Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 1174 : Lại đến Mona Lisa
Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu VũChương 1170: Lại đến Mona LisaNhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyen- Năm mươi vạn!
Lúc trước chính là ba mươi hai vạn, lập tức tăng lên mười tám vạn, tăng lên rất nhiều.
Mà giá quy định cũng chỉ hai mươi lăm vạn, Lý Dương tăng giá, một lần trực tiếp tăng giá gần gấp đôi, khó trách chung quanh Bạch Minh mấy người này đều nhìn về hắn, chính Hoàng viện trưởng cũng có chút không hiểu.
Hoàng viện trưởng quay đầu lại, còn theo bản năng nhìn bức tranh trên màn hình lớn.
Bức tranh này đích xác không sai, bức tranh vô vùng tốt, nhưng dù sao cũng chỉ là một tác phẩm phỏng chế, hơn nữa danh tiếng Cách Nhĩ cũng không phải là hạng nhất trên thế giới, không thể so sánh cùng Ryton.
Bức tranh như vậy, lập tức tăng giá nhiều như vậy, cảm giác không đáng.
- Năm mươi vạn đồng Euro, có người ra giá, năm mươi vạn đồng Euro…
Thanh âm của Cách Lãng hưng phấn kêu lên, mỗi một món đồ vật có thể bán ra giá cao, có người mạnh mẽ cạnh tranh là chuyện hắn thích nhất.
Hiện tại đột nhiên có người ra giá cao như vậy, thì chứng tỏ người này rất hứng thú đối với bức họa này, nếu còn có người cũng như vậy, sẽ có một hồi trình diễn cạnh tranh đấu giá hiếm có.
Chuyện như vậy, là chuyện những người người chủ trì đấu giá thích nhất.
- Năm mươi vạn, là có thể mang Mona Lisa về nhà, mỗi ngày nhìn thấy nàng mỉm cười, đây chính là một trong tác phẩm được xưng phỏng chế tốt nhất.
Cách Lãng cười nói xong, bắt đẩu đếm ngược số:
- Năm mươi vạn…
- Năm mươi mốt vạn!
Lới hắn còn chưa dứt, giá cả liền tăng lên, tuy là tăng một vạn nho nhỏ, nhưng chứng minh có người ra tay, cùng người vừa rồi cạnh tranh.
Có cạnh tranh là tốt rồi, cố gắng của Cách Lãng không uổng phí.
Mày Lý Dương nhảy lên, đại hội đấu giá bí mật các vật đấu giá mỗi ngày, đồng thời cũng bí mật thân phận mỗi vị khách, cho dù đánh số cũng không có.
Cứ như vậy, cũng rất khó khăn xuất hiên tình huống tăng giá thù địch, trật tự càng thêm ổn định.
Nhiều người như vậy tham gia đại hội đấu giá, yêu cầu chính là ổn định, chỉ là yêu cầu đối với người chủ trì đấu giá càng lớn.
- Thêm, năm mươi hai vạn!
Lý Dương không do dự, trực tiếp nói một tiếng, mỹ nữ phía sau lập tức đem giá mới nhất phát ra.
Lý Dương cũng mở công ty bán đấu giá, đối với tâm lý đấu giá đặc biệt rõ ràng, lúc trước hắn thoáng cái tăng nhiếu giá như vậy, chính là muốn dọa một số người, là cố tình tìm hiểu chính xác nhất tâm lý mọi người đối với bức họa.
Lúc này xem ra hiệu quả coi như không sai, còn có người tăng giá, nhưng tăng giá không cao, chứng minh đối phương không phải đặc biệt dụng tâm.
Cho dù đối phương để tâm, hắn cũng sẽ mang bức họa nắm trong tay.
- Năm mươi ba vạn!
Không bao lâu, màn hình lớn lại xuất hiện biến hóa, bởi vì không có đánh số, Lý Dương cũng không biết là có người mới đến cạnh tranh, hay vẫn là người vừa rồi kia.
-Năm mươi lăm vạn!
