🌸Dịch: Autumnnolove🌸
CHƯƠNG 223
Lạc Ninh dựa theo tình huống của Y Lăng Phong, vẽ ngay một lá bùa dưỡng nguyên cho anh ta. Sau đó cũng không ngồi lâu, nhắc nhở vài câu rồi đưa ra lời cáo từ. Bây giờ Y Lăng Phong vẫn chưa thể xuống lầu, nên chỉ tiễn khách đến cửa thang máy. Y Tuấn vẫn là người tương đối hiểu chuyện, đã sớm sắp xếp tài xế chạy tới nơi chờ để đưa Lạc Ninh về nhà. Chiếc ô tô này khiêm tốn hơn rất nhiều, nhìn từ bên ngoài sẽ không thấy được người bên trong.
Sau khi về nhà, Lạc Ninh vừa vặn gặp được mẹ của cô cũng mới đi ra ngoài về. Vừa vào nhà, Lạc Ninh hỏi: "Mẹ, ngọn núi kia sắp xếp thế nào rồi?"
Ngọn núi kia Lạc Ninh vốn nhận thầu thay cho mẹ cô, cho nên sau khi hợp đồng có hiệu lực cô lập tức giao lại cho mẹ cô đi an bài và xử lý.
Khương Tâm Hân cười trả lời: "Mẹ đã tìm người xử lý lại khoảnh ruộng bên dưới, chuẩn bị gieo trồng các loại rau trái."
"Đất dưới chân núi khá màu mỡ, mẹ cũng kêu người đến khai hoang và chuẩn bị trồng các loại ngô, vừng, lạc,..."
"Con và Hi Hi đều thích ăn nếp, mẹ còn đang định trồng thêm vài loại gạo nếp."
"Bây giờ chỉ cần đi chọn những hạt giống tốt, sau đó nhờ người tới trồng giúp là được."
"Mẹ cũng lên danh sách các loại dược liệu trồng trên núi rồi, đến lúc đó sẽ bảo Tuyết Hồng bán hạt giống."
Lạc Ninh giới thiệu Liễu Tuyết Hồng cho mẹ cô, bây giờ mối quan hệ giữa hai người rất tốt.
Lạc Ninh khẽ cười: "Mẹ, mẹ cũng đừng lao lực quá."
Khương Tâm Hân cười dịu dàng: "Không mệt, mẹ rất thích như vậy."
Trồng đủ loại hoa và làm ruộng, bây giờ bà rất thích những ngày nhàn nhã như thế này. Bà lại nói: "Không khí trên núi rất tốt, mẹ thấy vẫn còn một khu đất hoang bằng phẳng không thể khai khẩn trồng trọt được. Mẹ muốn mời người đến xây một căn nhà, sau đó chúng ta có thể dọn qua đó ở."
Lạc Ninh cười nói: "Quả nhiên chúng ta là mẹ con, thật ra con cũng có suy nghĩ và tính toán như vậy."
Sau này mẹ sẽ tập trung hết sức lực vào việc trông nom vùng núi này, tất nhiên ở gần sẽ càng tiện hơn. Cô cũng muốn sắp xếp một vài thứ, dọn qua ở rõ ràng thuận tiện hơn ở thành phố. Hơn nửa, nơi này đã bị đám người nhà họ Cẩu biết, cô không muốn bọn họ ngày ngày đến quấy rầy mẹ cô, chuyển nhà là quá thích hợp.
"Nếu đã muốn trùng tu thì chúng ta cứ xây luôn một ngôi nhà lớn đi."
"Đến lúc đó trồng thêm vài loại hoa cỏ và cây ăn quả trong sân, còn có thể đào một cái ao nuôi cá và nuôi thêm hai con chó."
Cô lại bố trí thêm một trận pháp tụ khí, như vậy càng hoàn mỹ.
Khương Tâm Hân cười tươi rói: "Được!"
Mẹ con bọn họ lại có cùng suy nghĩ, một ngôi nhà như vậy chính là điều mà bà vẫn hằng mong ước.
"Năm đó mẹ còn nói với ba con, chờ khi nào chúng ta già đi sẽ tìm một nơi nào đó dưới chân núi xây một căn nhà như vậy để dưỡng già."
Nhớ đến ông ấy, nụ cười trên mặt bà không khỏi ỉu xìu. Cũng không biết ông ấy đang ở nơi nào, chứ bà tuyệt đối không tin ông ấy sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn mà không còn trên cõi đời này nữa. Bà luôn có linh cảm ông ấy nhất định vẫn còn sống, nhưng không biết khi nào mới có thể về nhà.
Thấy ánh mắt của mẹ đột nhiên ảm đạm, Lạc Ninh biết chắc chắn bà đang nhớ đến ba. Thật ra cô cũng rất nhớ ông ấy, cũng không biết ông ấy đã đi tới đâu. Năm đó ba đi tìm những thứ có thể áp chế thể chất của em trai, nghe nói là đi rất xa nhưng xấp xỉ trong vòng ba tháng là có thể trở về. Nào ngờ lần này đi lại không trở về, thậm chí còn không có tin tức gì. Sau đó, mẹ con cô đã cố hết sức để dò hỏi nhưng chỉ thu được một manh mối duy nhất. Băng ghi hình cho thấy lần cuối cùng mà ông ấy xuất hiện là ở bờ biển, ông ấy đi ra biển rồi không trở về nữa. Kết quả điều tra của cảnh sát nói chung là hy vọng bọn họ chuẩn bị sẵn tinh thần, ba của cô rất có khả năng đã gặp chuyện và qua đời.
Sau khi Lạc Ninh sống lại thế giới này, cô đã từng dùng la bàn mà ba để lại để nỗ lực tìm kiếm hơi thở của ông. Mặc dù cuối cùng thất bại, nhưng cô vẫn thu được một tín hiệu chính là ba cô còn sống. Có điều chẳng biết rốt cuộc ông đã đi đến đâu, vì sao lại không trở về.
