xe.
Lý Dương cũng xuống xe theo, nhưng bộ dáng của hắn có vẻ có chút mất hồn mất vía, hắn vẫn còn đang suy tư lời Trần Vô Cực vừa mới nói.
Trần Vô Cực nói không sai, hiện trạng Myanmar được gìn giữ, đối với lợi ích của mình mới có thể càng lớn, 5 đại gia tộc duy trì cân bằng, lời nói Lý Dương lại càng nặng, đặc biệt sau khi Phỉ Thúy Vương thoái lui, trước mắt người có thể bảo đảm đổ quặng mỏ thành công, chỉ có hắn.
Đối mặt mạch khoáng ngày càng khô kiệt, trong tình huống tài nguyên mấy đại gia tộc cũng không phong phú, bọn hắn dựa vào Lý Dương càng ngày càng nhiều, như vậy không chỉ có địa vị Lý Dương tăng cao, ích lợi cũng sẽ gia tăng.
Tất cả chuyện này, đều là Lý Dương nhìn ở góc độ của mình, mà trước đó, Lý Dương hoàn toàn không nghĩ như vậy, thuần túy là bởi vì quan hệ với Sang Dala.
Đối với Sang Dala, người bằng hữu này, Lý Dương vẫn rất coi trọng , tuy nói ngay từ đầu Sang Dala tiếp cận hắn có mục đích, nhưng lúc sau Sang Dala quả thật làm rất nhiều chuyện có lợi đối với Lý Dương.
Không có Sang Dala trợ giúp, Lan Đình Tự vàTùy Hầu Châu cũng không dễ mang về quốc nội, ơn này cũng rất lớn.
- Đây là chợ Ngõa Thành?
Đứng ở bên ngoài chợ, Trần Vô Cực chỉ vào cửa cái chợ rách nát phía trước, có vẻ có chút kinh ngạc.
Chợ Ngõa Thành Đại, ở quốc nội Trần Vô Cực cũng đã được nghe nói, dù sao sư phụ chạm ngọc cần rất nhiều nguyên liệu, nơi này tập trung gần một nửa Phỉ Thúy nguyên liệu của Myanmar, bên Yết Dương kia có không ít người thường xuyên sang bên này.
Chính là hiện trạng nơi này, thật sự khiến Trần Vô Cực có chút nhìn không vào mắt, rất khó tin tưởng, đây là một cái chợ danh tiếng nổi khắp toàn thế giới, thoạt nhìn càng giống là kiến trúc chờ đợi phá bỏ và dời đi nơi khác ở quốc nội.
- Sư phụ, tình hình Myanmar đặc thù, sau này thầy sẽ biết!
Lý Dương cười nói một câu, lúc nói chuyện còn mang kính râm, ở Myanmar, người quen của hắn không ít, không mang theo Kính râm chỉ sợ sẽ bị người nhận ra, đưa tới phiền toái không cần thiết.
Trần Vô Cực lắc đầu cười nói:
- Trước kia nghe nói qua, chính là không nghĩ đến nơi này so với tưởng tượng còn kém hơn!
Vài người cùng nhau đi thẳng về phía trước, người trên xe phía sau cũng xuống hiện trường tập hợp đội ngũ, nhưng vẫn đứng nơi đó trừng mắt, Lý Dương không cho bọn họ đi theo, bọn họ cũng không dám, ở bên ngoài tập hợp chờ đợi.
Có hai người mặc thường phục nhưng đi theo rất xa, không được Lý Dương cho phép, bọn hắn cũng không dám tới gần.
Cửa lớn có không ít người ra vào, năm nay giao dịch Myanmar sẽ tổ chức sớm, gần đây vào khu ngọc khí Myanmar không ít người, trước khi giao dịch Myanmar bắt đầu, những người này đều muốn đến Ngõa Thành thử thời vận.
Nơi này và lúc Lý Dương tới lần đầu tiên, cơ hồ không có thay đổi, năm đại gia tộc đều không tâm tư chỉnh đốn nơi này, đối với bọn họ mà nói, khu chợ này chỉ cần tồn tại là được.
Lý Dương cũng hiểu được điều này, nhưng nơi này là Myanmar, cũng không phải Trung Quốc, cùng hắn không có bất kỳ quan hệ gì, hắn cũng lười phải nói việc này.