Lý Dương khong có bất kỳ do dự, lần này trực tiếp tăng thêm hai vạn.
Đối với loại đấu giá này, Lý Dương cũng coi như có rất nhiều lần kinh nghiệm, tâm lý đặc biệt vững vàng, lại nói năm mươi lăm vạn đồng Euro cũng chỉ là hơn năm trăm vạn nhân dân tệ, giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, có rất nhiều nguyên liệu đều có thể trên ức nhân dân tệ.
- Sáu mươi vạn!
Màn hình lại phát sinh biến hóa, lông mày Lý Dương khẽ nhăn lại, hắn tăng giá hai vạn, đối phương lại tăng giá năm vạn, đối phương không phải dễ chịu, một lần tăng giá đã dọa được mình, chính là tính toán muốn liều mạng.
Phía trước khá tốt, nếu là phần sau, muốn bức họa này chỉ sợ sẽ tốn kém không ít.
- Thêm, sáu mươi lăm vạn!
Sáu mươi lăm vạn, so với năm mươi vạn lại nhiều hơn mười lăm vạn, mười lăm vạn này chính là đồng Euro, nói cách khác trong thời gian ngắn như vậy, Lý Dương lại phải trả nhiều hơn đại khái một trăm năm mươi vạn nhân dân tệ.
Số tiền kia, ở một thành thị bình thường có thể mua được một tòa nhà.Ở bên kia Lý Dương, trong phòng bình thường, có người khẽ thở dài, sau đó cúi đầu.
Người này chính là người luôn cùng Lý Dương cạnh tranh bức họa, là một vị người Pháp, Cách Nhỉ là một trong họa sĩ hắn thích nhất, lần này gặp được bức họa Cách Nhĩ mới nghĩ cách mua về.
Gía cả tâm lý hắn thừa nhận chính là năm mươi vạn, lúc sau lại bỏ thêm một ít, nhưng sau khi vượt quá sáu mươi lăm vạn, đã hoàn toàn vượt qua gía mà hắn có thể chấp nhận, chỉ có thể buông tha.
Bức tranh Cách Nhĩ này giá cả quá cao- Sáu mươi lăm vạn, bán!
Người chủ trì đấu giá - Cách Lãng nói, cuối cùng làm cho Lý Dương thoáng thở phào một cái, bức họa này mua xuống, chờ sau khi hắn đem tiền thanh toán xong, bức họa này cũng hoàn toàn chính thức trở thành của hắn.
- Lý Dương, bức họa này không quá giá trị chứ!
Phân vân, Hoàng viện trưởng mới nói một câu, thái độ của hắn bây giờ đối với Lý Dương so với lúc trước đã không giống nhau, tự nhiên không muốn nhìn xem Lý Dương tiêu tiền uổng phí.
- Hoàng viện trưởng nói có lý, bức họa này bốn mươi vạn còn cao nữa là, nhưng yêu thích mà nói thì không sao cả!
Lâm Lang cũng nói một câu, lúc nói chuyện cũng nhìn kỹ Lý Dương.
Hắn coi như hiểu biết đối với Lý Dương, vô duyên vô cớ xài tiền bậy bạ Lý Dương rất ít khi đi làm, thậm chí chưa từng làm, có thể được Lý Dương vừa ý mua về, đồ vật như vậy thông thường đều có một chút kinh hỉ.
Chỉ có điều bức họa này, nhìn như thế nào cũng không giống như có gì kinh hỉ.
Trừ phi bức tranh kia là của Da Vince, đây mới thực sự là kinh hỉ lớn.Ý nghĩ này cũng chỉ là Lâm Lang chợt nghĩ ra, nhưng ngay sau đó lập tức vứt bỏ suy nghĩ ra khỏi đầu, người nào cũng biết bức họa của Da Vince được cất ở cung Louvre, sau này bất luận kẻ nào phỏng chế chất lượng, đều không thể so sánh cùng một bức này.
