Siêu Cấp Ác Ma

Chương 258

Vương Minh ngồi uống nước, ánh mắt nhìn khắp các bàn ăn xung quanh, đột nhiên hắn nhớ ra một việc hỏi Vũ Tuấn “Chú Vũ Tuấn, những người trong nhóm của Maria đến chưa?” Vũ Tuấn đặt cốc trà đá xuống nói “Vẫn chưa đến. Ba người nói là đợi đón những người của họ từ nước ngoài đến rồi cùng nhau đến căn cứ này luôn cho tiện” “Ừm. Vậy còn tổ S, chú không đi đón họ sao?” “Ba ngày nữa, người của tổ S mới đến mà cái đám hạ cấp đó lại bắt một phó tổ trưởng như chú phải đích thân ra đón sao? Bọn chúng nghĩ bọn chúng là ai chứ. Cho tên nhóc Vũ Bác đi đón bọn chúng là được rồi” Vũ Tuấn kiêu ngạo nói “Vậy chú có biết lần này tổ S phái đến những ai không?” Vương Minh dò hỏi. Dù sao mọi người cũng sẽ làm việc hợp tác với trong khoảng thời gian tới nên tốt nhất là nên tìm hiểu đồng đội của mình một chút để tránh trường hợp phát sinh những mâu thuẫn không cần thiết trong cuộc sống và trong khi chiến đấu dẫn đến nhiệm vụ lần này thất bại Đương nhiên Vũ Tuấn cũng không phải người ngu, hắn cũng hiểu dụng ý của Vương Minh. Thấy thái độ làm việc nghiêm túc chuyên chú của Vương Minh khiến Vũ Tuấn rất thưởng thức và đánh giá cao. Vì vậy hắn cũng không ki bo gì, dù sao sớm muộn mọi người cũng gặp nhau tốt nhất là nên biết chút gì đó về nhau kẻo không lại xuất hiện một số tình huống ngoài ý muốn xảy ra. Với lại Vũ Tuấn từ trước cũng đã có ý định nói qua với Vương Minh nay Vương Minh chủ động yêu cầu nên hắn cũng tiện thể luôn “Lần này tổ S phái đến đây ba người” “Ba người? Có vẻ như tổ trưởng của chú hơi keo kiệt thì phải, tính riêng mấy tên vận chuyển thì cũng đã là mười người rồi đấy là còn chưa nói đến” Vũ Tuấn bị Vương Minh nói vậy thì cũng xấu hổ. Từ lúc nhận được tin của tổ trưởng Vũ Tuấn đã rất bất mãn, tại sao tổ trưởng lại cử ít người đến như vậy nhưng mãi về sau hắn mới biết được nguyên do. Vũ Tuấn nhìn Vương Minh lúc này lại nhớ đến bộ dạng của hắn khi nghe tin, cười khổ nói “Có phải tổ trưởng của chú keo kiệt đâu chỉ là…” “Chỉ là sao?” “Haiz… Nói ra cũng trùng hợp, dạo gần đây đột nhiên dám dị năng giả và khí giả uống nhầm thuốc hay sao mà liên tục quậy phá khắp nơi, mà nhân lực của tổ S lại có hạn nên phái ba người kia đến đã là nỗ lực lắm rồi” “Có chuyện này sao?” Vương Minh xoa xao cằm, nghe xong chuyện này nếu nói là trùng hợp thì có đánh chết hắn cũng không tin. Chỉ cần động não một chút cũng biết là có kẻ động tay động chân trong trường hợp này. Không nhằm lúc nào lại nhằm đúng lúc này đám dị năng giả và khí giả lại náo loạn, chắc chắn sau lưng có kẻ giật giật hòng muốn kéo chân và phân tán lực lượng của tổ S. Vương Minh nhìn Vũ Tuấn nhỏ giọng nói “Chú có nghĩ là…” Đồng thời ngón tay trỏ chấm vào cốc trà đã viết lên trên bàn một chữ “Nguyễn”. Tuy rằng nơi đây xung quanh đều là những bộ đội được Thư Vân kiểm tra và lựa chọn kĩ càng, có thể tuyệt đối tin tưởng nhưng cẩn thận vẫn là hơn, dù sao trên đời này không có thứ gì là thập toàn thập mỹ nhỡ đâu lại có một con chuột một con kiến nào đó tình cờ lén được vào trong thì sao. “Khả năng này rất cao” Vũ Tuấn nhìn chữ “Nguyễn” trên bàn làm sao mà không hiểu chứ, hắn gật đầu nói. “Được rồi. Giờ chú nói qua về tình hình của ba người kia đi” “Ừm. Người thứ nhất là một dị năng giả cấp ba nhưng theo chú nghĩ nên xếp tên này vào cấp bốn thì chính xác hơn, tên là Hoàng Quanh Vinh, năm nay năm mươi tuổi” “Cấp bốn? Vậy người này dị năng là gì? Có gì đáng sợ sao?” “Cũng là một dị năng khá đáng sợ. Hắn có thể khiến các sợi lông trên cơ thể biến thành những chiếc gai nhọn để phóng vệ, đồng thời cũng có thể phóng những chiếc gai đó để tấn công. Nhưng đáng sợ nhất chính là bên trong những chiếc gai đó đều có chứa một loại hoạt chất gây tê liệt thần kinh, mục tiêu một khi bị trúng gai dù chỉ là một vết trầy xước nhỏ cũng sẽ rơi vào trạng thái bất động