Lý Dương cùng Trần Vô Cực đi ở phía trước, Triệu Khuê và Hải Đông đi phía sau, bốn người chậm rãi vào bên trong.
Trần Vô Cực mặc một bộ quần áo nhà Đường mùa hè, rất có dáng một cao nhân, ở quốc nội, cái dáng này khó tránh khỏi sẽ đưa tới một số người hâm mộ nhìn chăm chú.
Đáng tiếc nơi này là Myanmar.
Trần Vô Cực như thế nào, ở trong mắt họ càng giống là một chú dê béo hơn, mấy ngày nay thương nhân Trung Quốc đến chợ này cũng không ít, ở trong mắt một số người Myanmar, thương nhân Trung Quốc chỉ là đối tượng có thể tùy tiện mổ xẻ.
- Đứng lại!
Mấy người đang vào bên trong, đột nhiên vài người đi tới cửa, người đi đầu hét lớn một tiếng, gọi Lý Dương bọn họ lại.
Người này nói là Hán ngữ, rất chuẩn, người hoạt động ở cửa khu chợ, cơ hồ đều là chuyên gia ngoại ngữ, ít nhất đều phải biết mấy ngoại ngữ.
- Các anh có chuyện gì?
Lý Dương nhíu nhíu mày, đi mấy bước, đứng ở phía trước Trần Vô Cực. Triệu Khuê cùng Hải Đông hai người cũng đều đi đến phía trước, đứng ở hai bên Lý Dương và Trần Vô Cực, lạnh lùng đánh giá người tới trước mặt.
Bộ dạng mấy người, ngược lại lại khiến cho vài người ở cửa chợ bình tĩnh.
Thương nhân Ngọc Thạch của Trung Quốc đều rất có tiền, thường xuyên có người mang theo bảo kê đi vào, rất ra vẻ, nhưng bị bọn hắn đe dọa vài câu, bình thường đều cũng trở thành rất nghe lời, hơn nữa còn có vẻ cung kính.
Trước mắt Trần Vô Cực đã bị coi thành một vị thương nhân Ngọc Thạch, Lý Dương thì là trợ lý, Triệu Khuê cùng Hải Đông chính là bảo tiêu, vừa nhìn đã biết.
Mà khuya hôm nay bọn hắn phỏng chừng có thể ngồi uống một hồi, thuận tiện mang chút đồ ăn nhanh về nhà.
- Chuyện gì, biết đây là nơi nào không mà tự ý vào?
Người đi đầu chính là một người Myanmar cao 1.8m, chiều cao này ở Myanmar không phải thấp, trông rất uy phong.
Thanh âm của hắn không nhỏ, sau khi kêu lên cổng chợ lại chạy đến vài người, lần này chạy đến, đều là người mặc một bộ quân trang, tuy rằng không mang vũ khí, nhưng bộ dáng thực uy vũ.
Lúc này cửa khu chợ đã có bảy tám người, nhiều hơn Lý Dương bọn hắn gấp đôi có thừa.
- Mấy vị, các anh muốn cái gì?
Trần Vô Cực đánh giá một vòng mấy người này, lập tức hiểu sao lại thế này, gừng càng già càng cay, hắn biết đây là gặp bọn rắn độc , mục đích mấy người này hắn rất rõ ràng.
Cả đời này Trần Vô Cực tích lũy được kinh nghiệm, quả thật so với Lý Dương mạnh hơn nhiều, đây là điều Lý Dương không thể với tới.
- Không sai, vị lão tiên sinh này thực thức thời đấy!
Người vóc dáng cao cười hắc hắc một tiếng, vươn hai ngón tay cái ra, trong lòng lúc này cũng đang hoan hỉ, phấn chấn.
Theo ý nghĩ của hắn, sự tình phát triển đã nằm trong khống chế của hắn , bình thường nơi này chính là cần giao tiền phí mới có thể đi vào, nhưng gặp phải người quấy rối, thu thêm chút tiền cũng là đúng.
Còn thu tiền bao nhiêu, xem tâm trạng của bọn hắn đã.
Trước mắt người thương nhân Trung Quốc này rất hiểu luật, thu tiền có thể ít một chút, hai ngàn đôla là được, như vậy huynh đệ bọn hắn, mỗi người đều có thể kiếm một ít, ăn uống phóng túng, cũng đều có thể còn thừa không ít.
