🌺Dịch: Autumnnolove🌺
CHƯƠNG 245
Một màn khôi hài, bởi vì ông cụ Cẩu ngất xỉu mà kết thúc. Lạc Ninh nhìn thấy ông cụ Cẩu tức giận đến hoa mắt, cô chỉ cảm thấy xứng đáng.
Đời trước, mặc dù ông cụ Cẩu có ý muốn nhận lại mẹ cô và đưa em trai kế thừa Cẩu thị, nhưng Bào Bảo Du vẫn luôn thủ thỉ bên tai nên ông ta cứ mãi do dự. Ông ta còn đặc biệt tuyên bố, chỉ khi nào mẹ cô chủ động dẫn chị em cô đến nhận sai thì ông ta mới có thể tha thứ. Thật sự xem bản thân là một đĩa thức ăn, cho rằng mẹ và em trai thèm thuồng Cẩu thị, muốn nhân cơ hội bắt chẹt. Loại người già mà không đàng hoàng này, đừng nói là tức đến ngất xỉu, cho dù tức chết cũng hoàn toàn xứng đáng.
Lạc Ninh làm ra vẻ ngượng ngùng: "Ơ kìa! Tôi không có cố ý vạch trần chuyện này, không ngờ tâm lý và năng lực thừa nhận của ông cụ lại quá yếu ớt."
Lục Tuân như thêm dầu vào lửa: "Dù sao thì loại quan hệ với con vợ kế này, cũng đâu phải chuyện gì đáng tự hào. Bị người ta phát hiện ra, ông ta tất nhiên cảm thấy bẽ mặt tới choáng váng rồi."
Hiếm khi Cơ Gia Dịch và Lục Tuân cùng một phe, anh ta cũng lên tiếng: "Đúng vậy! Bị phanh phui chuyện dơ bẩn, ông ta còn mặt mũi nào mà nhìn đời. Cho dù không ngất xỉu, cũng phải giả bộ ngất xỉu."
Thật ra anh ta cũng không xác định được Lạc Ninh nói có thật hay không, dù sao thì nhìn bên ngoài có vẻ là như vậy thật. Nhưng dù có thật hay không, hôm nay bọn họ nhất định phải giúp cô chứng thực chuyện này.
-Wattpad: Autumnnolove-
Vẻ mặt của Cẩu Trinh Mị lúc này trông rất dữ tợn, bà ta không ngừng giãy giụa, rất muốn xông tới đánh Lạc Ninh. Thấy bộ dạng của bà ta như vậy, cộng thêm chuyện vừa rồi bà ta không đánh đã khai, sắc mặt Phùng Nham Bách càng thêm u ám.
Lần đầu tiên ông ta cảm thấy mất mặt đến thế. Con đàn bà đanh đá này quả nhiên không phải thứ tốt đẹp gì, trước kia sao ông có thể đui mù mà dan díu với bà ta. Ông ta nói với Bào Bảo Du vẫn đang theo dõi tình hình của ông cụ Cẩu bằng vẻ mặt lạnh băng: "Các người mang Cẩu Trinh Mị về Cẩu gia dùm đi, Phùng gia chúng tôi không chứa chấp nổi đứa con dâu như vậy."
Nói xong, ông cũng không đợi Bào Bảo Du đáp lời mà nhanh chóng xoay người rời khỏi nơi này. Ông biết rằng cho dù vợ ông và ông cụ Cẩu có thông dâm hay không thì vết nhơ này vẫn sẽ lưu danh. Từ hôm nay trở đi, hai nhà bọn họ cũng sẽ trở thành trò cười ở giới thượng lưu. Sau khi trở về, ông phải lập tức đệ đơn ly hôn. Người đàn bà đanh đá đáng xấu hổ này, ông không kham nổi. Đúng rồi, còn phải đi xét nghiệm ADN lại một lần.
