TDD choáng vàng nhìn hắn, cũng cảm nhận được rõ ràng bàn tay hắn cứng tại, nàng vô cùng hoang mang, đang định giơ tay lên lau đi vết máu mũi của mình, lại bị BTH nhanh hơn một bước, dùng góc áo của hắn, nhẹ nhàng lau cho nàng. Động tác của hắn vô cùng dịu dàng, chỉ sợ sẽ làm đau nàng, TDD nhìn hắn, ánh mắt cũng bắt đầu phủ đầy sương. “phu quân, chàng xem, đều tại chàng, lớn lên đẹp trai như vậy, hại ta không chịu được chảy cả máu mũi, thật là mất mặt!” TDD cố tình tỏ ra vẻ thản nhiên nói, ánh mắt cũng không ngừng chớp, miễn cường nén lại những giọt nước mắt đang chực trào ra. BTH nghe thấy thế, trong lòng cũng như bị co rút, hắn biết TDD không muốn làm hắn lo lắng, cho nên mới cố tình nói như vậy, nhưng cho dù nhìn bộ dáng thanh thản của nàng lúc này, cũng không cách nào khiến lòng hắn nhẹ nhõm được. “Duyệt nhi, ta sẽ không để cho nàng chịu bất kỳ một thương tổn nào.” Sau khi máu mũi ngừng chảy, BTH lại ôm nàng vào lòng, trầm giọng nói. TDD gật gật đầu, đem khuôn mặt của mình rúc sâu vào lòng hắn, hít hà mùi hương quen thuộc trên người hắn, đã rất lâu rồi nàng chưa được ngửi hương thơm này, cũng rất lâu chưa được ôm hắn cùng đi vào giấc ngủ như vây giờ, tất cả đều giống như một giấc mơ, không chân thực. “Duyệt nhi, ta rất nhớ nàng” Ánh mắt nóng rực của BTH chăm chú nhìn nàng, nhìn chằm chằm khuôn miệng nhỏ xinh của nàng, đã rất lâu rồi hắn chưa được nếm lại vị ngọt trên đôi môi đó. Không thể nhẫn nại được nữa, hắn cúi xuống hôn lên hai hàng lông mày của nàng, bàn tay không an phận vuốt ve quanh vùng eo mềm mại, cảm thấy vô cùng sung sướng. Đôi môi mỏng của hắn cố tình trêu chọc lướt qua tai nàng, trượt xuống phía dưới, dừng lại chỗ vành tai đáng yêu, sau đó đưa chiếc lưỡi nóng ẩm của mình ra, chậm rãi liếm vào. “buồn quá! Chàng tránh xa đi” TDD không chịu được đưa tay ra sờ lên phía tai của mình, đẩy chiếc lưỡi tinh quái của hắn ra, hung hăng trừng mắt nhìn hắn: “chàng nào có nhớ ta, chàng đêm đêm đều sủng hạnh Y Y, hoàn toàn quên ta luôn rồi.” Vừa nói xong liền quay người đi, lưng đối diện với hắn, nàng muốn để cho hắn biết, nàng để ý chuyện này nhiều thê nào, cũng cảm thấy buồn bực nhiều thế nào. Động tác giận dỗi của nàng, khiến BTH nở ra một nụ cười. “Duyệt nhi, ta chỉ chạm vào Y Y duy nhất một lần, hơn nữa lúc đó do ta say nên mới tưởng nhầm nàng ta thành nàng, đường giận nữa, ta bây giờ sẽ nhận lỗi với nàng.” Hắn nhẹ nhàng ôn lên chiếc cổ trắng ngần của nàng, mùi hương tự nhiên cùng mùi dược thảo trên cơ thể nàng nhanh chóng khơi dậy dục vọng trong hắn. Thật lòng, từ lúc hắn trở về thái tử phủ đến nay, ngoài một lần uống say, tưởng nhầm Y Y thành TDD, nên mới phát sinh quan hệ với nàng ta ra, hắn chưa từng chạm qua Y Y, nhưng cũng thật sự không thể ngở được, chính vào cái lần đó, lại khiến cho Y Y mang thai đứa con của hắn. “một lần? nói như vậy, tiểu đệ của chàng cũng rất thích Y Y rồi, cho nên mới một lần liền mang thai luôn.” Ngữ khi TDD khi nói có phần chua,thò ban tay của mình ra, đẩy về phía khuôn mặt anh tuấn của hắn, muốn ngăn động tác gây buồn của hắn lại. BTH linh hoạt tránh được, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của nàng, cười cười nói: “ bởi vì tiểu đệ của chúng ta cũng uống say rồi, cho nên mới nhầm đối tượng.” vừa nói xong, không đợi nàng trả lời, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ của nàng, tham lam hút lấy dịch vị trong mồm nàng. Nụ hôn này đến quá đột ngột, vừa mãnh liệt vừa mang đầy dục niệm, khiến TDD trở tay không kịp. Đôi môi của hắn gắn trên môi nàng, không ngừng chuyển động, bá đạo lại nóng bỏng, đói khát mút lấy chiếc lưỡi mềm mại nóng rực của nàng, tham lam yêu cầu nàng đáp lại hắn. __Hồng Trần__