Sau khi hai nam thần kết hôn
Chương 33
Tan tiệc, Văn Dữ và Lộ Ngôn Chi ai về xe nấy, lúc này tài xế đã tới nên Văn Dữ ngồi vào phía sau xe.
“Chạy vòng vòng trước đã, đợi mùi rượu tiêu tán rồi hẳn về.” Văn Dữ nói với tài xế.
Tài xế đi theo Văn Dữ rất nhiều năm, là người thành thật, cũng không nhiều lời, cũng không hỏi tại sao, Văn Dữ nói đi đâu thì ông sẽ đi theo đó.
Văn Dữ và Lộ Ngôn Chi không uống nhiều lắm, chỉ nửa chai vang đỏ, không đến mức say khướt, nhưng rượu có chất cồn làm người ta hưng phấn, hắn sợ lúc này về nhà gặp Diệp Diễm Thanh sẽ xúc động làm chuyện không nên làm, vậy thì sẽ rách việc.
Xe tình cờ chạy ngang qua tiệm bánh Vu Dĩnh từng tới mua bánh kem cho Diệp Diễm Thanh, Văn Dữ bảo tài xế tìm chỗ dừng, nếu đã đi ngang qua thì cũng nên mua một cái về làm quà khen thưởng cho Diệp Diễm Thanh.
Tài xế hiểu chuyện muốn xuống xe trước, vội nói: “Để anh đi mua cho, cậu không mang khẩu trang, sẽ bị người ta vây quanh đó.”
“Không sao đâu, anh không biết em muốn ăn gì mà, em vào trong thấy thích rồi mua luôn.” Nói xong, Văn Dữ đã đi xuống xe.
Buổi tối cuối mùa xuân đầu mùa hè, nhiệt độ không khí lên cao rõ ràng, gió đêm khó thổi tỉnh cảm giác say lâng lâng, càng làm hắn thấy thoải mái hơn thôi.
“Hoan nghênh quí khách……” Nhân viên cửa hàng đang cười chào hỏi đột nhiên mất giọng, âm cuối còn ngắc ngứ nơi cuống họng.
Nhân viên khác trong tiệm bất ngờ quay lại, cũng sững sờ theo —— tình huống gì vậy trời?!
Văn Dữ khẽ gật đầu, như là chào hỏi, biểu tình cũng ôn nhu theo thói quen với người ngoài.
“Văn, Văn……”
Văn Dữ thủ thế “Suỵt”, ngắt lời cô nhân viên, tự nhiên đi đến trước quầy bánh kem.
Nhân viên cửa hàng hưng phấn đến mức đỏ bừng cả mặt, hôm nay là ngày lành gì đây, đi làm còn gặp được Văn Dữ nữa á! Các cô nhìn ra ngoài cửa theo bản năng, không có máy quay phim nha, thậm chí còn không có trợ lý và người đại diện nữa, chứng tỏ đây không phải là quay chương trình gì hết, là Văn Dữ cố ý đến cửa tiệm của bọn họ á.
“Ngài, ngài cần gì ạ?” Nhân viên quầy bánh xúc động đến mức nói lắp, Văn Dữ không trang điểm đẹp trai quá má ơi!!
Văn Dữ chỉ chỉ ổ bánh kem Diệp Diễm Thanh thích, nói: “Tôi muốn ổ bánh kem này.”
Chỉ cần trà trộn internet, thích xem tin tức giới giải trí, cơ hồ không có người không biết Diệp Diễm Thanh thích ăn bánh kem, Văn Dữ mua cho ai cũng không cần phải hỏi nhiều.
Nhân viên cửa hàng cảm thấy động tác của mình đã biến thành robot, cô không phải đang đóng gói bánh kem, mà là tình yêu đó!
Đã có nhân viên cửa hàng lấy ra di động chụp ảnh trộm, Văn Dữ cũng không ngăn cản, nếu hắn đã vào đây thì đã chuẩn bị tốt tâm lý, hơn nữa đây cũng không phải chuyện gì to tát, fans chụp hay người qua đường chụp thì cần gì phải so đo.
Đóng gói và thanh toán xong, Văn Dữ nói cảm ơn rồi rời khỏi tiệm bánh.
Cho đến khi Văn Dữ đi được mười mét rồi, trong cửa hàng mới phát ra tiếng hét chói tai.
“A a a a a, là Văn Dữ thiệt đó, đẹp trai quá!”
