Ba gia đình nghệ sĩ tham gia ‘Go Camping!’ lần này lần lượt là Nguyễn Doanh, Lý Hựu Phong và Trần Tấn, ba nhà chín người. Nghệ sĩ có hai nam một nữ, trẻ thì hai gái một trai. Nữ nghệ sĩ duy nhất là Nguyễn Doanh. Nguyễn Doanh có bảy, tám năm trong sự nghiệp ca hát, được coi như một lão làng trong giới ca sĩ vốn lớp lớp đổi thay. Trước khi debut, cô là một giáo viên dạy đàn tranh, ca khúc đưa cô đến showbiz là một ca khúc mang phong cách cổ phong, kết hợp với đàn tranh, khuôn trăng thùy mị và giọng hát êm đềm. Từ đó đến nay vẫn giữ nguyên phong cách hát nhạc dân gian trữ tình, may mà khán giả không chán, cũng bởi vậy mới có danh hiệu ‘Nữ hoàng khí chất’. Nhưng chẳng ai biết được danh hiệu này có phải là để móc mỉa hình tượng cũ rích mà cô không bao giờ thay đổi hay không, chỉ có bản thân cô là thích thật sự. Hai người khác, Lý Hựu Phong nổi lên nhờ nhạc dân ca, bề ngoài phúc hậu rất được cánh sinh viên yêu thích. Trần Tấn thì là diễn viên hài trong các chương trình giải trí, nói cười nhanh nhạy tinh ý. Trong mỗi show truyền hình, ekip chương trình sẽ đều mời một người nổi tiếng có tài ăn nói đến để quấy động phong trào, vốn nhiệm vụ bí mật này là của Trần Tấn. Thế nhưng trên đường đến địa điểm cắm trại, Trần Tấn mới chém gió mấy câu góp vui trên xe thì đã bị Nguyễn Doanh khó chịu chặn họng, nói rằng con cô bị say xe, anh không trật tự một lúc được à? Có khác gì hắt gáo nước lạnh vào mặt Trần Tấn. Nếu là trong chương trình, bằng chức trách nghề nghiệp, Trần Tần thường sẽ cười đùa cho qua, thế nhưng nay có vợ con ở đây, bảo gã đàn ông nào chịu nhịn cho được. Thế mới có chuyện Trần Tần không nói năng câu nào với Nguyễn Doanh từ đó đến giờ, cả đoàn đều nhận ra. Đúng là điềm báo trước cho mọi chuyện không suôn sẻ. Quả nhiên, vắng tiếng trêu đùa náo nhiệt của Trần Tấn, hoạt động im ắng hẳn. Bên nhà Lý Hựu Phong lại theo chế độ mẫu hệ, đồng nghĩa là Lý Hựu Phong cứ lẳng lặng làm việc thôi, chẳng dám thưa thốt câu nào, hình tượng bác gái chua ngoa tuy xứng đôi với ông chú phúc hậu, hài hòa đấy, nhưng không mang lại tiếng cười. Đạo diễn đau đầu nhức óc, tổ hợp này có quay cũng chỉ quay được đám trẻ con. Vì thế mà khi cô con gái Triệu Dĩnh Tranh của Nguyễn Doanh ngô nghê nói muốn câu cá, cả đoàn như bừng tỉnh, tuy rằng theo đúng lịch trình là sau khi dựng lều xong sẽ đi thám hiểm trong rừng tìm rau dại, nhưng tương tác tự nhiên là quan trọng nhất, cả ekip lập tức đi chuẩn bị đồ câu cá. Lý Hựu Phòng và Trần Tấn vừa thấy bên kia câu rất sát cá thì cũng thòm thèm, thế là gần như tất cả ekip đều hào hứng tham gia vào hoạt động câu cá vốn dĩ tẻ nhạt này. Mười phút qua đi, mặt hồ lặng ngắt, Triệu Dĩnh Tranh bắt đầu chán nản nhõng nhẽo, “Cá đâu? Sao không có cá? Ba ba, con muốn có cá…” Tiếng ồn đuổi đàn cá bơi đi, mọi người càng đứng im không dám hó hé. Chồng của Nguyễn Doanh, Triệu Trí Bình là một doanh nhân thành đạt trong buôn bán xe hơi, ở nhà cũng toàn chỉ tay năm ngón, chưa bị thúc giục mè nheo bao giờ, nay đứng trước ống kính, hắn bực dọc quát con gái mấy câu ‘trật tự’. Để yên thì thôi, đằng này vừa quát xong, Triệu Dĩnh Tranh òa khóc, tiếng khóc đinh tai dọa mọi sinh vật trong hồ bơi đi mất, và không có dấu hiệu dừng lại nào, mười lăm phút sau mọi người vẫn còn nghe thấy cô bé gào khóc. Chẳng trách được, cô bé là đứa bé nhất trong đoàn, mới hơn bốn tuổi, cái tuổi nào biết phân biệt đúng sai, bình