Sáp Kiện Vô Địch
Chương 153 : Bách Ảnh Bạo Phá Quyền
Thăng Long Diệt Nhật Quyền đánh tan Xích Nhật Hàng Thế của Xích Diệt Thiên nhưng khí thế vẫn không giảm, bay thẳng lên trời xanh, biến mất tại phía chân trời.
- Là ta hoa mắt sao? Là Rồng à...
Một vài mạo hiểm giả cả kinh nói.
- Hai mươi mốt vạn thất lực lượng! Vượt qua cực hạn Võ Thần! Điều này sao có thể? Lẽ nào hắn không sợ bạo thể sao?
Cường giả cấp Võ Thần đều hết sức kinh ngạc, nếu như nói Xích Diệt Thiên ăn đan dược tăng cường lực lượng, vậy Du Dương thì sao? Lẽ nào Lý Thi Bạch đưa cho mỗi người một viên, sau đó để cho hai người lên đài biểu diễn? Tuyệt đối không có khả năng, đáp án chỉ có một, chính là Du Dương đã đột phá cực hạn Võ Thần, nắm giữ phương pháp tu luyện tầng cao hơn.
Xích Diệt Thiên dùng “Phong Ma Bạo Niệm Hoàn” nhưng vẫn bị đánh tan thành mây khói. Trong sân kinh ngạc nhất chính là Y Tiên Lý Thi Bạch, hắn là người rõ ràng tác dụng của đan dược nhất!
- OMG! Tiểu tử này quá kinh khủng! Nếu như hắn làm đảo chủ, nhất định sẽ biết người đưa đan dược cho Xích Diệt Thiên là ta.
Lý Thi Bạch trên người xuất hiện đầy mồ hôi lạnh.
- Còn ai không! Muốn khiêu chiến ta thì nhanh cmn lên!
Du Dương nói.
- Đm! Xích Diệt Thiên lực lượng đã vượt qua cực hạn Võ Thần cũng bị hắn đánh bại, giờ còn ai dám đi lên!
Có người nói.
Trong số các Võ Thần ở đây có một số ít người biết sau khi tu luyện “lực trường lĩnh vực” đến đỉnh phong vẫn còn có thể tiến thêm một bước nữa, nhưng vẫn chưa có người nào có thể đột phá, bọn họ đều không biết được “Tế Bào Trọng Tổ” huyền bí.
Thân thể nhân loại tối đa chỉ có thể thừa nhận hai mươi vạn thất lực lượng! Nếu như nhiều hơn nữa, thì có khả năng sẽ bị bạo thể. Mọi người ở mạo hiểm đảo đều biết có thể tu luyện tới “lực trường lĩnh vực” thập trọng thiên là sơ cấp Võ Thần, nhưng bọn hắn không cách nào đột phá, nguyên nhân trọng yếu chính là thân thể không cách nào thừa nhận được lực lượng vượt qua hai mươi vạn thất. Muốn thân thể có thể tiếp nhận được lực lượng mạnh hơn, thì nhất định phải lĩnh ngộ được “Tế Bào Trọng Tổ” huyền bí, phục hồi lại tế bào thân thể, khiến mật độ tế bào vững chắc hơn, có thể thừa nhận lực lượng càng mạnh hơn.
Lúc trước Xích Diệt Thiên bị Du Dương dễ dàng đánh bại, chính là sau khi Xích Diệt Thiên sử dụng lực lượng vượt qua cực hạn thân thể cùng việc thân thể không thể thừa nhận có liên quan nhất định.
Vẫn Thần Thai lần thứ hai yên lặng, không ai dám lên đài khiêu chiến Du Dương.
Có điều cứ như vậy để cho một tiểu tử mới lên đảo chưa được hai tháng lên làm đảo chủ, rất nhiều người tâm lý không phục, đặc biệt là dân cư trú trên đảo, bọn họ đang tự do thoải mái sinh hoạt trên đảo, nếu như để người của bọn họ lên làm đảo chủ thì người ta còn dễ tiếp thu, nhưng nếu để cho Du Dương làm đảo chủ, thống trị bọn họ, điều này khiến bọn họ không thể chấp nhận.
Cuối cùng, cũng có người lên đài!