Lạc Ninh chủ động nắm lấy tay mẹ cô: "Mẹ! Con tin rằng một ngày nào đó ba sẽ trở về, hoặc con sẽ tìm được ba."
Vành mắt Khương Tâm Hân đỏ hoe, gượng cười: "Ừm, ông ấy nhất định sẽ trở về."
Lạc Ninh sợ mẹ mình lại buồn hoặc quá tưởng niệm ba mình, vì vậy đổi đề tài: "Hi Hi đâu rồi?"
Khương Tâm Hân trả lời: "Sáng nay nó đi với mẹ qua ngọn núi bên kia, buổi chiều nó và mấy người bạn của nó đi ra ngoại ô chụp ảnh phong cảnh rồi."
Kể từ khi con gái vẽ lá bùa cho con trai mang trên người, thể chất của nó đã được áp chế nên không còn giống như lúc trước nữa, thường xuyên phát bệnh không thể ra ngoài. Bà và con gái đều hy vọng nó có thể ra ngoài nhiều một chút, kết giao thêm vào người bạn.
Lạc Ninh gật đầu cười cười: "Bây giờ nó mới giống với mấy đứa nhỏ cùng lứa tuổi."
Lúc trước em trai của cô quá ngoan ngoãn và hiểu chuyện, bây giờ trông rất có sức sống.
–Editor: Autumnnolove–
Sau khi dùng cơm chiều xong, Lạc Ninh nhận được điện thoại của Phương Duyên.
"Anh Phương, có phải là xảy ra chuyện gì hay không?". Lạc Ninh biết có chuyện, nếu không có chuyện gì thì người đại diện Phương Duyên này của cô sẽ không gọi tới.
Phương Duyên trả lời: "Em lên hotsearch".
"Một số ảnh chụp lúc quay phim của em bị tuồn ra ngoài."
Lạc Ninh không quá bất ngờ, trước đó đã thấy dáng vẻ của Bạc Tương Tương giống như đang trông chờ điều gì. Nếu không làm ra chút chuyện thì không phải là nữ chính hải vương rồi.
Cô hỏi: "Có phải là tin tức bất lợi với em hay không?"
Phương Duyên nói: "Ừm, không ít người đang dẫn hướng dư luận. Bọn họ nói em diễn vai nữ thứ hai, Bạc Tương Tương diễn vai nữ chính bởi vì kỹ thuật diễn xuất của cô ta tốt hơn em."
"Mặc dù hai đoạn thử vai trước kia của em đã được đạo diễn Chu tung lên mạng, nhưng vẫn có rất nhiều người bị dắt mũi nói rằng kỹ thuật diễn của em không tốt."
"Sau đó cảm thấy rằng chắc chắn sẽ phải thất vọng với bộ phim này. Bởi vì nhân vật nữ thứ hai có hai hình tượng rất khác biệt, khẳng định em sẽ không làm chủ được, mọi người đều bị em làm chậm trễ gì đó."
"Chẳng những hạ bệ em để nâng bi Bạc Tương Tương, còn có người tự xưng là nhân viên công tác của đoàn phim tung ra tin tức nóng hổi. Nói em thường xuyên huênh hoang hống hách ở phim trường, còn hay ra về sớm."
"Còn nói mối quan hệ giữa em và hai nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này không bình thường. Tiêu Du ly hôn vì em, bây giờ em còn qua lại với nhà đầu tư mới nhập vốn vào đoàn phim."
"Sau đó, em được lên hotsearch bằng tin tức kiêu căng thích ra về sớm và nghi ngờ về khả năng diễn xuất của em."
Người nổi tiếng ắt có nhiều thị phi, sau chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp thì Lạc Ninh cũng bước vào hàng ngũ tiểu hoa đán. Vì vậy chỉ cần một chút tin tức râu ria, cũng sẽ bị người ta phóng đại lên.
"Anh đã tìm hiểu rồi, có người mua thủy quân để bôi đen em."
"Đám thủy quân và antifan đang dắt mũi dư luận kia rất có kinh nghiệm, nên đã làm không ít người tin."
"Nhưng anh vẫn chưa điều tra được là ai. Anh cảm thấy giống như một đội thủy quân mạnh của công ty làm, chắc chắn là người trong vòng."
Lạc Ninh cười nhạo, "Ngoài Bạc Tương Tương và Nguyên Hãn Dật còn ai vào đây."
Hèn gì Bạc Tương Tương lại đắc ý như vậy, hóa ra là tìm Nguyên Hãn Dật mua thủy quân để bôi đen cô, nhân tiện còn đạp lên đầu cô một cái.
Phương Duyên nghe thấy đáp án này thì cũng không quá bất ngờ, có thể làm mọi chuyện nhanh chóng và bài bản như vậy, khẳng định sau lưng có một đoàn đội chuyên nghiệp giật dây. Bạc Tương Tương không có bản lĩnh đó, nhưng Nguyên Hãn Dật là tổng giám đốc của giải trí Thần Tinh thì có thể làm được thật dễ dàng.
Phương Duyên ngẫm nghĩ: "Vậy chúng ta có cần tẩy trắng không? Em có ý kiến gì không?"
Anh ta rất muốn nghe ý kiến của Lạc Ninh, cô xử lý những vấn đề này có vẻ như rất có kinh nghiệm và thành thục.
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 224
Lạc ninh vừa nghe Phương Duyên nói đầu đuôi câu chuyện xong, trong lòng cô lập tức có kế hoạch.
"Bây giờ không cần tẩy trắng đâu, cứ để cho nhiệt độ lên men đi, xem như quảng bá cho bộ phim này của chúng ta."
Bộ tiên hiệp này của các cô là đạo diễn Chu vừa quay vừa chiếu, cho nên không cần chờ lâu nữa thì người xem cũng có thể xem rồi. Đến lúc đó diễn xuất có được hay không hiển nhiên sẽ có người xem đánh giá, bây giờ không cần thiết phải đi tẩy trắng.
