[SasuSaku] Our Destiny

Chương 27 : Ngoại truyện: Oan gia ngõ hẹp (2)

Mẫu hậu... - Sasuke, con đến chơi à? - Mikoto hí hửng cười nói. Sasuke cười đáp lại kéo ghế ngồi đối diện với bà, hỏi thăm. - Mẫu hậu, người vẫn khoẻ chứ? - Không nên nói thẳng vào chuyện chính, cứ lòng vòng trước đã. Tuy nhiên, Mikoto đã thừa biết nguyên nhân thằng quý tử tới đây làm gì, vẫn giữ nguyên nụ cười trên mặt. - Con nói lòng vòng làm cái gì nữa, nhờ gì thì khai ra luôn đi. Khoé miệng hắn giật giật thầm nhủ nên biết mình đang nói với ai. Đang mở miệng định khai báo thì Mikoto giơ tay lên ý bảo khoan rồi bà liến thoắng một hồi. - Tenten và Neji cãi nhau, tức quá nên con bé bỏ sang Long cung ở với Sakura và bám đinh nó 24/24 nên con không có cơ hội riêng tư với Sakura. Nhịn không nổi nên con mò sang đây mong ta bày cách, đúng không? Lúc này trên trán hắn đã phủ một tầng mồ hôi lạnh, khoé mắt nháy liên tục, ánh mắt khiếp sợ nhìn bà, khó khăn lên tiếng: - M... Mẫu hậu, người đừng làm con sợ... Trước biểu hiện của thằng quý tử, bà che miệng cười khúc khích. Nó nghĩ bà là ai chứ, bà đây tốc độ cập nhập thông tin hơi bị nhanh đấy, khả năng suy luận thì có thừa. - Con nghĩ khả năng suy đoán của con lấy từ gen ai? - Mẫu hậu là nhất ạ! Bây giờ người có cách gì bày cho con đi. Bỗng dưng thôi cười, mặt bà trở nên nghiêm túc. - Con thấy thằng nhóc Neji là người thế nào? - Đừng nói với con là... - Cứ trả lời đi. Không phải con muốn ta nghĩ cách trả "vợ" lại cho con sao? Tất nhiên là muốn - Hn... Nghiêm túc, văn võ song toàn, không trăng hoa mây gió như thằng dobe. Có thể nói là cậu ra rất chung tình đấy! - Hắn nói ra suy nghĩ của mình, quen biết bằng đấy năm rồi hắn còn lạ gì tính cách của lũ bạn trời đánh kia. - Không tệ! Vậy mà mẹ cứ tưởng nam nhân tốt thực sự tuyệt chủng hết rồi. Con thấy nó có hợp với Tenten không? - Không hề! - Hắn không do dự trả lời - Hai người đó tính khí trái ngược một trời một vực, một điềm tĩnh một bốc đồng chuyên làm trước khi nghĩ. Chưa kể hai người đó suốt ngày cãi vã nhau như chó với mèo, không yên lặng một ngày tuyệt đối không được, cứ như sinh ra đã là khắc tinh của nhau vậy! Hắn cực phản đối ý định của mẫu hậu, hắn không muốn biến hoàng cung này thành rạp xiếc đâu. Tuy nhiên chỉ một câu của Mikoto đã làm hắn phải im bặt. - Không phải trước đây con và Sakura cũng thế sao? Lời bà nói không phải đúng nữa mà là quá đúng, chuẩn không cần chỉnh, sự thật không thể chối cãi. Đừng tưởng bà không biết chuyện tình lằng nhằng kia nó như thế nào, lúc trước Tenten và Naruto đã ngồi tường thuật từng trận oánh nhau long trời lở đất đến mấy cảnh sến không thể sụa hơn được nữa. Vậy mới nói đời người không thể đoán trước được, phải thử mới biết.