Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu

Chương 123 : Phong Nguyệt lâu

Đêm, lạnh như nước. Trăng tàn hiện trên ngọn cây, ngôi sao ở bốn phía. Ánh trăng chiếu xuống, Nguyệt Diễm như bao phủ bởi sự trong trẻo mà lạnh lùng. Thân ảnh từ hoàng cung bay vút ra, biến mất dưới ánh trăng. Trong thành Nguyệt Diễm, hầu hết đã tắt hết đèn,đi vào giấc mộng. Nhưng phía đông thành Nguyệt Diễm vẫn còn sáng trưng, tiếng người ồn ào, náo nhiệt như ban ngày. Thân ảnh kia hướng tới nơi náo nhiệt kia, nơi đó là *** nhất Nguyệt Diễm thành.Thanh lâu ở phố nào, có thể nói là Phố thanh lâu mười dặm. Tại thanh lâu phố, hai ngày trước có một phường kĩ lập ra tên là Phong Nguyệt lâu. Phong Nguyệt lâu nổi tiếng không phải vì sự xa hoa, cũng không phải có các cô nương phong tình vạn chủng, hay e thẹn, hay ôn nhu như gió, mà là có tú bà có thể so sánh với hoa khôi, Khê Nương. Khê Nương phong tình, nhưng không ***. Nàng mị hoặc nhưng cao quý, thần bí. Người khác chạm không tới lại càng muốn đến gần nàng. Khê Nương cũng biết lợi dụng ưu thế, trong hai ngày ngắn ngủi đã khiến cho Phong Nguyệt lâu trở nên nổi tiếng. So sánh với các thanh lâu khác, thanh lâu này thật sự rất đặc biệt. Tối nay Phong Nguyệt lâu lại náo nhiệt, đông như trẩy hội. Nhưng trên lầu của Phong Nguyệt lâu, trong phòng tú bà lại im lặng dị thường. Khê Nương ngồi cạnh bàn, nhìn qua cửa sổ thấy cảnh tượng thối nát, trong mắt xẹt qua tia thành tựu. Có thể tự tay tạo ra một chuyện như thế thật đúng là vui vẻ. Đột nhiên trong phòng xuất hiện hơi thở xa lạ. Nàng cả kinh, quay đầu lại nhìn thấy là chủ tử của mình cũng là Nguyệt Diễm Hoàng Hậu, Lãnh Loan Loan, xuất hiện cùng nàng không phải Hoàng đế mà là một nam tử tuấn mỹ yêu mị, đôi mắt bích ngọc sâu kín. Một thân lam y, thân hình cao lớn, lộ ra hơi thở cao quý. Hắn là ai vậy? Bất quá hiện tại không phải lúc nàng thăm dò người này, quỳ xuống với Lãnh Loan Loan. "Khê Nương tham kiến chủ tử." Thua trên tay tiểu oa nhi này, nàng đã tâm phục khẩu phục. Tuy bề ngoài của nàng không có gì đáng sợ nhưng nàng cảm nhận được trên người nàng có lực lượng vô cùng cường đại. Hơn nữa thân thể của nàng cũng làm người ta ngạc nhiên. Chắc chắn nàng không phải là nhân loại đơn giản, thậm chí nàng hoài nghi chủ tử của mình không phải nhân loại bình thường..... Đứng lên đi." Lãnh Loan Loan giơ tay, giọng nói lộ ra vẻ non nớt mà uy nghiêm. Nàng ngồi trong lòng Lãnh Huyền Minh, dựa đầu vào ngực ca ca, hưởng thụ chỗ dựa lưng ôn hòa. "Khê Nương, ngươi làm rất tốt." Trên đường đi, nàng và Lãnh Huyền Minh đã chú ý tới sự độc đáo của Phong Nguyệt lâu, không chỉ ở kiến trúc, trang sức đặc sắc, hấp dẫn hơn thanh lâu khác. Hơn nữa các cô nương có dung mạo và thủ đoạn đều không tầm thường, rất thông minh, có thể bắt lấy ánh mắt của nam nhân. "Tạ ơn chủ tử." Khê Nương không ngờ Lãnh Loan Loan sẽ không khách khí khích lệ mình, trong lòng có chút ngoài ý muốn nhưng cũng rất vui sướng. "Khê Nương, ngươi muốn biết thân phận của ta sao?" "Không, không có." Khê Nương nghe được Lãnh Loan Loan hỏi như vậy, cảm thấy kinh sợ, nghĩ rằng nàng đang trách mình suy đoán thân phận của nàng, huơ hai tay. "Ta không trách ngươi." Lãnh Loan Loan nhìn thấu sự sợ hãi của Khê Nương, nhìn thẳng nàng, trấn an. "Chỉ là ta muốn nói thân phận của chúng ta cho ngươi biết." Chúng ta? Khê Nương kỳ quái nhìn nàng, mình không nghe sai chứ. Chủ tử muốn nói thân phận của nàng cho mình biết, nhưng nói chúng ta, trừ nàng còn ai? Chẳng lẽ là nam tử tuấn mỹ bên cạnh nàng? "Đúng vậy." Lãnh Loan Loan gật đầu. "Chúng ta cũng là Xà tộc giống ngươi, ta là Xà giới Cửu công chúa, hắn là huynh trưởng của ta, Xà giới Thái tử." Lãnh Loan Loan giới thiệu bản thân rồi chỉ vào Lãnh Huyền Minh, giới thiệu. Lãnh Huyền Minh liếc Khê Nương, hắn đã biết lai lịch Khê Nương qua Cửu Nhi, Không ngờ Xà giới còn một mỹ nữ như vậy nhưng lại thành thủ hạ của Cửu Nhi. Hắn càng ngày càng bội phục muội muội, từ sau khi mất trí nhớ, Cửu Nhi càng ngày càng có khí thế vương giả. Nghe lời nói của Lãnh Loan Loan, Khê Nương chấn động. Không ngờ chủ tử lại là đồng loại của mình, hơn nữa lại còn là Xà giới Cửu công chúa. Tương truyền Cửu công chúa là Xà thần chuyển thế, pháp lực vô biên, cho nên mình mới không cảm nhận được hơi thở của nàng. Hiện tại nàng thật sự rất sợ mình ngày ngày đó khiêu khích, may mắn chủ tử không tức giận, nếu không nàng có mười cái mạng rắn cũng không đủ giết. "Tham kiến Công chúa, Thái tử." Nàng nhanh chóng quỳ xuống, hành lễ với hai người. Không ngờ chủ tử là Cửu công chúa, hơn nữa có thể nhìn thấy Thái tử điện hạ. Quả nhiên điện hạ tuấn mỹ bất phàm như lời đồn. "Đứng lên đi, không cần nhiều lễ vậy. Ngươi vẫn nên gọi ta là chủ tử." Lãnh Loan Loan vẫy tay, thản nhiên nói. Nàng có thói quen tùy ý một chút, lễ nghi phiền phức. "Tạ chủ tử. Khê Nương nghe lời. "Khê Nương, ngày mai ta cùng Thái tử sẽ về Xà giới một chuyến. Nơi này giao cho ngươi, ngươi chú ý Nguyệt Diễm, thu thập tình báo có lợi, một khi phát hiện có chuyện bất lợi cho Hoàng Thượng, lập tức dùng thuật cho ta biết." Lãnh Loan Loan nhìn nàng, vẻ mặt nghiêm túc. Khê Nương cúi người đáp. "Vâng, Khê Nương sẽ không làm nhục sứ mệnh."