Siêu Cấp Ác Ma
Chương 199 : Tài Sản Bí Mật Của Nguyễn Phi Long
"Khoảng mấy ngày nữa thì em mới về. À anh không nói thì em suýt quên. Ở Giang Kiều em vừa bắt mối được một người sẽ có lợi cho chúng ta trong cuộc chiến lần này"
"Thật sao vậy thì tốt quá rồi. Thêm một người là thêm một phần chiến thắng. Thôi anh có cuộc họp, khi nào trở về chúng ta gặp nhau cùng đi uống"
Mã Đống ở đầu bên kia vui mừng nói sau đó lập tức treo máy
Vương Minh cười cười, cúp máy vứt lên đầu giường. Hắn vắt trán nghĩ lại những việc trong mấy ngày gần đây. Nằm suy tư trên giường đến tận mười hai giờ trưa Vương Minh mới chịu xuống dưới. Ăn bữa cơm đơn giản với Hắc Cẩu sau đó lại bắt đầu thói quen gần đây, lái xe vu vơ dạo quanh thành phố. Nhưng hôm nay mọi việc không giống như mọi khí bởi vừa lúc Vương Minh lên xe thì điện thoại trong túi rung lên
Nhìn cái tên hiện lên trên màn hình mà Vương Minh cảm thấy cực kì vui sướng. Cũng phải thôi cuộc điện thoại này chính là cuộc điện thoại mà hắn đã ngóng trống suốt ba ngày nay. Đúng vậy người gọi đến không ai khác chính là Thư Hồng Phong
"Ông anh, thằng em đã thu thập đủ tài liệu rồi. Hẹn gặp nhau ở đâu?"
Trong điện thoại truyền ra tiếng nói của Thư Hồng Phong
Vương Minh đảo đảo những địa điểm mình biết trong đầu những tất cả các nơi đều không đáp ứng được. Sự việc lần này hết sức quan trọng vì vậy nơi hẹn gặp phải là một nơi đáng tin cậy, lại vừa yên tĩnh, nghĩ đi nghĩ lại chỉ có mỗi cái căn nhà Vương Minh đang sống là còn tin tưởng được. Vì vậy Vương Minh lập tập độc địa chỉ căn cứ tạm thời của hắc bang.
Vào trong nhà Vương Minh ngồi xuống phòng khách sau đó lập tức lệnh Hắc Cẩu ra bên ngoài đợi người. Khoảng gần một tiếng sau cánh cửa phòng khách mở ra, Hắc Cẩu xuất hiện đồng thời phía sau hắn có một người thanh niên trẻ tuổi nhuộm tóc xanh lè, không phải Thư Hồng Phong thì là ai được nữa.
"Phong, chào mừng chú đến nhà anh, cứ tự nhiên đi"
Thư Hồng Phong gật đầu ngồi xuống, ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại xem xét trong căn phòng khách.
"Chú uống gì?"
Vương Minh hỏi
"Ông anh có rượu Whisky không?"
"Whisky?"
Vương Minh liếc mắt nhìn Thư Hồng Phong từ trên xuống dưới như kiểu thấy động vật lạ vậy. Cái kiểu nhìn săm soi này nếu đổi lại là kẻ khác chắc chắn Thư Hồng Phong sẽ nộ hỏa mà xông lên đánh cho kẻ đó một trận nhưng mà người trước mặt này không phải là bình thường vì vậy hắn nén nhịn, nói
"Ông anh đừng nhìn thằng em với ánh mắt đó nữa"
"Ha… ha… chỉ là thằng anh này hiếu kỳ thôi. Chú tính là mới mười lăm mười sáu tuổi mà đã uống loại rượu mạnh như Whisky, tính chán sống à"
Whisky là một loại rượu mạnh có tiếng, đến cả người đã trưởng thành không phải ai cũng uống được chứ đừng nói đến một tên thiếu niên như Thư Hồng Phong. E rằng nếu uống thì sớm muộn lá gan của tên này di tong là cái chắc rồi. Nhưng mà nhìn cái vẻ kiên quyết của hắn thì Vương Minh nhìn là biết sẽ không thể thay đổi chủ ý của hắn vì vậy đành quay ra nhìn Hắc Cẩu nói
"Chú vào tủ lấy chai Whisky, hai cái cốc và một ít đá ra đây"
Người uống Whisky nếu muốn sống lâu thêm một chút thì tốt nhất là nên dùng với đá bởi đá sẽ giúp trung hòa độ rượu nhưng cũng không làm mất đi hương vị của Whisky.