- Mẫu hậu, có phải ai cũng như con với Sakura đâu, ai mà cũng thế thì cái thế giới này nó loạn hết rồi à? - Ngu gì mà không thử một lần cho biết. Trên đường đời có dại mới có khôn, liều một lần chết ai? Vẫn cảm thấy cái ý này nó không bình thường cho lắm, hắn muốn lên tiếng bảo bà cân nhắc lại một chút thì... - Thế rốt cuộc con có muốn ta bày cách cho con về với vợ không mà cãi? Còn phải hỏi? Hắn tìm bà hôm nay là vì thế mà. Muội muội thân yêu, thứ lỗi cho hoàng huynh không tốt, cái này không phải tại ta mà là tại mẫu hậu. Ta vô tội! (=_=) ---------- - Tenten, cậu tính trút giận lên đám cây cỏ đến bao giờ nữa? - Sakura phiền não than, ánh mắt không giấu nổi sự thương cảm cho bãi "cỏ nghiền" qua mỗi bước chân như nặng hàng tấn của Tenten. - Đến khi nào tớ hết tức - Tenten càu nhàu đáp lại. - Tớ có thể hiểu nghĩa là không bao giờ không? - Hừ! Tuỳ cậu! Sau 5 ngày chịu tra tấn tinh thần, Sakura chịu không nổi vượt lên chắn phía trước Tenten, giọng có chút mất kiên nhẫn nói: - Khổ quá, tóm lại là hai người giận nhau cái gì? - Tại sao nghe cậu nói cứ như là người yêu giận nhau thế nhỉ! - Cậu có khai không thì bảo, hay là muốn tớ dùng biện pháp mạnh mới chịu? Có phải lâu rồi nên cậu thèm nhớ hương vị thuốc nói thật của tớ không? - dỗ ngọt không được thì đe doạ, cái này nàng học từ Ino. Nhắc đến hương vị "thuốc nói thật" của Sakura, nàng bất giác rùng mình. Ôi má ơi, có chết nàng cũng không dám quên hương vị "đa sắc màu" của nó, đầu tiên là ngọt ngọt, rồi đến ngọt lợ, rồi lại chua loét ra, rồi cay xè rát lưỡi như vừa ăn cả bình ớt, chưa kể còn nhờ nhợ, mặn chát hơn cả muối, đắng lè lưỡi ra nữa, đúng là ác mộng. Lần trước nàng uống nhầm cốc để trên bàn, còn tưởng đấy là nước lọc, ai ngờ... Nói thật lúc đấy vị tởm đến nỗi nàng khóc không ra nước mắt nữa... Thấy đối phương đã yếu thế run sợ, Sakura hùng hổ tiến quần theo chiến lược "đánh nhanh thắng nhanh" làm địch muốn chạy cũng không kịp. - Xem ra là cậu thấy nhớ nó rồi. Đừng lo, lúc nào tớ pha chế rất thừa thãi để ở phòng dành riêng cho cậu. Fuyuki, về lấy cho tao vài lọ mang đến đây! Fuyuki ngoan ngoãn nghe lời co giò phi thẳng về cung. Đi chưa được mấy bước thì đã bị ai đó túm đuôi kéo lại. - Tớ sẽ thành thật khai báo ngay lập tức không sai từ nào. Chỉ xin cậu... - Tenten chắp tay cầu khẩn -... Đừng cho tớ uống cái thứ kinh tởm đấy nữa! Tenten đã phất cờ trắng chịu thua Sakura đâu phũ phàng cho bạn "thưởng thức" thành quả của mình như vậy, lúc nãy chỉ là nói đùa thôi. - Yên tâm, tớ là người rất từ bi độ lượng. Có gì ngồi xuống từ từ nói. Và cả hai kiếm cái bàn đá ngoài vườn ngồi nói. Càng nghe mà mặt mũi Sakura càng méo xệch, bắt nguồn từ nguyên nhân cãi nhau hết sức củ chuối. Chúng ta đều biết Neji tạm thời đang làm "osin" cho Tenten, lần trước Neji rót trà cho Tenten rồi bỏ viên đường vào. Mà nàng thì bảo là cho nửa viên đường nhưng hắn căn tỉ lệ không