Editor: MaryZoe “Ca, nhìn gì vậy, thu dọn đồ đạc đi tới phòng thí nghiệm thôi.” Bả vai bị bắt lấy, Hạ Trụ nhanh chóng tắt điện thoại cho vào túi, cầm lấy sách vở đứng lên: “Ừ, đi thôi.” Phí Thu nói: “Có phải xem diễn đàn của tường học không?” “Không có. Trên diễn đàn trường học có chuyện gì?” “Biết ngay ca không thấy.” “Nói một chút.” Hạ Trụ tay đút túi quần, đôi mắt hơi rũ, thoạt nhìn có chút lãnh đạm. Hôm nay hắn mặc một thân đồ thể thao, thiết kế rộng thùng thình làm hắn cả người khí chất ôn hòa rất nhiều, không nghiêm túc cao lãnh giống ngày thường, nhưng thân hình hắn cao nên vẫn có cảm giác áp bách, hơn nữa trên mặt diện vô biểu tình, mặc kệ mặc cái gì đều như cũ tràn ngập cảm giác xa cách. Trừ bỏ người anh em tốt Phí Thu, không có người nào dám ở bên tai hắn lải nhải “…… Hắc, ca, Hạ ca, có nghe em nói gì không?” Bởi vì thời gian giao môn không nhiều, hắn nói một loạt không hề ngừng nghỉ, kết quả quay đầu thì thấy, Hạ Trụ nghe tới bình tĩnh, rũ mắt nhìn vô định, vừa thấy liền biết căn bản không nghe! Hạ Trụ gật đầu lên tiếng: “Ừm, nghe xong. Đúng rồi, cậu từng nghe nói Omega đã hoàn toàn bị kí hiệu động tâm với kẻ không ký hiệu hắn chưa?” Phí Thu trợn trắng mắt, ngươi cũng có chuyện miễn cưỡng phải suy tư sao? “Không nghe nói qua.” Hắn nói. Hạ Trụ nhíu mi, trầm ngâm một lát: “Như vậy nếu Omega hoàn toàn bị ký hiệu mất trí nhớ, không biết chính mình bị ký hiệu, cũng không nhận biết Alpha của mình, dưới tình huống như vậy hắn có khả năng đối những người khác sinh ra cảm tình sao?” Phí Thu có chút nghĩ không thông: “Ca hỏi cái này làm gì? Chúng ta không phải đã sớm học qua sao?” “Cậu nói tôi nghe một chút.” “Sách trung học năm nhất đã dạy rồi a, Omega bị hoàn toàn ký hiệu không chỉ là thân thể, có thể nói cả đại não và linh hồn đều có thể nhận biết Alpha ký hiệu hắn, trừ phi làm phẫu thuật tẩy đi ký hiệu, nếu không tuyệt đối không có khả năng đối người khác động tâm. Này không phải thường thức sao?” Hạ Trụ nhẹ nhàng “A” một tiếng, như suy tư gì nói: “Phải không.” “Làm sao vậy?” Hạ Trụ thu liễm biểu tình, ngữ khí nhàn nhạt: “Không có gì.” — Sau khi đem tờ giấy ném cho Hạ Kiều, Quý Dữ về tới chỗ ngồi. Hắn âm thầm quan sát hành động của cô, xác nhận cô có mở ra tờ giấy cũng đã đọc được chữ ở bên trên hắn mới thở ra một hơi, kế tiếp chỉ còn chờ xem cô có đến rừng nhỏ sau khi tan học hay không. Cô sẽ đi sao? Quý Dữ không biết. Nếu cô không đi, kia hắn nên làm cái gì bây giờ? Quý Dữ cũng không biết. Trong lòng có chuyện, mấy khóa sau đó đều vô cùng không chuyên tâm. Cơ hồ ngay lúc chuông tan học vang lên, Quý Dữ liền đem ánh mắt nhìn về phía Hạ Kiều, chỉ thấy cô đứng lên, thong thả ung dung mà thu thập đồ vật, có người lại gần cùng cô nói