Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 1302 : Sự thoả mãn của Trần Vô Cực
Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu VũChương 1299: Sự thoả mãn của Trần Vô Cực. Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenĐối với tất cả xung quanh, Lý Dương đã hoàn toàn không còn để ý.
Thời gian chầm chậm trôi qua, lúc này tinh thần của Lý Dương hoàn toàn đắm chìm trong năng lực đặc biệt, Phỉ Thúy cứng rắn, trong tưởng tượng của Lý Dương từ từ bị cắt ra, hai màu đen trắng trong không gian lập thể không ngừng biến đổi.
Loại biến hoá này là trước đây Lý Dương chưa từng nếm qua, cũng chưa từng thấy.
Lý Dương lúc này, hoàn toàn không biết hắn lại trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người. Trận đấu đã bắt đầu một nửa tiếng rồi. Tương đương với thời gian buổi sáng trôi qua một nửa, các đại sư khác sớm đã bắt đầu tạo hình, chỉ có một mình Lý Dương vẫn như trước ngồi im lặng ở đó.
Rất nhiều người đều đang hoài nghi, Lý Dương nhắm mắt ngồi đó, phải chăng đang ngủ rồi.
Nếu không ngủ, ai có thể trong trận đấu khẩn trương như vậy, ngồi bất động ở đó? Cho dù Trần Vô Cực, lúc này cũng cau mày, ông đối với tình huống hiện giờ của Lý Dương hoàn toàn không biết gì cả.
Ngoài sân vận động, hai chiếc xe nhanh chóng chạy đến, xe còn chưa đỗ xong, từ trên xe bay nhay xuống mấy người.
Người xuống đầu tiên là Tư Mã Lâm đội mũ chống nắng và kính râm. Xuống sau theo anh ta là đám người Trịnh Khải Đạt, Lý Xán, Liễu Tuấn, sau cùng là một cô gái.
Hai chiếc xe này tất cả là người của công ty bán đấu giá, mấy ngày trước có mấy phiên bán đấu giá quan trọng. Bọn Trịnh Khải Đạt không có thời gian chạy đến, trận chung kết cuối cùng nhất định mấy người này đều đến, cổ vũ Lý Dương.
Đáng tiếc bọn hộ vẫn đến muộn.
- Nhiều xe cảnh sát như vậy!
Sau khi xuống xe, Tư Mã Lâm trước tiên kinh ngạc kêu lên, bãi đỗ xe của sân vận động sớm đã kín xe rồi. Hiện nay hai bên cửa chính tất cả đều là cảnh sát, thậm chí còn có các lực lượng vũ trang chống bạo lực.
Quảng trường trung tâm của sân vận động, còn đỗ hơn chục chiếc xe áp giải, những xe này không phải ngân hàng chính là công ty bảo vệ.
- Đại sư dự thi lần này giá trị nguyên liệu chuẩn bị đều không thấp, Hiệp hội ngọc thạch lần này đối với an toàn cực kỳ coi trọng.
Trịnh Khải Đạt đứng ở bên cạnh Tư Mã Lâm , khẽ nói một câu, đối với nhiều xe cảnh sát như vậy cùng với cảnh sát tuần tra cũng rất kinh ngạc. Anh ta đếm sơ qua một chút, hiện trường ít nhất có hơn hai chục xe cảnh sát, bên ngoài đang đứng, người mặc cảnh phục có hơn ba mươi người.
Lý Xán từ phía sau tụ lại, cười khà khà nói:
- Trịnh đổng nói rất đúng, tôi dám nói, các đại sư đó bên trong sử dụng nguyên liệu, giá trị ít nhất tỉ trở lên!
Tư Mã Lâm cười lắc đầu:
- Tuyệt đối không chỉ một tỉ, tôi dám nói ít nhất hai ba tỉ. Lần này có mười lăm người được thăng cấp, tôi đã hỏi thăm, bọn họ dùng gần như đều là nguyên liệu đỉnh cấp. Rẻ nhất cũng được mấy chục triệu, đắt nhất đều vài trăm triệu!
- Nhiều đồ tốt như vậy?