Ngược lại, lúc này mọi người đều đang công kích kỹ thuật diễn xuất của cô kém hay cô sẽ diễn hỏng vai nữ thứ hai và ảnh hưởng đến toàn bộ bộ phim. Hướng gió dư luận càng lúc càng tiêu cực, chờ sau khi phim chiếu sẽ có rất nhiều người ôm tâm lý muốn xem thử kỹ thuật diễn xuất của cô kém coi đến đâu mà xem phim. Như vậy cũng tương tự như một kiểu quảng bá trá hình.
"Thật ra có thể đề cao Bạc Tương Tương, tập trung vào khen diễn xuất của cô ta cực kỳ tốt, nữ chính của bộ phim này giống cô ta y như đúc."
"Sau đó mua thủy quân hùa theo thủy quân của cô ta, chê bai kỹ thuật diễn xuất của tôi, tâng bốc kỹ thuật diễn xuất của cô ta tốt."
Nếu Bạc Tương Tương đã muốn dìm hàng cô để nổi bật, vậy cô sẽ giúp đối phương hoàn thành nguyện vọng.
Ai mà không biết thổi phồng, nhưng còn phải xem Bạc Tương Tương có thể đảm nhiệm nổi hay không.
Phương Duyên vừa nghe liền hiểu ý Lạc Ninh. anh ta khẽ cười: "Chủ ý này nghe rất hay, nếu như cô ta đã muốn chứng minh kỹ thuật diễn xuất của cô ta tốt hơn em, vậy chúng ta sẽ giúp cô ta được như ý nguyện."
Tốt quá hóa lốp!
Bây giờ chỉ có một nhóm cư dân mạng dắt mũi dư luận, nói Bạc Tương Tương diễn tốt hơn Lạc Ninh nên mới được giao cho vai nữ chính. Nhưng bởi vì bọn họ không làm chiêu trò lăng xê quá mức, cho nên có không ít người tin. Nhưng nếu tin tức về kỹ thuật diễn xuất của Bạc Tương Tương bao trùm toàn mạng xã hội, tất yếu sẽ khiến cho số đông phản cảm.
Cảm giác đầu tiên sẽ là: sao chỗ nào cũng có cô vậy?
Phương Duyên thở dài: "Tuy là nói như vậy, nhưng em vẫn phải chịu thiệt thòi vì bị bôi đen thêm một đoạn thời gian nữa."
Phương án của Lạc Ninh anh ta vẫn rất tán thành, dù sao tạm thời nhẫn nhịn nhất định sẽ có kết quả đáng mong chờ. Nhưng mà cũng không tính là nhẫn nhịn, tâng bốc Bạc Tương Tương cũng là một cách phản kích. Có điều Lạc Ninh sẽ bị nghi ngờ về kỹ thuật diễn xuất và kênh kiệu, chắc sẽ có người đến weibo mắng cô ấy.
Lạc Ninh không thèm để ý, khẽ cười: "Cũng không phải chưa từng bị bôi đen, có hai đoạn video của đạo diễn Chu và biểu hiện của em trên chương trình tạp kỹ, chắc phần đông sẽ không tin."
"Hơn nữa, chỉ cần fan của em tin em là được, em không để ý đến những người khác."
Sở dĩ cô tiếp tục làm nghệ sĩ, ngoài việc muốn vãn hồi nuối tiếc của đời trước, cái chính vẫn là vì không muốn khiến cho những fan luôn ủng hộ cô thất vọng. Cô cũng đã trải qua những chuyện đen tối hơn vậy rồi, chút chuyện nhỏ này tính là gì.
Cô khẽ cười và nói: "Nói không chừng em còn phải cảm ơn Bạc Tương Tương một tiếng vì đã bỏ tiền ra kéo nhiệt độ cho em. Đến lúc đó nếu bộ tiên hiệp này có chỗ đứng, cũng có công của cô ta."
Sau khi chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp kết thúc, thời gian này cô không tham gia thêm bất kỳ hoạt động nào nên độ nổi tiếng của cô cũng tuột dốc. Nhưng bây giờ bị Bạc Tương Tương dẫn dắt, độ hot của cô lại tăng lên rồi.
"Chỉ có em lòng dạ rộng rãi thôi, nghĩ thoáng là tốt rồi", Phương Duyên rất thích dẫn dắt những nghệ sĩ có tố chất tâm lý vững vàng như Lạc Ninh. Là người khác hẳn là sẽ muốn tẩy trắng để phản kích ngay lập tức, nhưng như thế sẽ rơi xuống thế dưới.
Anh ta suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nhưng chuyện em hống hách ở đoàn phim và thường hay ra về sớm thì vẫn nên xử lý sớm một chút."
"Quan hệ của em với người bên đoàn làm phim không tệ, em hỏi thăm bọn họ một tiếng rồi nhờ bọn họ lên tiếng giúp em làm sáng tỏ là được."
Với độ nổi tiếng và lưu lượng* của Lạc Ninh hiện nay, cho dù cô có tự cho mình là nhất cũng không phải chuyện to tát gì. Nhưng thực tế Lạc Ninh cũng không phải loại người vừa nổi tiếng liền đắc ý khi dễ người khác, chỉ cần đừng chủ động kiếm chuyện với cô thì cô đều đối xử với mọi người thân thiện và lịch sự. Nếu đã không có khinh thường hách dịch, cái nồi này bọn họ nhất định sẽ không đội.
(*) : cụm từ đặc biệt dành riêng cho những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu, gây hiệu ứng lớn và độ phổ biến tới mức dù không phải fan nhưng nhắc tới người ta cũng biết. ... Và những người sở hữu lưu lượng hàng đầu Cbiz trong giai đoạn đó được goi là đỉnh lưu.
Lạc Ninh cũng có cùng suy nghĩ: "Ừm, ngày mai em đến nói với mọi người bên phía đạo diễn Chu."
Tuy rằng đã có phương án xử lý, nhưng Phương Duyên thật nuốt không trôi cơn giận này. Bạc Tương Tương kia đầu óc có bệnh hay sao, cứ hết lần này đến lần khác muốn đạp lên đầu Lạc Ninh nhà anh để nổi tiếng.