Mona Lisa mỉm cười phỏng chế phẩm chất tốt cũng không ít, cũng xuất hiện số lượng đếm không hết và đồng thời có hiện tượng người phỏng chế tuyên bố tác phẩm của mình là chính phẩm.
- Tôi rất thích tranh này!
Lý Dương nhẹ nhàng gật đầu, sau khi cạnh tranh, tâm tính của hắn ngược lại bình tĩnh một chút, chỉ là ngẫu nhiên vẫn còn có chút kích động không nhịn được.
- Hơn nữa, sau khi xem bức tranh này còn có loại cảm giác, làm cho ta có loại cảm giác mãnh liệt muốn mua bức tranh này!
Suy nghĩ, Lý Dương lại bổ sung một câu.
Bức họa này, tuyệt đối không phải tranh của Cách Nhĩ, Cách Nhĩ là họa sĩ người Pháp sau thế kỷ 19, nhưng thời gian bức họa này thành hình, lại là cuối thế kỷ 14 đầu thế kỷ 15.
Nhưvậy, chính là kém mấy trăm năm.
Nhưng đó không phải là trọng điểm, điểm mấu chốt nhất chính là, sau khi hình ảnh lập thể bức họa này hiện ra, Lý Dương ở trên người của nó cảm nhận được Bữa tiệc cuối cùng- Jesu và 12 môn đồ cảm giác giống nhau.
Thậm chí so với Bữa tiệc cuối cùng- Jesu và 12 môn đồ còn rõ ràng hơn.
Trong bức tranh Mona Lisa, từng góc độ đều có cảm giác bất đồng, vô luận đặt ở góc độ nào, đều có thể cảm nhận được nàng kia đang mỉm cười xinh đẹp ấm áp, ở trong tấm hình lập thể, Lý Dương thậm chí cảm giác được trước mặt đối với hắn nhẹ nhàng nháy mắt.
Đây tuyệt đối là một tác phẩm thần kỳ.
Cảm giác giống với Bữa tiệc cuối cùng- Jesu và 12 môn đồ, cũng làm cho Lý Dương hoài nghi, bức họa này có thể hay không là dấu vết đích thực của Da Vince.
Chẳng qua ý nghĩ này quá mức lớn mật, ngay cả Lý Dương cũng không giám nghĩ nhiều, nhưng cái này không ảnh hưởng đến quyết tâm muốn có bức họa của hắn, chỉ nhìn điểm này cũng có hiệu quả thần kỳ, xứng đáng bỏ ra sáu mươi lăm vạn.
Sáu trăm năm mươi vạn, sáu nghìn năm trăm vạn Lý Dương cũng không hề do dự.
-Cảm giác, cùng thời điểm chúng ta ở Seoul, cảm giác sau khi ngươi nhìn thấy ngăn tủ kia?
Lâm Lang vội vàng hỏi một câu, hắn thật ra “chính mắt” nhìn thấy năng lực cảm giác thần kỳ của Lý Dương, mua tủ ghỗ rất tiện nghi, bên trong cũng có thể tìm ra bảo kiếm, lần này mua bức tranh đắt như vậy, không biết có thể xuất hiện cái gì.
Nghĩ đến, Lâm Lang cũng có chút kích động, so với Lý Dương muốn mua bức họa kia còn khẩn cấp hơn.
-Đúng cái loại cảm giá này, nhưng so với thứ kia còn cường liệt hơn!
Lý Dương cười cười, cách nói này đã trở thành cách hắn lấy cớ tốt nhất, hơn nữa đã trở thành lấy có tất nhiên.
Thậm chí những việc không thể nói với người khác, lấy cớ như vậy tốt lắm, dù sao không thể giải thích, vừa lúc hắn có thể che dấu chuyện mình có được năng lực đặc thù.
-Thật sự, thật quá tốt, giao tiền, lập tức giao tiền, lập tức cho người ta đem bức họa này tới đưa cho chúng ta!
Lâm Lang đứng lên, sau khi nói xong lại dùng tiếng Anh nói vài câu, lập tức có một vị mỹ nữ tóc vàng đi tới.
