S.C.I. Mê Án Tập
Chương 70 : Phiên ngoại: 100 câu hỏi Cẩm Sách (thượng)
Quý khách được phỏng vấn: Bạch Cẩm Đường – Công Tôn Sách
Người chủ trì phỏng vấn: Nhĩ Nhã
Nhĩ Nhã: Xin hỏi tên của bạn? (run a run… Hai vị đây, phải chú ý a!!)
Đại Bạch (lạnh lùng liếc một cái): Bạch Cẩm Đường.
Công Tôn: Hừ.
Nhĩ Nhã (kéo kéo góc áo Công Tôn): Xin hỏi, “hừ” là có ý gì?
Công Tôn (nhìn khinh bỉ): Tôi không “hừ” cô!
Nhĩ Nhã (nơm nớp lo sợ): Vậy… Vậy tên anh…
Công Tôn (tâm không cam tình không chịu): Công Tôn Sách.
Nhĩ Nhã: Tuổi? (có phần hiếu kỳ)
Đại Bạch (cười): Tôi lớn hơn Ngọc Đường.
Nhĩ Nhã: — 口 — Vậy mà gọi là trả lời??
Công Tôn: Cũng thế.
Nhĩ Nhã (nghiêng đầu): Là bằng tuổi nhau, hay là cũng lớn hơn Tiểu Bạch?
Công Tôn (khinh bỉ): …
Nhĩ Nhã: T__T Áp thấp quá đi
Nhĩ Nhã: Giới tính?
Đại Bạch: A.
Nhĩ Nhã (run a run): Bỏ… Bỏ qua, bỏ qua!
Công Tôn: Hừ.
Nhĩ Nhã: Xin hỏi tính cách bản thân bạn thế nào?
Đại Bạch (không chút nghĩ ngợi): Hoàn mỹ.
Công Tôn: Biến thái!
Nhĩ Nhã: 0-0 Ồ mố??
Công Tôn (trừng): Tôi nói hắn!
Nhĩ Nhã (vuốt ngực): À ~~ Vậy anh thì sao??
Công Tôn: Bình thường.
Nhĩ Nhã: Bạn thấy tính tình đối phương ra sao?
Đại Bạch: Khó tính!
Công Tôn: Biến thái!
Nhĩ Nhã: Công Tôn, sao cứ mắng mãi một câu vậy?
Công Tôn (nghĩ nghĩ): …… Đại biến thái…
Nhĩ Nhã: …… Dễ thương quá đi
Nhĩ Nhã: Hai người gặp nhau bao giờ? Ở đâu?
Đại Bạch: Một tháng trước, cửa S.C.I.
Công Tôn: …… Sớm biết thế thì hôm đó không tăng ca!
Đại Bạch (ghé sát lại): Thế mới gọi là duyên số
~~Công Tôn: Cút!
Nhĩ Nhã: Ấn tượng đầu tiên với đối phương?
Đại Bạch: Mỹ nhân
~~Công Tôn: Không có!!
Nhĩ Nhã: Không có ấn tượng sao??
Công Tôn: Chỉ là động vật có vú, không hơn.
Nhĩ Nhã: ……… -_-
Nhĩ Nhã: Thích điểm nào của đối phương nhất?
Đại Bạch: Nói từ đầu tóc xuống hay từ ngón chân lên??
Công Tôn: ///… (phi dao giải phẫu) Cậu chết đi cho tôi!!
Nhĩ Nhã: …… (ôm đầu)… Nguy hiểm quá đi a!!
Nhĩ Nhã: Ghét điểm nào ở đối phương nhất?
Đại Bạch: Không có! Yêu còn chưa kịp!!
Công Tôn: Toàn bộ!!
Đại Bạch: Công Tôn, hay là yêu sâu đậm quá hóa hận thù a
Công Tôn: … Cậu là không khí! Căn bản không tồn tại từ trước đến nay! Không tồn tại!!!
Nhĩ Nhã: Bạn thấy mình có phù hợp với đối phương không?
Đại Bạch: Quá phù hợp!!
Công Tôn: Tôi thèm!!
Nhĩ Nhã: Bạn gọi đối phương thế nào?
Đại Bạch: Công Tôn a ~~ Còn rất nhiều tên muốn gọi thử, ví dụ như…
Công Tôn (ném ghế): Câm miệng! Cậu câm miệng cho tôi!!
Nhĩ Nhã (dè dặt): Công… Công Tôn, câu hỏi…
Công Tôn (trừng hận): Cô sẽ gọi tên không khí ư??
Nhĩ Nhã: Mong muốn đối phương xưng hô thế nào?
