Sau khi ảnh đế xuyên vào bình hoa

Chương 6 : Sau khi ảnh đế xuyên vào bình hoa

Sử Thanh ở đầu bên kia điện thoại lại đột ngột nghe thấy giọng nữ này, ông cảm giác ngày hôm nay ông đã biết được một chuyện lớn: "Em..."   Cố Nam Ngạn liếc mắt nhìn ý bảo Cao Phi bò ngồi trở lại lên ghế sô pha, vừa trả lời: “Thầy Sử, xin chào thầy. Tôi là... Em họ của Cố Nam Ngạn."   “À, em họ, em họ. Haha, nói với anh họ của cô ngày mai nhớ đến đúng giờ nha.” Ông ấy cười ha hả, không biết là vui vẻ vì Cố Nam Ngạn cứu giúp, hay là vui vẻ vì "Em họ" thoát tục này. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.   “Vâng.” Cố Nam Ngạn cúp máy.   Cao Phi vẫn còn đang trong khiếp sợ, ngây ngốc nhìn Cố Nam Ngạn.   Cô nuốt nước bọt, nghĩ có lẽ Cố Nam Ngạn có hiểu lầm gì đó về cô, hỏi: "Anh đã xem qua diễn xuất của tôi chưa?"   Cố Nam Ngạn: "Chưa."   “Nhưng tôi đã nghe danh từ lâu, như sấm bên tai.” Anh bổ sung.   Cao Phi: "..."   Cố Nam Ngạn không biết là đang an ủi Cao Phi hay là đang an ủi chính bản thân mình nữa: "Chỉ là giám khảo mà thôi, cũng không phải để cho cô lên sân khấu biểu diễn, tùy tiện nói vài câu là được."   Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. "Nếu người khác khen thì cô khen theo, người khác phê bình cô cũng phê bình, hành động tùy theo hoàn cảnh."   Anh lại cười lạnh một tiếng: "Cô cho rằng tôi thay cô chụp ảnh tạp chí rất dễ?"   Cao Phi xấu hổ cúi đầu: "Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức. Chỉ là nếu tôi biểu hiện không tốt, anh có thể đừng trách tôi hay không."   Cô biết thể chất của cô vốn vẫy gọi bôi đen, trước ống kính ăn gì cũng sẽ bị bôi đen đến thương tích đầy mình. Ăn nhiều thì nói cô giả bộ ăn uống cho ai xem, ăn ít thì nói cô giảm cân không muốn sống còn chạy đi làm quảng cáo mấy sản phẩm ăn uống lành mạnh cho phụ nữ. Dù sao, cô làm gì cũng sai. Cái loại thể chất này, nếu là trước kia, coi như cô tạo nhiệt cho chính mình. Nếu bây giờ hút bôi đen cho Cố Nam Ngạn, cô thực sự không biết phải tạ tội như thế nào.   Cố Nam Ngạn nhớ tới bài đăng mà Cao Phi đăng trên Weibo của anh, và xoa lông mày: "Chỉ cần nhớ kỹ một điều, bớt nói lại."   Cao Phi: “Vâng.” Cái này thì cô biết, nói ít thì càng ít mắc sai lầm.   Ngày hôm sau, Cố Nam Ngạn ra cửa trước Cao Phi.   Điều này không có nghĩa là anh muốn chạy công cáo làm đại ngôn cho sân ga và mấy thương nghiệp nhỏ trong lịch trình của Cao Phi, mà là nếu đã quyết định chấm dứt hợp đồng, tất nhiên là phải càng sớm càng tốt.   Tối hôm qua đã liên hệ với luật sư, ngày hôm nay phải đi gặp mặt nói chuyện.   Cao Phi đã đưa tất cả giấy tờ tùy thân và văn kiện của cô cho Cố Nam Ngạn, bao gồm cả mật khẩu thẻ ngân hàng.   Cao Phi có tổng cộng hai thẻ ngân hàng. Sau khi lấy thẻ, Cố Nam Ngạn đã kiểm tra số dư. Một thẻ là "520", thẻ còn lại là "1314".   