Thời điểm Lâm Lang cùng Lý Dương trao đổi bình thường, đều là dùng tiếng hán, vị mỹ nữ tóc vàng này nghe không hiểu.
Lý Dương kinh ngạc đưa chi phiếu, mỹ nữ này lập tức mang theo chi phiếu ra ngoài, đến lúc này Lý Dương mới biết được, khách thuê phòng có đặc quyền lúc nào cũng đều có thể lấy về vật phẩm mà họ đấu giá.
Không giống người trong đại sảnh, phải đợi sau khi đấu giá kết thúc mới có thể giao tiền nhận hàng.
Không đến nửa giờ, lúc sau Cách Lãng lại đấu giá vài món khác, cửa phòng thuê lại được mở ra, mỹ nữ tóc vàng vừa rồi đi ra ngoài mang theo chàng trai trẻ tuổi cùng tiến vào.
Hai chàng trai còn mang theo một cái rương, cẩn thận đem rương để trên mặt đất, lúc này mới cúi người, cung kính lui ra ngoài.
Bọn hắn đưa tới, bên trong chính là bức họa Lý Dương vừa mới đấu giá được.
- Lý Dương, mau mở ra nhìn xem!
Lâm Lang vội vàng nói một câu, Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới, trực tiếp đem thùng mở ra.
Một bức tranh bao bọc chu đáo, hiện tại bên trong bức tranh bảo vệ rất tốt, Lý Dương cẩn thận đem bức tranh lấy ra, chậm rãi đặt ở phía sau chỗ tựa lưng ghế sô pha kia.
- Mọi người đều đi ra ngoài trước đi,chúng ta cùng nhau thưởng thức tác phẩm này!
Lâm lang đột nhiên nói một câu, bên trong gian phòng cũng không có thiếu mỹ nữ tóc vàng chăm sóc nhóm của hắn, những mỹ nữ này sau khi nghe được đều sửng sốt, nhưng đều vội vàng đi ra ngoài.Ở trong này, khách hàng chính là thượng đế, vô luận yêu cầu gì bọn hắn đều phải đáp ứng.
Nếu bọn hắn không nghe theo lời khách nói mà đi làm , một khi bị trách cứ, bọn họ sẽ có kết quả cực kỳ bi thảm, đặt biệt là loại khách thuê phòng cao cấp này, lời của bọn họ có thể nói chính là thánh chỉ.
Cho nên khi Lâm Lang yêu cầu, trong phòng thuê lập tức không có những người khác, chỉ còn lại chính bọn hắn.
Lý Dương nhẹ nhàng gật đầu, có những người này ở đây, chỉ sợ bức họa này thực sự cổ quái, Lý Dương cũng không thể ngay trước mặt bọn họ làm cho việc này xuất hiện.
Nơi này chính là tha hương nước khác, làm bất cứ chuyện gì đều phải cẩn thận một chút.
- Lý Dương, tranh này ở giữa cũng sẽ không mang theo một bức tranh khác chứ?
Những người đó mới vừa đi ra, Bạch Minh lập tức hỏi một câu, lời của hắn lập tức làm cho Lý Dương sững sờ ở trong này.
Mang theo bức tranh khác? Bạch Minh cảm giác bức họa này cùng Bữa tiệc cuối cùng –Jesu và 12 môn đồ giống nhau, là ở bên trong ẩn giấu một tác phẩm khác.
- Cái này tôi không biết, nhưng nào có nhiều bức tranh trong bức tranh như vậy, tôi không cho rằng bên trong sẽ giấu thứ gì!
Lý Dương cười lắc đầu, giấu bức tranh trong bản thân bức tranh vô cùng không dễ dàng, có thể gặp được một lần đã là thiên đại vận khí, mà bức họa, bên trong quả thật không có vật ghép gì.
Truyện khác cùng thể loại
357 chương
21 chương
10 chương
244 chương
65 chương
31 chương
165 chương