chuẩn nên viên đường thừa 1mm. Thói quen bắt lỗi thường ngày nổi lên, rồi cả hai đại chiến như hôm nay chỉ vì một viên đường chia thừa 1mm. Sakura phải thực lòng mà thừa nhận hai người này còn đáng sợ hơn cả hồi nàng với Sasuke.Tenten nàng cứ hăng say kể chuyện, thực chất là chửi cho sướng cái miệng, thì thấy chân váy bị cái gì giật giật rất khó chịu. Nóng nảy quay xuống thì thấy Fuyuki ngây thơ nhìn nàng, tay chỉ về phía kia. Sakura cũng hóng theo, 4 con mắt theo hướng tay nó giật mình nhìn cảnh tượng trước mắt. Haruka mới đậu xuống nhìn thấy thì trợn to mắt rơi mỏ xuống đất, lấy lông dụi dụi xem mắt có dính bụi không. Nhưng dụi đến toét mắt ra thì thực tế không thể chối cãi. - Kia không phải là... Neji đấy chứ? - Sakura là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh, nuốt ực một cái nói tiếp -... Thế cô gái tóc nâu bên cạnh là ai? Mọi người vẫn chưa thoát khỏi trạng thái: °0° thì đã thấy bọn họ đi tới cúi đầu chào. - Tham kiến Thánh nữ và quận chúa... - cô gái lễ phép chào, nhìn qua là biết con nhà gia giáo rồi. Thấy trạng thái ba người kia không được lịch sự cho lắm, Sakura tung chân dưới gầm bàn một sút trúng cả ba đánh thức họ, còn mình thì nén ngạc nhiên cười tươi đáp lại. - Không cần đa lễ làm gì đâu, người nhà cả ấy mà! - Người nhà??? - mọi người thêm một phen sửng sốt trợn lòi mắt nhìn Sakura. - Ơ... Thì Neji là bạn Sasuke, mà cô lại là bạn gái của cậu ta, không người nhà thì là gì? - Nàng ngây thơ đáp. Tenten nghe đến chữ "bạn gái" của thằng chết tiệt đó thì không hiểu sao tự nhiên thấy... khó chịu, chân mày nhíu lại. - Thánh nữ hiểu lầm rồi, chẳng qua là hoàng thượng nhờ huynh ấy dẫn tôi đến gặp người thôi, chứ chúng tôi chẳng có gì cả đâu. Nghe đối phương giải thích, chân mày nàng mới dãn ra đôi chút. - Thế sao không đến gặp hoàng thượng mà đến chỗ ta làm gì? - Hoàng thượng có lệnh muốn cả quận chúa và thánh nữ đến gặp người có việc gấp. Sakura nghe hắn muốn nàng đến gặp thì cáu giận mấy hôm trước lại sôi lên. Trên đời này làm gì có thể loại hoàng huynh đi tranh bạn với em gái chứ, đã vậy thấy em khóc mà còn cứ lôi nàng đi cho bằng được. Bực quá nàng quyết định tuyên bố không thèm nói chuyện với hắn nữa. Sakura thẳng thừng từ chối. - Bảo hắn là ta không muốn nhìn cái mặt hắn nữa. Không đi! Neji thì đã không lạ gì với tính cách người này, nói gì làm nấy, mặc xác đấy là ai đi nữa. Còn cô gái tóc nâu kia thì đã nghe đồn qua tính khí của Sakura và tình cảm của hoàng thượng cho nàng, bây giờ tận mắt chứng kiến mới thấy thương cảm cho bệ hạ, bị người yêu cự tuyệt chắc khổ lắm đây! (còn hỏi) - Vậy nếu người quyết không đến thì thần sẽ bẩm báo lại cho hoàng thượng. Xin cáo từ. Không hiểu lúc Tenten thấy Neji và cô gái đó chuẩn bị "cùng nhau" rời đi thì lòng cảm thấy bức bối, khó chịu vô cùng. Không