Anh ta híp mắt lại, nói: "Anh đi tổng hợp một chút tai tiếng của Bạc Tương Tương rồi đăng lên, cũng để cho cô ta và Nguyên Hãn Dật biết chúng ta không phải quả hồng mềm, cô ta muốn bóp là bóp à."
Lạc Ninh biết Phương Duyên rất bao che khuyết điểm, đây là đang muốn báo thù cho cô. Trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp, nhưng vẫn nói: "Trước mắt không cần đâu, scandal của Bạc Tương Tương trong tay em có nhưng vẫn chưa đến lúc tung lên mạng thôi."
"Cô ta chính là con gián đánh mãi không chết, không thể hy vọng chỉ dùng một lần mà có thể hạ bệ cô ta xuống được, bây giờ đừng để ý đến cô ta."
Trước đó Lạc Ninh đã làm một flycam mini chuyên dùng để theo dõi Bạc Tương Tương, cũng lưu lại video khi Bạc Tương Tương làm tình cùng Nguyên Hãn Dật và Liễu Thiếu Hiền. Lần trước khi hank di động của Nghiêm Thu Bình, cô còn tình cờ phát hiện được video tình cảm của hai người bọn họ, cho nên cứ để cho cô ta vui vẻ thêm chút nữa vậy. Nhưng mà chắc chắn sẽ không được bao lâu nữa, bởi vì khí vận trên người Bạc Tương Tương đã biến mất một nữa rồi, nếu còn tiếp tục suy yếu thì hào quang nữ chủ cũng sẽ biến mất theo.
Phương Duyên thật ra không cho rằng Bạc Tương Tương quá lợi hại, nhưng lại tin tưởng những gì Lạc Ninh nói. "Được rồi, vậy khi nào em muốn tung tin tức lên mạng thì anh sẽ đi tìm thủy quân báo đáp cô ta một lần một."
Lạc Ninh cười nói: "Dạ, cảm ơn anh Phương!"
Phương Duyên bật cười: "Giữa chúng ta còn cần phải nói cảm ơn sao!"
Hai người lại trao đổi về chuyện công việc, sau đó mới cúp máy.
–Wattpad: Autumnnolove–
Lạc Ninh mở hotsearch trên weibo xem, quả nhiên hướng dư luận đã lên men rồi. Hài hước nhất là chuyện ly hôn của Tiêu Du cũng muốn đổ hết lên đầu cô. Nhưng cũng không đợi Lạc Ninh ra tay, Tiêu Du đã mang chuyện anh ta bị cắm sừng công khai trước. Anh ta lên weibo làm rõ mọi chuyện, ly hôn đơn giản là vì không thể tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa, không liên quan gì đến Lạc Ninh. Kết quả là có người đã tìm lại những weibo mà trước đó anh ta cố tình đăng lên. Lạc Ninh nhờ vậy mà tẩy trắng thành công, dù sao thì vị kia bị cắm sừng muốn ly hôn cũng là chuyện hết sức bình thường.
Mà khiến Lạc Ninh bất ngờ chính là nữ phụ thứ ba đóng phim cùng, thế mà chủ động phát Weibo. Ý tứ đại khái là Lạc Ninh chưa bao giờ khinh thường người khác, đối với các cô đều rất khách khí và lễ phép, còn thường xuyên nhờ trợ lý mua đồ uống mời mọi người.
Tiếp theo Thôi Nhiễm chia sẻ lại Weibo của nữ ba, cho biết kỹ thuật diễn của Lạc Ninh rất tốt, tính cách rất tốt, căn bản không có chuyện kiêu căng hống hách.
Chu đạo diễn cũng nhanh chóng xuất hiện, nói rằng Lạc Ninh đã quay chụp xong suất diễn của mình mới có thể rời phim trường trước. Sau đó cũng có một bộ phần người trong đoàn làm phim sôi nổi đăng Weibo, chứng minh Lạc Ninh không có khinh thường bọn họ, ngược lại đối với ai cũng đều khách khí.
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
Tuy rằng việc mọi người đăng weibo giải thích thay cô đa phần là vì xem trọng địa vị và độ nổi tiếng của Lạc Ninh. Nhưng không thể không nói, lúc này mới thấy được lợi ích của việc duy trì mối quan hệ xã giao.
Nếu Lạc Ninh thật sự là người kiêu căng như những tin tức trên mạng, thường xuyên mắng chửi nhân viên công tác thì những người này cũng không thể hèn mọn mà đứng ra thanh minh giúp cô. Nhóm fan của Lạc Ninh vẫn luôn tin tưởng sâu sắc rằng thần tượng của bọn họ sẽ không làm những chuyện như vậy. Chờ sau khi người bên đoàn phim đăng weibo, các cô ấy cũng có lý do hợp tình hợp lý để đi giải quyết đám antifan, thủy quân và các tài khoản marketing.
Lạc Ninh xem xong thì trên mặt tràn ngập niềm vui. Nói gì đi nữa thì những người này có thể đứng ra làm sáng tỏ thay cô, trong lòng cô vẫn rất biết ơn. Cô chưa bao giờ cảm thấy bản thân vượt trội hơn người khác, nên chỉ cần không phải là người cô không vừa mắt và người có quan hệ không tốt với cô, cho dù là diễn viên quần chúng hay người làm việc vặt ở đoàn phim cô đều cư xử rất lịch sự.
–Editor: Autumnnolove–
Phương Duyên làm việc rất nhanh chóng, buổi tối Bạc Tương Tương đã đột nhiên nổi lên như một hiện tượng nữ diễn viên có kỹ thuật diễn xuất cao siêu - nhan sắc và trí tuệ hội tụ, hoàn toàn áp đảo tiểu hoa lưu lượng mới nổi là Lạc Ninh.
Độ hot của cô ta nhanh chóng tăng lên, bất kể là xem chương trình tạp kỹ hay lướt weibo, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy người ta bình luận ca ngợi kỹ thuật diễn xuất tuyệt vời của Bạc Tương Tương, lại còn xinh đẹp đơn thuần.
