Sát thủ chi tình
Chương 9 : Về nhà
Nhìn giai nhân vẫn an ổn ngủ trong lồng ngực Lãnh Minh Vũ không khỏi cười thỏa mãn. Nàng khi ngủ nhìn thật dễ thương, hắn chỉ muốn cứ mãi ôm nàng như thế này. Cùng với nàng đồng giường cộng chẩm a! Hắn còn muốn nhiều hơn nữa, nhưng mà chỉ cần như thế này hắn cũng cảm thấy thỏa mãn rồi. Thời gian còn nhiều, hắn và nàng còn nhiều cơ hội.
“ Reng reng” Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy tư của Lãnh Minh Vũ. Hắn kì quái tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đó. Đó là cái gì a? Thon dài, nho nhỏ chưa được một bàn tay lại có thể phát ra tiếng kêu?
Hàn Diệp Y khẽ động đậy, nha, lần đầu tiên nàng ngủ say như thế. Cả một đêm, được hắn ôm vào trong lòng. Nàng chưa bao giờ có một giấc ngủ ngon như vậy? Hé mắt nhìn khuôn mặt xinh xắn đang tò mò nhìn điện thoại của nàng. Khóe môi không khỏi nở nụ cười. Hắn a, cũng không biết cái này là cái gì đâu.
“ Vũ, đây là điện thoại. Có thể nói chuyện với người khác ở bất kì chỗ nào.” Vừa cầm lấy điện thoại, vừa nhỏ nhẹ giải thích cho Lãnh Minh Vũ biết.
“ Thật sao? Thứ này biết nói chuyện sao?” Nha, chẳng lẽ ở trong này có người sao? Người tí hon, trời ạ. Sao cái vật be bé này lại thần kì như vậy?
“ A! Không phải nó biết nói. Mà là qua một mạng lưới vệ tinh hay còn gọi là đường truyền làm cho hai người ở chỗ khác nhau nói chuyện. Hơn nữa, người kia cũng có một thứ như thế này. Dần dần anh sẽ biết?”
“Đường truyền, mạng lưới?” Mấy cái đó có đi được không? Có bắt được người không? Nha, ý của nàng là nó bắt được người kia, sau đó người kia sẽ nói chuyện với nàng. Lãnh Minh Vũ gật gù, chắc chắn là như thế rồi? Nha! Mình thật thông minh a. Hắc hắc! ( Yên Yên: *vỗ đầu* trời! anh Vũ là đồ tự kỷ)
Nhìn vẻ mặt lúc mờ mịt, lúc vui vẻ còn có tự đắc của Minh Vũ Hàn Diệp Y không khỏi lắc đầu. Nàng cầm điện thoại lên thì thấy có báo Cẩm Ngọc gọi điện đến. Không biết là chuyện gì a?
“ Ngọc.”
“ A! Lão đại. Chị đang ở đâu?”
Nghe giọng lo lắng của Cẩm Ngọc, Hàn Diệp Y cảm thấy khó hiểu. Nàng tới đây ,mấy người bọn họ đều biết mà.
“ Có chuyện gì sao?”
“A! Chị đang ở biệt thự sao?” Cẩm Ngọc có chút ngơ ngác. Vội vàng hỏi lại.
“ Phải!”
“ Thật chứ! Chị buổi tối hôm qua vẫn ở biệt thự sao?”
“Ừ.”
“ Trời ạ! Chuyện này là sao?” Cẩm Ngọc hét ầm lên, khiến cho ba người Nguyệt, Phong, Lôi cũng phải giật mình. Nhưng là thật khó hiểu.
“ Có chuyện gì sao?” Hàn Diệp Y bật dậy, có chút không kiên nhẫn hỏi lại.
“ Chị.. chị về ngay trụ sở của bang nha. Có chuyện rồi.”
“Được. Tôi sẽ về ngay.” Hàn Diệp Y tắt điện thoại, trong lòng nổi lên nghi ngờ. Lần này là chuyện gì, tại sao mấy người kia lại có vẻ gấp gáp như vậy chứ? Khí tức lạnh lẽo bao trùm toàn thân nàng, gương mặt trầm xuống.
“ Diệp Y.” Lãnh Minh Vũ vội vàng gọi nàng. Nàng vì sao sau khi nghe cái kia lại có vẻ mặt như vậy.
Hàn Diệp Y bị tiếng gọi của Lãnh Minh Vũ thức tỉnh. Nàng quên mất, bên cạnh nàng còn có hắn a! Nhìn vẻ mặt lo lắng của hắn, khí tức lãnh lẽo dần dần thu hẹp lại.
“ Không sao?”
“ Thật không? Có thật là không sao chứ?”
“Ừ. Giờ chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây thôi.” Nói xong nàng đứng dậy, đưa tay lên vuốt mấy sợi tóc rũ trên trán hắn. Lại chỉnh lại cổ áo cho hắn.