Dân cư trú trên mạo hiểm đảo tuyển ra một đại biểu, cũng là người có danh vọng giống với Thiện Như Ngọc, Lý Long Cơ, lão bản tửu điếm Đại Đường mạo hiểm đảo, chính là người trước kia đã cùng Du Dương đánh bạc, phụ thân của Lý Duy Tư. Thiện Như Ngọc đã khiêu chiến với Du Dương, hắn tất nhiên cũng phải đứng ra giữ thể diện cho nguyên dân cư trú.
- Du Dương, ta là Lý Long Cơ thay mặt nguyên dân cư trú mạo hiểm đảo đề nghị khiêu chiến với ngươi!
Lý Long Cơ nói.
- Tốt, rất hoan nghênh! Nhưng mà ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng được ta sao?
Du Dương nói.
- Không thể, lấy thực lực của ta bây giờ đích thực không phải là đối thủ của ngươi, cho nên ta muốn yêu cầu một chuyện, chính ta cùng với bốn người khác liên thủ cùng nhau khiêu chiến với ngươi, nếu như ngươi chiến thắng được chúng ta, vậy thì nguyên dân cư trú mạo hiểm đảo chúng ta sẽ thừa nhận tư cách ngươi làm đảo chủ, tất cả mọi người đều sẽ tuyên thệ thuần phục!
Lý Long Cơ nói.
Du Dương quan sát Lý Long Cơ một chút, hắn nói:
- Ngươi có thể đại diện toàn bộ cư dân trên đảo sao?
- Ở mạo hiểm đảo, Lý gia chúng ta cùng Thiện gia lời nói là có phân lượng nhất, hơn nữa nguyên dân cư trú chúng ta cũng vừa bàn qua quyết định này, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không thất hứa!
Lý Long Cơ nói.
- Tốt, ta đống ý lời khiêu chiến của các ngươi!
Ngạo khí Du Dương trong lòng tỏa ra, tiếp thu Lý Long Cơ khiêu chiến.
Lý Long Cơ hướng bên dưới đài nháy mắt, lập tức có thêm bốn người nhảy lên võ đài. Bốn người này một cao, một lùn, một béo, một gầy, tuổi tác bọn họ xấp xỉ Lý Long Cơ. Lý Long Cơ hướng Du Dương giới thiệu bốn người này một chút, trong đó người cao tên là Chu Minh Chương, người lùn tên Lý Thành Công, người béo tên Triệu Tống Dân, người gầy tên Tần Thủy Nhất, bốn người họ tại Thành Thải Hồng cũng có sản nghiệp không nhỏ, cũng coi như là nhân vật quan trọng cấp trên. (thêm đội Tam quốc nữa cho đủ bộ)
Năm người vây Du Dương vào giữa Vẫn Thần Thai, năm người tự tạo ra lực trường lĩnh vực, lực lượng khoảng bát, cửu, thập trọng thiên.
- Khoan đã!
Năm người Lý Long Cơ đang muốn động thủ, Du Dương đột nhiên gọi lại.
- Sao, ngươi sợ, muốn đổi ý?
Lý Long Cơ nói.
- Không phải, các người chờ một chút.
Du Dương đi ra vòng vây của năm người, sau đó hắn hướng về phía mọi người bên dưới võ đài nói:
- Nguyên dân cư trú trên mạo hiểm đảo đã tuyển ra năm người đại diện, vậy ngoại lai cư dân có hay không muốn lên đài, nếu có, vậy cũng tuyển ra năm đại diện tiến lên, ta một người, nghênh chiến mười người các ngươi!
Năm người là đánh, mười người cũng là đánh, Du Dương muốn các thế lực khắp nơi cùng tiến lên đài, giải quyết một lần cho xong, không chỉ đỡ phiền phức, nếu như thắng còn có thể gây dựng lên uy tín cho hắn.
- Mười người! Tiểu tử ngươi cũng quá ngông cuồng đấy?
Có người tức giận nói.
Chín mươi vị mạo hiểm vương, những người này đã tiến vào lực trường lĩnh vực thập trọng thiên rất nhiều năm, chỉ là không có đột phá mà thôi. Nếu như 1 vs 1 bọn họ có thể e ngại Du Dương, nhưng Du Dương muốn 1 vs 10, đây chính mà vũ nhục đối với bọn họ, một ít lão già rốt cuộc cũng ngồi không yên. Du Dương vừa nói xong, lập tức có tám người đồng thời nhảy lên võ đài chiến đấu. Còn có một số người muốn lên, nhưng thấy vậy nên vẫn không có dời chỗ ngồi.