chuyện, cô liền cùng người ta nói cười rộ lên. Lúc đùa giỡn cô như vô tình mà liếc nhìn Quý Dữ một cái. Quý Dữ trong lòng nhảy dựng, cảm thấy mình tiếp thu được gì rồi, bắt đầu động tác nhanh nhẹn mà thu thập đồ đạc. Thu dọn tốt hắn hướng Hạ Kiều liếc mắt một cái, vừa lúc cùng Hạ Kiều quay đầu lại bắt gặp ánh mắt hắn. Cô nhướng mày, Quý Dữ chớp mắt, “Ngầm hiểu” gật gật đầu, quải cặp sách hướng nhà ăn sau lưng rừng nhỏ đi. Hắn còn đi đường nhỏ, tránh đoàn người tan học đi ra, lượn bảy tám vòng hắn liền tới được rừng nhỏ, sau đó nấp ở gốc cây đại thụ nhìn về phía trường học, chờ Hạ Kiều xuất hiện. Nhưng hắn chờ mãi chờ mãi, chờ đến trời tối sầm xuống cũng không thấy Hạ Kiều tới. “Chẳng lẽ cô ấy đổi ý?” Quý Dữ nhíu lại mi, không ngừng đi lại bồi hồi. Mùa hè muỗi nhiều, đặc biệt trong rừng cây càng nhiều, chỉ mới hơn một giờ, hắn để lộ ra cẳng tay cùng cẳng chân đã bị đốt đến mười mấy đốt, ngứa đến phiền lòng. Hắn lại nhìn thời gian, đã 7 giờ tối, cách giờ tan học một tiếng rưỡi. Nếu trước 8 giờ cô vẫn không xuất hiện, đó chính là sẽ không tới. Quý Dữ khoanh tay trước ngực, mạnh mẽ kiềm chế nôn nóng cùng nhàm chán trong lòng, chân không ngừng đá mặt đất, đem một đám cỏ và đá cuội đào ra. Ba khu trường học còn hơn phân nửa phòng học đèn sáng, bên trong đều là học sinh tự nguyện lưu tại học khóa buổi tối. Khu ba của bọn họ cũng sáng đèn, không biết có Hạ Kiều ở bên trong hay không, cũng không biết có phải cô cố ý để hắn chờ ở đây, sau đó tới phút cuối lại xuất hiện Trong rừng cây lại yên tĩnh lại không, phảng phất như rời xa khói lửa nhân gian. Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Quý Dữ lấy ra nhìn mắt, là Tạ Vũ Tinh gọi tới. Không xong, hắn quên nói với Tạ Vũ Tinh đừng chờ hắn. Quý Dữ gấp gáp tiếp cuộc gọi: “Uy, tớ……” “Tớ cái gì mà tớ, cậu hiện tại ở cái chỗ quái nào, tớ gọi hơn 800 cuộc cùng không nghe một cái là sao?” “Tớ cho rằng cậu về trước còn sang nhà cậu nhìn một cái, kết quả cậu không trở về, tớ còn tưởng rằng cậu xảy ra chuyện! Con mẹ nó cậu mau nói! Bây giờ đang ở đâu?!” Quý Dữ đã thành thói quen với phương thức nói chuyện ầm ầm ầm của Tạ Vũ Tinh khi sốt ruột, hắn vẫn luôn chờ đến Tạ Vũ Tinh nói xong mới nói: “Tớ hôm nay có việc, quên nói lại với cậu. Tớ cũng không nhận được cuộc gọi a, không phải chỉ có một cái này sao?” “Ngươi! Phóng! Thí! Lão tử gọi ít nhất có 80 cái!” Quý Dữ: “??” Hắn đem điện thoại để trước mắt nhìn nhìn, hướng đầu bên kia điện thoại nói “Thật sự không có. Tớ nhớ rồi, có thể là buổi chiều điện thoại tớ bị ném rớt một lần, rớt hỏng rồi đi.” Mới nói xong hắn liền nghe được điện thoại kia đầu rõ ràng áp chế lửa giận mà hít sâu. Quý Dữ liếm liếm môi, liền phải mở miệng xin lỗi, lại nghe đối diện