Tư Mã đổng sự, chúng tôi nhanh vào đi!
Lý Xán hơi sửng sốt, mắt không ngừng chớp động, vừa nghe Phỉ Thúy giá trị bên trong nhiều như vậy, trong lòng anh ta liền dương lên.
Thời gian trước, anh ta theo Lý Dương học được một chút kiến thức về Phỉ Thúy. Đối với đổ thạch cũng hiểu một chút, đang hưng phấn học kỳ mới. Hiện nay biết bên trong có nhiều Phỉ Thúy tốt như vậy, sớm muốn vào xem thử.
- Đi thôi, chúng ta vào đi!
Tư Mã Lâm gật đầu, bọn họ vốn soáng này có thể đến đây, kết quả trên đường tắc đường, lãng phí mất hơn hai tiếng, nếu không thì cũng không đến muộn.
Đoàn người chậm dãi hướng đi vào trong, tiến đến trong sân vận động, bọn họ trông thấy rất nhiều cảnh giác canh gác.
Trịnh Khải Đạt nói không sai, vì an toàn trận đấu lần này, Hiệp hội ngọc thạch thật sự chi ra không ít. Chỉ cảnh sát vũ trang đã mời không ít, công thêm các công ty bảo vệ, đủ lãng phí mấy triệu.
Đương nhiên,Lông dê mọc trên mình dê, mấy triệu này Hiệp hội ngọc thạch đều có phương pháp thu về. Chỉ riêng quyền phát sóng lần này thu về không ít. Còn có các đại sư chạm ngọc hôm qua làm ra các đồ chơi nhỏ, đến lúc còn có thể bán đấu giá ra không ít tiền.
Nguyên liệu các đồ chơi này bình thường, nhưng mỗi món đồ là tác phẩm của đại sư, chỉ công chạm trổ có thể tăng không ít.
Bọn Trịnh Khải Đạt đến muộn, tuy vẽ đã mua từ trước, nhưng chỗ ngồi hoàn toàn không tốt. không thể ngồi ở hàng trước, chỉ có thể ngồi ở sau xe. Vừa ngồi xuống bọn họ liền chú ý thấy Lý Dương.
Nghĩ không chú ysko được, màn hình lớn thỉnh thoảng lại chuyển đến Lý Dương trên màn ảnh hai ba giây, mười lăm đại sư chạm ngọc, lúc này chỉ có mình Lý Dương không có bất kỳ động tác nào.
Thời gian đến 11: Am, thời gian buổi sáng trôi qua nhanh, Lý Dương vẫn như trước ngồi ở đó không nhúc nhích. Tống lão có chút lo lắng, cuối cùng nhìn Trần Vô Cực.
- Trần lão, tiểu Lý cậu ta làm sao vậy?
Lãng phí thời gian cả buổi sáng, cho dù là Tống lão biết trình độ của Lý Dương, đối với hắn rất tin tưởng, lúc này cũng không tránh khỏi không lo lắng.
Lần này cần làm không phải là vật nhỏ, là tác phẩm thật sự. một chút thời gian đều không được lãng phí, tinh xảo phải tinh xảo hơn, chầm chậm làm ra tác phẩm có sức sống, thời gian chuẩn bị đầy đủ rồi, mới có thể làm ra vật đẹp hơn.
- Ta cũng không biết!
Trần Vô Cực lắc đầu, ánh mắt đột nhiên mở to, vẻ mặt kinh ngạc.
Tống lão nhìn theo ánh mắt ông, vừa nhìn về phía trước mặt, cả người sững sờ ở đó, Hồng Lão , Tề lão còn có các giám khảo khác, lúc này cũng đều quay đầu lại, vẻ mặt tất cả giám khảo đều gần như nhau.
Không chỉ bọn họ, tiếng bàn luận ghế khán giả trong nháy mắt giảm xuống rất nhiều, rất nhiều người đều há hốc miệng nhìn hiện trường thi đấu.
Lý Dương vẫn không có động tác gì, cuối cùng hoạt đồng rồi. Nhưng hắn hoàn toàn không cầm Ngô Côn Đao để làm ngọc khí mà là đứng dậy, ở đó múa Thái cực quyền.