Tám lão già này sau khi lên võ đài, liền phát hiện thấy thừa người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không chịu đi xuống. Mấy người này đều là nhân vật cấp mạo hiểm vương, trước đây Du Dương chôm của bọn họ không ít bảo bối, bọn họ hận Du Dương đến ngứa cả hàm răng, cho nên có loại cơ hội báo thù tốt như thế này, bọn họ tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua.
- Ha ha, các ngươi không cần nhìn nữa, đều lưu lại đi! Mười người, hay mười ba người cũng không có gì khác nhau hết!
Du Dương vô cùng tự tin nói.
Bọn người Lý Long Cơ biết Du Dương lợi hại, cũng không nói lời vô ích cùng Du Dương, mười ba vị Võ Thần cùng hướng Du Dương xuất chiêu.
Mười ba vị Võ Thần, ngoại trừ kinh thế đại chiến thời đại Niếp Thiên Phong kia ra, thì cũng không còn thấy xuất hiện loại tràng cảnh hoa lệ như này nữa! Mưới ba vị Võ Thần, sợ rằng trừ trên mạo hiểm đảo này ra, cũng không thể đồng thời tìm đâu ra được nhiều Võ Thần đỉnh phong như vậy.
- Hai mươi vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Kinh Thế Đế Hoàng Quyền!
Lý Long Cơ là người thứ nhất xuất chiêu.
- Mười chín vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Đại Lãng Đào Sa!
Một đạo sóng cát đánh úp về phía Du Dương.
- Hai mươi vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Tuyết Vực Khuynh Tình!
Băng tuyết che phủ khắp bầu trời hướng Du Dương bay tới.
- Hai mươi vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Liệt Diễm Phần Tình!
Liệt diễm hừng hực đồng thời cùng cát và băng tuyết đánh về phía Du Dương.
- Hai mươi vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ ….
- Hai mươi vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ ….
Những mạo hiểm giả cấp thấp trong sân thi đấu đều bị những kinh thế cấp vũ kỹ này làm chấn kinh hoa cả mắt! Chưa từng có một ai được chứng kiến nhiều kinh thế cấp vũ kỹ đồng thời thi triển ra như thế này.
- Trời ạ! Lão đại nguy rồi! Quá khủng bố! Như thế này, đến cả thần tiên cũng không sống nổi mất!
Nam Cung mập mạp kêu lên.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Thiện Như Ngọc nhíu chặt mày, thầm nghĩ: “Tiểu tử này kiêu ngạo quá mức!’
Thiện Nhược Thủy bên người Thiện Như Ngọc, bàn tay nhỏ nắm chặt, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Không có việc gì, nhất định không có việc gì, anh ấy là vô địch! Nhất định có thể đánh thắng bọn họ!
OANHHHH~~~!
Mười ba cái kinh thế cấp vũ kỹ oanh tạc vào người Du Dương, thân thể Du Dương dần tiêu tán giữa Vẫn Thần Thai.
Một lúc sau, mây khói tan đi, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn lên võ đài, nhưng trên đài làm gì còn có bóng dáng Du Dương nữa đâu.
- Chết...lão đại chết rồi.
Nam Cung mập mạp nói.
- Không, nhất định không, anh ấy là vô địch, hắn không thể nào thua được!
Thiện Nhược Thủy nghẹn ngào nói.
- Mau nhìn, đó là gì.
Đột nhiên có người lêu lên, mọi người đều nhìn theo tay hắn chỉ, ngay tại trên không trung Vẫn Thần Thai, Du Dương bình yên nhẹ nhàng bay bổng tại đó, y phục hoản hảo không tổn hao gì, thậm chí ngay cả tóc cũng không tổn thương nửa sợi.
Hóa ra Du Dương ban nãy ngay lúc mười ba vị Võ Thần hướng về phía hắn xuất chiêu, hắn liền sử dụng một chiêu kinh thế cấp bộ pháp “Thuấn Tức Thiên Lý”, tránh thoát một kích liên thủ của mười mấy người.
Trước kia Du Dương sử dụng “Phiêu Miễu Long Du Bộ”, “Phong Thần Mê Tung Bộ” cũng chỉ là siêu phàm cấp bộ pháp.