truyền đến âm thanh Tạ Vũ Tinh phi thường phi thường trấn định —— “Được, tạm buông tha cậu. Vậy cậu hiện tại ở đâu?” Quý Dữ: “Ách, tớ có chút việc.” “Chuyện gì? Không thể cùng tớ nói sao?” Quý Dữ nghĩ nghĩ. Tạ Vũ Tinh hẳn là người hiểu biết tình huống của nguyên chủ nhất, hắn không chỉ biết sự tồn tại Tiểu Vũ Trụ, còn rõ ràng chuyện xảy ra giữa nguyên chủ với Hạ gia, hắn có thể biết được nhiều như vậy khẳng định là bởi vì nguyên chủ tín nhiệm hắn. Sau khi hắn xuyên qua cũng là Tạ Vũ Tinh vẫn luôn giúp hắn, cho nên, nói cho hắn hẳn là cũng không thành vấn đề. Quý Dữ nói: “Tiểu Vũ Trụ bị ‘chứng cơ khát tin tức tố’.” “Chứng cơ khát tin tức tố?” “Đúng vậy, bây giờ nó rất cần tin tức tố của mẹ nó, cho nên tớ liền muốn mang hai bộ quần áo của Hạ Kiều về cho nó. Tớ cùng Hạ Kiều hẹn gặp mặt, tớ đang đợi cô ấy.” “……Chờ một chút, tin tức tố của mẹ? Tin tức tố của mẹ cùng Hạ Kiều có cái gì quan hệ?” Quý Dữ cho rằng Tạ Vũ Tinh không nghe hiểu tin tức tố là gì, lại giải thích nói: “Tin tức tố chính là pheromone, có thể dùng khứu giác cảm nhận, hiểu giống như mùi hương riêng biệt. Hiện tại Tiểu Vũ Trụ cần mùi của mẹ nó, cho nên tớ hỏi Hạ Kiều mượn hai bộ quần áo.” Điện thoại kia đầu yên lặng hồi lâu. Quý Dữ nghi hoặc nói: “Còn nghe không hiểu sao?” “Ân, không nghe hiểu.” “Nơi nào không hiểu?” “Hạ Kiều không phải mẹ Tiểu Vũ Trụ, cậu tìm cô ta có ích lợi gì?” Quý Dữ sửng sốt, hắn trong đầu ong một tiếng, hô hấp cùng tim đập đều có một cái chớp mắt đình trệ, tay rũ bên người đột nhiên nắm chặt, chỗ trống trong não nhảy ra hai chữ —— Xong rồi. Không khí một chút lâm vào tĩnh mịch, giữa lúc im lặng, Quý Dữ nghe được một tiếng cười khẽ. Hắn lông tơ dựng thẳng lên, lập tức quay đầu nhìn bốn phía, nhưng tìm một vòng đều không có nhìn thấy bất luận hình ảnh kẻ nào, nhưng lại thấy một con mèo con nhảy vào giữa bụi cỏ. Quý Dữ thở nhẹ xuống, lại thu hồi tầm mắt, động hầu kết. Hắn hiện tại suy nghĩ, hắn nếu là đáp một câu “Vậy mẹ nó là ai” Tạ Vũ Tinh có thể hay không chạy như bay lại đây đập hắn một gậy…… “Nói chuyện a.” Tạ Vũ Tinh ở kia đầu thúc giục nói. Quý Dữ liếm môi dưới, nói: “Liền, bác sĩ nói Tiểu Vũ Trụ khuyết thiếu tin tức tố của ba mẹ.” “Sau đó?” “Sau đó, sau đó ta liền tới tìm Hạ Kiều a.” Quý Dữ trong lòng biết vô lực xoay chuyển trời đất, khẳng định bể đến không thể quay về. Hắn bất chấp tất cả nói, “Tớ hiện tại nói tớ mất trí nhớ còn kịp sao?” Kia đầu an tĩnh một hồi: “Cậu khi nào thì mất trí nhớ?” Quý Dữ trừng lớn mắt, ngọa tào, cư nhiên tin! Tạ Vũ Tinh tốt quá đi mất! Hắn đầu óc xoay chuyển bay nhanh: “Hôm trước! Sáng hôm trước tớ vừa tỉnh lại liền phát hiện chính mình cái gì đều không nhớ rõ, nhưng tớ không nghĩ để cậu biết, bởi vì sợ cậu lo lắng, đành