Bào Bảo Du không ngờ con rể lại vô tình đến mức này, vậy mà nó lại tin lời con quỷ nhỏ kia nói. Sau đó bỏ rơi con gái bà mà đi như vậy. Mọi người nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào? Không phải sẽ càng tin tưởng những lời bịa đặt của con quỷ nhỏ này sao? Tức chết, tức chết mất thôi!
Lúc này Phùng Ngọc Tiêu mới tìm được Phùng Ngọc Hạo và dẫn về. Thấy nhiều người đang túm tụm lại xem, hai người mới phát hiện ông cụ đang ngất xỉu trên đất. Phùng Ngọc Tiêu lập tức tiến lên, tỏ vẻ quan tâm: "Bà ngoại, ông ngoại bị sao vậy?"
Phùng Ngọc Hạo thấy nhiều người đang nhìn như vậy thì cảm thấy hơi xấu hổ, hắn chỉ đứng ở cách đó không xa và im lặng.
Đột nhiên có người ở phía sau cất giọng: "Kêu ông ngoại gì nữa, gọi ba đi."
"Lo lắng như vậy, e rằng là con gái riêng thật rồi."
"Con gái riêng quần què gì, khác gì loạn luân sinh ra đâu."
Những phu nhân hào môn ghét nhất chính là loại phụ nữ như Cẩu Trinh Mị. Trước kia đoạt chồng sắp cưới của em gái, có khác gì người thứ ba đâu chứ? Nhưng không ngờ bà ta lại còn ô uế hơn nữa, ngay cả cha dượng cũng chẳng buông tha, còn thuê người giết con gái ruột của ông ta, thật sự buồn nôn!
Phùng Ngọc Tiêu này vốn cảm thấy rất được, nhưng bây giờ xem ra cô ta cũng cùng một giuộc với mẹ cô ta. Các bà ấy nghe đồn rằng người bạn trai nhà giàu của cô ta hiện tại chính là cướp từ bạn thân của cô ta. Mẹ nào con nấy, nhà dột từ nóc!
Bào Bảo Du này cũng là người có mưu kế. Một góa phụ dẫn theo con gái tiến vào hào môn, còn dâng hiến con gái cho chồng sau của bà ta, ép buộc con gái ruột của ông ta phải bỏ nhà ra đi, thậm chí còn muốn giết chết cả nhà người ta. Rõ ràng là muốn gia sản Cẩu gia!
Trước kia còn làm ra vẻ hiền lương thục đức, có mặt người ngoài thì giả bộ làm người mẹ kế tốt đẹp, nhưng có ai mà không biết bên trong bẩn thỉu đến đâu. Nếu bà ta thật sự là người tốt, con chồng sau sẽ đột nhiên biến mất khỏi Đế Đô nhiều năm như vậy sao?
Cảm nhận được ánh mắt khác thường và chán ghét của mọi người, Bào Bảo Du vốn rất sĩ diện không thể chịu nổi. Bà ta lập tức gọi Phùng Ngọc Hạo đến: "Còn không mau tới đây đưa ông ngoại đến bệnh viện."
Phùng Ngọc Tiêu hoàn toàn ngây ngốc, cô ta căn bản chưa biết chuyện gì xảy ra. Nhưng người này nói cha ruột là gì? Loạn luân sinh ra?
Cô ta vốn định mở miệng hỏi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt u ám của bà ngoại thì lập tức nhịn xuống. Trực giác nói cho cô ta biết, nhất định không phải chuyện gì tốt. Vì vậy cô ta gọi anh trai đến, bọn họ cùng nâng ông cụ Cẩu dậy và đưa đến bệnh viện.
Đám người đã rời khỏi, mọi người bàn tán càng sôi nổi. Ai cũng bảo không ngờ rằng Cẩu gia lại còn chất chứa những chuyện dơ bẩn đến mức này. Chắc chắn sau ngày hôm nay, chuyện lằng nhằng giữa ông cụ Cẩu và mẹ con Cẩu Trinh Mị sẽ không còn là bí mật trong vòng nữa.
