Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 53: Ngẫu nhiên gặp Dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm Trí nhớ trong đại não rốt cuộc là nên mã hóa lưu trữ như thế nào đây? Dù rằng Hàn Phong có được năng lực "nhìn trong", có thể cẩn thận quan sát kết cấu bên trong đại não, nhưng hắn đến nay vẫn như cũ không làm rõ được bí mật này. Khu vực mà lúc Phong tiến hành thao tác . Trên thực tế là người bình thường cơ hồ cả đời cũng không biết dùng đến khu vực ngủ say trong đại não này. Mà chủ yếu là khu vực tích cực, hắn bây giờ cũng không có dũng khí dám di chuyển, nguy hiểm quá lớn. Nếu không có làm rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, hắn lo lắng không cẩn thận sẽ đem trí nhớ của mình xóa mất. Mặt khác, Hàn Phong cũng không biết hắn chính là một "linh hồn", là một người tồn tại ở một địa phương trong não. Trừ trí nhớ bị xóa ra, nhiều nhất chỉ là đánh mất một bộ phận dữ liệu mà thôi. Nếu như gặp vấn đề trắc trở trong thao tác, ảnh hưởng đến "linh hồn" trọng sanh của hắn, thì sự tình sẽ không ổn rồi. Lúc trước hắn dùng hệ thống văn kiện do mình thiết kế cách thức hóa một bộ phận khu vực trong não, thành lập một "não bàn" phi thường đơn sơ, mang tính chất tạm thời thỏa mãn nhu cầu của mình. Bất quá, bây giờ hắn nếu muốn thăng cấp cấu trúc cả siêu cấp hệ thống, thì cái hệ thống văn kiện này cũng đã có vẻ quá mức đơn sơ rồi. Dù sao hệ thông văn kiện cuối cùng chung quy cũng phải tiến hành thăng cấp, nên Hàn Phong quyết định đem vấn đề này giải quyết trước rồi nói. Vào buổi tối, Hàn Phong lại đi thư viện, một đoạn thời gian qua do quá bận rộn rèn luyện thân thể, cũng rất ít đi thư viện. Bất quá, trong khoảng thời gian này không có thời gian rảnh, hắn cũng không có nhàn rỗi. Bởi vì trước đó, hắn đã giả lập không ít thứ trong não bàn của mình. Lúc rảnh rỗi, hắn liền lật tư liệu trong não bàn ra xem. Bây giờ, vài quyển sách trong não bàn của hắn, đã lần lượt đọc hết một lần. Lần này, Hàn Phong quyết định đi tìm vài bộ sách về phương diện tâm lý học để xem. Bởi vì tâm lý học cùng trí nhớ là vô cùng dày đặc, học giả tâm lý học nghiên cứu ở phương diện này, cũng cho ra không ít thành quả. Hàn Phong không thể từ kết cấu sinh học giải thích cơ chế của trí nhớ, hắn muốn tìm thử một chút xem, giữa lý luận này của bọn họ, có thể tìm được gợi ý nào hay không. Ở máy tính tra tìm, Hàn Phong trước hết tìm một ít sách về phương diện tâm lý học. Sau đó đi đến khu để sách tâm lý, Hàn Phong tìm được vài quyển tiếng anh đã sớm tuyển. Sau đó tới một góc, bắt đầu chậm rãi đọc. Đầu tiên hắn đọc chính là một quyển lịch sử tâm lý học, bên trong kể lại rõ chi tiết lẫn phân tích các thành quả lý luận nổi tiếng của các học giả tâm lý học từ thời của Aristotle cho đến thế kỷ hai mươi. Quyển sách này là thuộc phương diện biên niên sử của tâm lý học, rất thích hợp cho Hàn Phong, người mới bắt đầu nhập môn duyệt đọc phương diện này. (Aristotle, nhà triết học người Hy Lạp ở trước công nguyên từ năm 384-322) Quyển sách này, giống như là hướng dẫn tra cứu vậy, chỉ giới thiệu đại khái. Bất quá bây giờ đối với Hàn Phong mà nói, hắn muốn từ bên trong một ít giới thiệu kinh điển, tuyển vài bộ sách hoặc văn hiến liên quan mật thiết đến trí