Người xem đều cảm thấy rất phản cảm, Bạc Tương Tương là ai vậy, sao chỗ nào cũng thấy tên cô ta?
Chỉ cần là người thường xuyên theo dõi tin tức giải trí đều cho rằng Bạc Tương Tương này không biết đã mua bao nhiêu tài khoản marketing và bài đăng để áp chế Lạc Ninh, vì vậy ai cũng cảm thấy chướng mắt. Đến lúc đoàn đội của Nguyên Hãn Dật phát hiện ra thì chuyện đã muộn màng.
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 225
Lúc đoàn đội của Nguyên Hãn Dật luống cuống tay chân muốn cứu vãn tình hình cũng đã muộn màng, Lạc Ninh thì đã tiến vào mộng đẹp.
Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái và đi chạy bộ. Dùng xong bữa sáng không bao lâu thì Nhạc Khiếu lái xe đến đón cô.
Đám người Cơ Gia dịch cũng rất tò mò về màn trình diễn của Lạc Ninh, nên cũng nôn nao đi theo xem náo nhiệt. Ngoài Cơ Gia Dịch còn độc thân, ba người khác đều mang theo bạn gái. Bọn họ nghĩ rằng Lạc Ninh chỉ là một cô gái, nếu đến lúc đó chơi không tốt thì cô ấy sẽ rất mất mặt. Vì vậy bọn họ dẫn bạn gái đến chơi cùng, xem như làm bạn với Lạc Ninh.
Tất nhiên, loại chủ ý tồi tệ này là do Cơ Gia Dịch nghĩ ra. Ngoài việc anh ta sợ Lạc Ninh chơi không tốt sẽ bị mất mặt, quan trọng hơn là muốn thể hiện trước mặt Lạc Ninh một lần. Chẳng hạn như những người khác đều dẫn theo bạn gái, chỉ có anh ta đi một mình. Như vậy cô sẽ biết được anh ta không phải là dân chơi đàn đúm. Nếu như Lạc Ninh biết anh ta đang nghĩ gì trong đầu, nhất định sẽ bảo anh ta bớt suy nghĩ đi.
--Editor: Autumnnolove--
Sau khi đến sân chơi CS dã chiến tốt nhất nằm ở vùng ngoại ô, Lạc Ninh và mấy cô gái khác đi thay quần áo. Thái độ của các cô ấy rất nhiệt tình với Lạc Ninh. Bởi ai cũng biết cô là cô gái mà cậu Cơ đang theo đuổi, cho nên sẽ không mất não mà sinh sự hay đắc tội với Lạc Ninh. Có hai cô gái còn biết Lạc Ninh là sao nữ tương đối nổi tiếng dạo gần đây nên càng dành nhiều lời khen có cánh cho cô. Thái độ của Lạc Ninh đối với các cô ấy cũng rất lễ độ, nhưng không quá thân thiết.
Thay quần áo xong ra ngoài, Lạc Ninh nhìn thấy bên cạnh Nhạc Khiếu xuất hiện thêm ba người mà khi nãy cô không gặp. Không cần đoán cũng biết, ba người này chắc chắn là đồng đội của Nhạc Khiếu.
Thật vậy, Nhạc Khiếu tươi cười giới thiệu với ba người bạn: "Đây là Lạc Ninh mà tôi đã nói với các cậu, biết đâu chúng ta có thể trở thành chiến hữu chung một chiến tuyến trong tương lai."
Sau đó, anh ta cũng giới thiệu ba người bạn với Lạc Ninh: Phàn Dã cao to đẹp trai; Bặc Hiên trông hiền lành và tuấn tú với cặp mặt kính; anh đẹp trai Cận Phi Dương - người cùng như tên, tính tình phóng khoáng và bộc trực. Phải nói rằng, cùng với ngoại hình soái ca của Nhạc Khiếu, nhan sắc của tiểu đội này đều ở mức xuất sắc, tất cả đều là những anh chàng đẹp trai.
Lạc Ninh lần lượt bắt tay và chào hỏi từng người. Mặc dù bọn họ không dùng ánh mắt đánh giá nhìn Lạc Ninh, nhưng trong lòng đang cho rằng cô là một cô gái õng ẹo và khó có thể trở thành đồng đội cùng chiến đấu với bọn họ. Đồng đội nữ trước đó của bọn họ là kiểu tomboy tóc ngắn, mặt mũi trông cũng được, nhưng làn da lại hơi rám nắng Hơn nữa, cô ấy không có ngực không có mông, mặc quần áo con trai vào chắc chắn sẽ không ai có thể nhận ra cô ấy là một cô gái. Những đồng đội nữ khác mà bọn họ biết cũng chẳng có ai nữ tính cả. Mà Lạc Ninh không chỉ có gương mặt xinh đẹp, nó còn khiến người ta cảm thấy choáng ngợp ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Làn da trắng nõn mịn màng, dáng người mảnh mai nhưng trước sau lồi lõm, tạo cho người ta ấn tượng về sự duyên dáng. Làn da trắng trẻo tương xứng với đôi chân dài xinh đẹp, trông uyển chuyển và tinh tế. Làm bạn gái thì còn nghe được, làm đồng đội thì bọn họ nhịn không được mà nghi ngờ rằng cô có thể cầm súng được không?
Hôm qua ba người bạn của Nhạc Khiếu mới được gọi về nước, nhưng anh ta không giới thiệu nhiều về Lạc Ninh với bọn họ, muốn mang đến cho bọn họ một niềm vui bất ngờ. Mặc dù ba vị này không cho rằng Lạc Ninh có thể trở thành đồng đội của mình, nhưng thái độ vẫn rất lịch sự với người đẹp.
Sao Lạc Ninh có thể không nhìn thấu suy nghĩ của bọn họ, nhưng cô không thèm để ý. Đã là vàng thật thì sao có thể sợ lửa, chờ một lát vào trận cô sẽ khiến cho bọn họ tự giác thay đổi cái nhìn.
