Siêu Cấp Gia Đinh
Chương 142 : Chủ động hiến thân
Tuệ Nương dùng hết sức cũng không đẩy được tiểu tử thối đang say như chết này, đành phải để hắn nằm trên giường của mình muốn làm gì thì làm vậy.
Đôi mắt sáng long lanh của nàng ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào Trần Tiểu Cửu đang ngủ say, thấy hắn khôi ngô, tuấn tú, cho dù đang nằm ngủ, khóe miệng vẫn nhếch nụ cười xấu xa, trong lòng vô cùng thích, trái tim không khỏi đập loạn lên, cảm thấy hạnh phúc như những cành hoa e thẹn, nhưng cũng lại căng thẳng như làm một việc gì xấu.
Nàng đè nén cảm xúc kích động, đứng ở cửa phòng rón ra rón rén nhìn xung quanh, thấy cha nàng vẫn đang ngủ say, Anh Mộc thì không biết đã chạy đi đâu rồi, nàng vội vàng nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Nàng quay lại đầu giường ngẩn ngơ nhìn Trần Tiểu Cửu, đầu nghiêng nghiêng ngắm nhìn hồi lâu, chợt cảm thấy nhìn xa thế này cảm giác không chân thật lắm, nàng nín thở, cố hạ quyết tâm, thật cẩn thận trèo lên giường, đầu gối quỳ xuống khe giữa hai chân Trần Tiểu Cửu đang dạng ra, đôi tay mềm mại đè lên bên chỗ vai của Trần Tiểu Cửu chống đỡ thân người nàng, rồi từ từ nằm đè lên người hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn tiến gần lại khuôn mặt Trần Tiểu CửuRốt cuộc nàng định làm gì?
Tất cả mọi người, xin đừng nghĩ linh tinh, Tuệ Nương mặc dù tân tiến hiện đại, nhưng tân tiến hiện đại không phải là dâm dãng, Tuệ Nương chưa đến mức độ dâm đãng đến mức bổ nhào vào.
Nàng chỉ là có quá nhiều tò mò đối với gã đàn ông vừa xa lạ lại quen thuộc này, muốn nhìn hắn thêm chân thực một chút. Rốt cuộc là chỗ nào xuất sắc như vậy, khiến cho bản thân vì hắn mong nhớ ngày đêm.
A..., mình chưa từng tiếp xúc một gã đàn ông nào với khoảng cách gần như vậy! Tuệ Nương vẻ mặt hạnh phúc thở dài, chỉ cảm thấy hơi thở của gã đàn ông này truyền đến, pha lẫn mùi vị của men rượu, khiến mặt Tuệ Nương nóng bừng, khuôn mặt tươi cười như quả táo đỏ cũng tràn đầy hạnh phúc mỉm cười.
Nàng lại hạ quyết tâm, lại gần thêm chút nữa, thấy sống mũi của Trần Tiểu Cửu thẳng tắp cao cao, lông mày rậm như rừng cây, lông mi dài dài vô cùng đẹp đẽ, tôn nên vẻ đáng yêu của hắn, nhất là nụ cười nơi khóe miệng, càng khiến nàng say mê.
Nàng si mê cười, bắt đầu nghịc ngợm đếm lông mày của Trần Tiểu Cửu.
Đời người có một số việc là đã định trước rồi, cho dù ngươi muốn né tránh cũng không tránh được, đang lúc nàng đếm một cách vui vẻ không chú ý gì, không thể tưởng tượng nổi một cảnh tượng ướt át vô cùng bất ngở xảy ra.
Trần Tiểu Cửu đang say rượu dường như không thích ứng với hành động của Tuệ Nương, trong giây lát xoay người, cánh tay vung vẩy lung tung, đánh trúng vào cánh tay của nàng.
Cảnh tượng đến bất thình lình, nàng cố kìm kêu lên, nhưng lại không kịp né tránh, thân người mềm mại cứ thế bị Trần Tiểu Cửu ôm chặt vào lòng.
Nàng không kịp oán giận, đang muốn giãy dụa thoát khỏi sự không tôn trọng của gã đàn ông đang ngủ say này, nhưng người tính không bằng trời tính, chung quy là nàng đã chậm một bước mấu chốt.
