TDD lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo trở lại, vội vàng đẩy bàn tay của BTH ra, giãy dụa muốn đứng lên, rời ra sự đụng chạm của hắn. Nhưng cánh tay của BTH không những không nới lỏng, ngược lại còn ôm chặt hơn, ép nàng ngồi lại lên chân hắn. “Duyệt Nhi, ta muốn nàng” hắn kìm chế giục hỏa trong người, giọng khàn đặc nói. Bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của nàng, muốn cho nàng thoải mái. TDD vội vàng dùng tay lau đi vệt máu trên mũi, nghẹn ngào nói: “Hàn, ta…..ta đã nói qua rồi, ta có thai, cho nên….” “Ta hứa, ta sẽ rất cẩn thận.” #abcxyz# Một cảm xúc mãnh liệt ngay lập tức khiến nàng toàn thân run rẩy, nghiến răng kìm nén nói: “Hàn, không được! Chàng mau dừng lại đi…..ta xin chàng, mau dừng lại đi…” Túy hồng nhan là chất độc không có thuốc giải, ngộ nhỡ ngay cả BTH cũng…. Không được, tuyệt đối không được! Nhưng hắn một chút cũng không đếm xỉa đến lời nói của nàng, tiếp tục trêu đùa, nàng càng giãy dụa, dục hỏa trong người hắn lại càng tang lên. Hắn dán vào người nàng. Nơi thắt lưng của hắn, cách không chạm nước, nhưng vẫn cảm nhận được một sự ẩm ướt trên đó, phía TDD dường như cũng cảm nhận được vật cứng rắn của hắn đang không ngừng cọ sát vào nàng, cảm giác nóng rực đó khiến tầng tầng lớp da gà nổi lên trên làn da mịn màng của nàng. “Hàn, không được!” TDD không ngừng giãy dụa, muốn thoát khỏi sự trêu đùa của hắn. #abc..# “Duyệt Nhi, ta biết nàng để ý chuyện nàng trúng túy hồng nhan, nhưng ta không sợ, muốn sống cùng sống, muốn chết cùng chết! Đời đời kiếp kiếp, không được phép đánh mất nhau. hắn thủ thỉ bên tai nàng, làn hơi nóng rực phả vào trong tai. Muốn sống cùng sống, muốn chết cùng chết! Đời đời kiếp kiếp, không được phép đánh mất nhau. Chỉ là những lời nói vô cùng đơn giản, nhưng lại không ngừng chạm vào đáy lòng nàng, cảm hóa trái tim cô độc đã lâu. “Hàn….. ư….” TDD nước mắt lưng tròng nhìn hắn, đang muốn nói gì, thân thể trong nháy mắt đã được lấp đầy, khiến thân thể không tự chủ căng ra. “đau sao?” bởi vì hơi nõng cộng  với tác dụng của xuân dược, lại thêm phải nhẫn nhịn kiềm chế nên mồ hồi trên trán hắn không ngừng tuôn ra. TDD lắc lắc đầu,l nhắm chặt mắt lại, đem mặt núp sâu vào hõm vai hắn, cảm nhận sự di chuyển dịu dàng của hắn. Mặt nước không ngừng bốc lên hơi nóng, từng trận thở dốc cùng tiếng rên rỉ không ngừng vang lên, rất lâu vẫn không hề dừng lại. Sáng sớm, thái tử điện. Cánh cửa vừa mở ra, tốp người đứng đó ngay tập tức hít mạnh một hơi, rõ ràng là bị hai thân thể trần truồng khiến cho bị chấn động, cả thái hậu lẫn hoàng đế sắc mặt ngay lập tức trở nên ngưng trọng. Ngượng ngập không quay đầu đi, đám cung nữ cùng thái giám đứng sau lưng thái hậu sớm đã quay người đi rồi, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn. Sắc mặt thái hậu vô cùng khó coi, tay cầm lấy y phục rơi trên mặt đất, vứt ra che lấy thân thể lõa lồ của Nam Cung Tuyết và nam tử kia. “Tuyết Nhi, tỉnh dậy ngay cho ai gia…..” thái hậu vô cùng tức giận gầm lên. __Hồng Trần___