nhớ của con người, để làm tư liệu nhất định phải xem. Quyển sách này hắn xem rất nhanh, cơ hồ là quét một lần, rồi bỏ qua một bên. Kế tiếp, Hàn Phong xem chính là một quyển tập hợp của học giả tâm lý học nổi tiếng Floyd. Floyd, là một nhân vật phi thường trọng yếu trong lịch sử tâm lý học, là người sáng lập ra học phái tinh thần phân tích. Quyển này tập hợp khá dày, kể cả một vài kiệt tác như "giải thích về giấc mộng", "Bản thân và chính mình", " Luận về vô ý thức" … Vị học giả tâm lý học 2 thế kỷ này, lý luận của ông cho đến nay vẫn còn sức ảnh hưởng phi thường lớn. Hàn Phong chủ yếu muốn xem xem cách trình bày lý luận của hắn đối với ý thức cùng nhân cách. Hàn Phong lúc trước mặc dù nghe qua tên của hắn, nhưng mà không có tìm hiểu rõ chi tiết để giải thích lý luận của hắn. Lần này đọc, nhưng lại thật sự mang cho hắn nhiều gợi ý không nhỏ. Cho nên, hắn vừa nhìn, đã trầm mê vào trong đó. "Freud*Sigmund?" Lúc này, một cái thanh âm vang lên bên tai, đúng là nói ra tên của Floyd. Hàn Phong mới biết được có người đi tới. Bất quá đây là thư viện, hắn cũng không có chú ý, lại không nghĩ tới là chạy đến chỗ mình. Ngẩng đầu lên nhìn, hắn không khỏi có chút sửng sốt: "Lý lão sư?" Người ở bên cạnh vẻ mặt mỉm cười nhìn mình, đúng là giáo sư Lý Trọng Văn. Lúc này, bên này cũng không có ai khác, cho nên Lý Trong Văn nói cũng không sợ quấy rầy đến người khác: "Hàn Phong đồng học, thầy không có quấy nhiễu em đọc sách chứ?" Hàn Phong vội vàng đứng lên lắc đầu nói: "Không có, không có." Đối với giáo sư Lý Trọng Văn, Hàn Phong lại là vô cùng tôn kính. Mặc dù có chút phương diện hắn có thể so ra kém chính mình, nhưng mà ở lĩnh vực khoa học thần kinh, Hàn Phong bây giờ có thúc ngựa chạy so ra cũng còn kém. Hàn Phong kỳ thật có chút kỳ quái, Lý Trọng Văn hình như đối với bộ dáng của hắn rất quen thuộc. Trừ lần trước hỏi hắn một vấn đề ra, Hàn Phong sau đó cũng chưa từng làm thêm một lần náo động nào nữa. "Lý lão sư, thầy…… tìm em có việc sao?" Hàn Phong không xác định hỏi. "Kỳ thật cũng không có gì trọng yếu, chỉ là ở bên này tra khảo tư liệu, vừa lúc chứng kiến em ở chỗ này, nên muốn cùng em…… tùy tiện nói chuyện một lát." Trên thực tế, sau lần nọ giáo sư Lý Trọng Văn cũng đã bắt đầu chú ý đến Hàn Phong rồi. Mỗi một khóa của mình, hắn đều đến trình diện, Lý Trọng Văn sau cũng điểm danh hắn, chỉ bất quá Hàn Phong đều lấy lý do cự tuyệt. Lý Trọng Văn có một loại cảm giác - - Hàn Phong khẳng định là cố ý, vấn đề này hắn khẳng định là vô cùng thông thạo. Hôm nay, hắn đến thư viện tra khảo tư liệu, lại không nghĩ tới ngẫu nhiên gặp Hàn Phong. Bước tới xem, lại chứng kiến hắn đang xem sách của Floyd. Hơn nữa còn là tiếng anh, điều này khiến cho hắn cảm thấy rất là kinh ngạc. "Không biết Hàn Phong đồng học có thời gian hay không?" Lý Trọng Văn trưng cầu hỏi. Đối mặt với yêu cầu như vậy, Hàn Phong tự nhiên là mừng rỡ. Hắn vừa lúc có rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo sư Lý Trọng Văn đây, cho nên hắn vội vàng gật đầu nói: "Có thời gian, Lý lão sư, em vừa lúc cũng có không ít vấn đề muốn hỏi thầy." "Chúng ta đi ra ngoài nói đi." Nơi này dù sao cũng là thư viện, là nơi đọc sách, không thích hợp nói chuyện phiếm. Hai người tới đại sảnh bên