Siêu Cấp Binh Vương
Chương 268 : Bị Hải Tặc Tống Tiền
Chuyện xưởng gia công của Vương Huy, Diệp Khiêm cũng không có quá quan tâm, công việc của công ty hắn không muốn nhúng tay, về phần Vương Huy có thể tranh thủ được nhiều đơn đặt hàng của tập đoàn Hạo Thiên hay không, vậy thì phải xem nhà xưởng của hắn có đáp ứng được yêu cầu của tập đoàn Hạo Thiên hay không. Diệp Khiêm bất quá chỉ muốn hoàn thành mộng tưởng thời thiếu niên mà thôi, hôm nay với thân phận của Diệp Khiêm cần gì phải cùng Vương Huy so đo. Diệp Khiêm chỉ muốn nói cho Vương Huy biết, người làm công cũng là người, phải biết suy bụng ta ra bụng người, đề cao phúc lợi của công nhân đây mới là động lực để nhà xưởng phát triển.
Đối với Diệp Khiêm mà nói, chuyện xưởng gia công của Vương Huy chỉ là một việc nhỏ mà thôi, không đáng để hắn tốn tâm tư đi so đo. Đối với Diệp Khiêm mà nói, hiện tại chỉ có tập đoàn Phi Tường là đáng đươc xem trọng, đây là địch nhân lớn nhất, là chướng ngại vật ngăn cản sự phát triển của Nanh Sói.
Làm thế nào để làm sụp đỗ tập đoàn Phi Tường, đó mới là chuyện trọng yếu. Tập đoàn Phi Tường là một tập đoàn thực nghiệp, không có niêm yết trên thị trường chứng khoán vì vậy muốn từ thị trường chứng khoán làm sụp đỗ nó là chuyện không thể nào, nên phải cần từng bước một đem toàn bộ thực nghiệp của tập đoàn Phi Tường xơi tái. Hơn nữa, tập đoàn Phi Tường là nơi buôn bán thuốc phiện và buôn lậu súng lớn nhất Hoa Hạ, đây cũng là nhược điểm lớn nhất của tập đoàn Phi Tường, cục Quốc An không có khả năng không chú ý tới điểm này, chỉ là không có tìm được thời cơ thích hợp triệt để phá tan mà thôi. Như vậy, mình cần phải trợ giúp họ tạo ra cơ hội để triệt phá tập đoàn này.
Huống chi, Đặng Thành Long lại là đầu sỏ làm hại Ngô Hoán Phong bị thương, Diệp Khiêm há có thể tha cho hắn. Chỉ là, hiện tại thế cục thành phố Thượng Hải không rõ, cũng không thể động đến Đặng Thành Long. Giết Đặng Thành Long là chuyện rất dễ dàng, nhưng chỉ sợ chuyện xãy ra sau đó sẽ làm cho mọi chuyện trở nên khó khăn hơn.
Dù sao, đã có phương hướng hành động, cứ từ từ mà bước tới mục đích còn đỡ hơn xông loạn rồi làm hỏng tất cả. Nhưng mà, ngay lúc Diệp Khiêm đang suy tư chuẩn bị làm thế nào để thu thập tập đoàn Phi Tường, lại nhận được diện thoại của Tống Nhiên. Trong điện thoại Tống Nhiên cũng không có đem chuyện nói rõ ràng ra, bất quá nghe ngữ khí của nàng lại có vẻ rất khẩn trương, Diệp Khiêm cũng ý thức được nhất định là xảy ra chuyện lớn gì rồi, không dám ở lại đây nữa, cuống quít lái xe hướng tập đoàn Hạo Thiên chạy tới.
Vị tiểu thư quầy lễ tân đã biết rõ thân phận của Diệp Khiêm rồi, trông thấy Diệp Khiêm đi tới, cuống quít đứng lên, cung kính kêu một tiếng: "Diệp tổng!" Diệp Khiêm cũng không để ý tới nàng, trực tiếp hướng thang máy đi đến. Tống Nhiên chưa từng vì chuyện của công ty mà gọi điện thoại cho hắn, vừa rồi nghe ngữ khí của nàng khẩn trương như vậy nhất định là xảy ra chuyện lớn gì rồi, nên Diệp Khiêm cũng không có tâm tình trêu chọc đùa giỡn.