Đại Bạch: Anh yêu
Công Tôn: Biến thái!!
Đại Bạch (rất thỏa mãn): Ừ ~~ Thế này cũng được!!
Công Tôn: ………
Nhĩ Nhã: Nếu ví với động vật, bạn nghĩ đối phương là?
Đại Bạch: Tiểu hồ ly khả ái.
Công Tôn: Sắc lang!
Đại Bạch (cọ cọ): Công Tôn, sắc lang không phải động vật.
Công Tôn: Cút ngay! Cách xa tôi ba trượng!!
Nhĩ Nhã: Nếu muốn tặng quà cho đối phương, bạn sẽ chọn?
Đại Bạch: ……… Việc này ư, nhiều lắm nhiều lắm
~ (chìm vào tưởng tượng vô biên)
Công Tôn: Cậu! Không được tưởng tưởng! (nhào lại đánh người)
Đại Bạch đưa tay (bàn tay trắng ngần bị chộp).
“Buông tay!!”
“Không buông!!”
“Cút!”
“Hôn một tí ~~”
“A!!”
“Ha ha ~~”
Nhĩ Nhã (bịt mũi): Hạ màn hạ màn!!
Nhĩ Nhã: Muốn được tặng gì?
Đại Bạch: Ha ha
~ (vừa nghĩ đến máu cam đã chảy)
Công Tôn: Muốn hắn biết mất!!
Nhĩ Nhã: Ai………
Nhĩ Nhã: Bất mãn với đối phương điểm nào? Chuyện như thế nào?
Đại Bạch: Ừm, khó khăn nhất là, rất khó tính, nhìn thì được, ăn thì không!!
Nhĩ Nhã: Anh ăn được không ít rồi ~~ Ra vẻ!
Công Tôn: Trên thế giới sao lại có người như hắn chứ?? Sao hắn còn chưa biến mất??
Nhĩ Nhã: Thói xấu của bạn là gì?
Đại Bạch: Không có (lưu loát dứt khoát!).
Công Tôn: Không liên quan đến cô!!
Nhĩ Nhã (lau mồ hôi): Xét về bản tính, hai vị tương đối giống nhau nhỉ…
Nhĩ Nhã: Tật xấu của đối phương là gì?
Đại Bạch: Quá gợi cảm, bình thường bất giác khiêu khích tôi, nhưng lại không cho tôi ăn!!
Công Tôn: ///…… Cậu chết đi!!
Đại chiến phi dao vòng mới.
Nhĩ Nhã: Đối phương làm chuyện gì sẽ khiến bạn không vui?
Đại Bạch: Hồng hạnh xuất tường
~~Công Tôn: …… Tôi muốn đi!
Nhĩ Nhã: A?! Không được a, phải phỏng vấn xong đã.
Đại Bạch (vẻ rất chính nghĩa): Tôi giúp cô tóm anh ấy!! (phi thân!)
Công Tôn: Nha
Nhĩ Nhã: ( T__T phẫn nộ chỉ!!) Rõ ràng là muốn ăn sạch
~~.
Nhĩ Nhã: Bạn làm gì sẽ khiến đối phương không vui?
Đại Bạch: …… Hình như những chuyện tôi làm đều khiến anh ấy không vui (bất đắc dĩ).
Công Tôn: Đây mới là tiếng người!!
Đại Bạch: …… Công Tôn anh dằn lòng!!
Công Tôn: Cút ngay!!
Nhĩ Nhã: Quan hệ của hai người đến mức độ nào rồi?
Đại Bạch: (uể oải) Điểm tâm thường xuyên có, bữa chính ăn không được, muốn ăn phải dùng sức
Nhĩ Nhã: (liếc) Cũng biết cơ à
~~Công Tôn: Tôi không có quan hệ với hắn.
Nhĩ Nhã: Lần đầu tiên hai người hẹn hò là ở đâu?
Đại Bạch: Chắc là ở nhà anh ấy.
Công Tôn: (kinh ngạc??) Tôi hẹn hò với cậu lúc nào??
Đại Bạch: Vụ Trần Cảnh đó, chúng ta còn
~Công Tôn: (phi ghế) Câm miệng!!
Nhĩ Nhã: Bầu không khí giữa hai người lúc đó?
Đại Bạch: Ha ha
Rất được, rất được, hối hận là chưa trân trọng tốt!!
Công Tôn: ……… Câu tiếp!!
Nhĩ Nhã (gan to): Không thể nhảy cóc.
Công Tôn: ……… Hối hận.
Đại Bạch, Nhĩ Nhã —- kinh ngạc!!