Lạc Ninh rất hài lòng với kết quả này. Cô đã từng bị cư dân mạng vu oan, mẹ con Cẩu Trinh Mị cũng tham gia. Kiếp trước, cô bị người ta bịa đặt bao nhiêu tin tức, căn bản là không thể giải thích rõ ràng. Đây chính là thủ đoạn mà ba mẹ con nhà họ và Bạc Tương Tương thích dùng nhất, hôm nay để cho ba người phụ nữ này nếm trải kết quả khi làm chuyện ác như vậy.
Cô nói với đám người Lục Tuân: "Đi thôi, chúng ta đến dự buổi đấu giá trước."
Lục Tuân khá hiểu Lạc Ninh, anh đoán rằng những gì Lạc Ninh vừa nói chắc chắn là cố ý nói bậy. Nhưng vậy thì sao, ai bảo mấy người phụ nữ Cẩu gia đến kiếm chuyện trước. Đây chỉ mới là bắt đầu thôi!
"Được thôi! Đừng vì những người vô liêm sĩ như vậy mà chậm trễ buổi đấu giá."
Vì vậy, đám người xuống lầu đi tham dự hội đấu giá. Những người khác nghe xong bát quái và ăn dưa, cũng hào hứng xuống lầu.
-Editor: Autumnnolove-
Phòng đấu giá dưới tầng rất lớn, đã bắt đầu chật ních người. Những người vì hóng chuyện mà đến sau, đều nhịn không được mà chia sẻ trò hay vừa xảy ra trên lầu với những người đến trước. Mặc dù Phùng gia và Cẩu gia không được tính là nhà đại gia đứng đầu Đế Đô, nhưng vẫn được xếp vào nhóm đầu. Dù sao, cả hai đều có tập đoàn đang hoạt động trên thị trường. Nơi này có vài người đang làm ăn với hai nhà này. Sau khi nghe xong bát quái, mọi người đều cảm thấy bản thân vừa nghe được một tin tức động trời.
Thật không ngờ ông cụ Cẩu nhìn nghiêm nghị, mà lại lén lút làm ra chuyện như vậy. Thật là trẻ không chơi, già đổ đốn!
Đứa con gái của vợ kế kia bình thường trông cũng rất ra dáng tiểu thư khuê các nhà giàu, thì ra cuộc sống riêng tư còn rất phóng túng. Nhưng có thể dụ dỗ và cướp chồng sắp cưới của em gái, cũng không phải là không có khả năng tằng tịu với cha dượng. Mọi người thảo luận sôi nổi, cho đến khi buổi đấu giá bắt đầu mới chịu dừng lại.
Lạc Ninh quyết định sau khi trở về phải cho thêm một mồi lửa, đăng chuyện thân mật của ông cụ Cẩu và con vợ kế lên mạng, giúp cho hai cha con nhà này được nổi tiếng. Hôm qua cô cũng vừa biết được một chuyện từ mẹ, thì ra mẹ đã thuê thám tử tư theo dõi mẹ con Cẩu Trinh Mị từ nhiều năm trước. Trong tay thám tử tư có rất nhiều ảnh chụp Cẩu Trinh Mị, tất nhiên cũng có các thể loại ảnh bà ta khoác tay ông cụ Cẩu tham gia hoạt động, sát vào nhau nói chuyện,...Nếu không có tin tức bịa đặt hôm nay, khi mọi người xem ảnh chụp chắc cũng sẽ không suy nghĩ nhiều. Nhưng sau này nhìn thấy ảnh chụp, mọi người sẽ tự động suy diễn, cảm thấy hành động của hai cha con này thân thiết hơn mức bình thường. Có ai mà không biết lợi dụng dư luận đâu, ba mẹ con Bào Bảo Du biết, cô cũng biết. Ông cụ Cẩu đối xử với mẹ cô không ra gì, cô phải làm cho ông ta già mà không giữ được danh tiếng, còn thấy rõ bộ mặt thật của đám người Bào Bảo Du, sau đó hối hận cả đời.