trong vòng vài giờ” “Đúng là đáng sợ thật. Vậy còn người thứ hai?” “Người thứ hai là một khí giả, tuổi tác cũng không lớn hơn cháu là bao, vừa mới gia nhập vào tổ S, tên là gì nhỉ? À hình như tên là Hồ Xuân Tùng” “Người này trình độ nội khí đến cỡ nào?” “Cũng được coi là một người mạnh, mặc dù tuổi trẻ nhưng nội khí khá thấm hậu, khả năng khống chế không thua kém gì mấy lão già bốn mươi, năm mươi chúng ta” “Vậy so với cháu thì thế nào” Vương Minh nghe Vũ Tuấn hết lời khen cái tên khí giả Hồ Xuân Tùng mà trong lòng cảm thấy hơi có chút cảm giác tranh đấu hơn thua. Bởi dù sao Vũ Tuấn cũng là một cường giả đáng nể, dựa vào cảm nhận của Vương Minh thì nội khí của Vũ Tuấn nói về lượng không hề thua kém hắc ám nội khí của Vương Minh chỉ là về phần chất thì thua kém chút xíu vì vậy nói Vũ Tuấn là cường giả cũng không có gì sai. Mà một người tuổi chỉ hơn Vương Minh có chút xíu được một cường giả hết lời khen ngợ thì thử hỏi trình độ là như thế nào? “So với cháu ư?” Vũ Tuấn nhìn chằm vào Vương Minh, suy tư một lúc lâu mới lắc đầu nói “Về phương diện không chế thì chú không biết nhưng nếu so về chất và lượng của nội khí thì cái tên nhóc đó còn kém cháu rất nhiều” “Hắc hắc… điều đó là đương nhiên rồi” Vương Minh tự hào kiêu ngạo tự mãn nói. Vũ Tuấn làm bộ không thấy cái khuôn mặt lúc này của Vương Minh, hắn nói tiếp “Người thứ ba cũng là khí giả, là sư đệ của ta, năm nay ba mươi tuổi tên là Dương Dũng. Cái vệ sư đệ này của ta nội khí có chút khác người. Bình thường chúng ta tu luyện chính là khống chế ổn định nội khí nhưng vị sư đệ này của ta lại ngược lại, hắn không hề cố gắng khống chế ổn định nội khí trong thể ngược lại còn ra sức làm chúng hỗn loạn, càng hỗn loạn càng tốt” Vương Minh nghe vậy thì nhíu mày nghi hoặc hỏi “Nội khí hỗn loạn, đấy không phải là tự sát sao?” Vũ Tuấn gật đầu nói “Đúng vậy. Với khí giả bình thường thì một khi nội khí hỗn loạn xung đột với nhau thì chắc chắn các mạch máu và cơ quan trong cơ thể sẽ phải chịu tổn thương, nhẹ thì nội khí tiêu tán nặng thì cả người nổ banh xác nhưng sư đệ của ta lại khác với người thường. Cơ thể của hắn phải nói là hết sức dẻo dai đồng thời có khả năng khôi phục rất cao nên chịu đựng được sự xung đột của nội khí trong cơ thể” Vương Minh gật đầu, những khí giả như vị sư đệ Dương Dũng này của Vũ Tuấn cũng không phải là hiếm, ngay bản thân hắn cũng là một ví dụ sống sờ sờ nên khi nghe thấy Vương Minh cũng không cảm thấy có gì là quá kì lạ cả. Nhưng hắn chỉ cảm thấy khó hiểu là tại sao Dương Dũng lại cố sức chịu đựng sự thống khổ của nội khí xung đột? Mục đích của hắn rất cuộc là gì? Chẳng lẽ tên này là tên biến thái có sở thích đặc biệt là ngược đại bản thân hay sao? Nghĩ đến điều này không hiểu sao Vương Minh cảm thấy cả người lạnh run, phía sau lưng mồ hôi lạnh cũng chảy ra không ít. “Ha ha ha… có phải cháu nghĩ sư đệ của chú là kẻ biến thái thích ngược đãi bản thân hay không?” Vũ Tuấn híp mắt cười nói Vương Minh giật mình, hắn nghĩ hoặc không biết Vũ Tuấn có phải sở hữu dị năng đọc suy nghĩ hay không, hắn vừa nghĩ đến thôi vậy mà Vũ Tuấn đã nói ngay ra được rồi. “Ha ha… đừng nhìn ta như thế, ta cam đoan 100% ta không phải là dị năng giả đâu” Vũ Tuấn lại một lần nữa cười to. Không phải là hắn có dị năng giả gì chẳng qua là mỗi lần nói chuyện với người khác về vị sư đệ của mình thì biểu hiện của những người nghe đều giống hệt nhau, đều giống với vẻ mặt của Vương Minh lúc trước, dần dần Vũ Tuấn cũng biết tại sao những người đó lại có vẻ mặt như vậy vì vậy khi thấy vẻ mặt của Vương Minh, hắn không cần nghĩ cũng biết Vương Minh đang nghĩ gì trong đầu “Thực sự sư đệ của chú không phải là người có sở thích đặt biệt gì. Hắn căn bản cố gắng chịu tổn thương lớn như vậy là muốn hi vọng gia tăng sức mạnh công kích của nội khí bản thân” “Gia tăng sức mạnh công kích?”