Đại Bạch (phi thân): Công Tôn, anh cũng hối hận sao? Quả nhiên không phải tự nhiên mà tôi thấy nóng, chúng ta lập tức tìm một nơi tiếp tục
Công Tôn: …… Cậu cút! Tôi là hối hận vì đã cho cậu vào nhà tôi!!
Nhĩ Nhã: Khi đó đã tiến triển đến mức nào?
Đại Bạch: (giơ ngón tay) Một phần ba!!
Nhĩ Nhã: (lau máu mũi) Xin miêu tả cụ thể!!
Đại Bạch: (rơi vào hoài niệm ngọt ngào)
~Công Tôn: Các người chết hết cho tôi!!!!!! (trường quay lần thư hai rơi vào đao quang kiếm ảnh!)
Nhĩ Nhã: Bình thường hay hẹn hò ở đâu?
Đại Bạch: S.C.I.
Công Tôn: Ai hẹn hò ở cảnh cục?!
Đại Bạch: Tửu hương bất phạ hạng tử thâm!! (Word by word: Hương rượu không ngại ngõ nhỏ sâu)
Nhĩ Nhã: … Phục rồi!!
Nhĩ Nhã: Bạn sẽ chuẩn bị gì cho sinh nhật đối phương?
Đại Bạch: A!! Công Tôn, sinh nhật anh là ngày nào? Tôi sẽ đem mình tặng cho anh!!
Công Tôn: Cậu tốt nhất biến đi cho tôi… Bỏ cái tay ra!!
Nhĩ Nhã: Bên nào tỏ tình trước vậy?
Đại Bạch: Tôi!!
Công Tôn: Cậu tỏ khi nào? … (nói hớ, mặt đỏ)
Đại Bạch: (sói cười) Hô hô, té ra anh khó chịu chuyện này?? (xoa cằm)
Nhĩ Nhã: Bạn thích đối phương thế nào?
Đại Bạch: Rất thích, vô cùng thích!!
Công Tôn: ………
Nhĩ Nhã: — 口 — Thế mà cũng chưa nói không thích??? (liếc Đại Bạch): Anh có hy vọng!! Cố lên!
Nhĩ Nhã: Thế, bạn có yêu đối phương không?
Đại Bạch: Nói thừa!
Công Tôn: Nói thừa!
Nhĩ Nhã: oo… Là sao?
Nhĩ Nhã: Đối phương làm gì sẽ khiến bạn không sao cự tuyệt được?
Đại Bạch: Tôi muốn
~Công Tôn: Im miệng! Im miệng!!! (giơ nắm đấm)
Nhĩ Nhã: Nếu nghi ngờ đối phương thay lòng, bạn sẽ làm gì?
Đại Bạch: Giết gian phu/phụ.
Công Tôn: ……… Đốt pháo ăn mừng!!
Nhĩ Nhã: Đừng có hối hận nha!!
Đại Bạch (kéo Công Tôn lại): Đừng lo, tôi sẽ không đâu!!
Công Tôn: ……… //////
Nhĩ Nhã: Có thể tha thứ nếu đối phương thay lòng không?
Đại Bạch: Anh ấy không có cơ hội đâu!!
Nhĩ Nhã: Thật đúng vậy nha, đối thủ đều bị anh làm thịt cả rồi!!
Công Tôn: Cảm tạ trời đất!!
Đại Bạch: Cứ mạnh miệng!!
Nhĩ Nhã: Nếu đối phương đến trễ 1 tiếng đồng hồ, bạn sẽ làm gì?
Đại Bạch: Chờ!
Công Tôn: Ai hẹn hò với không khí bao giờ!!
Nhĩ Nhã: Bạn thích bộ phận nào trên cơ thể đối phương?
Đại Bạch: ……! Câu hỏi này được lắm!! Tôi sẽ trả lời kỹ một chút…
Công Tôn: //////……… (xông lên che miệng, bị tóm và chà đạp một phen)
Khán giả: Tiểu Nhã không được mất thôi!!
Nhĩ Nhã: Vẻ khêu gợi của đối phương là?
Đại Bạch: Anh ấy cứ thế là khêu gợi rồi.
Nhĩ Nhã: — 口 — Thiên
~Công Tôn: Chỉ thấy mỗi lưu manh thôi!!!
Nhĩ Nhã: Khi hai người gần nhau làm chuyện gì khiến tim đập thình thịch?
Đại Bạch: Bất kỳ khi nào bất kỳ ở đâu… Ví dụ như hiện tại!!
Công Tôn: ////…… Không có!!
Nhĩ Nhã: Vậy sao anh đỏ mặt hả??
Nhĩ Nhã: Bạn từng nói dối đối phương chưa? Bạn có giỏi nói dối không?
