Siêu Cấp Ác Ma
Chương 350
Nguyễn Hùng gật đầu, hắn cũng không nói luôn việc hắn cần Nguyễn Phi Long làm mà đột nhiên lại hỏi một câu:
“Nghe nói tình hình ở Đông Doanh dạo này không ổn cho lắm nhỉ”
Nguyễn Phi Long nhất thời bị câu hỏi đột ngột này của làm cho u mê khó hiểu. Tình hình ở Đông Doanh thì đã được vô số tờ báo trong và ngoài nước đăng ầm ĩ trong mấy ngày gần đây nên Nguyễn Phi Long cũng không phải là không biết chỉ là hắn không hiểu tại sao Nguyễn Hùng lại đột nhiên quan tâm đến tình hình ở Đông Doanh. Mà Nguyễn Phi Long cũng không nghĩ đến trường hợp Nguyễn Hùng không biết tình hình ở Đônh Doanh bởi với lực lượng tình báo và mạng lưới thông tin của Nguyễn gia nếu một việc đã được đang lù lù trên trang nhất các tờ báo mà còn không biết thì đúng là quá mức hài hước. Nhất thời không biết Nguyễn Hùng có thâm ý gì thế nên Nguyễn Phi Long chiếu theo quy tắc cơ bản là hỏi gì đáp nấy, thành thành thật thật trả lời:
“Em cũng biết sơ sơ một chút. Nghe nói là có một tổ chức khủng bố quốc tế hùng hồn tuyên bố sẽ trong thời gian tới tiến hành một loạt vụ khủng bố ở Đông Doanh khiến người dân Đông Doanh hoang mang lo sợ. Thế nên để bảo đảm an toàn và trật tự, hiện giờ cả Đông Doanh đang đặt trong tình trạng báo động, cả quân khu miền Nam đã được huy động tuần tra trên đường phố.”
“Ừ, dưới đó hiện giờ trông bình tĩnh như không có việc gì nhưng thực chất khá là loạn. Bất quá loạn này không phải là do áp lực từ phát ngôn của đám khủng bố kia mà là từ chính bên trong hắc đạo Đông Doanh”
“A em việc này cũng nghe mấy thằng bạn làm ăn nói qua”
Nguyễn Phi Long gật đầu nói nhưng nói xong hắn lập tức ngậm miệng lại bởi hắn nhớ ra lúc này hắn không kìm được buột miệng chặt đứt lời nói của Nguyễn Hùng. Đối với một người có quan niệm ông chủ và thuộc hạ, cấp trên cấp dưới nặng như Nguyễn Hùng thì việc này không khác gì một sự bất kính không tôn trọng thế nên Nguyễn Phi Long lúc này trong tâm hơi sợ hãi.
Lúc trước hắn đúng là có e sợ Nguyễn Hùng nhưng chưa hoàn toàn quy thuận đứng dưới chướng của Nguyễn Hùng đồng thời cũng vì hai người cùng lớn lên với nhau từ nhỏ nên cũng tùy ý rất nhiều, không có chút bộ dạng gì của một người thủ hạ cả. Nhưng giờ đã khác, Nguyễn Phi Long hắn đêm nay đến đây tỏ thái độ thì hắn đã chính thức bước chân vào hàng ngũ thủ hạ của Nguyễn Hùng thế nên không thể tiếp tục bộ dạng như trước nữa, phải làm sao cho ra dáng với một người thủ hạ đúng nghĩa. Mà đã là một thủ hạ đúng nghĩa thì không thế có những hành động bất kính như vừa rồi. Thế nên lúc này Nguyễn Phi Long tự nhũ trong lòng cũng cực lực nhắc nhở bản thân nếu qua được lần này thì về sau phải cẩn thận hơn trong cách hành xử và ăn nói trước mặt Nguyễn Hùng, phải cố gắng thu lại tính tình coi trời bằng vung của hắn.
Nguyễn Hùng cũng không tức giận bởi hắn biết với tính tình của Nguyễn Phi Long thì muốn hắn có được bộ dạng của một kẻ thuộc hạ đúng nghĩa thì cũng không thể gấp gáp ngay được, mà phải cần phải có thời gian mài dũa thế nên hắn cũng không để cái hành động cắt lời vừa rồi của Nguyễn Phi Long ở trong lòng. Ở bên ngoài, Nguyễn Hùng treo một khuôn mặt tươi cười, giả dạng giống như rất hứng thú với lời nói của Nguyễn Hùng.
“Ồ vậy sao, chú nói chi tiết một chút cho anh nghe xem nào? Tiện đây nói cho anh chút cách nhìn của chú về tình hình ở đó”
Nguyễn Hùng đương nhiên biết cái đám “bạn làm ăn” trong lời nói của Nguyễn Phi Long chính là đám công tử nhà giàu hoặc quan chức rảnh rỗi không có việc gì nên học đòi mở công ty làm ông chủ. Bất quá hắn cũng không để ý đám người kia làm cái gì, thứ hắn cần chính là những thông tin giá trị và lợi ích mà đám công tử kia mang lại cho hắn. Đồng thời hắn cũng muốn thông qua lần này để làm một bài thuốc thử, xem xét về mức độ mạng lưới thông tin của Nguyễn Phi Long có được từ đám ăn chơi của tầng lớp thượng. Nếu Nguyễn Phi Long có thể cho hắn một đáp án vừa lòng thì không sao còn nếu đáp án không làm hắn vừa lòng thì thật lòng là hắn phải xem xét lại một chút tiềm lực và giá trị của Nguyễn Phi Long.