Rất nhiều người đều cụp mắt xuống, nghĩ xem mình phải chăng hoa mắt.
Hiện trường thi đấu chạm ngọc, không ngờ có người múa quyền. Cho dù Thái cực quyền của Lý Dương nhìn vô cùng đẹp, máng theo ý hiền hoà nói không nên lời, nhưng lúc này cũng không phải nơi luyện quyền. Đây là hiện trường chung kết thi đấu đại sư.
- Trần lão!
Hồng Lão đợi mười một giám khảo cùng quay đầu nhìn Trần Vô Cực. Lý Dương là đồ đệ của Trần Vô Cực hơn nữa Lý Dương cũng kế thừa Trần thị thái cực. Hiện nay rốt cuộc như thế nào, chỉ có Trần Vô Cực rõ nhất.
Đối với ánh mắt của những người xung quanh, Trần Vô Cực gần như không để ý.
Hồng Lão khẽ kêu cũng giống như không nghe thấy, Trần Vô Cực đang mở to hai mắt nhìn, mặt tràn đầy rung động nhìn phía trước.
Thái cực, Lý Dương quả thực đang múa thái cực quyền, nhưng quyền này so với quyền trước đây Lý Dương luyện có chút khác nhau. Trong quyền pháp của Lý Dương, đã mang ra ý nghĩa thật sự của Thái cực.Ý nghĩa của Thái cực, cũng là thứ sâu xa nhất của võ công thái cực.
Thứ này, Trần Vô Cực đều không tiếp xúc được, cũng chỉ là nghe sư phụ của mình nói. Ông không ngờ, Lý Dương học Thái cực mới hơn một năm không ngờ đã chạm đến tầng này.
Hiện nay hàm nghĩa trong quyền pháp của Lý Dương còn rất nhạt, nhưng quả thật có rồi. Động tác của Lý Dương hiện nay thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng hoàn toàn tự nhiên, trong bình thường mang theo đại khí rõ ràng, có cảm giác khiến người thờ phụng.
Hàm nghĩa Thái cực, đây là thứ chỉ có nhân tài chân chính lĩnh ngộ được phương pháp võ công thái cực mới có, lĩnh ngộ không chỉ là học được.
Hơn nữa sau khi lĩnh ngộ, đó không chỉ là thứ học tập tiền nhân, còn có thể tự sáng tạo thuộc về mình. Tổ sư gia của Trần thị thái cực, năm đó chỉnh mình lĩnh ngộ đ, sáng tạo Trần thị thái cực.
Cũng chính là nói, tiềm lực thái cục của Lý Dương hiện nay đã đạt đến bước đó của Tổ sư gia Trần thị thái cực. Tuy nói còn chưa so được với Tổ sư gia, nhưng Trần Vô Cực tin rằng, chỉ cần Lý Dương muốn, cố gắng sáng lập, nói không chừng tương lai sẽ xuất hiện một Lý thị thái cực mới.
Điểm này, cho dù rất tin tưởng Lý Dương, Trần Vô Cực biết hắn là thiên tài trong các thiên tài đều không dám tin.
Nếu Lý Dương thật sự sáng tạo ra phương pháp võ công Thái cực mới. Vậy, hắn tương đương với nhất đại tông sư võ học, giống như người sáng lập ra Trần thị thái cực, vị Lão tổ sư tông đó.
- Trần lão!
Hồng Lão và Tống lão cũng gọi Trần Vô Cực một tiếng. Lần này Trần Vô Cực cuối cùng nghe được, ông có chút chua xót quay đầu lại.
Dáng vẻ của ông, khiến các giám khảo khác đều có chút lo lắng.
- Ta không sao, tiểu tử này, thật vượt ra ngoài dự liệu của ta, hắn đang tạo nghệ trên Trần thị thái cực, đã mạnh hơn ta rồi!
Trần Vô Cực chầm chậm lắc đầu, Điểm này Trần Vô Cực không nói sai. Ý nghĩa lĩnh ngộ phương pháp võ công Thái cực, trình độ võ công của Lý Dương đã vượt qua Trần Vô Cực rồi.
