Sâu không lường được
Chương 16
Trong phòng Long Dục cũng không tiếp tục xuất hiện những kẻ khác, bất kể là mặc quần áo hay ba bữa ăn đều dựa vào Bách Thần, cùng cuộc sống trước kia không có nhiều khác biệt. Long Dục bình tĩnh chấp nhận, ít nhất mặt ngoài không nhìn ra điều gì khác thường.
“Cậu, tôi giúp ngài đeo vớ.” Bách Thần ngồi cạnh giường, nâng một chân Long Dục đặt lên đùi, vừa đeo vớ vừa dùng ngón tay ma xát da thịt nhẵn nhụi.
Kỳ thực Bách Thần biết rõ, nam nhân này vĩnh viễn sẽ không khuất phục, mặc cho người khác định đoạt. Hắn chỉ đang đợi, đang đợi thời cơ có thể cho anh một đòn chí mạng.
Bách Thần nâng lên chân Long Dục, trên mu bàn chân thâm tình hôn một cái.
Không biết tại sao, loại cảm giác tương ái tương sát này làm anh có chút mong chờ…
Thế nhưng.
Anh là sẽ không cho Long Dục cơ hội.
Khuôn mặt Bách Thần thoải mái thưởng thức đôi chân Long Dục, mở miệng nói: “Đêm nay có tiệc rượu, ngài muốn đi cùng tôi không?”
“Mi không sợ ta nhân cơ hội này chạy mất ?” Long Dục liếc mắt nhìn y, lắc chiếc còng trên tay.
“Là Alpha của ngài, tôi làm sao sẽ để người dễ dàng từ trong tay của tôi chạy mất.” Bách Thần mỉm cười, nhưng đáy mắt không chút ý cười, “Ngài hiện tại tứ cố vô thân*, cừu gia lại nhiều, chỉ có tôi mới có thể bảo hộ ngài chu toàn.”
* Tứ cố vô thân: cô độc, không có người thân thích.
“Huống hồ, chỉ có tôi mới có thể khiến ngài cảm nhận được trải nghiệm mới mẻ như vậy, nếm qua sẽ nghiện.”
Đối với ám chỉ trắng trợn như vậy, biện pháp giải quyết của Long Dục chính là đạp lên gương mặt vặn vẹo của Bách Thần, cau mày ghét bỏ, “Câm miệng.”
“… Vâng.” Bách Thần ngoan ngoãn gật đầu.
Bách Thần cuối cùng mang theo Vương Tước đi dự tiệc.
Tiệc rượu đơn giản chỉ là chúc mừng Bách Thần nghịch tập thành công. Là một Alpha cấp S trẻ tuổi bỗng nhiên xuất hiện, Bách Thần trở thành nhân vật tiêu điểm cần phải kết thông gia.
Nơi này tự nhiên không thể thiếu Lục gia.
Một trong những nguyên nhân khiến Long gia nhanh chóng đơn độc là Lục gia, nguyên bản trung thành hơn nửa đời người lại ngầm liên minh với Bách Thần, con cáo già lớn tuổi này muốn đem Long gia nuốt hết, nhưng Long Dục quá khó đối phó.
Nguyên bản lão cho rằng sau khi Bách Thần ra tay, có thể thoải mái một chút, thế nhưng thật sự không ngờ tới, người thanh niên này so với cậu của mình càng khó đối phó. Tuổi trẻ tâm lại bình tĩnh, làm việc gọn gàng, khiến người khác nhìn không thấu.
Cũng may dưới trướng lão có một đứa con gái là Omega ưu tú, đồng thời con gái đã sớm đơn phương ám chỉ với Bách Thần, nêu như có thể làm thông gia, việc sau này dĩ nhiên dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng lão thiên tính vạn tính lại không tính được một điểm —— Bách Thần không coi trọng con gái của lão.
“Cảm tạ Lục gia cất nhắc, chuyện hôn nhân tôi còn chưa muốn định xuống quá sớm.” Bách Thần nhìn đồng hồ trên cổ tay, đưa chút ám chỉ đối với Vương Tước bên cạnh.