Nguyễn Phi Long cũng không phải là quá ngu ngốc, nếu đến lúc này hắn mà không nhận ra dụng ý của Nguyễn Hùng thì đúng là hắn nên cắn lưỡi tự tử đi thì hơn. Hắn biết Nguyễn Hùng đang âm thầm khảo nghiệm hắn thế nên hắn rất cẩn thận, không như bình thường nóng vội trả lời luôn mà trầm ngâm im lặng, trong đầu cố gắng sắp xếp lại từ ngữ.
Nguyễn Hùng ánh mắt híp lại nhìn Nguyễn Phi Long, gật đầu nhẹ, cũng không nóng vội thúc giục Nguyễn Phi Long mà kiên nhẫn chờ đợi Nguyễn Phi Long nói.
Mất khoảng chừng mười lăm phút suy tư, cuối cùng thì Nguyễn Phi Long mới mở miệng:
“Theo những gì thông tin em biết thì vì tập trung đối phó với đám người khủng bố kia nên tất cả lực lượng vũ trang từ quân đội đến cảnh sát đều tập trung hết nhân lực và nhiệm vụ lần này thế nên lực lượng bảo vệ trị an ở Đông Doanh hiện giờ rất yếu ớt vì vậy tình hình thế giới ngầm ở Đông Doanh khá là hỗn loạn, có nhiều thế lực bắt đầu rục rịch chuyển mình, mà trong đó cái đám người Hắc Long bang là hoạt động náo nhiệt nhất. Điều này khiến em cảm thấy rất khó hiểu bởi vốn từ trước đến nay Hắc Long bang rất quy củ , không hề gây xung đột gì với các bang phái khác thế nên hắc đạo Đông Doanh khoảng thời gian trước luôn giữ ở thế cân bằng. Nhưng thời gian một tháng trở lại đây thì đám Hắc Long bang đó đột nhiên đổi tính, giống như biến thành chó dại cắn xé hết các thế lực hắc đạo ở Đông Doanh.”
Nói liền một mạch suốt một thời gian dài khiến Nguyễn Phi Long cảm giác cổ họng khát khô, nóng rát thế nên hắn bắt buộc phải ngừng lại. Nghỉ ngơi vài phút, cảm giác thấy cổ họng đỡ đỡ đi rất nhiều, Nguyễn Phi Long tiếp tục nói:
“Nghe nói trước áp lực của Hắc Long bang thì tất cả các bang phái nhỏ đã hoàn toàn bị khống chế, chỉ còn lại hai thế lực là Nhị bang và Liên Minh. Bất quá Liên Minh theo những gì mới nhất me nghe được thì Liên Minh vốn từ trước đến nay không được hòa hợp cho lắm nay lại đói mặt với thế công dũng mãnh của Hắc Long bang nên dần dần xuất hiện vết rách trong sự hợp tác, đang có xu hướng phân chia ra làm bốn thế lực được dẫn đầu bởi bốn đường chủ cũ của Liên Minh. Mà điều quái lạ nhất ở hắc đạo Đông Doanh hiện giờ chính là thái độ Nhị bang trước tình thế hiện tại. Đám người Nhị bang thì gần đây bất động, yên tĩnh đến lạ thường giống như việc Hắc Long bang điên cuồng thôn tính hắc đạo Đông Doanh không ảnh hưởng gì đến bọn chúng, đã thế lại bày ra bộ dạng rùa rụt cổ chỉ khư khư thủ vững địa bàn của mình, không thể có bất cứ hành động nào khác.”
"Đúng là lạ thật”
Nguyễn Hùng gật đầu bình luận một câu. Về thái độ của Nhị bang, hắn cũng cùng suy nghĩ với Nguyễn Phi Long. Hắn cũng đã cho lực lượng tình báo Chó săn đang Đông Doanh tiến hành quan sát Nhị bang, những gì hắn thu được cũng không khác gì Nguyễn Phi Long vừa nói cả. Nguyễn Hùng từng nghĩ đến giả thuyết Nhị bang có lẽ trước thế công dũng mãnh và hung tợn của Hắc Long bang nên lựa chọn đầu hàng nhưng bang chủ Nhị bang, Trần Hoàng Minh theo những gì hắn biết thì cũng không phải là một kẻ ăn chay hay hèn nhát, cái tên Trần Hoàng Minh có dã tâm và tham vọng cực kỳ lớn liệu há có thể cam chịu thuần phục Hắc Long bang. Thế nên suy nghĩ đi suy nghĩ lại, Nguyễn Hùng rút ra một kết luận cuối cùng đó là chắc chắc Trần Hoàng Minh cùng Nhị bang đã giấu trong tay một lá bài tủ giúp hắn có thể cùng Hắc Long bang đánh ngang tay bằng không tại sao Trần Minh Hoàng lại bình tĩnh như vậy được.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
1666 chương
22 chương
11 chương
64 chương
43 chương
94 chương