suy nghĩ gì liền chạy ra túm tay Sakura kéo đi gọi với... - Đợi bọn ta đi với! - rồi mặc kệ Sakura có phản đối hay không cứu kéo đi đến thư phòng cùng bọn họ. Dọc đường đi, hai người kia đi trước vui vẻ trò chuyện với nhau, ít nhất qua con mắt của Tenten là thế chứ thật ra Neji chỉ ậm ừ vài tiếng, còn lại là cô gái kia nói là chính. Người nàng tự nhiên tỏa ra khí lạnh, ánh mắt như muốn lóc thịt hai người đi trước kia, định diễn tuồng trước mặt nàng à?Một người đi ngay bên cạnh Tenten như Sakura sao có thể không cảm nhận được luồng "gió mùa Đông Bắc" kia bắn vào ai. Nàng và Fuyuki, Haruka ngầm trao đổi ánh mắt. Mày có nghĩ giống như tao nghĩ không? (Sakura) Đương nhiên là có (Fuyuki + Haruka) Tại sao nhìn cứ như là vợ bắt gian chồng tại giường thế nhỉ? (Sakura) Đâu, nhìn giống chuyện tình tay ba hơn (Fuyuki) Không tính, giống chuyện tình tay 2,5 hơn (Haruka) =_= (Sakura + Fuyuki) ------- Sasuke ngồi trong thư phòng sốt ruột chờ đợi, mắt cứ nhìn chăm chăm vào cánh cửa. Đã mấy ngày nay rồi Sakura cạch mặt hắn, giờ hắn thực sự đang mong chờ nàng, đến nỗi cả chồng tấu chương cao vút bên cạnh hắn cũng kệ. Cuối cùng cánh cửa cũng mở ra. Sakura vừa bước qua cánh cửa đã nhìn thấy mặt của tên đáng ghét nào đó, mặt theo phản xạ có điều kiện nhăn lại, mắt lảng sang chỗ khác coi hắn là không khí. Sasuke dĩ nhiên là nhận thấy rằng nàng vẫn còn rất giận, đành thở dài rời tầm mắt đến 3 người kia, ra lệnh cho họ ngồi xong mới nhận thấy có điều gì đó bất thường. Sao mặt muội muội gắn lại u ám đen kịt thế kia?=_=? - Không biết hôm nay hoàng thượng có việc gì triệu tiểu nữ đến đây? - cô gái đó nhẹ nhàng lên tiếng. Chuyển tầm mắt đến Neji, môi hắn nhếch lên nụ cười tà mị, lãnh đạm nói. - Ngươi mới nhập cung chưa quen. Vì vậy từ nay ngươi sẽ chuyển đến cung Bạch Hổ cùng với quận chúa, Neji sẽ giúp đỡ ngươi các việc còn lại. "Ruỳnh..." Tiếng sét đánh ngang tai bọn họ, mặt mũi chốc lát méo xệch. - Khoan đã! Muội còn chưa biết đây là ai sao huynh có thể tuỳ tiện để người lạ đến được? - Tenten nóng nảy lên tiếng, mặt đầu bất mãn. - Kosaka Ryuna, em họ của Sai - nói thế chắc ai cũng tự biết rồi. - Thế thì cho đến phủ Yamanaka chứ đến chỗ muội làm gì? - Ino thích Sai mà, mắc mớ gì mà nàng nhận mồi ngon của bạn vào nhà? - Phủ Yamanaka ở trong cung chắc? - Hỏi ngu. - Thế đến Thanh long cung với mẫu hậu? - Chỗ mẫu hậu thừa người rồi. ..... Hai huynh muội cứ thế hỏi xoáy đáp xoay, ai đó càng nóng nảy thì hắn càng điềm tĩnh trả lời không hề ngập ngừng. Biết mình địch không nổi mà nàng vẫn lì lợm địch cho lại mới thôi. Không hiểu sao lần này khí thế từ đâu mà hăng thế? Chỉ là... nghĩ tới việc hai người kia ngày ngày thân mật cười nói với nhau trước mặt nàng thì máu đã sôi tới ngực. Lại nghĩ tới hoàng huynh đặc biệt sử dụng vệ sĩ chuyên dụng của