Trong lòng Vương Tước hiểu được, tiến lên đánh gãy lời nói Lục gia, đối với Bách Thần nói: “Bách tiên sinh, còn một ít văn kiện trọng yếu chưa ký, ngài xem ?”
Bách Thần biết thời biết thế, đứng dậy, vẻ mặt áy náy hướng Lục gia khom người, nói: “Lục gia, thật không tiện, còn có một số việc cần phải xử lý, tôi xin đi trước cáo lui.”
Lục gia tức giận đến mức suýt chút nữa đem răng giả cắn vỡ, thế nhưng đối mặt với khí thế mạnh mẽ của thanh niên, lão cũng không tiện oán giận cái gì, chỉ có thể bình tĩnh, mặt giả lả mỉm cười gật đầu.
Rời đi hội trường, Bách Thần nơi nào cũng không đi, trực tiếp quay về trang viên.
Chờ đến lúc về nhà đã hơn mười giờ tối, Bách Thần nhanh chóng rửa mặt, thay đổi một bộ quần áo, cầm chai rượu vang tiên vào gian phòng Long Dục.
Đêm nay anh phải làm một việc đã muốn thật lâu!
Giờ phút này Long Dục chỉ mặc mỗi cái áo ngủ, lẳng lặng tựa vào giường đọc sách. Tuy rằng hắn nghe được tiếng bước chân, vẫn không để tâm.
Bách Thần chủ động đến gần, đầu cọ lên bả vai nam nhân, tham lam hấp thụ hương vị trên người Long Dục. Anh khép mắt lại, nói: “Ngài thật thơm…”
Long Dục đành buông quyển sách trên tay xuống, hương vị trên người thanh niên làm anh không khỏi nhăn mũi. Cho dù Bách Thần đã cố ý tắm rửa, nhưng khứu giác nhạy bén của hắn vẫn có thể ngửi được hương vị chất dẫn dụ xa lạ, trộn lẩn trong men rượu. Rất nhạt, lại cực kì khó ngửi!
“Tiểu súc sinh rốt cục xoay người, nhận được Omega chủ động hiến thân không ít đi?” Long Dục cười khinh bỉ.
Bách Thần ngẩng lên từ hõm vai Long Dục, đôi mắt đen thẳm lay động. Anh nhìn chằm chằm Long Dục, khẳng định nói: “Cậu à, ngài đang ghen.”
“…”
“Yên tâm.” Anh dùng ngữ khí giống như dỗ đứa nhỏ mà nói: “Coi như nhiều người hơn nữa thích tôi, tôi cũng chỉ thích một mình ngài.”
Bách Thần chủ động cởi áo ra, lộ ra dấu ấn trên ngực, kéo tay Long Dục đặt lên gia văn, nhẹ giọng nói: “Nhìn xem, tôi thuộc về ngài.”
Ngực thanh niên có chút nóng, Long Dục bỗng run lên một cái. Cách lớp da thịt săn chắc, hắn có thể trực tiếp cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ của trái tim. Không biết có phải hay không ảo giác, ánh mắt Long Dục dưới ánh đèn mờ nhạt lay động một chút. Hắn rút tay về, mím môi, không nói gì.
Bách Thần gắt gao nhìn thẳng Long Dục, không bỏ quá một chút cảm xúc biến hóa của nam nhân. Con ngươi chợt lóe lên ánh sáng vàng sậm, hưng phấn giơ lên rượu vang trong tay, lộ ra nụ cười mê người: “Chúng ta cùng uống rượu đi.”
Phương thức uống rượu này, Long Dục vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Bách Thần ôn nhu mở ra còng tay, hôn nhẹ lên cổ tay nhẵn nhụi, tiếp đó cởi ra áo ngủ của hắn, dùng lòng bàn tay vuốt ve thân thể hắn, sau đó nghiêng đầu, nở nụ cười tà ác: “Cậu, chúng ta bắt đầu đi.” Nói xong liền đem hơn nửa chai rượu vang đổ lên trên người trần trụi của Long Dục.