“Còn tự mình đi mua bánh kem cho Diệp Diễm Thanh nữa kìa!”
“Sủng quá là sủng luôn, tui cũng muốn có người yêu vậy á.”
“Có thể phát Weibo không? Không thể chỉ có bọn mình hưng phấn!”
Vì thế trên đường trở về, # Văn Dữ tự mình mua bánh kem # lên hot search.
【 nếu không phải ảnh chụp có chủ ý, thì tôi tin vào chân ái thật luôn! 】
【 góc độ không chuyên nghiệp, không phải có chủ ý đâu. Có thể làm Văn Dữ không đeo khẩu trang mà đi mua bánh kem, phỏng chừng chỉ có Diệp Diễm Thanh nhà mị. 】
【 vẫn luôn lo lắng Văn Dữ đối xử không tốt với Diễm Thanh nhà mình, giờ thì thấy tôi lo lắng nhiều rồi. 】
【 Fan Diễm Thanh thật là hâm mộ. 】
【 Fan Văn Dữ thật là ganh tị. 】
Đề tài này sẽ chẳng có gì mới mẻ với một cặp đôi bình thường, nhưng đặt ở cặp đôi chồng chồng này thì lại khác. Hôn nhân đồng tính tuy đã được hợp pháp hóa, nhưng phúc lợi xã hội thì vẫn chưa bằng các cặp đôi khác giới, hơn nữa vì không có khả năng sinh con, trói buộc bọn họ chỉ có tình yêu, cho nên lựa chọn con đường này cần rất nhiều dũng khí, tình cảm đủ mãnh liệt mới có thể đi đến cuối đời. Thế nên mọi người cũng chỉ có thể chúc phúc cho bọn họ.
Huống chi tuôn ra tin tức này chỉ là vài tài khoản nhỏ, vốn dĩ Weibo là nơi mọi người sử dụng để đăng tin tức, cho dù Văn Dữ muốn gây chú ý cũng sẽ không liên hệ với mấy tài khoản nhỏ này làm gì, nếu không phải fans của Văn Dữ quá tinh vi thì cũng chẳng phát hiện ra.
Mà ở một đầu khác, có người tung tin là Văn Dữ đi theo Diệp Diễm Thanh ghi hình chương trình, Diệp Diễm Thanh hát xong nhào vào lòng Văn Dữ, tình cảm của hai người rất tốt. Nhưng trong lúc ghi hình, mọi thứ đều phải được bảo mật, bọn họ không thể nhiều lời, giờ thì chương trình được phát ra rồi, nên fans Diệp Diễm Thanh tha hồ đi tìm kiếm và bàn luận tin tức kia.
Weibo đúng là một cái động không đáy, lúc Diệp Diễm Thanh bổ nhào vào lòng Văn Dữ, hình ảnh tuy không rõ ràng, nhưng có thể nhận được hai người đó. Trừ bỏ đề tài # Văn Dữ tự mình mua bánh kem #, còn có # Diệp Diễm Thanh nhảy chân sáo #.
Văn Dữ không xem Weibo, về đến nhà là đưa bánh kem cho Diệp Diễm Thanh.
Diệp Diễm Thanh ngạc nhiên nhận lấy, mỉm cười nói cảm ơn.
“Bây giờ có bận không? Nếu không anh có chuyện muốn bàn với em.”
Diệp Diễm Thanh gật đầu: “Xuống lầu nói đi, vừa lúc pha thêm ly trà ăn bánh luôn.”
“Ok, em xuống trước đi, anh thay quần áo đã.”
Chờ Diệp Diễm Thanh pha trà xong, miệng nhai một miếng bánh to thì Văn Dữ mới xuống lầu, cầm trên tay cuốn tài liệu Lộ Ngôn Chi cho hắn.
“Em xem có hứng thú không, Ngôn Chi đưa cho anh, anh thấy nó rất hợp với em.” Vừa nói vừa giao tài liệu cho Diệp Diễm Thanh, mùi bơ kem ngọt thoang thoảng trong không khí làm căn nhà có thêm vài phần ấm áp.
Diệp Diễm Thanh biết nhãn hiệu EE này, người đại diện cho nhãn hiệu khu vực Châu Á Thái Bình Dương lần trước là một minh tinh người Hàn, trong nước vẫn chưa có cửa hàng của họ, muốn mua chỉ có thể xách tay mà thôi. Lần trước nhóm nhạc đến Pháp hắn có ghé cửa hàng này một lần, còn mua một cái bóp da, kiểu dáng cùng chất lượng đều rất không tồi.