thường chỉ cần khóc lâu là bố mẹ sẽ đáp ứng mong muốn. Hôm nay khóc dai như vậy rồi, cổ khô khốc mà vẫn không được ai dỗ dành, cô bé càng thêm tủi thân, khóc càng dai dẳng. Ekip chương trình buộc phải dừng việc quay lại, dỗ dành được cô tiểu thư này rồi tính sau. Hai cậu bé trong đoàn thấy Triệu Dĩnh Tranh khóc lóc inh ỏi cũng trốn sau chân bố mẹ không dám ra. Dù sao ngay từ đầu, Triệu Dĩnh Tranh đã được Nguyễn Doanh bao bọc quá, không có cơ hội giao lưu với bạn bè, đáng lẽ mấy đứa trẻ đã có thể thân nhau ngay từ đầu, lần này lại xa cách hẳn. Đang lúc mọi người bó tay không biết làm sao, một giọng nói giòn tan vang lên. “Em đừng khóc, cho em cá của chú A Bạch này.” Ai nấy quay ra nhìn mới thấy là Tiểu Hải mới nãy còn nô đùa, giờ đã một tay dắt cậu bạn xinh xắn, một tay xách xô nước con con đứng bên cạnh. Nói xong, Tiểu Hải quờ vào trong xô, cầm lên một con cá nhỏ còn móc dây câu, đưa cho Triệu Dĩnh Tranh. “Cho em nè.” Triệu Dĩnh Tranh khóc chán chê rồi, nấc cụt một cái, nhìn Tiểu Hải mắt tròn mày rậm, lại nhìn con cá trong tay cậu, lúc này mới ngân ngấn nước mắt ngơi khóc, vụng về nhận con cá. Dây câu trơn tuột, Nguyễn Doanh đứng bên cạnh vội vàng đỡ hộ, lúng túng nói, “Cảm ơn con.” Tiểu Hải trả bằng một nụ cười rạng ngời, sau đó ngoáy ngó đầu nhìn quanh, lại chạy ra chỗ cậu bé núp sau chân Trần Tấn. “Mỗi người một con, cậu có lấy không?” Con của Trần Tấn, Trần Siêu trợn tròn mắt, ngửa đầu nhìn cha, sau đó mới thỏ thẻ gật đầu, “… có.” Lần này là Dung Tán cầm xô nước, lấy ra một con cá, “Đây.” Trần Siêu sắp sáu tuổi bỗng dưng đỏ mặt, “Cám, cám ơn.” Sau đó lại chia cá cho con gái của Lý Hựu Phong, được vợ của Lý Hựu Phong, Trương Thước xoa đầu. Hai đứa mới tay trong tay trở về trại của mình. “Ối trời, quay hay không đây?” – quay phim đột nhiên vỗ đầu mình kêu thảm thiết. “Quay cũng có được đăng đâu, còn gì nữa?” – có người thất vọng tiếp lời. *** Đến cuối chiều, khi ekip chương trình quay xong phân đoạn nấu bữa tối, Bạch Lãng mới cùng Cừu Tiềm bê một nồi canh cá đến cho Trần Đông Lý. Nồi canh nặng được Cừu Tiềm bê, đặt vào bếp lò được ekip dựng, mọi người nhìn thấy cũng đã quen. Bởi cả chiều nhìn lén, ai nấy đều có cái nhìn khác về Bạch Lãng và Cừu Tiềm. Vụ xôn xao gần đây nhất chính là chuyện Cừu Tiềm cho Bạch gia vay năm triệu để trả nợ, nhưng Bạch gia nuốt trắng số tiền này. Nói là vay, nhưng nhiều người vẫn nghi ngờ, liệu đó có phải là vì Cừu Tiềm bao nuôi Bạch Lãng rồi nói lái đi với công chúng thế không. Thế nhưng sau đi theo dõi cả ngày mới nhận ra, giám đốc Cừu mới chính là culi chính hiệu. Việc nặng nhọc gì cũng được gã thầu hết, từ bê nồi rót nước khiêng thùng đá, nếu là đại gia bao nuôi thì đời nào lại như vậy. Nhất là Tiểu Hải, hở ra là bổ nhào vào Bạch Lãng, nom còn thân hơn cả cha ruột mình, y như một gia đình hạnh phúc thật sự. Mà đâu chỉ có nhân viên nhìn lén, sau khi Tiểu Hải đi đưa cá, ba nhóc tì trong đoán cứ nhòm hết sang hai nhóc con bên kia, vừa tò mò vừa hâm mộ, muốn sang bên kia chơi lắm rồi. Thế nên nhân lúc Bạch Lãng mang thức ăn sang, Trần Đông Lý buộc phải mở lời nhờ cậy, “Ầy, tuy chuyện sáng nay rất cảm ơn cậu, nhưng mai có thể cho đoàn mượn Tiểu Hải một lúc không?” “Mượn ư?” – Bạch Lãng chớp mắt. “Ba con cá của cậu cướp luôn tâm hồn ba đứa trẻ bên tôi rồi, đấy, cứ đang quay thì lại nhìn lén sang chỗ các cậu, nên tôi muốn mai cho năm đứa trẻ chơi với nhau, chỉ quay