Tiểu thư quầy lễ tân nhìn thấy thân ảnh của Diệp Khiêm biến mất trong thang máy, không khỏi ngạc nhiên, không phải nghe người của công ty nói đại lão bản rất vui vẻ hòa đồng, như thế nào mà vừa rồi mình chào hỏi hắn, hắn lại không để ý đến mình à? Chẳng lẽ là do ngày đó mình biến khéo thành vụng xem hắn là công nhân vệ nên làm cho hắn tức giận?
Bất quá, ngẫm lại không thể như vậy, nếu như là vậy chỉ sợ bộ phận nhân sự cũng sớm đã cho mình cuốn gói ra khỏi công ty rồi.
Diệp Khiêm tự nhiên không biết bởi vì hắn có bộ mặt nghiêm túc, làm cho vị tiểu thư quầy lễ tân lo lắng nhiều như vậy. Sau khi đi đến văn phòng của Tống Nhiên, trông thấy lông mày của Tống Nhiên nhíu lại. "Nhiên tỷ, đã phát sinh chuyện gì hả? Vừa rồi nghe ngữ khí của tỷ tựa hồ rất khẩn trương?" Diệp Khiêm vừa vào cửa liền hỏi.
"Đệ tới xem cái này đi!" Tống Nhiên nhìn Diệp Khiêm vẫy vẫy tay, Diệp Khiêm đi tới, nhìn màn hình máy tính của Tống Nhiên, phía trên rõ ràng là một bức thư đòi tiền chuộc, ở trên phần chữ kí còn có hình một cái đầu lâu.
Lông mày Diệp Khiêm không khỏi chăm chú co rụt lại, nói: "Bức thư này là ai gửi tới?"
"Nếu như tỷ không có đoán sai, thì bức thư này do đoàn hải tặc Ma Quỷ gửi tới." Lông mày của Tống Nhiên cũng chăm chú nhíu lại với nhau, nàng có thể cảm giác được tính nghiêm trọng của chuyện này. Lần này từ Nam Phi chở tới đây một số kim cương, giá trị đắt đỏ, tổng kim ngạch tối thiểu không dưới năm trăm triệu. Trong đó còn có những thứ sản phẩm khác, tổng giá trị tối thiểu vượt qua mười trăm triệu. Trọng yếu hơn là, nhóm kim cương này đều là hàng mà khách đã đặt mua trước, nếu như đến kỳ không thể giao hàng, bồi thường là chuyện nhỏ, mấu chốt là danh dự của công ty sẽ phải chịu tổn thất rất lớn. Hơn nữa, lính đánh thuê Nanh Sói cho dù lợi hại thế nào, bất quá cũng chỉ là vương giả trên đất liền mà thôi, đoàn hải tặc Ma Quỷ tung hoành Thái Bình Dương, chính là một bá chủ thực thụ trên biển. Nếu để cho Nanh Sói cùng đoàn hải tặc Ma Quy đối chiến trên biển, thì khả năng thắng rất nhỏ.
"Tỷ đã sớm có chút lo lắng trong lòng, dựa theo dự tính, thì đội thuyền đã sớm đến bến cảng Hoa Hạ. Cho đến buổi sáng hôm nay, khi tỷ bật máy tính lên, mới có người gửi đến một bức thư đòi tiền chuộc, tỷ tin tưởng hiện tại chiếc thuyền hàng kia đã bị bọn hắn cướp." Tống Nhiên nói, "Diệp Khiêm, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Diệp Khiêm lạnh lùng nở nụ cười, nói: "Đây vẫn là lần đầu tiên có người dám tống tiền Nanh Sói, thật là có chút ý tứ."
Nhìn thấy sát ý trong mắt Diệp Khiêm bạo phát ra, Tống Nhiên sợ hãi nói gấp: "Diệp Khiêm, đệ cũng đừng làm loạn, những tên hải tặc kia không phải là kẻ có thể dễ dàng đối phó, huống hồ, Nanh Sói chưa từng có kinh nghiệm tác chiến trên biển, còn đối phương thì lại thường xuyên chinh chiến trên biển. Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn."