Hai ngàn đôla, đối với rất nhiều thương nhân Trung Quốc mà nói đều là không đáng kể, bọn hắn trả số tiền này cũng sẽ không có bất cứ ý kiến gì, cuối cùng kết quả chính là tất cả đều vui vẻ.
Nhìn thấy hắn hai ngón tay, Trần Vô Cực chậm rãi gật đầu, hắn hiểu được ý tứ của đối phương.
Hắn hiểu được , Lý Dương lúc này cũng đoán được đại khái, chợ Ngõa Thành rất loạn, điểm ấy hắn ở quốc nội đã nghe những người đồng hành nói qua, chính là hắn mỗi lần đến đều là đi cùng Sang Dala, nên chưa bao giờ gặp.
Lúc này đây, hắn xem như triệt triệt thấy được.
Trần Vô Cực vừa muốn nói chuyện, Lý Dương liền nhẹ nhàng kéo hắn lại, hơn nữa lạnh lùng nhìn người đang cười híp mắt đứng ở trước mặt bọn họ.
- Tay không nên thò ra lung tung, có đôi khi vươn ra, nhưng không lui về được !
Lý Dương phản đối người này một cách khách khí, một bọn du côn lưu manh thôi, nhưng Lý Dương cũng không muốn thỏa hiệp.
Nói đùa gì chứ, một đại tông sư, lại là chuyên gia đổ quặng mỏ, lại còn được 5 đại gia tộc của Myanmar coi như tâm phúc, Lý Dương ở trong này còn bị người doạ dẫm thì khi trở về đâu còn mặt mũi nào, huống chi còn có Trần Vô Cực đi theo.
Trần Vô Cực mỉm cười, đứng ở nơi đó không nói chuyện .
Dựa theo ý nghĩ của hắn, tốn chút tiền cũng không sao, nơi này dù sao cũng là nước ngoài, thái độ của hắn với Lý Dương hơi có chút bất đồng.
Nhưng nếu Lý Dương phản đối, hắn tự nhiên sẽ nghe theo đề nghị của Lý Dương, ở trong này Lý Dương mới có quyền lên tiếng.
- Ngươi…!
Người vóc dáng cao sắc mặt mạnh mẽ thay đổi, lập tức mắng chửi nói :
- Có dũng khí, dám nói như vậy, mấy người các ngươi chờ hối hận đi!
Mới vừa nói xong, bên cạnh hắn một người liền dùng sức thổi còi trước ngực, không lâu sau, bên trong lại chạy đến mười mấy người, lần này chạy đến, tất cả đều mặc quân trang.
- Mấy người này hành động lạ, mưu đồ gây rối, tôi hoài nghi bọn họ có mục đích riêng, nên kiểm tra kỹ một chút !
Người vóc dáng cao nói với những người vừa tới, lại quay đầu lại mắt nhìn Lý Dương, trên mặt có chút hung và cùng dữ tợn.
- Tiểu tử, chờ nộp tiền phạt đi, mỗi người hai vạn đôla, chia ra cũng không thể ít, đây là cái giá cho ngươi!
Sự tình đã làm lớn, phạt tiền sẽ thật là cao, đáng tiếc tiền phạt cao như vậy cũng lấy không về tay được, đây mới là nguyên nhân người cao đó nhìn hung ác như vậy.
Nhưng hắn vui vì trả thù được Lý Dương, không để cho người trẻ tuổi bị chút giáo huấn, không biết bọn họ tới chỗ nào.
Xa xa, hai người luôn luôn đi theo Lý Dương chứng kiến nhiều người như vậy vây lại đây, hơi sửng sờ, vội vàng chạy tới bên này, bọn hắn vừa chạy, vừa thông báo quân ở bãi đỗ nhanh chóng lại đây.
Nếu Lý Dương ở trong này có xảy ra không hay, tất cả bọn hắn đều không xong.
- Sao lại thế này, sao lại thế này!
Một giọng dương dương tự đắc đột nhiên vang lên, những người ăn mặc không phải quân trang đứng cửa, tất cả đều tránh ra, từ trong chợ đi ra một người hai mươi tuổi, vẻ mặt có chút không hài lòng.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
1550 chương
19 chương
25 chương
166 chương
544 chương
41 chương