"Vâng"
Hắc Cẩu gật đầu sau đó vào phòng trong. Hắc Cẩu biết Vương Minh thích uống rượu nên khi mua căn nhà này đã đặc biệt dành riêng một căn phòng nhỏ sau đó nhờ người đến thiết kế một cái tủ rượu lớn. Điều này làm Vương Minh khi thấy cực kì ngạc nhiên và hài lòng về cách làm việc của Hắc Cẩu.
Đặt mọi thứ lên trên bàn Hắc Cẩu lập tức nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Vương Minh, hắn biết ý lập tức lui ra ngoài trước khi đi còn cẩn thận đóng cửa lại sau đó dặn dò các anh em có trong căn biệt thự lập tức thiết lập vòng vậy bảo vệ xung quanh không cho phép một ai tiếp cận
Thư Hồng Phong nhìn thấy biểu hiện của Hắc Cẩu thì hướng về Vương Minh giơ ngón cái lên nói
"Người của ông anh quả nhiên là rất tốt"
"Chú quá khén"
Vương Minh nở nụ cười. là ông chủ được người khác khen thuộc hạ của mình thì hắn cũng cảm thấy mặt mũi có phần nở hoa. Mở cai rượu, gắp đá vào hai, rót rượu đến lưng cốc, Vương Minh đẩy một cốc cho Thư Hồng Phong rồi cầm cốc còn lại giơ lên nói
"Vì sự hợp tác vui vẻ sắp tới của hai chúng ta. Cạn"
"Cạn"
Thư Hồng Phong cũng cầm cốc lên chạm cốc với Vương Minh. Sau đó cả hai không nói gì mà uống một hơi hết sạch số rượu trong cốc.
"Khà. Rượu ngon. Đúng là Whisky hảo hạng"
Đặt cốc xuống, Thư Hồng Phong hà ra một tiếng thỏa mãn rồi lên tiếng khen ngợi
Vương Minh cười nói
"Chỉ cần chú không nói với hai bà chị của chú thì nếu chú thích cứ đến chỗ anh uống, ông anh này sẵn sàng phụng bồi"
"Ông anh yên tâm dù chó chết thằng em này cũng không hé răng nửa lời"
Thư Hồng Phong vỗ ngực bộ dạng tự tin lẫm liệt nói nhưng trong lòng hắn vẫn thầm đệm thêm một câu mà không thể nói ra"trừ phi bị tra khảo". Hai người chén chú chén anh chém gió đủ mọi chuyện từ trên trời xuống dưới đất khiến khoảng cách giữa hai người vô tình được kéo gần lại với nhau hơn rất nhiều. Thấy không khí có vẻ không sai, Vương Minh liền thay đổi thái độ nhanh hơn cả lật trang, lúc đầu hắn trung ra vẻ mặt tươi cười dễ gần thì nay là vẻ mặt băng lãnh âm trầm cực dọa người. Khiến một người sinh trưởng trong đại gia tộc như Thư Hồng Phong, dù đã gặp qua không ít nhân vật tai to mặt lớn khí thế ép người cũng cảm thấy không thể thích ứng được.
"Được rồi chúng ta bắt đầu bàn vào việc chính đi. Tài liệu chú lo xong chưa?"
Vương Minh đặt cốc xuống bàn, giọng nghiêm túc hỏi.