Diệp Khiêm cười cười, nói: "Tỷ yên tâm đi, đệ biết rõ nặng nhẹ, đoàn hải tặc Ma Quỷ có thể tung hoành Thái Bình Dương nhiều năm như vậy, dưới sự truy quét của hải quân các quốc gia mà vẫn có thể sống sót, tất nhiên không phải là đoàn hải tặc đơn giản. Đúng rồi, Nhiên tỷ, đệ nhớ được lần trước tỷ đã nói với đệ về đoàn hải tặc Ma Quỷ. Tỷ nói, nếu như chúng ta muốn làm sụp đỗ tập đoàn Phi Tường, thì phải hợp tác với đoàn hải tặc Ma Quỷ, để cho bọn hắn cướp thuyền chở hàng của tập đoàn Phi Tường, có phải hay không?"
"Ừ!" Tống Nhiên nhẹ gật đầu, nói: "Lúc ấy tỷ thật là có ý nghĩ như vậy, bất quá chuyện này tồn tại rất lớn khó khăn. Quan trọng nhất, chính là chúng ta căn bản cũng không biết đoàn hải tặc Ma Quỷ ở nơi nào? Thái Bình Dương lớn như vậy, nếu như chúng ta không có phương vị chính xác, chỉ sợ tìm vài năm cũng không có kết quả gì."
Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Trước kia không có, bây giờ không phải là đã có rồi sao." Diệp Khiêm vừa nói vừa chỉ vào màn máy tính, nói: "Nhiên tỷ, ngươi trả lời cho bọn hắn, nói là đáp ứng điều kiện bọn hắn đưa ra. Để cho bọn hắn nói ra điểm điểm giao dịch."
"Diệp Khiêm, những hải tặc này đều là đám người không nói đạo lý, hơn nữa lại hung tàn không sợ chết. Tổn thất tiền là chuyện nhỏ, chúng ta có thể kiếm lại, mà đệ lại muốn đi làm chuyện phong hiểm này, thì ta không đồng ý." Tống Nhiên kiên định nói.
Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói: "Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, Nhiên tỷ, tỷ yên tâm đi, đệ sẽ không có việc gì đâu. Hơn nữa, những hải tặc kia đơn giản chỉ muốn tiền mà thôi, bọn hắn không cần phải vô duyên vô cớ đả thương người. Huống hồ, tỷ còn chưa tin đệ sao?"
"Tỷ biết rõ đệ lợi hại, thế nhưng mà ở trên biển rộng mênh mông, một mình đệ hay toàn bộ thành viên Nanh Sói tham gia thì có thể làm được gì? Người khác có tàu tuần tra, tàu bảo vệ tiên tiến nhất, một viên đạn đạo bắn tới, các ngươi cho dù có năng lực cường đại cũng phải táng thân đáy biển. Đê không cần nghĩ đến chuyện này nữa, tóm lại tỷ sẽ không đồng ý để đệ làm chuyện nguy hiểm này." Tống Nhiên kiên quyết nói.
Tiền là chuyện nhỏ, danh cự của công ty cũng là chuyện nhỏ, không có bất cứ thứ gì trọng yếu hơn mạng sống của Diệp Khiêm. Những vật này đã mất đi, còn có thể kiếm lại trở về, thế nhưng mà mạng sống nếu mất đi thì xem như mất hết tất cả.
"Nhiên tỷ, đệ biết rõ tỷ quan tâm đệ. Tỷ yên tâm đi, đệ đáp ứng với tỷ, bất kể như thế nào, đệ sẽ còn sống trở về gặp tỷ, như vậy được chưa?" Diệp Khiêm tiến đến bên cạnh Tống Nhiên, nịnh nọt nói. Sự quan tậm của Tống Nhiên dành cho hắn, hắn làm sao mà không biết, hắn tuy biết Tống Nhiên sẽ cảm thấy lo lắng khi hắn đi tìm đoàn hải tặc Ma Quỷ, nhưng đây là việc một người nam nhân nên làm, hắn sẽ không trốn tránh.
