Sát Vương

Chương 38

Người tham gia có chín người, mọi người đều tôn Ngũ hoàng tử Chu Bác là lớn nhất, vì vậy do Ngũ hoàng tử Chu Bác đi đầu lắc xúc xắc, Ngũ hoàng tử cũng không khách khí, rất nhanh lắc ra một lần ba điểm, một lần năm điểm. Sau khi đếm mười một đầu người thuận theo chiều kim đồng hồ vừa vặn đếm tới Chu Kiền bên cạnh Đường Tiêu, y là người lắc xúc xắc đầu tiên, Đường Tiêu ngồi bên cạnh Chu Kiền là người lắc cuối cùng. Chu Kiền lẩm bẩm cầu xin một hồi lâu mới bắt đầu lắc xúc xắc, tất cả mọi người đều hướng ánh mắt chú ý về phía y, y lắc được một lần một điểm, một lần ba điểm và một lần năm điểm, tổng cộng chín điểm. Chứng kiến kết quả này, Chu Kiền lộ ra vẻ vô cùng uể oải. Quả nhiên, người tiếp sau Chu Kiền là Tần Vũ dễ dàng ném được mười một điểm, vượt qua Chu Kiền, đến lượt Dực Thai công chúa lại xuất hiện điểm cao mới, nàng ném được mười hai điểm, nhưng rất nhanh Ngũ hoàng tử Chu Bác lại ném ra một kỷ lục mới: mười sáu điểm. Khi con xúc xắc của Từ Tiều mở ra, tất cả mọi người đều phát ra một hồi kinh hô...... Mười bảy điểm! Ngay cả bản thân Từ Tiều cũng cho rằng xúc cảm đánh bạc hôm nay của y cực kỳ tốt, y hiện tại có chút hối hận vì đã ước định cùng thắng cùng thua với những người khác, bằng không số bạc thắng được đều thuộc về một mình y. Cuối cùng con xúc xắc đồng cũng tới tay Đường Tiêu, hiện tại xem hắn có thể ném ra bao nhiêu điểm, trừ phi hắn cũng ném được mười bảy điểm hoặc mười tám điểm, nếu không vòng này Từ Tiêu sẽ thắng được tám ngàn lượng! Đường Tiêu sờ lên mũi, lại sờ lên lỗ tai, lắc lắc con xúc xắc đồng rồi ngừng lại, lại sờ lên mũi, lại sờ lên lỗ tai, dáng vẻ không hề gấp gáp. - Này! Ngươi có thể nhanh lên không? Làm gì mà giống như nữ nhân vậy! Sau khi lắc được mười bảy điểm, tinh thần của Từ Tiều nãy giờ vẫn khẩn trương cực độ thật sự bị Đường Tiêu làm cho suy sụp, đây là lần đầu tiên y chơi lớn vậy trong đời! Nói xong câu này, Từ Tiều lập tức hối hận, bởi vì hai vị công chúa trong phòng đều đưa ánh mắt mất hứng nhìn về phía y. - Hừ! Thần xúc xắc ta chỉ muốn để ngươi cao hứng thêm một lát, bằng không nếu ta ném ra mười tám điểm, vậy chín ngàn lượng bạc của ngươi đột nhiên biến mất, sợ ngươi nhất thời không chịu đựng được. Đường Tiêu lộ ra vẻ mặt âm hiểm, lập tức khẽ bóp con xúc xắc đồng nặng nề trên mặt bàn. Mặc dù mọi người đều tỏ vẻ rất khinh thường chuyện Đường Tiêu tự xưng là thần xúc xắc, nhưng hôm nay hình như vận khí của hắn cũng không tệ, có được hơn ba vạn lượng bạc, cho nên cũng không có ai công khai cười nhạo hắn, ai biết tiểu tử này có thể còn làm ra trò gì hôm nay? Lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào con xúc xắc đồng của Đường Tiêu, nhưng Đường Tiêu vẫn chậm chạp không mở tay ra. - Này, rút cuộc ngươi có muốn chơi không? Tinh thần của Từ Tiều đã khẩn trương tới cực điểm, chỉ hận không thể ra tay cưỡng ép Đường Tiêu bày con xúc xắc trong tay ra. - Ba cái sáu, mười tám điểm, các ngươi tin hay không? Đường Tiêu cười tủm tỉm nhìn xung quanh. - Ta tin! Chu Kiền là bằng hữu, đương nhiên liều lĩnh ủng hộ Đường Tiêu. - Tin cái đầu ngươi, nhanh mở tay ra? Đừng chậm chạp như vậy nữa! Tĩnh Nhạc công chúa cũng không nhịn được, mở miệng thúc giục Đường Tiêu. Người chung quanh đều rất nóng lòng muốn biết kết quả, nhưng hết lần này tới lần khác Đường Tiêu vẫn chậm chạp không cho kết quả, không thể không nói hắn đã kích thích khẩu vị của tất cả mọi người. Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Đường Tiêu chuẩn bị lấy con xúc xắc đồng ra, tuyên bố kết cục, Đường Tiêu đột nhiên cười đùa tí tởn nhìn về phía Dực Thai công chúa: - Phu nhân, có phải ngươi cũng rất hy vọng trong này là ba con sáu hay không? Dực Thai công chúa nghe thấy lời nói khinh bạc của Đường Tiêu, nếu là trước kia, nàng khẳng định sẽ nhổ nước miếng vào mặt hắn, nhưng hôm nay không biết tại sao, nàng chỉ trừng mắt nhìn Đường Tiêu cả buổi không nói ra lời. - Phu nhân, lần này nếu ta thắng, ta sẽ mời nàng đến Bạn Nguyệt lâu ăn một bữa. Đường Tiêu vẫn không mở con xúc xắc đồng, tiếp tục chọc ghẹo Dực Thai công chúa. - Rút cuộc ngươi có mở hay không? Nghe thấy Đường Tiêu gọi Dực Thai công chúa là phu nhân, Từ Tiều nãy giờ đã nóng như lửa đốt, tim như bị đao cắt nhưng lại không thể phát tác, dù sao ước đấu vừa rồi của Đường Tiêu và Dực Thai công chúa, nếu kết thúc bằng việc Dực Thai công chúa thua trận, hôn ước của bọn họ, bỏ qua cơ hội lần này, sợ rằng sau này sẽ rất khó hủy bỏ. Trừ phi, hôm nay Đường Tiêu rơi vào ván bài y đã thiết lập. - Mở! Ngay khi tất cả mọi người đang mong chờ Dực Thai công chúa lên tiếng mắng chửi Đường Tiêu vài câu, Đường Tiêu đột nhiên mở con xúc xắc đồng ra, để lộ ra ba viên xúc xắc bên trong. Tất cả mọi người cùng đồng thanh kêu lên. Từ Tiều kinh hãi, lẽ nào thằng nhãi này cố ý dẫn dắt sự chú ý của mọi người để giở trò quỷ? Từ Tiều vội vàng nhìn sang ba viên xúc xắc kia… Hai cái một điểm, một cái hai điểm, cộng lại bốn điểm, đây là điểm số nhỏ nhất trong vòng này. - Ai...... Đường Tiêu thở dài một tiếng, nheo mắt lại nhìn về phía ba miếng xúc xắc, vẻ mặt không cam lòng. Bên cạnh là Chu Kiền nãy giờ ra sức rống ba con sáu đến đỏ mặt tía tai, lúc này cũng giống như quả bóng xì hơi co quắp ngồi trên mặt ghế. Đương nhiên, đây là Đường Tiêu cố ý thua, trong sòng bạc, nhất định phải hạ miếng mồi nặng trước, mới có thể câu được cá lớn, vừa bắt đầu đã sử xuất tuyệt kỹ đánh bạc của mình, hù dọa bọn chúng không đám đánh bạc thì không hay. Hơn nữa Đường Tiêu ngay từ đầu đã biết đối tượng đánh bạc thật sự hôm nay của hắn là, hắn đoán chừng Từ Tiều vì chuyện nào đó, sẽ đánh bạc với hắn đến cùng, không cho y chút ngon ngọt, làm sao có thể khiến y mắc câu? Từ Tiều mở cờ trong bụng bắt đầu thu ngân phiếu, tám ngàn lượng bạc! Hắn càng ngày càng hối hận vì quyết định cùng thắng cùng thua với những người khác. Những sĩ tử khác cùng đếm ngân phiếu với Từ Tiều, nguyên một đám cao hứng bừng bừng, phảng phất như đang ăn tết. Nhìn thấy hai kẻ dở hơi Đường Tiêu và Chu Kiền trước sau vẫn đánh bạc siêu nát, tinh thần đánh bạc của mọi người lại tăng vọt, đến vòng thứ hai, thậm chí trong đám sĩ tử lúc trước không tham gia đánh bạc có hai người không nhịn được cũng gia nhập.