–Wattpad: Autumnnolove–
Nhạc Khiếu hỏi Lạc Ninh và những cô gái đi cùng: "Các cô bên này đã sẵn sàng chưa?"
Lạc Nịnh gật đầu, "Sẵn sàng!"
Nhạc Khiếu cười nói: "Được rồi, vậy Lạc Ninh và bốn người chúng tôi cùng một đội, nhóm Cơ nhị và bạn gái một đội, xem xem cuối cùng bên nào thắng."
Cơ Gia Dịch đánh anh ta một cái: "Thằng nhóc này, cậu đang khinh thường ai vậy?"
"Tuy rằng nhìn không ra mấy anh em ở đây là những người chuyên chơi súng, nhưng trước kia ai cũng từng luyện võ, còn thường xuyên chơi trò này nữa, lát nữa sẽ nghiền nát các người đó."
"Chúng tôi không muốn bị nói là ỷ đông hiếp yếu đâu. Hay là để Y Tuấn và Mạnh Bác qua đội các cậu luôn đi, Lạc Ninh qua đây với chúng tôi."
Anh ta rất muốn chúng đội với Lạc Ninh, sẵn tiện chăm sóc cô. Anh ta cho rằng dù một người phụ nữ có mạnh mẽ đến đâu, cũng sẽ không thoát khỏi được sự tấn công dịu dàng của đàn ông.
Nhạc Khiếu trừng mắt nhìn anh ta: "Không sao cả, cho dù bên cậu nhiều người chúng tôi cũng sẽ không sợ."
Anh ta lại kéo Cơ Gia Dịch đến nói nhỏ: "Chúng tôi cũng muốn xem thứ Lạc Ninh có thể phối hợp với chúng tôi không, cậu đừng hòng phá đám."
Cơ Gia Dịch mới miễn cười nói: "Được rồi, lát nữa đừng trách mấy anh đây không nể mặt chú em."
Nhạc Khiếu cười nhạo một tiếng: "Các cậu cứ việc nhào vô."
Đội của Cơ Gia Dịch có rất nhiều người ăn hại, cho dù có thêm vài người nữa thì đội bọn họ bên này cũng nắm chắc phần thắng rồi.
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
Mọi người nhanh chóng bước vào chiến trường dã chiến, sau đó dựa theo quy tắc của trò chơi mà đi đến địa bàn của từng người. Thắng thua rất đơn giản, người của phe nào bị tiêu diệt trước hoặc căn cứ bị phe địch phá hủy chính là thua.
Sau khi đội Cơ Gia Dịch đến căn cứ, anh ta lập tức nói với các cô gái: "Các cô cứ bảo vệ căn cứ của chúng ta là được, nhìn thấy phe kia thì cứ tìm chỗ trốn rồi nổ súng, ngắm không chuẩn cũng không sau, bắn bừa là được."
"Nói tóm lại là không được đi ra ngoài!". Anh ta càng nhấn mạnh.
Các cô gái đều gật đầu: "Dạ!"
Các cô ấy chỉ là người qua đường, cũng không muốn chạy lung ta lung tung.
Bên kia, Cận Phi Dương cười hỏi Lạc Ninh: "Lần này chủ yếu là muốn xem thử khả năng của cô, nên bốn người chúng tôi sẽ không ra tay, tiếp theo phải xem cô thể hiện như thế nào."
Ý của anh ta chính là để Lạc Ninh một mình đối phó với đội bên kia. Thật ra yêu cầu của anh ta cũng không có gì quá đáng, bởi vì với trình độ của bọn họ, một người xử lý một đội tuyệt đối không thành vấn đề. Những người cuối cùng góp mặt trong vòng chung kết của cuộc thi, ai cũng có thể làm được. Nếu Lạc Ninh muốn trở thành đồng đội của bọn họ, cửa thứ nhất chính là quét sách đội bạn một mình. Nếu không, đến lúc thi đấu thực sự sẽ trở thành trở ngại cho bọn họ.
Lạc Ninh hiểu ý anh ta: "Được thôi!"
Cô nhanh chóng cầm súng rời khỏi căn cứ. Trại dã chiến CS này chính là sản nghiệp của Phàn Dã, anh ta đã sử dụng điện thoại của mình để kết nối internet và yêu cầu nhân viên chuyển video giám sát qua đây. Những người khác cũng nghiêng đầu ngồi xem, giống như nhất cử nhất động của Lạc Ninh đều đang được phát sóng trực tiếp.
Ngay sau đó, bọn họ phát hiện Lạc Ninh đã tiếp cận được khu vực gần căn cứ phe địch trong khoảng thời gian rất ngắn. Một màn tiếp theo khiến cho cả đám đều muốn rớt mắt kính. Lạc Ninh cầm súng, xông thẳng vào căn cứ của đối phương. Sau đó bắn từng phát súng, hạ gục đám con gái đang trốn bên trong. Cô lại đi ra ngoài, bằng tốc độ nhanh nhất mà tìm được Cơ Gia Dịch và đồng đội đang tách nhau ra, cũng dùng một phát súng mà kết thúc trận chiến. Mấu chốt là đám người Cơ Gia Dịch còn chưa kịp làm gì thì đã bị viên đạn bắn trúng cơ thể. Tất nhiên, đạn ở nơi này không phải là đạn thật, bắn trúng người sẽ không gây thương tích hay mất mạng.
Cận Phi Dương đưa tay ra nhìn đồng hồ, nhịn không được mà thốt lên vài lời thô tục: "Vãi, chưa đến năm phút đã giải quyết xong."
Bặc Hiên đẩy mắt kính, cười nói: "Cô ấy nhắm bắn chuẩn đây, chỉ cần một phát là chí mạng."
"Thể lực, tốc độ hay là độ nhạy bén của cô ấy đều rất tốt". Phàn Dã bổ sung một câu.