“Đi đâu a?” Lãnh Minh Vũ mờ mịt hỏi nàng.
“ Về nhà.” Hàn Diệp Y đáp, rồi kéo hắn đi về phía nhà tắm.
“ Về nhà.” Lãnh Minh Vũ nắm chặt bàn tay đang kéo hắn đi. Nụ cười trên miệng thật tươi. Về nhà a! Nàng đưa hắn về nhà.
****
“ Thật đáng sợ.” Lãnh Minh Vũ nhìn chằm chằm vào con quái vật có cánh trước mặt. Ánh mắt hắn tràn ngập sát khí. Tay phải cầm Ngọc tiêu ngày càng nắm chặt. Con yêu quái kia cư nhiên dám nuốt nàng vào trong bụng. Ác ôn? Thế nhưng nàng cư nhiên lại vui vẻ tiến vào? Ô… Thế là sao chứ? Nha! Không được, hắn phải cứu nàng? Yếu quái chết tiệt! Dám nuốt nàng. Dám nuốt nàng à? Hắn không cho phép. Có chăng thì cũng chỉ có hắn mới được phép nuốt nàng.
Hàn Diệp Y vẻ mặt khó hiểu nhìn hắn, gì chứ. Sao mà khuôn mặt hắn nhìn như hung thần vậy? Lần đầu tiên nàng nhìn thấy vẻ mặt này của hắn nha.
“ Vũ!”
“A!” Hắn nghe được tiếng nàng gọi. Nha! Nàng ở trong bụng tên yêu quái kia mà vẫn có thể nói chuyện được. Nàng gọi tên hắn a! Hắn phải cứu nàng a!
“ Diệp Y, chờ ta. Ta đến cứu…….” Còn chưa nói hết câu hắn để bị nàng lôi lên máy bay, yên vị ngồi bên cạnh nàng.
Lãnh Minh Vũ mặt ngơ ra. A! Nàng còn có thể ra vào trong bụng của con yêu quái này? Hắn cũng bị nuốt sao rồi? Giờ cứu nàng làm sao a? Khuôn mặt khóc không ra nước mắt nhìn nàng, lại thấy ánh mắt tràn ngập ý cười của nàng.
“ Diệp Y.” Hắn nuốt nuốt nước bọt. Trời ạ! Hắn muốn hôn nàng a! Nàng cười, nàng không biết hai người đang ở trong bụng con yêu quái kia sao? Nàng không lo lắng sao? Sẽ chết sao? A! Hắn còn chưa có ăn nàng a? Hắn ngàn lần hối hận buổi tối hôm qua không có ăn nàng? Ô… hắn cực hối hận a!
Nhìn Lãnh Minh Vũ cả người cứng ngắc, Hàn Diệp Y mới nhớ hắn không biết cái thứ này?
“ Vũ, đây là trực thăng. Chúng ta phải về trụ sở gấp.”
“ Trực.. trực thăng chứ không phải yêu quái sao?” Hắn đần mặt ra hỏi nàng
“ Yêu quái? Ha ha………” Hàn Diệp Y cười lớn. Trời ạ! Hắn cho trực thăng là yêu quái. A! Suy nghĩ của hắn thật đáng yêu nha.
“ Diệp Y.” Lãnh Minh Vũ nhìn nàng cười, nàng cười thật xinh đẹp. Oa! Ham muốn hôn nàng ngày càng mãnh liệt. Hắn bất chợt ghé sát mặt nàng, nhẹ nhàng đặt nụ hôn vào môi nàng rồi vội vàng lùi ra. Nha! Tuy chỉ chạm nhẹ nhưng mà môi nàng thật mềm nha. Hắn thật muốn hôn thêm nữa.?
Tiếng cười của Hàn Diệp Y chợt ngưng lại khi bị một đôi môi mềm mại chạm vào miệng mình. Lại nhìn vẻ mặt đỏ bừng của hắn, khiến nàng khẽ mỉm cười. Cánh tay đưa lên kéo sát đầu hắn vào, đặt lên môi hắn một nụ hôn mãnh liệt, đầu lưỡi nàng nhanh chóng tiếng vào trong trêu chọc đầu lưỡi của hắn. Cho đến khi cả hai người hít thở không được mới lưu luyến buông ra.
“ Diệp Y.” A! Hắn vừa bị cuồng hôn. Haha! Kế hoạch hai – Hôn môi thành công.”
Hàn Diệp Y cười nhìn hắn, rồi nhìn bàn điều khiển trực thăng bay lên.
“Chúng ta về nhà thôi.”
“Ừm.” Lãnh Minh Vũ lúc này vẫn còn đang chìm đắm trong nụ hôn cường bạo ấy. Ngây ngốc mà đáp lại lời của nàng. Hôn rồi, hôn rồi nha. Haha, kế hoạch ba chắc chắn sẽ sớm thực hiện được thôi. Hắc hắc!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
34 chương
77 chương
7 chương
66 chương
96 chương