Trong suốt buổi đấu giá, tâm trạng của Lạc Ninh rất tốt. Trước kia xem phong thủy và bán bùa kiếm được kha khá tiền, hôm nay mẹ có cho cô thêm chút đỉnh. Vì vậy Lạc Ninh thuận lợi giành được gốc cây san hô ngàn năm có tác dụng rất lớn đối với thể chất của em trai.
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 246
Ngoài gốc san hô ngàn năm, Lạc Ninh cũng phát hiện thêm vài món đồ chứa cát khí và đồ cổ có thể làm pháp khí chứa âm sát.
Tham gia hội đấu giá lần này, ngoài những nhà quyền quý và giàu có, còn có những đại sư phong thủy năng lực không tầm thường tham gia. Vì vậy Lạc Ninh chỉ đoạt một cái mai rùa chứa cát khí và một món đồ trang sức chứa âm sát. Tiền trong thẻ của cô và tiền mẹ cho cũng gần như hết sạch. Mặc dù tiêu hết tiền, nhưng tâm trạng của cô rất vui vẻ.
Có hai gã đại sư phong thủy vốn rất bất mãn vì thứ bọn bọ nhìn trúng đã bị Lạc Ninh kêu giá cao giành mất. Nhưng thấy quan hệ giữa cô và đám người Lục Tuân khá thân thiết, bọn họ cũng chỉ có thể nhịn.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Hoắc Duệ một mình đến tìm Lạc Ninh. Anh ta mời cả Lạc Ninh và Lục Tuân đến văn phòng, Hoắc Dã tự giác đi theo.
Mặc dù Cơ Gia Dịch muốn tạo cơ hội tiếp xúc với Lạc Ninh, nhưng anh ta là người thông minh. Vừa nhìn đã biết chắc chắn có chuyện gì đó Hoắc Duệ mới tìm Lạc Ninh. Vì vậy anh ta cũng nói với Lạc Ninh một tiếng rồi đi trước.
Ngu Tử Hàng và Phó Từ cũng thức thời, không ai chủ động đến gần mà ra về trước. Hôm nay bọn họ cũng có thu hoạch rồi.
--Wattpad: Autumnnolove--
Sau khi vào văn phòng của Hoắc Duệ, anh ta lấy loại trà cao cấp nhất để pha. Anh ta rót cho Lạc Ninh một ly trà, cười hỏi: "Cô Lạc, dạo này cô còn xem phong thủy giúp người khác không?"
Lạc Ninh đón lấy ly trà, "Vẫn còn!"
Vốn lưu động của cô và mẹ không nhiều, thời gian gần đây phải khai phá khu núi kia nên cần kha khá tiền. Nếu có vụ làm ăn, chắc chắn cô sẽ nhận.
Cô cười hỏi: "Cậu Hoắc muốn giới thiệu mối làm ăn cho tôi sao?"
Hoắc Duệ gật đầu, nói: "Đúng là muốn mời cô Lạc đến giúp chút chuyện."
Còn về vấn đề thù lao, anh ta không nhắc đến lúc này. Dù sao thì tuyệt đối sẽ không để Lạc Ninh chịu thiệt.
Lạc Ninh nhấp một ngụm trà: "Anh nói xem."
Hoắc Duệ nói: "Em họ của bạn gái tôi xảy ra chút chuyện, muốn mời cô đến xem giúp."
Lạc Ninh nói: "Có thể nói chi tiết hơn không?"
Hoắc Duệ trả lời: "Trước đó cậu ấy đến Hoa Nam* du lịch, sau khi trở về bỗng nổi nhiều nốt đỏ khắp người, bụng càng ngày càng lớn giống như mang thai vậy."
(*) : phía nam Trung Quốc.
"Vấn đề là cái bụng phình nên kia còn thường xuyên động đậy, cứ như là bị động thai."
"Đến bệnh viện kiểm tra nhưng mà cũng không kiểm tra ra được nguyên nhân của căn bệnh này, lạ lắm!"