Trong lúc nàng đang hoảng hốt, đôi chân nàng kẹp chặt đúng vào chỗ nhạy cảm nhất của Trần Tiểu Cửu. Trong lúc rượu say, Trần Tiểu Cửu cảm thấy như đang bị kích thích vậy, hừ lên một tiếng, rồi theo phản xạ tự nhiên, hai chân rộng ra rồi khép chặt lại, khiến Tuệ Nương bị kẹp chặt giữa hai chân hắn.
Cảnh tượng bất thình lình khiến cho Tuệ Nương sợ hãi, nàng hoảng sợ mở to mắt to, không tự chủ được dính sát vào ngực Trần Tiểu Cửu, bộ ngực cũng bị ép chặt vào người Trần Tiểu Cửu.
Nàng nghe tiếng thở và nhịp tim đập đều đều của Trần Tiểu Cửu, tức giận nắm chặt tay lại, thầm kêu lên thế là xong rồi, bản thân lại hồ đồ như vậy hiến dâng cho gã đại dê này.
Nàng thở dài, trong lòng rối loạn, nhưng lại một cử động nhỏ cũng không dám, sợ chỉ hơi giãy dụa sẽ khiến cho Trần Tiểu Cửu tỉnh giấc, như vậy chẳng phải là càng cảm thấy xấu hổ, bản htaan thì có nhảy xuống sông Hoàng hà cũng rửa không sạch.
Nếu kẻ phóng đãng này trực tiếp giáp mặt truy hỏi mình vì sao lại trèo lên người hắn, mình phải làm thế nào đây? Mình có thể giải thích nghe có vẻ hợp lý là mình thấy hắn khôi ngô tuấn tú, nhân dịp hắn say rượu, muốn ngắm hắn kĩ một chút.
Trời ạ, mình là một băng thanh ngọc khiết, khí chất tao nhã, khuê nữ phẩm chất xuất chúng, sao lại cưỡng bức gã đàn ông thối nham hiểm, háo sắc, người đầy mùi rượu. Nguồn truyện: TruyệnFULL. vnTuệ Nương trong lòng vô cùng ủ rũ, thầm kêu vận xui.
Trong lúc nàng đang lo lắng thì một khảo nghiệm tàn khốc lại giáng xuống người nàng, nàng đột nhiên cảm thấy giữa hai chân Trần Tiểu Cửu nổi lên một vật cứng cứng, vật bày nhỏ như chiếc gậy, lúc đều mềm mềm, sau thì cứng cứng, hơn nữa lại nhanh chóng to lên, trong nháy mắt biến thành vừa to vừa thô, cứng như gậy sắt, lại còn động đậy, như muốn đi vào chỗ thần bí giữa hai chân nàng.
Tuệ Nương hoảng hốt lo sợ, mặt đỏ bừng, trong lòng nàng hiểu rõ là vật gì đang tác oai tác quái, nhưng nàng không dám vận động mạnh, sợ trong lúc không cẩn thận, khiến tiểu tử này tỉnh, tình huống ướt át thế này lại càng thêm xấu hổ.
Nàng không còn cách nào khác, chỉ là đang bị kẹp chặt bởi đôi chân của Trần Tiểu Cửu, cố hết sức nhoi mông ra, gian khó né tránh công kích của vật cứng này.
Nhưng phía dưới mặc dù né tránh được lửa đạn của Trần Tiểu Cửu phóng ra, vô hình trung càng làm tăng thêm lực ở phía trên, càng bị ôm chặt hơn vào người Trần Tiểu Cửu.
Cảnh tượng này, khiến nàng càng thêm xấu hổ. Tên dâm đãng chết tiệt này, quả nhiên không phải là người tốt gì, trong mơ không ngờ lại còn nghĩ đến những chuyện xấu xa này.
Như vậy, nàng bị lâm vào vòng luẩn quẩn ngượng ngùng xấu hổ, muốn động đậy, sợ làm tỉnh Trần Tiểu Cửu, nếu như không động, thì lại không phải là kế lâu dài, không thể đợi đến lúc thằng nhãi này tự tỉnh dậy.
Nàng đảo mắt, nảy ra sáng kiến, khuôn mặt như quả táo đỏ lộ ra nụ cười xảo quyệt.
