Sáng hôm sau. Bối Bội Sam đã vào tư thế sẵn sàng làm vệ sĩ cho Sở Bách Điềm, công việc may mắn mỉm cười cho cô quay lại, phải cẩn thận và nắm chắc lấy. Cũng biết rõ về tin đồn không gần nữ giới của Sở Bách Điềm, cũng để tránh thị phi nên cô quyết định vẫn giả con trai, tốt hơn là như vậy đi. Để chó săn nhìn đến lại khổ. Sở Bách Điềm nhìn bộ dạng con trai của cô. Anh bất ngờ lấy cái nón đội lên đầu cho cô. " Cẩn thận tóc giả rơi " Anh nói. Bối Bội Sam nhìn anh đầy ngây ngô. Ông chú này đúng là có vấn đề rồi. Thôi kệ đi, cô làm tốt công việc của mình là được, còn anh thì cô đừng quan tâm đến mấy là xong. Chỉ cần bên cạnh Sở Bách Điềm vài tháng là cô gom đủ tiền mà mình cần rồi. Lúc đó 36 kế chạy thượng sách ahaha. Mà tốt hơn đừng để Sở Bách Điềm biết chuyện này, nếu không cô khó mà chạy thoát khỏi tay anh. Bối Bội Sam lái xe đưa Sở Bách Điềm đến công ty. Bây giờ bộ dạng của anh đúng là khác hẳn hôm qua, hôm qua chẳng khác gì một ông chú ngu ngốc nhất trên đời cả. Cô và anh cùng bước vào công ty. Thư kí Đường đang đi xuống nhìn thấy mà ngã ngửa. Ngoài thư kí Đường và Sở Bách Điềm biết cô là nữ cải nam trang thì không ai hay biết nữa thật. Nhưng mà...tại sao... " Sở...Sở tổng..." Thư kí Đường vào thang máy cùng cả hai, anh lên tiếng. " Có chuyện gì sao?" Sở Bách Điềm ngó sang nhìn thư kí Đường. " Bối Phong...à không...cô ấy ". " Cô ấy sẽ là vệ sĩ của tôi " Sở Bách Điềm nói. Thư kí Đường ngó sang nhìn Bối Bội Sam, ý muốn hỏi đã có chuyện gì xảy ra. Bối Bội Sam lặng lẽ lắc đầu. Thư kí Đường có vẻ như còn chẳng biết chuyện này luôn rồi, Sở Bách Điềm đang muốn làm chuyện gì đó một mình thật sao? Cửa thang máy mở ra, Sở Bách Điềm đi ra. Từ khi bước vào cửa Sở thị, thần thái của anh đúng là thay đổi hẳn, vẫn lãnh đạm và khiến người xung quanh khiếp sợ hẳn. " Thư kí Đường...chuyện này " Bối Bội Sam nhìn anh. Thư kí Đường bỗng mắt sáng rực, anh đưa tay vỗ vai cô:" Làm cho tốt, tôi tin tưởng ở cô ". Sếp nhà anh có hy vọng rồi, có hy vọng thật rồi. " Đau...". Bối Bội Sam nhăn mặt, cô vội đẩy tay thư kí Đường ra. Anh vỗ vai lại còn trúng ngay vết thương chưa lành hẳn trên vai nữa chứ. " Tôi quên mất, vết thương của cô..." Thư kí Đường vội nói, anh sơ ý quá, quen hẳn cả việc cô bị thương ở trên vai. " Không sao, không sao. Thư kí Đường đi làm việc đi, tôi vào phòng làm việc của ông chủ đây ". Bối Bội Sam đưa tay lên vai mình, cô ấn nhẹ lên để giảm cơn đau. Đó là cách cô hay làm cho riêng mình. Bước vào phòng làm việc, cô tiến đến chỗ anh. Đồ trong căn phòng này đã được thay mới, có phải do hôm đó không? Sở Bách Điềm đúng là quá sạch sẽ rồi. " Sao vậy?" Anh nhìn cô đang nhăn mặt đứng trước mặt mình. Trông có vẻ không ổn. " Không sao, chỉ là thư kí Đường đụng trúng vết thương thôi ". Bối Bội Sam đáp, cô lập tức đứng lại tư thế nghiêm chỉnh. Bây giờ đâu phải lúc yếu đuối, chỉ là đau một chút thôi mà, không cần phải làm quá vậy đâu. Anh nhớ ra vết thương