Bạn gái anh bên kia đã mời đại sư phong thủy đến xem qua, nhưng cũng chẳng tìm ra được ngọn nguồn. Các đại sư ngày nay chỉ am hiểu về phong thủy và kham dư*, có một vị đại sư bảo bọn họ tốt nhất là nên tìm một người biết huyền thuật đến xem thử. Anh ta chưa từng tìm thấy có khả năng như vậy trước đây. Nhưng chuyện của em trai anh đã làm cho bạn gái nhìn thấy được tia hy vọng, vì vậy nhờ anh mời Lạc Ninh đứng ra giúp đỡ.
(*) : Phong thủy là môn học kinh nghiệm của người Trung Quốc cổ, có nguồn gốc từ thuật Kham Dư, là tất cả những hoạt động có liên quan đến việc chọn đất mai táng (âm phần) hoặc đất làm nền nhà (sinh cơ). Những người am hiểu và biết làm những pháp thuật huyền bí như quan sát địa hình, địa thế để tìm, điểm, trấn, hóa, v.v... các loại "long mạch" là các thầy địa lý hay thầy phong thủy, còn được gọi là Kham Dư gia (Kham nghĩa là trời, là đạo trời; Dư là đất, là địa lý; gia là nhà; tức là người am hiểu về đạo trời và địa lý).
Lạc Ninh chỉ nghe tình huống một cách qua loa như vậy thì không có cách nào phán đoán được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
"Tôi có thể sắp xếp thời gian đến xem."
Hoắc Duệ cười hỏi: "Ngày mai được không?"
Lạc Ninh lắc đầu: "Ngày mai e là không được, tôi có việc."
Cô nói thêm: "Hoặc là hôm nay, hoặc là ngày kia."
Ngày mai và ngày mốt thì cô đã đồng ý đi huấn luyện với đám người Nhạc Khiếu.
Hoắc Duệ ngẫm nghĩ rồi nói: "Tôi lập tức gọi điện thoại hỏi thử."
Sau đó, anh ta đứng dậy và gọi điện thoại cho bạn gái. Cô ấy cũng nói là phải hỏi người nhà của em họ trước, vì vậy chờ thêm vài phút nữa mới gọi điện lại. Sau khi Hoắc Duệ cúp máy, nói: "Bọn họ bên kia rất sốt ruột, hay là hôm nay cô cứ đến xem thử giúp chúng tôi."
Lạc Ninh không từ chối, "Được."
-Fanpage: Bản dịch 0 đồng-
Mọi người uống hai tách trà và trò chuyện một lúc, sau đó mới đi thẳng đến nhà bạn gái của Hoắc Duệ.
Gia đình bạn gái của Hoắc Duệ cũng không phải là nhà đại gia gì, chỉ mở một công ty tầm trung buôn bán bên ngoài. Chuyện kinh doanh của công ty hiện nay do bà nội nắm giữ, ba và chú của bạn gái đều làm việc ở công ty. Người xảy ra chuyện lần này chính là con trai của chú của bạn gái anh ta, cũng là đứa cháu đích tôn bảo bối của bà nội. Người một nhà vẫn ở chung với nhau ở một căn biệt thự và không chia nhà, đây chính là yêu cầu của bà nội.
Trên đường, Hoắc Duệ không khỏi dặn dò Lạc Ninh: "Khi đến đó, nếu bọn họ đưa ra bất kỳ yêu cầu nào vô lý hay nói những lời không dễ nghe, mong cô có thể lượng thứ."
Anh ta lại bổ sung thêm một câu với vẻ bất lực: "Người nhà của bạn gái tôi không được hòa thuận cho lắm."
Hoắc Dã trợn trắng mắt, "Không hòa thuận chỗ nào? Em thấy cà chớn thì có."
Đối với nhà nội của bạn gái của anh trai, Hoắc Duệ vô cùng cạn lời. Anh ta lại nói: "Anh còn đồng ý giúp đỡ nữa, nếu như là em thì còn lâu mới quan tâm đến bọn họ."
Vẻ bất đắc dĩ trên mặt Hoắc Duệ càng thêm sâu sắc: "Dư Văn khóc lóc kể lể với anh rất nhiều lần, anh cũng chẳng còn cách nào."