Chất lỏng màu đỏ lan ra trên thân thể trắng nõn rắn chắc, như máu, mang theo cảm giác lăng nhục lạ kỳ. Đỏ cùng trắng giao thoa, bất ngờ tăng thêm vẻ yêu diễm cùng mị hoặc vô hạn.
Bị hơi lạnh của rượu vang kích thích, lớp da bên ngoài của Long Dục nổi ra một tầng lông tơ. Hắn nhàn nhạt liếc mắt nhìn chất lỏng chảy loạn trên người, khóe miệng mang theo khinh thường mà cười: “Tiểu súc sinh, ngươi muốn làm gì?”
“Uống rượu a.” Bách Thần lắc lắc chai rượu trong tay, kiên định nhìn chăm chú vào nam nhân, “Tôi muốn nếm thử cơ thể ngài khi nhuộm đẫm hương thơm của rượu vang, không biết có phải hay không sẽ càng thêm mỹ vị. Hơn nữa…”
“… Hơn nữa tôi muốn liếm ướt toàn thân, khiến ngài sướng đến khóc lên.”
“A!” Long Dục khinh thường cười nhạo. Hai tay giao nhau gối sau đầu, trong sự nhàn nhã mang theo khí thế từ lúc sinh ra đã có, nhíu mày nói: “Ngươi có thể thử xem.”
Chính là ánh mắt kiêu ngạo không coi ai ra gì này, giỏi nhất là kích phát dục vọng chinh phục của kẻ khác, khiến Bách Thần cứng đến nổ tung, càng thêm điên cuồng muốn đem người này đặt dưới thân, xỏ xuyên ! Thao khóc !
Anh nốc một ngụm lớn, kế tiếp cúi người mạnh mẽ hôn lên đôi môi Long Dục.
Chất dẫn dụ cường liệt xen lẫn vị ngọt của rượu vang xông phá hàm răng Long Dục, tràn vào khoang miệng của hắn. Ngay sau đó, chính là đầu lưỡi thanh niên cường ngạnh thẳng tiến, quấn lấy đầu lưỡi của hắn, làm hắn không thể nuốt xuống một phần rượu, mà phần còn lại theo môi lưỡi hai người chảy xuống “tí tách” thấm vào drap giường trắng tuyết.
“Ha…” Thời điểm đầu lưỡi Bách Thần lướt qua thịt lợi mềm mại, Long Dục không kìm được thấp giọng rên rỉ.
Trong lúc lơ đãng “chảy” ra rên rỉ gợi tình nhất, mâu sắc Bách Thần tồi sầm lại, máu tươi sôi trào trong huyết quản. Anh căn bản không có nhắm mắt, quan sát Long Dục từ khoảng cách gần, vừa hôn môi vừa cảm nhận biến hóa của nam nhân.
Đầu lưỡi Bách Thần đâm có chút sâu, Long Dục khó chịu nhíu mày. Thấy thế, Bách Thần lập tức lui ra ngoài, nhẹ nhành cắn cánh môi nam nhân, từ từ mút nhẹ.
Sau khi bị ký hiệu, Long Dục càng ngày càng khó kháng cự được chất dẫn dụ của Bách Thần. Coi như lý trí bài xích, thân thể theo bản năng trước hết lại sinh ra phản ứng. Xung quanh hơi thở đều là hương vị chất dẫn dụ kích thích cảm quan của người khác, xen lẫn hương rượu nhàn nhạt, tình dục lập tức bạo phát. Hắn chủ động vươn ra đầu lưỡi đuổi theo thanh niên, tiếp tục dây dưa.
Hai người hôn môi rất lâu, hôn đến lúc hương rượu trong miệng đều tản đi, tiếng mút “chậc chậc” mới đình chỉ. Thời điểm bốn phiến môi mỏng tách ra, rõ ràng có thể thấy được sợi chỉ bạc dần dần kéo dài, cảm giác nồng đậm triền miên.