của cô chưa lành hẳn, Sở Bách Điềm tiện tay kéo ngăn tủ bên cạnh mình, sau đó lấy một tuýp thuốc nhỏ ra đưa cho Bối Bội Sam. " Dùng cái này đi. Sẽ lành vết thương sớm đó " Sở Bách Điềm nói. Bối Bội Sam nhìn anh. " Cầm lấy đi " Anh bất ngờ nhón người lên, sau đó kéo tay cô ra rồi đặt vào. Thư kí Đường đang xem lén ở hé cửa, anh đưa tay lên bịt miệng mình lại. Sở...Sở tổng đang chạm vào một cô gái sao? Anh vội quay lưng đi, nhanh chóng chạy về phòng làm việc, lấy điện thoại ra cập nhật tin tức động trời. " Mình phải nói cho Du Vu biết mới được " Thư kí Đường lẩm bẩm, nhanh chóng bấm số gọi cho Du Vu. Du Vu \- bạn thân nhất của Sở Bách Điềm, người hiểu và chịu được tính tình của Sở Bách Điềm nốt. Chứ gặp người khác đã nả cục gạch vào mặt Sở Bách Điềm thật rồi. ... Do vết thương bị vỗ trúng nên khiến cô đau đến xanh mặt. Cuối cùng là không chịu được mà đi vào nhà vệ sinh, lấy tuýp thuốc của Sở Bách Điềm đưa cho mà bôi vào. Cô cũng đâu thể mang bộ dạng nam này mà đi vào nhà vệ sinh nữ, cuối cùng đành đi vào nhà vệ sinh nam mà làm chuyện đó. Bối Bội Sam cẩn thận khóa cửa lại, cô cởi cavat ra, sau đó là cởi áo vest, cuối cùng là cởi cúc áo sơ mi ra. Cầm tuýp thuốc lên, bây giờ mới khó đây, cô làm sao mà tự bôi thuốc ở đây được? Không...không có gương. Cốc Cốc Bất ngờ có người gõ cửa phòng vệ sinh mà cô đang đứng, Bối Bối Sam giật mình lại. Bối Bội Sam cắn môi dưới, cô không dám lên tiếng hay làm gì. Lúc nãy cô vào đây đâu có ai, tại sao lại gõ cửa phòng cô chứ? Ở trong nhà vệ sinh nam có nhiều chuyện kì cục như vậy sao? Ôi mẹ ơi... " Bối Bội Sam ". Bên ngoài bất ngờ có giọng nam vang lên, cô sợ đến xanh mặt, nhưng sau đó nhận ra có gì đó sai sai. Khoan...đó là giọng của Sở Bách Điềm! " Cháu cần giúp đỡ chứ?" Sở Bách Điềm lên tiếng, anh đang mất kiên nhẫn, cuối cùng nhảy cao lên, bám vào phía trên cửa mà đu lên. Sở Bách Điềm nhìn từ phía trên xuống, anh thấy Bối Bội Sam đứng đó, áo vest và cavat quăng ra một bên, quả nhiên như anh đoán... Cô bé vào đây để bôi thuốc! " Chú...chú...". " Suỵt!". Sở Bách Điềm nói, sau đó tự tiện leo vào trong, đứng cạnh Bối Bội Sam. Cô sợ hãi lùi về phía sau, đưa tay che những thứ gì mình cần che lại. Sở Bách Điềm bất ngờ tiến gần hơn, anh để cô ngồi xuống bồn cầu, đưa tay bịt miệng Bối Bội Sam lại. " Hôm nay mệt chết đi được ". " Phải đó ". Tiếng các nhân viên nam xì xào cả lên, Bối Bội Sam im bặt, cô không dám đẩy Sở Bách Điềm ra. Nhà vệ nam càng lúc càng đông, Sở Bách Điềm tiến sát lại tai cô, thủ thỉ:" Không được la lên đó ". Bối Bội Sam gật đầu, anh liền bỏ tay ra khỏi miệng cô. Phía bên dưới nhà vệ sinh có thể thấy người đứng phía trong. Sở Bách Điềm nói nhỏ vào tai cô:" Đưa chân lên, quấn chặt vào hông chú ". Bối Bội Sam nhìn anh, cái...cái gì chứ? " Cháu muốn bị chú ý là trong đây có hai người sao?" Anh hỏi. Bối Bội Sam liền lắc đầu. " Thế thì làm đi, nhanh lên ". " Dùng chân quấn chặt hông chú lại nào ~ ".