Lạc Ninh nghe ra được ngữ khí bất lực của anh ta, khẽ cười: "Tôi không để ý đâu."
Lúc đến cổng biệt thự, mọi người chỉ nhìn thấy một cô gái trông có nét dịu dàng đang đứng ở cổng. Nhìn thấy Hoắc Duệ, cô ấy nở một nụ cười: "Mọi người đến rồi!"
Hoắc Duệ gật đầu với cô ấy, sau đó giới thiệu: "Đây chính là đại sư Lạc."
Dư Văn cũng mỉm cười với Lạc Ninh: "Xin chào, đại sư Lạc. Làm phiền cô đến đây một chuyến."
Bởi vì Hoắc Duệ đã nói trước với cô ấy về tuổi tác cũng như chuyện liên quan đến Lạc Ninh, cho nên cô ấy cũng không lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Cô Lạc Ninh này vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp, trông không giống đại sư phong thủy lắm. Nhưng đây là người mà bạn trai giới thiệu, trên mặt cô ấy vẫn không lộ ra thái độ kỳ quặc nào mà mời mọi người vào nhà.
Phòng khách ở lầu một không có ai, Dư Văn trực tiếp dẫn người đến lầu hai - phòng ngủ của em họ. Qua điểm này có thể nhìn ra, nhà họ Dư không được lễ độ gì mấy. Khách đến nhà chỉ có một mình Dư Văn tiếp đón, những người khác đều chạy đến phòng ngủ lầu hai mà trông chừng.
Thật ra Hoắc Duệ cũng không thích dính dáng đến chuyện nhà họ Dư, anh ta rất xem thường tác phong và cách làm việc của cả nhà này.
Phòng rất rộng, khi thấy đám người Hoắc Duệ đến thì người bên trong mới lao xao đứng dậy chào hỏi. Đối với người cháu rể Hoắc Duệ này, bà nội Dư và những người khác ở Dư gia đều vô cùng lịch sự. Có thể qua lại với nhà họ Hoắc chính là chuyện đáng tự hào nhất của bọn họ, trong số những người họ quen biết có ai mà không ganh tị.
Bà nội Dư mỉm cười và nói: "Tiểu Hoắc đến rồi à, mau ngồi xuống!"
Hoắc Duệ cười nhẹ: "Con mời đại sư đến, để cô ấy xem thử tình huống của Dư Phi trước đi."
Anh ta không đủ kiên nhẫn để giao thiệp với người nhà họ Dư, cảm giác quá giả tạo.
Bà nội Dư cũng nhớ đến bệnh tình của cháu trai, lập tức gật đầu: "Được, được!"
Sau đó nhìn về phía ba người đang đứng sau lưng Hoắc Duệ, không khỏi nghi hoặc: "Đại sư là vị nào?"
Bà biết Hoắc Dã, vậy người gọi là đại sư hoặc là chàng trai hoặc là cô gái có dáng vẻ xinh đẹp xuất sắc này. Tuổi tác trẻ măng thì có thể lợi hại đến đâu?
Hoắc Duệ giới thiệu Lạc Ninh: "Đây chính là đại sư Lạc."
Bà nội Dư đánh giá Lạc Ninh, nụ cười có chút miễn cưỡng: "Vị đại sư này đúng là rất trẻ!"
Thật ra bà muốn hỏi có phải Hoắc Duệ đang đùa giỡn nhà bà hay không, nhưng ngại thân phận của anh ta nên đều phải nhẫn nhịn. Nhưng vẫn không khỏi hỏi: "Có được không đó?"
Vợ chồng cậu hai nhà họ Dư cũng nhìn Lạc Ninh bằng ánh mắt không tin tưởng, "Tiểu Hoắc, em họ của cháu còn đang chờ cứu mạng đó."
Ý tứ của bọn họ chính là không tin cô gái xinh đẹp trẻ tuổi này là đại sư lợi hại.
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
66 chương
47 chương
869 chương
10 chương
10 chương