phải vẫn luôn xem như không có gì xảy ra với cậu, không nghĩ tới vẫn bị cậu nhìn ra.” Tạ Vũ Tinh: “……Cậu cảm thấy đầu óc tớ bị cửa kẹp sao?” Quý Dữ dựa vào đại thụ trượt dần xuống, hoàn toàn từ bỏ giãy giụa. Hắn thở dài, từ lúc xuyên qua đã căng thẳng, rốt cuộc có thể đem bí mật nói ra cho thống khoái. Hắn nói: “Tớ đây có thể làm sao bây giờ? Tớ cũng không biết vì cái gì ngủ dậy liền xuyên đến trên người bạn của cậu, tớ cũng rất ngơ ngác a.” Càng ngơ ngác chính là, rõ ràng chính mình sắm vai tốt đến vậy, như thế nào liền bỗng nhiên lộ? Mẹ của Tiểu Vũ Trụ sao lại không phải Hạ Kiều? “…… Kia Quý Dữ đi đâu?” Quý Dữ rũ mắt: “Tớ thời điểm tới đây phát hiện bạn cậu nuốt nửa hộp thuốc ngủ, có khả năng là…… Đi rồi, cho nên tớ mới có thể xuyên tới.” Đầu bên kia điện thoại lại tĩnh lặng xuống, hồi lâu cũng chưa phát ra tiếng nào. Trống trải hồi lâu làm trong lòng người ta không thể nào yên tâm, Quý Dữ nhịn không được hỏi: “Không phải cậu nói với tớ mẹ Tiểu Vũ Trụ là Hạ Kiều sao? Như thế nào hiện tại lại không phải?” “Tôi nói lúc nào?” Cảm nhận được đối phương biết chính mình không phải nguyên chủ ngữ khí bỗng nhiên lạnh xuống, Quý Dữ có chút bất đắc dĩ: “Chính là cậu nói a, cậu nói ‘dưa xanh hái không ngọt’, còn ‘phá hủy hôn ước’, kêu tớ đừng trêu chọc Hạ gia, còn nói tớ kiên nhẫn với Hạ Kiều một chút, nói đều là tớ không đúng, cô ấy làm khó dễ tớ thực bình thường, chuyện này không đều là cậu nói sao?” “Nhưng tôi câu nào nói với cậu Hạ Kiều là mẹ của Tiểu Vũ Trụ’?” Quý Dữ sửng sốt hạ, nói: “Những lời này còn không phải nói Hạ Kiều là mẹ của Tiểu Vũ Trụ sao? Bằng không cậu kêu tớ đừng trêu chọc Hạ gia làm gì, còn muốn tớ nhịn Hạ Kiều mà không bảo tớ nhịn người khác?” “Mẹ Tiểu Vũ Trụ là cậu.” Đất bằng sấm sét khởi, Quý Dữ ngơ ngẩn: “Cái gì?” “Tôi kêu cậu là đừng đụng tới Hạ gia nghĩa là đừng trêu chọc Hạ Trụ, cậu nhịn Hạ Kiều một chút là vì hai người ở chung một ban, quan hệ của cô ta với anh trai rất tốt, mà cậu lừa gạt Hạ Trụ, cho nên cô ta chướng mắt cậu, sẽ khi dễ cậu, mà cậu không phải đối thủ cô ta.” “Không phải.” Quý Dữ chậm rãi nháy mắt, “Cậu lại đem câu đầu tiên nói một lần, mẹ của Tiểu Vũ Trụ là ai?” “Là cậu. Là thân thể này của cậu sinh ra, từ trong bụng chui ra.” Chỉ một thoáng, trong đầu phảng phất sấm sét rền vang, đem toàn bộ đầu óc Quý Dữ chấn bay. Hắn rũ đầu xem bụng, nhìn một hồi lâu mới lấy lại tinh thần. Sau khi lấy lại tinh thần hắn càng cảm thấy buồn bực, buồn bực đến muốn hút thuốc. Hắn còn không có học hút thuốc, nhưng chính là rất muốn hút gì đó, lại một hơi thổi ra toàn bộ, hắn cảm thấy như vậy trong lồng ngực hẳn là sẽ thoải mái rất nhiều. Nam nhân muốn như thế nào sinh con? Lại không có cơ quan sinh sản, làm sao