Anh thừa nhận rằng cách tỏ tình này rất độc đáo, hay hơn nhiều so với việc hét to "I love Cố Nam Ngạn" vào ống kính máy quay.   *520: Là Anh yêu em. Tiếng Trung đọc là wǒ ài nǐ (我爱你 ). Ngoài ra 521 cũng có nghĩa tương tự. Giải nghĩa: số 520 đọc là wǔ èr líng; 521 đọc là wǔ èr yī. Nghe gần đồng âm với wǒ ài nǐ (anh yêu em/em yêu anh).   *1314: là trọn đời trọn kiếp hay một đời, một kiếp. Tiếng Trung đọc là yīshēng yīshì (一生一世 ). Giải nghĩa: số 1314 đọc là yī sān yī sì. Đọc giống yīshēng yīshì (trọn đời trọn kiếp).   Cao Phi thấy Cố Nam Ngạn nhìn vào giao diện thông tin thẻ ngân hàng của cô một lúc lâu, nghĩ rằng có lẽ anh bị sự nghèo nát của cô dọa đến chấn kinh rồi.   Dù sao thì một có số dư hơn năm trăm tệ, một thẻ có số dư hơn một ngàn tệ, cụ thể là bao nhiêu cô không nhớ rõ.   Cao Phi tiễn Cố Nam Ngạn đi. Buổi trưa, người đại diện Phương Kính của Cố Nam Ngạn đến Tịnh Nam Uyển đưa nghệ sĩ của mình đi ghi hình tiết mục.   Cố Nam Ngạn đã sớm cho cô xem ảnh chụp của người đại diện và trợ lý của anh. Cao Phi đứng trước xe hít sâu mấy hơi, sau đó căng thẳng kéo cửa xe, ngồi vào.   Mặc dù Cố Nam Ngạn đã bảo cô ít nói chuyện lại, nhưng sau khi Cao Phi ngồi vào, cô vẫn là gật đầu chào hỏi với người đại diện và hai người trợ lý, thậm chí là cả tài xế ngồi ở ghế trước.   Trợ lý Tiểu Chu vốn đang cầm một ly trà sữa trên tay, hôm nay nhìn thấy Cố Nam Ngạn lên xe, đột nhiên gật đầu mỉm cười như gió xuân với cậu ta, cậu ta sửng sốt đến mức trực tiếp nhét ống hút trà sữa vào lỗ mũi, hít một hơi.   "Khụ khụ!"   Một trận ho sặc trà sữa ở băng ghế phía sau, sau đó là luống cuống tay chân vội vàng tìm khăn giấy dọn dẹp đống hỗn độn.   Cao Phi không để ý nữa, đoan chính ngồi thẳng lưng.   Phương Kính cũng cảm thấy ngày hôm nay Cố Nam Ngạn có vẻ khác với mọi khi, khí chất yếu đi rất nhiều, cảm giác lạnh lẽo làm cho người lạ không dám đến gần cũng biến mất, cả người thoạt nhìn cho thấy tâm tình có vẻ không tệ.   Năm đó nhận được ba giải thưởng đều rất bình tĩnh, hôm nay rốt cuộc là có chuyện gì khiến cho anh vui vẻ thành bộ dạng này.   Có người nói nếu một người đang yêu đương thì tâm tình sẽ thay đổi tốt hơn.   Phương Kính lập tức phủ nhận khả năng này. Điều này càng không thích hợp với Cố Nam Ngạn. Cố Nam Ngạn không phải loại đàn ông có hứng thú nói chuyện yêu đương.   Cao Phi cảm thấy không khí trong xe có chút cổ quái, không biết tại sao xe còn chưa đi.   Cuối cùng là Phương Kính che môi ho nhẹ hai tiếng, ý bảo tài xế lái xe đi.   Cao Phi đến địa điểm ghi hình của chương trình truyền hình thực tế diễn ra màn tranh đấu diễn xuất của các minh tinh   Mặc dù mọi người của đài truyền hình đều biết trước rằng ngày hôm nay sẽ có Cố Nam Ngạn, nhưng khi nhìn thấy anh, vẫn tạo nên cú oanh tạc không nhỏ.   