Du Dương vừa mới sử dụng “Thuấn Tức Thiên Lý” kinh thế cấp bộ pháp, là Du Dương đột nhập vào hệ thống mạo hiểm đảo, ở trong Thương Thành mạo hiểm đảo lấy trộm, “Thuấn Tức Thiên Lý” này chẳng những là kinh thế cấp bộ pháp, mà còn là kinh thế cao cấp bộ pháp! Thuấn tức thiên lý, thuấn tức thiên lý, nếu như sau này Du Dương có đủ thực lực, thì sẽ thật sự có thể làm được di chuyển ngàn dặm trong thời gian ngắn.
Hiện tại tốc độ của Du Dương, trong mắt của mọi người, hoàn toàn có thể xem như là “thuấn di”!
- Nhiều công kích tập trung vào hắn như thế, làm sao hắn có thể tránh thoát được.
Những người trên võ đài rất rõ uy lực của một kích liên thủ của bọn họ. Tất cả đều không thể hiểu nổi Du Dương làm cách nào để có thể tránh thoát được một kích của bọn họ.
- Hắc hắc, các người đã xuất chiêu, hiện tại đến phiên ta! Kinh thế cấp vũ kỹ “Thuấn Tức Thiên Lý” giao thông cùng kinh thế cấp vũ kỹ “Kình Lôi Bạo Phá Quyền”, “Bách Ảnh Bạo Phá Quyền” ra đời!
Du Dương di chuyển, thân thể hắn đột nhiên cắm đầu lao xuống, chỉ trong nháy mắt Du Dương liền biến mất.
Khi Du Dương lần nữa xuất hiện thì thân thể hắn đã hiện ra trước người mười ba người Lý Long Cơ, Chu Minh Chương, Lý Thành Công... Lúc trên không trung, Du Dương vẫn chỉ có một người, nhưng chỉ trong chớp mắt thời gian, trên võ đài đột nhiên hiện ra mười ba người Du Dương.
Rầm rầm rầm
Cơ hồ là cùng một thời gian, mười ba người, mỗi người đều bị dính một quyền, bay ra ngoài, đồng thời lúc bọn họ còn bay trên không trung, thân thể đều bắn ra nhiều đóa huyết hoa.
Một chiêu đánh tan mười ba vị Võ Thần, trong đó còn có mười người là Võ Thần đỉnh phong, đây còn là Du Dương đã hạ thủ lưu tình với bọn họ. Chỉ một chiêu Du Dương hoàn toàn có khả năng giết chết bọn họ, nhưng Du Dương không thể làm như vậy, hắn còn đang muốn lập uy, không phải là giết chóc.
- Quay lại!
Du Dương sau khi đánh bay bọn người Lý Long Cơ, chân thân xuất hiện ở giữa Vẫn Thần Thai, tay phải xuất ra một trảo, đem tất cả mọi người bị đánh bay ra ngoài đều cách không bắt trở lại.
Phù phù! Phù phù! Phù phù. . .
Mười ba người bọn Lý Long Cơ rơi xuống bề mặt võ đài.
Du Dương đi đến trước mấy người, bao quái bọn họ. Lúc này mười ba người đã bị Du Dương đả thương, vết thương máu thịt lẫn lộn, sức chiến đấu chỉ còn lại không đến ba thành.
- Chúng ta chịu thua! Từ nay về sau này ngài chính là đảo chủ của chúng ta, chúng ta tuyên thệ thuần phục ngài!
Lý Long Cơ dẫn đầu nói. Hai bên chênh lệch quá lớn, mười ba người không tiếp nổi một chiêu của người ta, hiện tại bị trọng thương thành như vầy, còn đánh bằng niềm tin a!
- Các ngươi thì sao?
Du Dương nhìn về phía tám gã mạo hiểm vương lên đài sau kia.
- Chúng ta cũng chịu thua!
Tám người đại diện cùng nói.
Mọi người chịu thua, việc này đại biểu rằng bọn họ đã thừa nhận thân phận đảo chủ của Du Dương.
Du Dương nói với mọi người:
- Ta thấy mười ba người các người có mười người đã tu luyện đến “lực trường lĩnh vực” đỉnh phong, hôm nay ta sẽ chỉ điểm cho các ngươi một chút, từ sơ cấp Võ Thần đột phá lên trung cấp Võ Thần, hãy xem ngộ tính của các ngươi!
Du Dương tay phải chỉ về phía mấy người bị thương máu thịt lẫn lộn, nói:
- Tế Bào Trọng Tổ!
Tất cả mọi người trong sân thi đấu, lập tức thấy một cảnh tượng mà cả đời bọn họ không thể nào quên!
Truyện khác cùng thể loại
324 chương
140 chương
11 chương
4659 chương