Đương nhiên, hiện nay chỉ là vượt qua về tinh thần. Thực chiến thật sự Lý Dương hoàn toàn không mạnh hơn nhiều. Tuy nhiên Lý Dương có năng lực đặc biệt giúp đỡ, thật sự chiến đấu với Trần Vô Cực cũng sẽ không mất thế. Hơn nữa, Lý Dương lĩnh ngộ nội hàm thật sự của Thái cực, Lý Dương có thể rất nhanh phương pháp võ công thái cực vượt qua Trần Vô Cực.Ông sớm dự đoán được Lý Dương sẽ đạt đến thành tựu của ông, hoặc có ngày vượt qua ông.
Chỉ là không ngờ ngày này sẽ đến nhanh như vậy, hơn nữa còn là phương pháp võ công thái cực ông tu luyện cả đời.
Hậu sinh khả uý, hiện nay Trần Vô Cực chính là thế hệ trước, cảm nhận được mùi vị bị thế hệ sau đè lên trên cát, cho dù có chuẩn bị cũng không dễ chịu như vậy.
- Ông nói gì?
Hồng Lão và Tống lão đều trợn tròn mắt,Thái cực của Lý Dương không ngờ cao hơn Trần Vô Cực, lời này nghe sao mà đều giống như thiên phương dạ đàm.
Hai người và Trần Vô Cực quen biết nhau cả đời, tất nhiên hiểu rõ tạo nghệ của Trần Vô Cực trong Trần thị, Trần Vô Cực cũng một người tiếng tăm lừng lẫy trong truyền nhân của Trần thị thái cực.
Lý Dương mới bao nhiêu tuổi, học được Thái cực cũng có bao lâu, sao có thể vượt qua Trần Vô Cực tu luyện cả đời.
Đây là truyền thống võ học, không phải là thứ khác. Năm đó mấy người bọn họ cũng hứng khởi luyện võ công khoẻ mạnh gân cốt. Mỗi người đều chỉ luyện một thời gian liền bỏ.
Điều này khiến bọn họ càng hiểu gian khổ tu luyện võ học truyền thống.
- Trận thi đấu này, cho dù bỏ cũng đáng!
Trần Vô Cực đột nhiên thở dài, trên mặt lộ ra nụ cười.
Lý Dương ở trận chung kết đột nhiên thể hiện thứ sâu xa nhất của phương pháp võ công Thái cực. Điều này khiến Trần Vô Cực kinh hãi bất ngờ. Tuy nhiên nhiều hơn vẫn là vui sướng.Ông nói không sai, cho dù lần này Lý Dương không giành được thứ tự nào. Chung kết lần này không tham gia nữa. Lý Dương cũng là người thu hoạch lớn nhất.
Lần thu hoạch lớn này thậm chí vượt qua tưởng tượng của Trần Vô Cực.
Trần thị thái cực nhiều năm như vậy, đơm hoa kết trái có thể nói là các nơi trên cả nước đều có không ít người. Truyền nhân chính tông có mấy trăm, thậm chí ngoại quốc đều có.
Nhưng trong số nhiều người như vậy, có thể đạt đến võ công cao cấp rất ít rất hiếm. Nếu không thì con gái của Trần Vô Cực cũng không thể vào được trung ương, làm người thủ trưởng bảo vệ.
Còn có thể chân chính lĩnh ngộ được hàm ý, Hiện nay một người đều chưa có, không chỉ hiện nay, mấy trăm năm nay đều chưa xuất hiện. Bước tiến này của Lý Dương ở Thái cực đối với Trần thị thái cực mà nói cũng có ý nghĩa cực kỳ quan trọng.
Trần Vô Cực là tông sư chạm ngọc, nhưng ông đồng thời cũng là truyền nhân của Trần thị thái cực. Nhìn thấy đồ đệ của mình có thể đem tuyệt học gia truyền phát sáng lên. Thoả mãn trong lòng ông tuyệt đối không phải giả.
Truyện khác cùng thể loại
357 chương
21 chương
10 chương
244 chương
65 chương
31 chương
165 chương