Cố Nam Ngạn xuất đạo hai năm nay, ngoại trừ tham gia các buổi phỏng vấn nhỏ thì chưa bao giờ tham gia chương trình thực tế. Ngoại trừ lúc tuyên truyền trước khi khởi chiếu phim, khả năng xuất hiện của anh về cơ bản là 0. Lần này cũng chỉ có Sử Thanh mới có thể mời anh đến làm khách quý.   Lúc bên ngoài đang truyền tin đồn vị khách mời làm giáo khảm ngày hôm nay được thay thế bằng Cố Nam Ngạn, thì vé cho khán giả đến địa điểm quay trực tiếp càng tăng giá lên trời.   Trong phòng hóa trang, Cao Phi đã trang điểm xong, thay quần áo rồi đeo tai nghe vào.   Không giống như nghệ sĩ nữ, trước khi lên sân khấu phải trang điểm 4-5 tiếng. Cao Phi phát hiện làm trang điểm cho Cố Nam Ngạn thực sự rất dễ dàng. Chuyên gia trang điểm chỉ cần tùy ý vẫy vẫy hai cây cọ lên mặt, sau đó xịt keo làm tóc là xong.   Toàn bộ quá trình chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, quả là khiến cho người ta phải ghen tị.   Trước khi thu hình không có diễn tập. Biên đạo trực tiếp đến nói cho Cố Nam Ngạn nghe các phân đoạn và quá trình quay hình cho buổi ngày hôm nay.   Cao Phi vẫn nhớ lời Cố Nam Ngạn đã dặn cô hãy ít nói lại, ngoại trừ gật đầu hay "Ừ".   Biên đạo đang cầm kịch bản mà như mở cờ trong bụng.   Ngoại trừ người mới, cô ta đã gặp qua rất nhiều nghệ sĩ tên tuổi, đại đa số các nghệ sĩ đều không tập trung nghe quá trình quay phim, có người vừa nghe quy trình vừa nhìn vào gương yêu cầu chuyên gia trang điểm sửa lớp trang điểm, có người thậm chí còn vừa nghe cô ta nói vừa chơi điện thoại di động.   Chỉ có Cố Nam Ngạn, rõ ràng là tên tuổi lớn hơn bất cứ nghệ sĩ nào, nhưng lại rất nghiêm túc lắng nghe, không chỉ cẩn thận lắng nghe mà anh còn gật đầu đáp lại cô ta.   Sau khi nói xong quy trình, trong mắt biên đạo phát ra ánh sao nhìn anh: "Xin hỏi anh có câu hỏi nào không?"   Cao Phi nghĩ khi có lời cần thiết để nói thì không thể không nói, cuối cùng mở miệng, cẩn thận nghĩ: "Ngoại trừ lời nhận xét, sẽ không để cho tôi làm mẫu chứ."   Biên đạo xấu hổ cười: "Mặc dù quy trình sắp xếp là như vậy, nhưng trong quá trình ghi hình chính thức, có rất nhiều yếu tố không thể xác định được, vì vậy khẳng định sẽ có thay đổi."   "Nếu có cơ hội, thực sự rất hy vọng có thể nhìn thấy ngài hướng dẫn và giao lưu với các diễn viên tham gia trên sân khấu!"   Cao Phi cũng nghe không hiểu đáp án này là khẳng định hay phủ định, có chút phiền muộn nhíu mày: "Cảm ơn."   Biên đạo vui vẻ rời đi, quyết định bắt đầu từ hôm nay sẽ trở thành fan não tàn của Cố Nam Ngạn.   Một tiếng sau, buổi ghi hình chương trình sắp bắt đầu.   Cao Phi nhìn thấy sư phụ Sử Thanh của Cố Nam Ngạn, ông cụ tràn đầy năng lượng. Cao Phi nghĩ nhất định Cố Nam Ngạn rất coi trọng tôn sư trọng đạo, ngay lập tức bước tới chào hỏi.   Sử Thanh nhìn "Cố Nam Ngạn" với vẻ mặt "Tôi hiểu rồi", tựa như rất vui vẻ bởi vì thanh niên lãnh đạm năm đó cuối cùng cũng có vẻ mặt này: "Em họ vẫn còn đang ở nhà em hả? Đi chưa?"   "Yên tâm, thầy sẽ không nói cho ai biết đâu."   Cao Phi: "..."   Cũng may lúc này người dẫn chương trình đã cầm mic lên sân khấu để điều chỉnh âm thanh, chuẩn bị những khâu cuối cùng trước khi mở màn.   Cao Phi ngồi tại vị trí giám khảo khách mời. Khi đèn trên sân khấu sáng hết, cô nhìn thấy ba trăm sáu mươi độ sân khấu đều là máy quay, trên đỉnh đầu là năm chữ lớn . Mặc dù tối hôm qua Cố Nam Ngạn đã nói với cô người khác nhận xét gì thì cô hùa theo nhận xét đó, nhưng Cao Phi vẫn lo lắng đến mức lòng bàn tay có một lớp mồ hôi mỏng.   Nếu cô làm sai, Cố Nam Ngạn bị bôi đen, cô nhận xét không tốt làm cho danh tiếng ảnh đế của Cố Nam Ngạn bị sỉ nhục thì làm sao bây giờ?   Cố Nam Ngạn tốt bụng giúp cô chấm dứt hợp đồng, nếu làm không tốt, cô phải đối mặt với anh như thế nào đây.   Cao Phi nặng nề nhíu mày.   Trường quay luôn có một máy quay chuyên môn dùng để quay các vị giám khảo. Biên đạo ngồi phía sau máy quay nhìn Cố Nam Ngạn nhíu chặt mày, ngay lập tức cắt bỏ cảnh quay, sau đó viết ghi chú trên một cuốn sổ nhỏ: Còn chưa bắt đầu đã nhíu mày, đây là thái độ làm việc chuyên nghiệp, nghiêm túc của ảnh đế!   Cuộc thi bắt đầu.   Đến tham gia cuộc thi này, hoặc là một số diễn viên có kỹ năng diễn xuất tốt nhưng còn non nớt, hoặc là có một số ít người mới ra mắt. Tiết mục này có ảnh hưởng nhất định trong ngành, tất cả mọi người đều rất coi trọng cơ hội này.   Nhóm thứ nhất là cuộc thi giữa diễn viên lão làng và một thần tượng, diễn lại một trích đoạn của một bộ phim nổi tiếng.   Sau khi diễn xong, cả hai đứng cùng nhau và chờ nhận xét. Sau khi ba vị giám khảo cố định nói xong, quyền phát biểu được giao cho giám khảo khách mời lần này - "Cố Nam Ngạn".   Cao Phi nhớ kỹ lời nhận xét của ba vị giám khảo cố định, chọn một vài điểm khen và chê, lặp lại nó.   Cô thấy tất mọi người ở đó đều gật đầu.   Cao Phi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.   Vòng đầu tiên cứ như vậy trôi qua, nhóm thí sinh thứ hai lên sân khấu.   Phần thi lần này là phần thi giữa hai diễn viên thực lực lão làng. Cao Phi vốn chuẩn bị nhận xét giống như vòng một, người khác nói gì cô nói cái đó, nhưng khi phần thi kết thúc. Người dẫn chương trình nói: "Vòng thi đấu này, trước tiên chúng ta mời Cố Nam Ngạn nhận xét cho hai vị thí sinh này."   “Ồ!” Khán giả reo hò.   Cao Phi nhìn thấy ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người trên khán đài, cả người trực tiếp cứng đờ tại chỗ.   Cô đã nghiêm túc xem phần thi này, nhưng với trình độ của cô, trình độ của một khán giả bình thường, cô chỉ có thể nói rằng hai diễn viên đều đã thể hiện rất tốt, còn muốn cô nói tỉ mỉ ưu điểm, khuyết điểm ở đâu, cô hoàn toàn không biết gì.   Chẳng lẽ nói "Tôi cảm thấy cả hai người đều rất tuyệt"? Đường đường là một ảnh đế mà lại nhận xét như thế?   