sinh? Trầm mặc hồi lâu, Quý Dữ nhìn điện thoại trước mắt, lại lần nữa nhìn nhìn thời gian trên màn hình. Ngày 13 tháng 9 năm 2019. Tiếp theo, hắn dùng trình duyệt tìm kiếm ‘ Hoa Quốc ’. Lịch sử trong đó cùng hắn học qua hoàn toàn tương xứng, có Tần hoàng hán võ, cũng có đường tông Tống tổ, có tám quốc xx, cũng có xx mở ra. Hắn còn nhớ rõ chính mình xuyên qua tới ngày đầu tiên liền đi dạo phố. Đi chính là vạn x bách hóa, còn mua x kem ốc quế, mua máy tính nước ngoài loại x, mua máy rửa chén sản xuất ở mỹ x…… Vân vân, lưu hành đồ vật, nhãn hiệu nổi tiếng, tất cả đều cùng trong trí nhớ không có bất luận cái gì khác biệt. Hắn cũng nhớ rõ thời gian hắn xuyên không là ngày 4 tháng 6 năm 2019, còn có hai ngày nữa phải thi đại học. Mà bây giờ ngày 13 tháng 9 năm 2019, chỉ hơn kém nhau 3 tháng Hắn còn cho rằng, đây là thế giới song song. Hắn cho rằng, thế giới này trừ bỏ tên thành thị thay đổi, cũng chỉ nhanh hơn trước đó ba tháng thời gian. Quý Dữ trầm mặc thật lâu sau, lại đem điện thoại thả lại bên tai: “Cậu còn nghe không?” “Ừ.” Quý Dữ nghe được âm thanh bật lửa, đối phương tựa hồ đang hút thuốc. Hắn hỏi: “Chỗ các cậu đàn ông có thể sinh con? Y học thành thục vậy sao?” “Sinh con với chuyện là nam hay nữ không có quan hệ.” “Vậy thì có quan hệ tới cái gì?” “Cậu thật sự không biết? Cậu là từ đâu tới?” Quý Dữ nhắm mắt lại, mỏi mệt nói: “Cậu trả lời vấn đề của tớ trước đi.” Bên kia điện thoại dừng một chút, nói: “Cùng thuộc tính có quan hệ, trừ bỏ Alpha không thể sinh, Omega cùng Beta đều có thể sinh.” “Cậu xuyên vào thân thể này là Omega.” “Viết như thế nào, đó là chữ cái Hy Lạp sao?” “Ân.” Quý Dữ nắm chặt điện thoại, ngẩng đầu nhìn về phía ba khu trường học ở xa xa. Hiện tại không nhìn rõ được trên tường, nhưng hắn nhớ rất rõ ràng, trên ba khu đều khắc ký hiệu, phân biệt là α, β, Ω, mà hắn chỗ hắn, khắc ký hiệu Ω. Hắn vẫn luôn cho rằng, giống như 123, phân chia tầng lầu. Nguyên lai, là dùng để phân chia người. Quý Dữ ngửa đầu dựa vào trên cây, cảm thấy chính mình giống cái tên ngu ngốc nào đó. Hắn hầu kết giật giật, nói: “Kia, ba Tiểu Vũ Trụ……” Giọng nói dừng lại, Quý Dữ liếc nhìn hướng hiện ra một mạt dư quang màu trắng. Hắn hơi nghiêng đầu, tiếp theo tầm mắt hướng về phía trước di chuyển, bộ dạng của đối phương hoàn toàn hiện lên trong mắt. Chỉ thấy Hạ Trụ hai tay đặt túi, tư thế tùy ý mà đứng một bên thân cây. Hắn nhìn chính mình, khóe miệng tựa hồ cong lên nụ cười Giọng Tạ Vũ Tinh vào lúc này vang lên: “Là Hạ Trụ.” Tác giả có lời muốn nói: Quý Dữ (vén tay áo): Kế tiếp để tôi nghĩ diễn một trận tàn khốc. Hạ Trụ che miệng Quý Dữ lại: Không, em không nghĩ. Editor: Gáy lên anh em!!! Quý Dữ cuối cùng cũng biết có ABO rồi, tui chờ giây phút này mãi TAT