Nhạc Khiếu cũng thở phào nhẹ nhõm trước những bất ngờ mà Lạc Ninh mang đến cho anh ta. Quả nhiên anh ta không để cử sai hay nhìn nhầm người. Anh ta nhếch môi và nhướng mày với mấy người bạn: "Người tôi chọn không làm cho các cậu thất vọng phải không?"
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 226
Không thể không nói, biểu hiện vừa rồi của Lạc Ninh đã phá vỡ hoàn toàn ấn tượng đầu tiên về cô của ba người Phàn Dã.
Bạc Hiên trầm ngâm, nói: "Thế vẫn chưa đủ, dù sao trông đám bạn của cậu cũng tương đối giống đồ bỏ đi."
"Tôi đề nghị trận tiếp theo để Lạc Ninh dẫn theo bọn họ và đối chiến với chúng ta". Đầu óc Bặc Hiên tương đối linh hoạt, còn từng học chuyên về lãnh đạo nên anh ta không chỉ là đội trưởng của tiểu đội mà còn là một quân sư.
Ý kiến của anh ta cũng được những người khác tán thành: "Đề nghị này nghe rất được, cứ thử xem thế nào."
Phàm Dã nói với vẻ rất tự tin: "Chỉ cần Lạc Ninh có thể sống được hơn nửa giờ trong tay chúng ta, vậy cô ấy chính là đồng đội của chúng ta."
Bốn người bọn họ đều không cho rằng bản thân sẽ thua, vì vậy không yêu cầu Lạc Ninh có thể dẫn theo đám người kia và giết được bọn họ.
--Editor: Autumnnolove--
Bên kia, đám người Cơ Gia Dịch đều đang ngơ ngác.
Bọn họ cứ như vậy mà thua rồi sao?
Có lầm không vậy, bọn họ còn chưa kịp phản ứng gì cả, cứ như vậy mà trúng đạn rồi?
Ban đầu Cơ Gia Dịch còn nghĩ sẽ nhường Lạc Ninh một chút, bây giờ lại cảm thấy may mắn vì vừa rồi không nói ra, nếu không sẽ rất xấu hổ. Nhưng cô gái này thật sự chơi quá giỏi. Đám bọn họ đã bị đưa đến quân doanh huấn luyện từ nhỏ, thậm chí còn được huấn luyện chung với bộ đội đặc chủng. Tuy rằng những năm gần đây không tiếp tục tham gia huấn luyện nữa, nhưng cũng không đến mức vô dụng như vậy. Cho nên vì sao lại thua nhanh đến thế?
Một đám người đều cảm thấy khó tiếp thu sự thật này.
"Chẳng lẽ mấy năm qua chúng ta đã quá lơ là? Nhưng ngày nào tôi cũng rèn luyện cơ thể mà!"
Y Tuấn nghĩ mãi cũng không ra, nói: "Tôi cảm thấy mình hoàn toàn có thể hạ gục hai hoặc ba người mà không thành vấn đề. Kỹ thuật bắn súng cũng đâu có sụt giảm nhiều lắm. Sao lại bị cô ấy dùng một phát súng duy nhất hạ gục?"
Mạc Bác nói: "Chẳng lẽ do cô ấy quá lợi hại, mà chúng ta thì quá cùi bắp?"
Y Tuấn buông thõng hai tay: "Tôi không cảm thấy mình là đồ bỏ đi đâu, vấn đề là cô ấy quá giỏi thôi."
Cơ Gia Dịch còn cứng họng hơn anh ta: "Lúc nãy chúng ta quá khinh địch, nên mới để cho cô ấy dễ dàng đạt được mục đích."
"Ván tiếp theo mọi người đều phải cẩn thận hơn, đừng lơ là nữa."
Bây giờ chỉ còn cách nói thế này mới có thể an ủi tâm hồn của bọn họ.
Đám người Y Tuấn gật đầu: "Đúng đúng, ván tiếp theo chúng ta nhất định phải đề cao cảnh giác."
Mọi người nhanh chóng hội hợp lại với nhau, sau đó Nhạc Khiếu theo lại phương án phân đội cho ván tiếp theo. Tuy rằng đám người Cơ Gia Dịch muốn tìm lại thể diện cho mình nhưng cũng không đưa ra ý kiến phản đối. Lạc Ninh càng không có bất kỳ vấn đề gì.
Ván thứ hai lập tức diễn ra. Lần này Lạc Ninh ở đội Cơ Gia Dịch, cô chủ động sắp xếp bọn họ phòng thủ và tấn công thế nào. Dựa trên biểu hiện xuất sắc vừa rồi của Lạc Ninh và sự tò mò về cô, mọi người đều nghe theo.
Trí nhớ của Lạc Ninh rất tốt, cô đã ghi nhớ toàn bộ vị trí của hai căn cứ và lộ trình. Cô lấy một tờ giấy trắng và bút ra, sau đó vẽ những thứ này lên giấy. Trong đội ngoài nhóm người Cơ Gia Dịch, những cô gái khác đều được cô phân cho một khẩu súng. Không biết chơi cũng không sao, đừng làm ảnh hưởng đến đồng đội là được. Cô sắp xếp như vậy, các cô gái cơ bản sẽ không hy sinh vô ích.
Nhìn Lạc Ninh vẽ ra bản đồ địa hình của cả hai căn cứ và vùng xung quanh, đám người Cơ Gia Dịch lại hoài nghi nhân sinh thêm lần nữa.
Cơ Gia Dịch kinh ngạc hỏi: "Sao cô biết được bản đồ địa hình?"
Chẳng lẽ trước khi đến đây Lạc Ninh đã xem qua bản đồ địa hình?
Dù sao thì ai cũng biết chuyện Phàn Dã là chủ của nơi này. Cơ Gia Dịch thầm nghĩ, thảo nào trước đó Lạc Ninh có thể tìm được bọn họ một cách chính xác và dùng một phát súng hạ gục, suy nghĩ đầu tiên của anh ta chính là Lạc Ninh gian lận.
Lạc Ninh nhìn anh ta với vẻ kỳ quái: "Tất nhiên là nhớ kỹ rồi, đây đều là tuyến đường và những chỗ tôi đã đi qua ở ván trước."