Cao Phi cảm nhận thấy những ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, cô đứng ngồi không yên, lòng bàn tay đổ mồ hôi ngày càng nhiều.   "Ừm..." Cô cầm mic, đột nhiên đưa mắt nhìn Sử Thanh ở bên cạnh.   Cao Phi: "Lúc tôi đóng bộ phim đầu tiên, đạo diễn Sử đã dạy tôi rất nhiều điều. Tôi tin tưởng đạo diễn Sử sẽ có những lời nhận xét sâu sắc nhất về màn trình diễn của hai vị. Đạo diễn Sử, mời thầy đến nói trước."   Lời này vừa nói ra, người vui vẻ nhất, đắc ý nhất, đồng thời có mặt mũi nhất chính là Sử Thanh.   Mặc dù ông là đạo diễn bộ phim đầu tiên của Cố Nam Ngạn, nhưng Cố Nam Ngạn có được thành tựu như ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào tài năng và sự nỗ lực của bản thân. Ông đã già, chỉ có thể đảm đương nhiệm vụ làm giám khảo, nhưng Cố Nam Ngạn đang ở thời kỳ đỉnh cao, bây giờ cả hai đang ghi hình trong một chương trình, Cố Nam Ngạn vẫn dành cho ông sự tôn trọng giống như trước đây, ở trước mặt ông, anh vẫn là một học sinh khiêm tốn.   Người dẫn chương trình không còn cách nào khác đành phải tiếp lời: "Đạo diễn Sử, ông nghĩ gì về màn biểu diễn của hai người này."   Sử Thanh rất vui vẻ, nhận xét một tràng, áp dụng đủ loại lý thuyết biểu diễn. Sau khi nói xong, “Cố Nam Ngạn” ngồi bên cạnh gật đầu: “Đúng vậy, ý ​​của tôi cũng giống như ý ​​của đạo diễn Sử."   Học sinh ảnh đế có cùng quan điểm với mình, Sử Thanh cảm thấy giây phút này, ngoại trừ được xem là đạo diễn có địa vị cao nhất, thì đây còn là thời khắc vinh dự nhất trong cuộc đời ông.   Biên đạo ghi "Ghi chú 2" trong quyển sổ nhỏ: Cố Nam Ngạn tôn sư trọng đạo, không quên tâm nguyện thưở ban đầu."   Sau khi qua phần thi thứ hai, Cao Phi ngồi trên ghế thở dài nhẹ nhõm, lau mồ hôi trên trán.   Việc sắp xếp ghi hình diễn ra rất gấp gáp, phần thi thứ ba sẽ diễn ra ngay sau đó.   Hai diễn viên lên sân khấu lần này đều là người mới, một người là nam diễn viên tốt nghiệp chính quy, người còn lại là thần tượng chuyển hướng sang diễn xuất.   Kỹ năng diễn xuất của cả hai tất nhiên không thể so sánh được với hai diễn viên lão làng trước đó. Cao Phi tiếp tục cọ xát ý kiến ​​của các giám khảo khác, chỉ ra hai khuyết điểm của cả hai người. Vị thần tượng kia nhìn chằm chằm vào cô bằng ánh mắt tràn đầy hy vọng: "Tôi vẫn luôn là một fan hâm mộ của tiền bối Cố Nam Ngạn, có thể nhờ anh chỉ cho tôi cách biểu diễn đoạn vừa rồi không?"   Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ hổ. Vừa mới nghe Cố Nam Ngạn sẽ có thể lên biểu diễn làm mẫu, khán giả tại trường quay đã vô cùng kích động, vỗ tay ầm ầm.   Cố Nam Ngạn chắc chắn sẽ làm, Cố Nam Ngạn lên đi.   Cao Phi: "..." Cô đột nhiên muốn rút lại câu nói "Mạnh dạn đi đầu" hùa theo người ta khen ngợi mọi người.   Làm mẫu cái gì mà làm mẫu, làm mẫu em gái cậu!   Chỉ là bầu không khí tại trường quay đang bùng cháy, không làm mẫu không được.   