"Không được, cho dù đệ có nói như thế nào đều không được." Tống Nhiên nói.
"Móa, cùng lắm thì đệ đáp ứng tỷ, sau khi trở về sẽ làm nam nhân của tỷ, được không?" Diệp Khiêm nói những lời này nắm giữ rất tốt, ngay từ đầu lớn tiếng sau đó dần dần giảm xuống, đến cuối cùng là một loại biểu lộ vui cười nịnh nọt. Diệp Khiêm vì chuyện này mà ngay cả thân thể của mình cũng bán đứng ah.
"Thôi đi pa ơi..., tỷ mà thèm đệ làm nam nhân tỷ à, người theo đuổi tỷ có thể xếp hàng từ nơi này đến quảng trường phủ thị chính." Tống Nhiên nói, "Tỷ sẽ không đáp ứng, tỷ tuyệt đối sẽ không cho đệ đi làm việc nguy hiểm này."
Chiêu này cũng không được, Diệp Khiêm có chút xoắn xuýt rồi, gãi gãi đầu, Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, nói: "Nhiên tỷ, đã nhiều năm như vậy, tỷ nên biết tính cách của đệ, đệ không phải cái loại người cuồng vọng tự tin mù quáng, đem sinh tử của mình ra làm trò chơi. Đệ biết rõ hành động lần này có chút nguy hiểm, có thể ngay cả hàng hóa và tiền chuộc của chúng ta đều bị đoàn hải tặc Ma Quỷ nuốt toàn bộ, sau đó giết người diệt khẩu. Nhưng mà, đệ có lòng tin thuyết phục bọn hắn, nếu không thể thuyết phục được bọn hắn, đệ cũng có lòng tin an toàn ly khai khỏi phạm vi của bọn hắn, trở lại Hoa Hạ gặp tỷ."
Tống Nhiên chậm rãi quay đầu, nhìn Diệp Khiêm.
"Nhiên tỷ, nhiều năm như vậy tỷ một mực đều tin tưởng đệ, như thế nào hôm nay lại không tin tưởng đệ nữa? Đệ còn có lý tưởng của mình, lời thề của đệ còn không có thực hiện, đệ sẽ không tùy tiện đánh mất cái mạng nhỏ của mình đâu. Nhiên tỷ, để cho đệ đi, được không?" Diệp Khiêm tiếp tục nói.
Tống Nhiên hít thật sâu một hơi, nói: "Đệ thật sự muốn đi?"
"Ừ!" Diệp Khiêm nhẹ gật đầu.
"Vậy đệ phải đáp ứng tỷ, cho dù có chết, đệ cũng phải trở lại Hoa Hạ gặp tỷ." Tống Nhiên nói, "Nếu không, tỷ cho dù dốc hết tài lực của tập đoàn Hạo Thiên, cũng sẽ để cho đoàn hải tặc Ma Quỷ táng thân đáy biển." Tài lực của tập đoàn Hạo Thiên có bao nhiêu, Diệp Khiêm cũng không rõ ràng, nhưng nếu dốc hết tài lực của tập đoàn Hạo Thiên tổ kiến một chi hạm đội hải quân cường đại, chỉ sợ không phải là lời nói suông. Huống chi, tập đoàn Hạo Thiên cùng rất nhiều nguyên thủ quốc gia có quan hệ, mà đoàn hải tặc Ma Quỷ là tồn tại mà các quốc gia đau đầu, Diệp Khiêm nếu quả thật xãy ra chuyện, Tống Nhiên hoàn toàn có năng lực tiêu diệt đoàn hải tặc Ma Quỷ.
Đương nhiên, đây không phải là tình huống mà Tống Nhiên hi vọng thấy, Tống Nhiên hi vọng chính là Diệp Khiêm có thể bình an trở lại Hoa Hạ, trở lại bên cạnh nàng, đó mới là điều nàng mong chờ.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
73 chương
54 chương
36 chương
596 chương