Cơ Gia Dịch: "...". Được rồi, anh ta rút lại suy đoán khi nãy. Người ta không có gian lận mà là trí nhớ của người ta quá tốt. Chả trách trên mạng đều gọi Lạc Ninh là bách khoa toàn thư hay bản đồ sống gì đó.
Mấy người Y Tuấn cũng sợ ngây người: "Cái gì? Cô nhớ kỹ hết sao?"
"Chẳng lẽ cô có năng lực gặp qua là sẽ không quên?"
Lạc Ninh trả lời: "Cũng gần như vậy! Tôi khá nhạy bén với địa hình và đường đi, cho nên chỉ cần đi qua một lần là có thể nhớ kỹ."
Y Tuấn tò mò hỏi: "Vậy lúc cô đọc sách thì sao?"
Lạc Ninh cười đáp lại: "Cũng gần như là xem một hai lần đều có thể nhớ kỹ."
Khả năng nhìn đâu nhớ đó cũng không phải được luyện thành khi xuyên đến các tiểu thế giới, mà là từ kiếp trước cô đã sở hữu nó rồi. Nếu không cô cũng không có khả năng nhảy lớp liên tục, sau đó đạt được danh hiệu thủ khoa Khoa Văn mà nhập học Đại học Đế Đô.
Đám người Y Tuấn không khỏi nhìn cô bằng con mắt hâm mộ và bội phục: "Đỉnh của chóp."
Sao bọn họ lại không có khả năng ghi nhớ như vậy nhỉ? Hâm mộ quá đi!
Cơ Gia Dịch nhận ra anh ta vừa mới mở khóa thêm một điều mới mẻ từ Lạc Ninh, cô gái này sao lại có nhiều mặt khác nhau như vậy? Chẳng trách có thể thu hút được Lục Tuân, ngay cả anh ta cũng nhịn không được mà bị cuốn vào. Trước đó tới theo đuổi Lạc Ninh, chủ yếu là vì em gái của anh ta. Chỉ cần anh ta nắm được Lạc Ninh, Lục Tuân hết hy vọng thì em gái của anh ta mới có cơ hội. Nhưng bây giờ anh ta không khỏi nghiêm túc hơn một chút, xem ra anh ta thật sự động tâm với cô gái này.
Các cô gái cũng rất bất ngờ trước năng lực của Lạc Ninh, đồng thời cảm thán cô gái mà cậu Cơ nhìn thấy quả nhiên rất lợi hại. Mọi người đều dựa trên sự sắp xếp của cô, lần lượt vào vị trí.
Bốn người đội kia cũng nhanh chóng phân công nhau lần mò tới đây. Lần này Phàn Dã không xem băng giám sát thông qua điện thoại di động, bọn họ muốn thắng một cách quang minh chính đại.
Trên người mỗi người đều có bộ đàm, Lạc Ninh vừa chỉ huy đám người Cơ Gia Dịch vừa mò mẫm đến căn cứ của bọn Nhạc Khiếu bên này. Qua một lúc, đội Nhạc Khiếu đã giải quyết xong mấy cô gái, còn cho rằng sẽ nhanh chóng giành được chiến thắng, đột nhiên nghe thấy tiếng nổ mạnh vang lên ở căn cứ của mình. Điều này có nghĩa là căn cứ của bọn họ đã bị oanh tạc, bọn họ thua.
Đám người Nhạc Khiếu chỉ cảm thấy trên đầu là những chấm đen, chuyện gì đang xảy ra vậy? Ai đã chạm vào căn cứ của bọn họ?
Nhưng mọi người nhanh chóng hiểu ra là do Lạc Ninh làm. Bọn họ cũng có suy nghĩ giống đám người Cơ Gia Dịch, vừa rồi bản thân quá khinh địch. Cho nên tất cả lại bắt đầu một ván mới, lần này để lại một người thủ nhà và ba người còn lại chủ động công kích.
Lạc Ninh không chủ động tấn công vào căn cứ của đối phương nữa, thay vào đó chỉ huy đám người Cơ Gia Dịch hạ gục toàn bộ kẻ địch. Ba người Nhạc Khiếu tách nhau ra để hành động, nên khi Lạc Ninh dẫn theo người phe mình xuất hiện thì cho dù bọn họ có phản ứng nhanh nhạy tới đâu cũng không thể tránh thoát làn đạn của bao nhiêu người như vậy. Sau khi ba người bọn họ lần lượt chết, không có gì bất ngờ khi một lúc sau căn cứ trực tiếp bị nổ tung.
Đám người này vẫn không phục, yêu cầu làm lại ván khác. Lần này bọn họ vẫn phân một người ở lại thủ căn cứ, ba người khác không chia ra nữa mà cùng nhau hành động. Nhưng lại rơi vào bẫy rập mà Lạc Ninh bố trí, cuối cùng tiếp tục bị tiểu đội của Lạc Ninh bao vây và tiêu diệt toàn bộ. Kết quả y như cũ, căn cứ phát nổ.
Một lần thua, có thể nói rằng bản thân quá khinh địch. Hai lần thua, còn có thể nói rằng vận khí của đối phương tốt, chiến lược của bọn họ có vấn đề. Nhưng ba lần đều thua, chỉ có thể nói rằng bọn họ thật sự không bằng người ta.
Đám người Nhạc Khiếu nhìn đám Cơ Gia Dịch đang cười vô cùng xán lạn, trong lòng rất phức tạp. Phàn Dã mở băng ghi hình giám sát ra xem, những người khác cũng vây lại xem cùng. Không thể không cảm khái, Lạc Ninh chẳng những rất biết chơi, mà còn chơi rất giỏi.
Ánh mắt Bặc Hiên sáng ngời: "Cô ấy chẳng những có thân thủ tốt, đầu óc cũng rất linh hoạt, mạnh hơn đồng đội trước kia của chúng ta nhiều."
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
66 chương
47 chương
869 chương
10 chương
10 chương