Đột nhiên Cao Phi muốn khóc, nhưng hiện tại cô là Cố Nam Ngạn. Nếu như cô ngồi đây mà khóc lên, cô dám đảm bảo rằng tối nay Cố Nam Ngạn sẽ giết chết cô.   Cao Phi ngơ ngác nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt của cô đột nhiên rơi vào người một vị giám khảo cố định, nữ diễn viên gạo cội Hân Nga.   Cao Phi nuốt nước bọt, tiếp tục cầm mic lên: "Tôi nhớ là Hân lão sư đã từng đóng một bộ phim tên là . Tôi rất thích diễn xuất của Hân lão sư trong bộ phim này. Ngài đã tạo nên hình ảnh của một người dân lao động nông thôn kiên nghị, mộc mạc và dũng cảm, rất giống với tính cách và đặc điểm của hai nhân vật mà hai người mới đã diễn ngày hôm nay. Tôi nghĩ Hân lão sư diễn mẫu cho hai người hợp hơn tôi."   Hân Nga không ngờ rằng Cố Nam Ngạn sẽ đột ngột nói về bà, còn đề cập đến bộ phim 20 năm trước của bà nữa.   Bà đã ra mắt hơn 30 năm, có rất nhiều tác phẩm tiêu biểu, người khác đều thường nhắc đến những tác phẩm điện ảnh nổi tiếng của bà, nhưng bà không ngờ rằng ngày hôm nay Cố Nam Ngạn nhắc đến không phải là bộ phim nổi tiếng nhất của bà, nhưng nó lại là tác phẩm yêu thích nhất của bà.   Năm đó bởi vì cạnh tranh quá kịch liệt mà bộ phim không được nhận giải thưởng nào, cuối cùng cũng bị công chúng lãng quên dần theo thời gian, sau này cho dù bà có rất nhiều tác phẩm hay nhưng trong lòng bà vẫn không thể quên được sự tiếc nuối này.   Bây giờ tác phẩm yêu thích nhưng ít nổi tiếng nhất lại được Cố Nam Ngạn bày tỏ sự yêu thích, Hân Nga rõ ràng rất kích động, bà ngay lập tức lên sân khấu để chứng minh cho hai người mới biết cách khắc họa hình ảnh của một người dân lao động ở tầng đáy của xã hội.   Vị thần tượng đã đề nghị Cố Nam Ngạn lên làm mẫu, cũng sẵn sàng chấp nhận sự hướng dẫn của Hân Nga.   Cao Phi thấy Hân Nga làm mẫu, cô lại một lần nữa thở phào nhẹ nhõm.   Đây có lẽ là may mắn đi. Cô không xem nhiều phim, nhưng khi còn nhỏ, trong nhà có một băng đĩa phim , cô đã xem rất nhiều lần với bố cô.   Biên đạo rưng rưng viết trên một cuốn sổ nhỏ: Cố Nam Ngạn không những không tỏ vẻ đại bài, mà còn chủ động tạo cơ hội cho các tiền bối.   Cao Phi lại một lần nữa vùi đầu vào việc ghi hình chương trình.   Cho đến nhóm thí sinh cuối cùng biểu diễn trong của số này.   Cao Phi không kiềm chế được vui sướng, bắt đầu khóc lóc từ tận đáy lòng cuối cùng cũng kết thúc.   Sau màn biểu diễn của hai diễn viên, Cao Phi tiếp tục hùa theo các lời nhận xét, chờ người người dẫn chương trình thông báo kết thúc ghi hình rồi phủi mông rời đi.   Người dẫn chương trình: "Phần thi ngày hôm nay đã kết thúc. Sau khi thông qua sự bình chọn của bốn vị giám khảo và khán giả, người chiến thắng ngày hôm này là --- Lý Phi!"   Cao Phi phối hợp vỗ tay.   Người dẫn chương trình: "Theo luật tranh tài của chúng ta, người chiến thắng cuối cùng có thể chọn một trong bốn giám khảo có mặt ngày hôm nay, hợp tác để mang đến cho khán giả ở tạo trường quay một màn trình diễn xuất sắc cuối cùng!"   