“Em nhớ bọn họ rất kén chọn người đại diện.” Khoảng một năm trước, Gia Nghệ có nghe được tin muốn đẩy Ngô Thu đi thử, thế mà bị người ta từ chối. Mọi người trong công ty nể mặt ông chủ không dám nói nhiều, nhưng lại ngầm vụng trộm chê cười Ngô Thu không biết lượng sức.
“Nhãn hiệu này vốn nhờ Ngôn Chi tới tìm anh, anh nhìn mấy ảnh mẫu thấy hợp với em hơn, nếu em nguyện ý, có thể để bên Tinh Lộ nói giúp.” Nếu đối phương có thể nhờ Lộ Ngôn Chi tìm tới hắn, thì hắn cũng có thể ủy thác Tinh Lộ bàn chuyện với bên đó, thị trường tư bản lấy lợi ích làm đầu, với lưu lượng của Diệp Diễm Thanh thì đây không phải là vấn đề.
Nghĩ đến Ngô Thu, Diệp Diễm Thanh có điểm bồn chồn: “Lỡ như người ta không muốn dùng em thì sao, xấu hổ lắm đó?”
“Không thử thì sao mà biết? EE chuẩn bị tiến vào thị trường trong nước, cửa hàng đầu tiên sẽ đặt ở đây nên họ tìm nghệ sĩ trong nước cũng đúng thôi. Trong giới này, chưa tính đến tuổi tác mà xem lưu lượng thôi thì có ai bằng em đâu.”
Diệp Diễm Thanh không biết là nên nhận lấy lời tán dương của Văn Dữ hay không, không kiêu ngạo nói: “Anh, anh đừng khen nữa, anh mà khen nữa em bốc cháy mất.”
“Ăn ngay nói thật mà thôi, em xem trước đi, thích hay không thích cứ nói với anh.”
Diệp Diễm Thanh lúc này mới lật tài liệu Văn Dữ đưa, trong đó nói không ít về tầm nhìn và hướng đi của nhãn hiệu trong quý tới. Trang phục quý tới rất đẹp, ngay cả thiết kế của đàn ông không chỉ có một kiểu, rất nhiều người chửi bới trang phục của nghệ sĩ nam tham dự thảm đỏ quá giống nhau, không có gì khác biệt. Nhưng một nhãn hiệu chân chính có thiết kế tốt thì sẽ được nhận ra chỉ trong vòng một nốt nhạc, bởi vì phong cách của họ.
Trang phục mùa thu có hơi hướng mùa hè, năng động nhưng không nặng nề, rất thích hợp với thanh niên, lại có một ít cảm giác lười biếng, nhìn rất thu hút.
Diệp Diễm Thanh rất thích, cứ suy xét mãi, cảm thấy mất mặt thì mất mặt đi, vẫn muốn thử, nói: “Vậy nói chuyện đi, em muốn thử xem.”
Diệp Diễm Thanh muốn, đương nhiên Văn Dữ sẽ toàn lực giúp hắn: “Được, em nói cho Ngải Trừng, anh báo với Ngôn Chi.”
Showroom của nhãn hiệu EE đã sớm sửa sang trên đường Thế Kỷ, chỉ chưa thông cáo báo chí. Trên con đường đó đều là nhãn hiệu xa xỉ, bên EE tuyển chọn đại diện chẳng khác nào muốn ở đây lâu dài. Có thể tìm Văn Dữ qua quan hệ, hẳn là cũng muốn đánh nhanh thắng nhanh, so với Ngô Thu, danh tiếng của Văn Dữ vẫn vượt trội hơn hẳn. Diệp Diễm Thanh có hơi chút yên tâm, mặc kệ nó, nếu bên kia không đồng ý, thì hắn cũng chẳng có gì để mất cả. Ngải Trừng sau khi nhận được điện thoại của Diệp Diễm Thanh cũng tỉnh táo hơn vài phần, Diệp Diễm Thanh nguyện ý tiếp nhận có nghĩa là hắn không còn bài xích, cô sẽ giúp đỡ Diệp Diễm Thanh, còn chuyện ăn ngủ gì đó, để nói sau đi!
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
43 chương
37 chương
31 chương