ngoài thư viện, tìm một chỗ ngồi xuống. Giáo sư Lý Trọng văn có phong cách người phương tây, có thể cùng học trò của mình ở cùng một chỗ tiến hành trao đổi ngang hàng. Mà Hàn Phong, thân là học trò, nhưng lại có một cái linh hồn thành thục. Cho nên hai người bọn họ nói chuyện với nhau vô cùng khoái trá cùng trôi chảy. Giáo sư Lý Trọng Văn hình như là cố ý cùng Hàn Phong đàm luận một ít nội dung khá cao thâm trong lĩnh vực khoa học thần kinh. Nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện, Hàn Phong lời tuy không nhiều lắm, nhưng mà mỗi lần đều có thể chỉ ra điểm mấu chốt, sau đó đề ra giải thích của bản thân. Lý Trọng Văn không biết Hàn Phong rốt cuộc là tiến hành học tập như thế nào, giải thích này của hắn, không ngờ đều cùng với số liệu mấy lần thí nghiệm lâm sàng lúc trước ăn khớp. Cái này cũng không phải là tư liệu Hàn phong ngẫu nhiên đọc lướt là có thể thấy, bởi vì rất nhiều thứ, vẫn còn bị vây trong giai đoạn chưa chứng minh. Căn bản là không có công bố ra ngoài, Lý Trọng Văn sở dĩ rõ ràng như vậy, hoàn toàn là từ lão sư của mình, đồng học hoặc bằng hữu mới biết được. Chẳng lẽ đây chính là thiên tài mà mọi người thường nói? Giáo sư Lý Trọng Văn đối với việc Hàn Phong không có lựa chọn hệ khoa học thần kinh có hơi chút canh cánh trong lòng. Một mầm non tốt như vậy, như thế nào lại lựa chọn chuyên ngành tin học cơ chứ? Nghĩ tới đây, Lý trọng Văn hỏi: "Hàn Phong, em tại sao lại lựa chọn chuyên ngành tin học?" "Thời gian tự do của ngành tin học khá nhiều, em không thích đi học." Hàn Phong thành thật trả lời. Lý Trọng Văn nghe đến đó, hai tròng mắt không khỏi nhất thời sáng lên, hắn vui mừng lẫn sợ hãi hỏi: "Chỉ vì nguyên nhân này thôi ư?" Hàn Phong gật đầu, đích thực là nguyên nhân này. "Haha, thật đúng là em có khác!" Lý Trọng Văn nghe thấy ha ha cười, "Như vậy đi, thầy yêu cầu em chuyển tới chuyên ngành khoa học thần kinh, cam đoan cho em thời gian tự do nguyên vẹn. Bình thường em không thích lên lớp, toàn bộ đều có thể không cần đi, em cảm thấy thế nào?" Hắn lập tức tung ra điều kiện mê người của mình. Lý do của Hàn Phong, thật sự khiến cho hắn có chút mừng rỡ. Nguyên bổn hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi, lại không nghĩ tới Hàn Phong là vì lý do này mà lựa chọn chuyên ngành tin học. Lý trọng Văn đã hạ quyết tâm. Lúc này đây, nhất định phải đem cậu học sinh này kéo vào trong hệ của mình, đây chính là một mầm non tuyệt đối có tiềm lực a! Hàn Phong nghe vậy trong lòng có chút ý động. Nói thật, hắn bây giờ muốn học, đích xác đại bộ phận cũng cùng với khoa học thần kinh có liên quan. Hơn nữa, hệ tin học bên kia, hắn cùng với hướng đạo viên quan hệ cũng không có gì đặc biệt. Bây giờ chủ nhiệm hệ của hệ khoa học thần kinh tự mình yêu cầu hắn. Hơn nữa còn cho hắn điều kiện tốt như vậy, đích xác đáng để cân nhắc một chút. "Không cần phải lo lắng." Lý Trọng Văn thừa dịp rèn sắt khi còn đang nóng, "Lấy thiên phú của em, khẳng định sẽ ở lĩnh vực này làm ra một phen thành tựu! Em phải tin tưởng thầy, khoa học thần kinh khẳng định có phương hướng phát triển đầy đủ khoa học kỹ thuật…… Em sau này có vấn đề gì, có thể tùy thời tìm thầy thảo luận." Lý Trọng Văn tiếp tục dụ hoặc. Vì vậy, Hàn Phong gật đầu đáp ứng.