Động tác vỗ tay của Cao Phi trực tiếp dừng lại.   Cái quái gì vậy????   Sao lại còn có thêm cái tình tiết này vậy hả???   Biên đạo, tại sao cô không nói với tôi vậy!!!!   Trên sân khấu, Lý Phi lộ ra vẻ căng thẳng khi phải chọn một trong bốn giám khảo làm bạn hợp tác.   Thật vất vả mới căng não hồ ngôn loạn ngữ nhận xét cả một buổi chiều, kết quả còn chưa kết thúc, Cao Phi sắp phát điên điên, lập tức cúi đầu, tránh đối mắt với những người đứng trên sân khấu.   Sau đó, dưới ánh mắt né tránh, cô nghe thấy Lý Phi đứng trên sân khấu nói: "Lựa chọn của tôi là thầy Cố Nam Ngạn!"   Trường quay vang lên tiếng cổ vũ ầm ầm. Rất rõ ràng, ngày hôm nay Cố Nam Ngạn có mặt ở đây với tư cách là giám khảo khách mời, người chiến thắng chọn người khác mới lạ.   “Hai vị có một tiếng đồng hồ để chuẩn bị. Chúng ta nghỉ ngơi một chút.” Người dẫn chương trình tuyên bố trong một loạt tràng vỗ tay.   Người chiến thắng Lý Phi trực tiếp đi tới hàng ghế của ban giám khảo, chủ động cầm tay "Cố Nam Ngạn", hưng phấn: "Rất vinh hạnh khi được hợp tác với thầy!"   Cao Phi nhìn gương mặt sùng bái tươi cười xán lạn của người trước mặt, hai mắt tối sầm lại.   ....   Hôm nay Cố Nam Ngạn về nhà thì trời đã khuya.   Chuẩn bị cho vụ kiện không phải là một chuyện dễ dàng. Ngày hôm nay lúc anh bật điện thoại di động lên, tất cả đều là những lời mắng chửi và đe dọa từ Thang Thục Tiệp.   Anh trở về nhà, nhìn thấy đèn trong phòng khách sáng trưng, Cao Phi ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt vô hồn.   Cố Nam Ngạn biết rằng hôm nay Cao Phi đi ghi hình chương trình cho anh, tiết mục này cũng không quá khó, chỉ là làm giám khảo mà thôi.   Cao Phi nhìn thấy Cố Nam Ngạn về nhà thì ngay lập tức đứng lên.   Cô dường như không biết phải đặt hai tay ở đâu, có vẻ rất là lo lắng, nói: "Tôi đã làm bữa tối cho anh. Anh, anh đi ăn một chút đi."   Cố Nam Ngạn bước đến phòng ăn, nhìn thấy bàn cơm tối hôm nay vô cùng phong phú.   Năm món mặn và một món canh, sườn heo xào tỏi, cá chua ngọt, thậm chí có cả món vịt bát bảo cực kỳ khó làm.   Cố Nam Ngạn chuyển ánh mắt từ món ăn sang gương mặt của Cao Phi.   “Đã xảy ra chuyện gì?” Anh hỏi thẳng.   Cao Phi đối diện với ánh mắt của anh, lùi lại một bước, đặt mông ngồi xuống ghế.   Cô mấp máy môi, giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói được gì, chỉ cúi đầu che mặt: "Xin lỗi."   Cố Nam Ngạn hít một hơi, đang định hỏi lại thì điện thoại đột nhiên vang lên.   Anh nhìn lướt qua, đó là một bài đăng trên Weibo.   Anh không có hứng thú để xem, nhưng sau khi nhìn thấy bốn chữ đầu tiên thì anh dừng lại.   Cố Nam Ngạn nhấp xem nội dung, nhìn thấy tiêu đề của tin tức   "Chương trình diễn ra rực lửa, diễn xuất xuất thần của Cố Nam Ngạn ngay tại hiện trường!"   Bản thân Cố Nam Ngạn: ?