nàng cho người khác thì máu đã sôi tới não rồi. Trong lúc hai người trên đại chiến, người dưới đang mải miết suy nghĩ, thực chất là đang xoa cằm suy luận. Tại sao tự nhiên tên đáng ghét lai cho Neji bảo vệ một người lạ? Không phải từ trước đêm giờ hắn đều không quan tâm đến bất cứ nữ nhân nào khác trừ Thái hậu, Tenten sao? Mình cũng "đen đủi" (hẳn là vậy) bị hắn để ý, (quan tâm) nhưng nghe Tenten kể mình là người đầu tiên. Không lẽ...Nghĩ đến đây, mặt mũi nàng trông càng xuống sắc, bàn tay nắm chặt thành ghế, sau đó có chút khói bốc lên. Fuyuki đang nằm trên đùi nàng tự nhiên lạnh toát cả người, tự động bỏ chạy. Haruka đậu ở thành ghế nhìn lớp khói mỏng bốc lên từ bàn tay nàng liền run rẩy co giò chạy theo Fuyuki. Chúng nó đều rất yêu đời, không muốn bị đem ra làm vật trút giận đâu. Hành động của bọn chúng đã thi hút sự chú ý của hai huynh muội, quay ra nhìn Sakura thì có chút sợ. - Rất tiếc phải thông báo với huynh, hiện giờ muội đang ở Long cung sống rất tốt, không về đâu! - nào, giờ nói thử xem! Sasuke vẫn giữ phong thái lãnh đạm, nhàn nhạt hạ lệnh. - Đơn giản thôi, cả Neji và Ryuna chuyển đến Long cung. Dù sao thì một mình ta ở nơi rỗng rãi vậy cũng chán. - Nhắc cho huynh nhớ, Long cung chỉ có hai phòng ngủ chính thôi, mà có những năm người, chả lẽ nằm đất? - Đến tối rồi tính - khoé miệng gắn cong lên một nụ cười tuyệt đẹp đầu toan tính. ---------- Giờ khắc quyết định chỗ ngủ đã đến. 5 người cộng với 2 con thú cưng đứng ngoài bắt đầu sắp xếp chỗ ngủ. - Ta và Sakura một phòng, ba người còn lại một phòng. - Chúng ta về cung Bạch Hổ đi, Tenten - Thà chết nàng cũng không ngủ chung với hắn. - Ờ! - Thà chết nàng cũng không ở chung với cặp "tình nhân" kia. Chướng tai gai mắt! Neji và Ryuna không phản đối, căn bản là không thể phản đối bởi ánh mắt muốn róc thịt với hàm ý "giỏi thì nói thử xem" của tên độc tài nào đó. Neji tuy sợ nhưng vẫn lên tiếng bảo vệ quyền công dân của mình. - Hay là ba nữ một phòng, tôi với cậu một phòng? - Không! - hắn gầm nhẹ lên, bắt lấy tay Sakura, đang định chuồn, lôi đi, giận dữ quăng lại mệnh lệnh, dùng giọng không cho kẻ khác cự tuyệt - Về phòng ngay! Kẻ nào trái lệnh rời đi nhốt vào ngục dùng cực hình! "RẦM" Hắn và Sakura biến mất sau cánh cửa, tiếng quát thảm thiết của Sakura cũng biến mất. Tenten cực kì cáu với cách hành xử và cái lệnh quái đản của hoàng huynh, đang yên đang lành tự nhiên xáo trộn hết lên làm gì? Lại còn cả cái cô tiểu thư từ trên trời rơi xuống này nữa. Ba người đi vào phòng thì chỉ thấy có độc hai chiếc giường, một đôi một đơn. Miệng Tenten giật giật, từ khi nào hoàng huynh chơi khăm vậy??? Ryuna có vẻ rất biết thân phận nhẹ nhàng nói. - Quận chúa và Hyuga-sama cứ mỗi người một giường, tiểu nữ sẽ ngủ trên trường kỉ. - Không cần đâu, để hắn ngủ trên trường kỉ là được rồi! - Tenten thản nhiên phán như là chuyện đương nhiên. (Bó tay chị) - Nhưng mà... - Không nhưng gì hết, hắn ngủ trên ghế quen rồi, không chết được đâu! Ryuna biết mình không cãi được lệnh, chỉ biết lon ton chạy ra giường ôm chăn gối đặt lên trường kỉ rồi đỏ mặt ấp úng... - Trời đêm khá lạnh, Hyuga-sama chú ý giữ ấm.