Bách Thần thở hổn hển, duỗi thẳng nửa người trên, nhanh chóng cởi áo. Trong nháy mắt, cơ bụng rắn chắc, tuyến nhân ngư mê người liền hiện ra trước mặt Long Dục. Long Dục vẫn là một bộ lãnh đạm cao ngạo, bất quá nhìn kỹ, có thể phát hiện trong đôi mắt hẹp dài băng lãnh bắt đầu hòa tan nổi lên thủy quang dịu dàng.
Bách Thần bắt đầu bước kế tiếp, anh một mặt đem rượu vang còn dư lại tưới lên trên người Long Dục, một mặt vùi đầu cuồng liếm, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng mút vào làm người khác đỏ mặt tía tai. Y linh hoạt sử dụng môi lưỡi, liếm láp toàn bộ lồng ngực hoàn mỹ của Long Dục, đem phía trên chất lỏng toàn bộ hút vào trong miệng, đem chất lỏng bên trên toàn bộ hút vào miệng.
Cơ thể Long Dục bắt đầu nóng lên, toàn bộ cợ ngực đều dính nhớp, dính đầy hỗn hợp rượu cùng nước bọt. Trong đó, một bên đầu vú bị liếm sưng lên, đỏ tươi mượt mà, càng thêm mê người.
Hắn đặt một tay sau gáy Bách Thần, một tay áp tại đỉnh đầu, đôi môi chặt chẽ mân mê cùng một chỗ, dường như đang đè nén thứ gì đó.
Bách Thần có ý xấu cắn chặt một viên thịt khác của Long Dục, nhẹ nhàng dùng răng ma xát, kế tiếp dùng đầu lưỡi đâm chọc thịt mềm phía trên, mút chặt lại phun ra, dằn vặt nhiều lần.
“Cậu thoải mái sao? Đầu vú đã biến lớn, ăn thật ngon.” Bách Thần nhướng mày nhìn đôi môi run rẩy của Long Dục, tiếp tục nói: “Mỗi ngày ăn đều không chán, ngay cả khi ngủ tôi đều muốn đem chúng nó ngậm trong miệng…”
“Kẻ điên.” Long Dục cắn răng phun ra một chữ.
“Không sai, tôi không chỉ là kẻ điên, còn là một tên biến thái yêu thích chính cậu ruột của mình.” Bách Thần đối với ngực Long Dục, ấn lên một nụ hôn ướt át.
Long Dục không kìm được run lên, thật giống như bị nụ hôn này đốt cháy.
Bách Thần nắm quyền chủ động rất tốt, tiếp tục hướng xuống dưới, từng chút liếm mút rượu trên da thịt nam nhân. Đầu lưỡi nóng bỏng tại chiếc rốn của Long Dục đảo loan vài vòng, lại trượt đến côn thịt dựng thẳng phía dưới, không hề nghĩ ngợi, theo thói quen ngậm vào, tiếp tục phun ra nuốt vào.
Nhịp điệu liếm mút giống như tần suất ra vào mấy chục lần, dùng phương thức mạnh mẽ mà hàm trụ, khiến nam nhân sảng khoái đên tê cả da đầu, hai chân không ngừng run lên, Long Dục đè lại đầu Bách Thần, ra lệnh:”Lại ngậm sâu một chút.”
Suốt mấy năm qua, Long Dục vừa ý nhất chính là miệng Bách Thần, nhưng hôm nay Bách Thần lại cố tình không thực hiện ý nguyện của nam nhân. Anh lại dùng lực hút sâu rồi buông lỏng miệng, không có tiếp tục nữa.
Khoái cảm đột nhiên biến mất, khiến Long Dục bất mãn nheo lại cặp mắt, trào phúng mà nói: “Tiểu súc sinh, có phải khẩu giao cũng sẽ không làm !”
“Cậu à, ngài đừng giận.” Bách Thần thấp giọng cười, khiến không khí chung quanh đều chấn động, “Nhanh như vậy đã bắn, rất chán nha. Tôi là muốn đem ngài từ trong ra ngoài đều liếm một lần…”
Nói xong, anh chăm chú nhìn Long Dục, tách ra cặp chân dài duyên dáng, đem mặt chôn sâu giữa khe mông.
Truyện khác cùng thể loại
88 chương
29 chương
26 chương
22 chương
14 chương