Nàng vươn tay, cù nhẹ vào nách của Trần Tiểu Cửu, Trần Tiểu Cửu đang ngủ cảm thấy ngứa ngứa, cả người rung rung, đôi chân tự nhiên mà buông ra, Tuệ Nương nhân cơ hội đó thoát khỏi tên dâm đãng này.
Nàng lăn lông lốc từ đất đứng lên, xoa xoa những chỗ đau trên người, vô cùng uể oải nhìn bộ ngữ của mình, lẩm bẩm:
- Tuệ Nương xin lỗi ngươi, để cho người khác sờ xoạng, ...
Nhưng nàng không thể trách Trần Tiểu Cửu được, ai bảo nàng không cẩn thận, lại chủ động muốn quan sát tên tiểu tử này chứ? Đáng đời, trúng chiêu rồi phải không? Nàng nghĩ ngợi lung tung, chu cái miệng nhỏ nhắn nhìn Trần Tiểu Cửu còn đang ngủ say, trong lòng có chút hận.
Tên phóng đãng này, làm ta thảm hại thế này, còn người thì lại coi như không biết gì, lại còn ngủ say như chết.
Mưu mô chước quỷ của nàng rất nhiều, ngay tức khắc, lại nghĩ ra một trò đùa mới, vội vàng chạy đi tìm gì đó.
Trần Tiểu Cửu mắt không mở ra, chỉ lén lút liếm môi, tiểu Tuệ Nương, nàng thật thơm đấy.
Đúng là hắn có uống nhiều, nhưng không đến mức uống say như chết, lúc Anh Mộc đặt hắn nằm lên giường của Tuệ Nương, hắn có chút ấn tượng. Mặc dù hắn thấy ý tưởng của Anh Mộc có thể gọi là súc sinh, nhưng hành vi súc sinh này lại khiến hắn vô cùng kích động, nghĩ cái tên tiểu tử Anh Mộc này quả là tiềm năng biết thức thời, quả không làm mình thất vọng khi đào tạo.
Hơn nữa lúc đó đầu óc mơ màng hắn thực sự không đủ tỉnh táo để phản đối lại, đành phải ỡm ờ, trong lòng mừng thầm mặc cho Anh Mộc bố trí.
Sau khi đợi Anh Mộc đi khỏi, câu nói của Tuệ Nương " cái đồ không lương tâm nhà ngươi, uống say rồi mới nhớ tới ta.
Câu nói này khiến cho Trần Tiểu Cửu đang say lơ mơ nghe rất rành mạch, trong lòng hắn lại nổi lên tính lẳng lơ,Bởi một câu nói này, Trần Tiểu Cửu đang say cũng gần tỉnh lại, chỉ là đã nằm ở giường của Tuệ Nương, không muốn đứng lên ngay, khiến Tuệ Nương nghĩ lầm rằng hắn là tên dâm dê giả vờ say, chỉ có thể kiên trì đến cuối cùng.
Nhưng cảnh tượng xấu hổ tiếp theo, hắn không thể lường được.
Khi Tuệ Nương leo lên giường tỉ mỉ ngắm lông mày của hắn, hắn cảm nhận được mùi hương từ người Tuệ Nương phát ra, như mùi của lan của xạ hương, vô cùng thoải mái, trong lúc kích động, liền muốn trêu đùa nàng.
Hắn giả vờ xoay người, cũng đã khiến cho Tuệ Nương phải ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn.
Trong lúc đùi của Tuệ Nương va vào chỗ nhạy cảm của hắn, trong chốc lát khiến hắn vô cùng kích động, nhân cơ hội này, hai chân của hắn ghì chặt lấy Tuệ Nương.
Hắn thật không ngờ âm mưu quỷ kế nho nhỏ này lại có sự thu hoạch ngoài ý muốn như vậy, tim đập rộn ràng, quên hết tất cả.
Hắn ôm Tuệ Nương vào trong lòng cảm nhận được bầu ngực mềm mại đầy đặn của nàng cọ sát vào người hắn, khiến hắn tê dại. Cậu nhỏ bỗng chốc bừng tỉnh như muốn quật khởi, tìm tới chỗ thần bí của nàng.
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
35 chương
37 chương