- rồi ngại quá leo lên giường ngủ luôn. Đối với sự quan tâm của Ryuna không hiểu nổi Neji một chút cũng không để ý, chỉ chăm chăm theo dõi biểu hiện của Tenten. Tenten thấy hành động của Ryuna thì với kinh nghiệm lâu năm biết ngay là cô ta có gì đó với tên này. Cảm giác nóng nảy, bực bội ban chiều lại dâng lên. Hôm nay mình làm sao thế nhỉ? Tự nhiên quan tâm tới chuyện của tên đáng ghét này làm gì? Đi ngủ thôi! Tenten tự vỗ vai trấn an mình rồi leo nhanh lên giường đi ngủ, mặc kệ mấy chuyện kia, có lẽ là do mệt quá nên mới biến đổi tâm lý thôi. Neji thấy nàng mặc kệ đưa lưng về phía mình thì từ trong ánh mắt không khỏi nhuốm đầy thất vọng. Hồi chiều tưởng rằng nàng vì ghen nên mới phản ứng vậy. Haizzz... Xem ra hắn bị mộng tưởng rồi, làm sao mong chờ nàng có chút cảm giác với được chứ... Có vẻ như hắn... đơn phương rồi. Có điều, Neji thất vọng nhiều quá nên không nhận ra rằng Tenten nằm trằn trọc cả đêm không ngủ được. Cứ nghĩ rằng ngủ một giấc là sẽ bình thường lại nhưng đến nhắm mắt nàng còn chẳng làm nổi. Bởi cứ khép mắt lại thì cảnh Neji và Ryuna thân mật đi dạo bên nhau trong vườn sẽ hiện ra rõ nét làm nàng không sao bình tĩnh đi vào giấc ngủ nổi. Một đêm thức trắng đã tạo hiệu ứng rất đáng kinh ngạc cho Tenten. Sáng Sakura vừa đi ra khỏi phòng với Sasuke thì nhìn thấy... - Ta không biết là chàng nuôi gấu trúc trong cung đấy! - nàng ngây thơ thốt lên. Fuyuki và Haruka cũng vừa đi dạo về thì thấy "gấu trúc" nằm bò trên bàn ngoài sân không khỏi ngạc nhiên hỏi nhau. Tao không biết bây giờ trong giới gấu trúc đang thịnh hành xu hướng mặc váy bảy màu đấy! (Fuyuki) Chắc cái này mới! Hôm nào tao phải thử mới được! (Haruka) Sau một lúc luyện mắt thần chưởng, mọi người bàng hoàng trước sự thật đó là Tenten (trừ Sasuke). Tình trạng của muội muội như thế này thì xem ra kế hoạch đang chạy rất đúng hướng rồi. Bây giờ hắn không nên tiếp xúc nhiều quá đề phòng bị phát giác. Cúi đầu nhìn khuôn mặt lo lắng của Sakura, hắn ôn nhu nói. - Nàng đi xem Tenten thế nào đi, ta có việc đi trước. - Ừm... Sakura bước lên đi tới phía "gấu trúc" thì đột nhiên tay bị giữ lại rồi kéo ngược ra sau, cằm được nâng lên rồi từ trên hạ một nụ hôn xuống ngay môi nàng. Nụ hôn chỉ kéo dài 3 giây thì hắn lưu luyến rời xa môi nàng, hôn nhẹ lên gò má ửng hồng kia. - Ta sẽ về buổi trưa dùng bữa - rồi rời đi. Sakura mãi một lúc sau mới hoàn hồn lại, nhớ ra mục đích chính của mình liền bước lại gần "gấu trúc" lay gọi. - Tenten, cậu ổn chứ?