trẻ con, không quay người lớn, đưa lên tivi cũng không nêu danh tính, hai người thấy như thế có được không?” Bạch Lãng nhìn Cừu Tiềm, gã nhún vai, “Chỉ cần chúng nó muốn chơi với nhau là được, không sao.” “Giám đốc Cừu thật sảng khoái.” – mắt Trần Đông Lý sáng ngời, “Nhất định, tôi đi sắp xếp ngay, thề không để người lớn lọt vào ống kính!” Nói rồi Trần Đông Lý lại gọi mấy nhân viên ra, nhanh chóng sắp xếp lịch trình ngày mai. *** Hôm sau, năm đứa trẻ chơi trốn tìm, tiếng cười tràn ngập khu picnic, đạo diễn cũng cười tít đĩa, quay được nhiều cảnh đáng yêu không chịu nổi. Thậm chí, không khí căng thẳng trong nhóm người lớn cũng mềm mỏng đi rất nhiều khi thấy đám trẻ nô đùa với nhau. Tối hôm qua, chắc Nguyễn Doanh đã bị quản lý tế một trận (hẳn có ai đó tác động), hôm sau cũng bỏ qua cái tôi đi xin lỗi Trần Tấn, giải thích chuyện trên xe là do cô quá lo lắng cho con nên mới nói vậy, chứ không có ác ý gì. Có lời này, Trần Tấn cũng nể mặt nể mũi, nhanh chóng quay lại tác phong thông thường. Thế nên mới hôm qua không khí cả đoàn còn căng thẳng, nay đã xoay 180o, hai ngày dã ngoại sau không còn ngột ngạt như trước. Có vẻ như mọi thứ đều thay đổi từ khi có sự hiện diện của Tiểu Hải, lại được Bạch Lãng và Cừu Tiềm âm thầm giúp đỡ, không ít nhân viên trong ekip chương trình đều ghi lòng tạc dạ. Cũng vì thế mà sau này, khi gặp người cố ý nói xấu Bạch Lãng và Cừu Tiềm, họ đều đứng ra góp đôi lời giải thích. Có nhân chứng vật chứng, chuyện này cứ thế lan truyền, chẳng mấy chốc cả giới showbiz đều biết, Bạch Lãng và giám đốc Cừu là một đôi thật sự. Còn không phải vì một mắt nhìn lũ trẻ chơi đùa, mắt kia thỉnh thoảng vẫn lén nhìn về phía Bạch Lãng đấy sao. Chỉ thấy rằng, Bạch Lãng và Cừu Tiềm nắm tay nhau, nhàn nhã tản bộ bên kia hồ, thật ngọt ngào và cũng thật bình yên. *** Đương nhiên, sau khi chương trình lên sóng, hình ảnh Tiểu Hải và Dung Tán xuất hiện trong chương trình cũng gây lên một cuộc xáo trộn nho nhỏ. Một số người tinh mắt phát hiện ra cậu bé giống hệt ảnh Tiểu Hải mới lan truyền trên mạng đợt trước, song đoàn làm phim lập tức phủ định lời phỏng đoán này, chỉ nói rằng đó là do người giống người, xin đừng gán ghép, ảnh hưởng không hay. Thêm nữa là Dung Tán cũng kéo đi phần lớn sự chú ý của công chúng, vì cậu bé xinh xẻo quá trời quá đất, mê đảo trái tim của bao cô dì. Cuộc tranh cãi nho nhỏ này chỉ kéo dài được mấy tuần là chấm dứt, vì trẻ còn quá nhỏ, có đào xới thêm cũng chẳng để làm gì. Đến lúc này, vụ scandal Bạch Lãng comeout coi như hoàn toàn chìm lắng. Nhưng, kẻ nhớ thì vẫn sẽ nhớ. *** Khang Kiện ngồi xem tivi cùng với Lý Sa đang mang bầu, theo dõi Bạch Lãng và Cừu Tiềm tham gia lễ khánh thành tòa cao ốc mới của tập đoàn Dung Hàng trên màn hảnh, chỉ thấy khó chịu như bị nghẹn tức. Bởi hắn cứ tưởng, đồng tính luyến ái đáng lẽ phải là thứ vĩnh viễn bị giấu diếm và chôn vùi. Thế nên hắn mới tìm đến Lý Sa, người có thể chắp cánh cho sự nghiệp của mình, con đường diễn viên của hắn cũng thông thuận hơn rất nhiều. Nhìn đứa bé trong bụng Lý Sa, đứa trẻ có thể củng cố vững chắc hơn cho tương lai của mình, vốn dĩ hắn đã cho là mình có trọn may mắn. Thế nhưng khi nhìn Bạch Lãng trên màn ảnh, hắn vẫn không thể khống chế được cảm giác bùng lên trong hắn. Hâm mộ, ghen tị, bất bình, thậm chí là tình cảm mà hắn không tài nào vứt bỏ… Để rồi nhìn lại bụng Lý Sa, hắn không còn háo hức nhiều như trước.