"Đã chuẩn bị xong hết rồi ông anh xem đi"
Vương Minh cầm tập tài liệu lên xem. Lúc đầu thì cũng không có gì bởi mấy trang đầu chỉ là mấy thông tin vớ vẩn mà Vương Minh đã biết nên cũng chủ liếc qua cho có má thôi. Nhưng mấy trang sau trở đi Vương Minh lập tức hai mắt sáng lên bởi những thông tin bên trong đó cực kì quan trọng.
Giả dụ việc Nguyên Phi Long có một sòng bạc khá lớn ở Macao, đây cũng chính là nơi rửa tiền và cũng là nguồn tiền cho công ty của Nguyên Phi Long. Nhưng mà không thể không nói tên Nguyễn Phi Long này rất có đầu óc, cái sòng bạc này đứng tên và được quản lí bởi một người tình bí mật của Nguyễn Phi Long nên cho ngoại trừ những người có mạng lưới thông tin cực kì rộng lớn như Thư Hồng Phong e rằng hiếm có ai biết được cái bí mật này Đọc được tin này thì Vương Minh toát mồ hôi thầm kêu trong lòng là may mắn bởi nếu chỉ riêng sòng bạc này thôi cũng đã đủ bằng số vốn có trong tay của hắn hiện giờ. Giả sử nếu không biết tin tức này mà Vương Minh định dùng tiền đọ độ rắn tay với Nguyễn Phi Long chắc chắn là tự lấy dạo cắt cổ mình rồi.
Ngoài sòng bạc này thì Nguyễn Phi Long còn có một số bất động sản khác nhưng tất cả nếu só với sòng bạc này chỉ là da lông mà thôi, không đáng để ý. Gấp tập tài liệu lại, Vương Minh liếc nhìn Thư Hồng Phòng thì thấy hắn mỉm cười với mình, Vương Minh không khó để đoán ra dụng ý của tên này đồng thời trong lòng cũng thầm giơ ngón tay cái lên tán thưởng độ nhạy bén trong vấn đề của Thư Hồng Phong, đúng là chị nào em nấy đều có tố chất của một thương nhân tài ba cả
"Chú định nhắm vào sòng bạc kia?"
"Đúng vậy"
Thư Hồng Phong gật đầu xác nhận rồi quơ quơ nắm tay lên trước mặt thích chí nói
"Cái sòng bạc này là túi tiền của Nguyễn Phi Long một khi mất đi chắc chắn là hắn sẽ gặp khốn đốn. Lúc đó hai anh em ta cùng với một số người khác cùng nhau tấn công thì tên này không rụng cũng thoi thóp"
"Một số người khác?"
Vương Minh nghi hoặc nhìn Thư Hồng Phong. Mặc dù Vương Minh hiểu "một số người khác" trong miệng Thư Hồng Phong chính là những người có thù oán với Nguyễn Phi Long nhưng mà tập tài liệu vừa rồi chỉ là liệt kê những tài sản bí mật của Nguyễn Phi Long không hề đề cập dù chỉ là nửa từ đến những người có thù hằn với Nguyễn Phi Long nên Vương Minh mới cảm thấy kì lạ.
"À xin lỗi. Sơ sót… sơ sót…"
Thư Hồng Phong cười ngượng gãi đầu giã tai rồi lấy một túi tài liệu nhỏ nữa ở bên ngoài.
Vương Minh liếc mắt trợn trừng mắt nhìn hắn rồi nhận tập tài liệu. Không xem thì không biết, không ngờ là cái tên Nguyễn Phi Long này lại gây thù chuốc oán với nhiều người như vậy. Chỉ riêng giới thượng lưu đã có cả một tập danh sách dày cộp như thế này rồi. E rằng nếu moi đủ người ra chắc cũng đủ lập thành một đại đội mất. Vương Minh liếc nhanh qua danh sách, bên trong ghi rất đầy đủ về danh tính, gia thế cùng với nguyên nhân mâu thuẫn của những người trong danh sách với Nguyễn Phi Long. Độc xong Vương Minh nhìn Thư Hồng Phong hỏi
"Chú định chọn những ai trong danh sách này?"
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
33 chương
10 chương
140 chương
49 chương
367 chương