Đại Bạch: Không thèm!!
Công Tôn: Không cần thiết!!
Nhĩ Nhã: Lúc làm gì thì thấy hạnh phúc nhất?
Đại Bạch: Đương nhiên là làm chuyện kia.
Nhĩ Nhã: (chăm chú) Chuyện gì??
Công Tôn:///////!!!!! Không được nói! Câm miệng!!!
Nhĩ Nhã: Đã từng cãi nhau chưa?
Đại Bạch: …… Lúc nào cũng ầm ĩ.
Công Tôn: Cậu cũng biết a?!
Đại Bạch: Cái này gọi là thần giao cách cảm!!
Công Tôn: Cút!!
Nhĩ Nhã: Cãi nhau về vấn đề gì?
Đại Bạch: Chuyện tình nhân.
Công Tôn: Thâm cừu đại hận.
Nhĩ Nhã: Làm thế nào để hòa giải?
Đại Bạch: Hôn là được rồi
Công Tôn: Biến thái! Lưu manh! Đồ con rệp!!!!!
Nhĩ Nhã: (vỗ tay) Lần này mắng đến đa dạng!
Nhĩ Nhã: Kiếp sau còn muốn làm người yêu không?
Đại Bạch: Muốn!!
Công Tôn: Tôi là pháp y!!
Nhĩ Nhã: Lúc nào sẽ khiến bạn thấy như mình được yêu?
Đại Bạch: Lúc anh ấy nói thay cho tôi.
Công Tôn: Tôi nói thay cho cậu lúc nào?!
Đại Bạch: (vô cùng thân mật) Lần đối phó với Bàng Giải kia.
Công Tôn: Không quan hệ đến cậu, đó là bảo vệ chính nghĩa!!
Đại Bạch: Anh thật đáng yêu
~~Công Tôn: …… Ừm……
Nhĩ Nhã: Đột nhiên thấy hơi choáng váng.
Khán giả đôi bên: Tiểu Nhã, vũng máu kia là từ nàng?? Mau gọi cứu thương!!
Nhĩ Nhã: Lúc nào bạn thấy có lẽ anh ấy không thương mình nữa?
Đại Bạch: Nói thế nào nhỉ ~~ Phần lớn thời gian đều thấy thế
Nhĩ Nhã: Đồng chí cần nỗ lực hơn a!!
Công Tôn: …… Không biết!!
Nhĩ Nhã: Bạn bày tỏ tình yêu thế nào?
Đại Bạch: Hành động!! Hành động!! Tiếp tục hành động!!
Công Tôn: Giải phẫu cơ thể sống!!
Nhĩ Nhã, Đại Bạch… Rét.
Nhĩ Nhã: Bạn cảm thấy loại hoa nào xứng với đối phương?
Đại Bạch: Hoa bách hợp.
Công Tôn: Cây ăn thịt!!
Nhĩ Nhã: — ^^ ^^– Đó không phải là hoa…
Nhĩ Nhã: Hai người có giấu diếm nhau chuyện gì không?
Đại Bạch: Chúng tôi còn chưa đủ —– “hiểu rõ”.
Công Tôn: Cậu là đồ lưu manh!
Nhĩ Nhã: Tình cảm của bạn là gì?
Đại Bạch: Tình yêu
Công Tôn: …… Để tôi chết đi……
Nhĩ Nhã: Quan hệ của hai bạn là công khai hay bí mật?
Đại Bạch: Ai dám không thừa nhận??
Công Tôn: …… Không quan hệ! Không quan hệ! Không có không có!!!!!!
Nhĩ Nhã: Bạn thấy tình yêu với đối phương có thể duy trì vĩnh viễn không?
Đại Bạch: Đương nhiên!!
Công Tôn: Tôi phải về!
Nhĩ Nhã: Ậy, chuyện đó, còn 50 câu hỏi nữa cơ, phải đợi tình tiết phát triển thêm mới có thể hỏi…
Đại Bạch (đoạt lấy xem): (mắt thành hình trái tim) Công Tôn a!! Chúng ta cầm lấy tham khảo một chút đi…
Công Tôn: /////////…… Buông tay ra, tôi phải về nhà!! …… Đừng có kéo tôi!!
Đại Bạch: Công Tôn! Hôn một cái, chúng ta lập tức đi thử một chút!!
Công Tôn: Nha a
~Nguyên do trường quay hỗn loạn một phen, người chủ trì mất máu quá nhiều nên phải vào bệnh viên, chương trình lần này đên đây là kết thúc.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
12 chương
167 chương
134 chương
10 chương
169 chương
32 chương
90 chương
68 chương