Một tuần sau là buổi lễ khởi động máy bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’. Ngoài lễ cúng bái trời đất theo lệ thường thì chủ yếu vẫn là mời các phương tiện truyền thông đại chúng đến đưa tin về bộ phim, bao gồm giới thiệu nội dung chính, dàn diễn viên và nhân vật. Vậy nên sau buổi tế trời, Bạch Lãng nhận được trang phục diễn của nhân vật Lý Xuyên Kình mà anh sẽ đóng. Để dàn nhân vật chính trong phim xuất hiện, Bạch Lãng hiểu phần nào dụng ý của Chu Khoan. Một bộ phim nếu không thể dùng danh tiếng diễn viên để thu hút sự chú ý của người xem thì vẫn còn rất nhiều yếu tố khác có thể phát huy tác dụng, ví như đề tài độc đáo, kỹ xảo điện ảnh hoành tránh, hay có khi là kỹ thuật cắt ghép mới lạ vân vân. Hoặc có những bộ phim tuy diễn viên không để lại ấn tượng gì nhiều nhưng trang phục, không khí và bố cục khung cảnh trong phim lại để lại dấu ấn khó phai trong lòng khán giả. Lúc ấy chỉ cần diễn viên diễn xuất hợp lý, bộ phim vẫn có thể tạo nên tiếng vang. Bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ đã có đủ sức hấp dẫn từ thể loại vương tử gặp nạn, cũng có chủ đề về thợ may ít bị đụng hàng, tính giải trí và mới lạ đều đã đủ, chỉ thiếu một yếu tố để lôi kéo người xem sẵn sàng bỏ tiền ra rạp mà thôi. Vậy nên lần này Chu Khoan đánh vào ‘Hiệu quả thị giác’. Cũng vì để đạt được hiệu quả này mà Chu Khoan không tổ chức nghi thức khởi động máy tại hội trường khách sạn như thông thường, thay vào đó ông thuê trọn nhà kho của một công ty nội thất để tổ chức. Bởi tình hình tài chính eo hẹp nên ông tận dụng mọi nội thất sang trọng trong kho để bố trí thành một căn phòng đậm hơi thở quý tộc cổ xưa. Đèn chùm tráng lệ treo cao, rèm nhung phong cách hoàng gia, ghế bành quý tộc và gối tựa tua cờ, gần như là một khung cảnh trong tác phẩm. Kết hợp với trang phục diễn rườm rà và phụ kiện cầu kỳ trên người diễn viên làm người xem phải choáng ngợp, cũng thành công phô bày trọn vẹn điểm nổi bật của bộ phim. Mặc dù diễn viên Thẩm Ái Như đóng vai nữ chính không xinh đẹp đến hút hồn, nhưng nhờ trang phục và bối cảnh tô điểm cũng tỏa sáng hẳn ra. Mái tóc xoăn ngắn retro kết hợp với sườn xám xanh thẫm hiện đại, áo choàng lông thú xám và bộ trang sức ngọc trai, cô vừa xuất hiện trên sân khấu đã cướp đoạt mọi ánh nhìn. Bạch Lãng cũng đã hóa trang xong và bước từng bước lên sân khấu, thấy Thẩm Ái Như nhìn anh đầy bất ngờ và căng thẳng, anh mỉm cười, tiến lại và phong độ giơ khửu tay trái ra. Thẩm Ái Như ngẩn người trước động tác không có trong kịch bản, cô bất giác nhìn anh trong bộ lễ phục tối màu. Thân hình cao dỏng anh tuấn và nét cười tự nhiên, dưới ánh sáng vàng ấm áp lung linh của đèn chùm và căn phòng tráng lệ, đôi mắt dịu dàng và tao nhã của Bạch Lãng khẽ nhìn xuống hệt như một ‘Lý Xuyên Kình’ bằng xương bằng thịt từng sống tận trên mây xanh đến khi rớt xuống vực thẳm vẫn phong độ khiến người khác phải ngước nhìn. Trái tim cô khẽ nhảy nhót nhanh hơn không theo sự điều khiển, và như bị sa vào đôi mắt dịu dàng kia mà ngây thơ vươn tay, vịn nhẹ nhàng lên khuỷu tay của Bạch Lãng. Nhất thời ánh đèn flash chớp lên liên tục. Rất nhiều công ty truyền thông đều chọn cảnh Bạch Lãng và Thẩm Ái Như đối diện nhau đầy dịu dàng và tình tứ này để làm bức ảnh giới thiệu bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’, và đương nhiên nó nhận được rất nhiều lời khen. Đáng tiếc rằng tin tức này lại không bì được với bộ phim ở đầu đề. Trang nhất các báo của ngày hôm ấy là về lễ khởi động máy của bộ phim ‘Phong đế’ cùng ngày. *** “Yeah yeah, Bạch Lãng lại đóng phim mới, nhất định tui phải đi xem!” “Đúng là càng nổi càng đẹp cấm có sai, Bạch Lãng đẹp trai quá.” “Lại chả, tui đã yêu ảnh từ hồi ảnh đóng Giang Tân Trình cơ, see see, tui đã chấm ai là chỉ có chuẩn trở lên. Ầy, Thẩm Ái Như cũng xinh ấy chứ, trước tham gia cái chương trình gì thấy cũng bình thường, không ngờ đứng cạnh Bạch Lãng lại xứng phết.” “Người ta có stylish với makeup chuyên nghiệp ạ, khung cảnh cũng đẹp bá cháy, ừm ừm, cũng khả quan đấy…” “Dù sao tui cũng phải đi xem, hí hí, còn ‘Phong đế’ của bà thì hơi nghiêm túc, có Cừ Toàn đấy nhưng nội dung về chiến tranh nên tui không máu lắm.” “Lạy mẹ, ‘Phong đế’ đề cao khả năng diễn xuất ạ, được đạo diễn Lý Tử Nguyên quay lại thêm cả Cừ Toàn cùng dàn diễn viên siêu khủng, không phải hạng phim giải trí ba xu đâu.” “Ý bà là Bạch Lãng của tui là diễn viên ba xu chứ gì! Ờ! Xem lại cái áo lông vũ của UNI trong tủ là ai đi cướp về cho bà.” “Úi đại tỷ đáng iu của em, em không có ý đó. Ý tui là hai bộ phim đi theo hai hướng khác nhau, một giải trí một chiều sâu thôi mà.” “Tui chả hiểu, cái nào thích thì tui đi xem, thế thôi. Đến lúc đó bà không đi xem Bạch Lãng với tui thì đừng hòng tui đi coi Phong Đế với bà.” “Đại tỷ bớt giận, em cũng muốn đi xem bộ phim của Bạch Lãng mà, không tên tuổi biết đâu lại hay…” *** ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ và ‘Phong đế’ khởi động máy cùng ngày gây nên một hiệu ứng khiến mọi báo đài đều bình luận giống với phản ứng của phần đông giới mê điện ảnh kể trên, vô tình đem hai bộ phim hoàn toàn xa lạ ra gán ghép. Nguyên nhân giới truyền thông đem ra so bì thì chủ yếu vẫn là để nhấn mạnh đội ngũ chế tác sáng giá, dàn diễn viên và mức độ mong chờ của ‘Phong đế’ khác xa một trời một vực với bộ phim còn lại. Dù sao thì ngoài đạo diễn nổi tiếng Lý Tử Nguyên tham gia sản xuất ‘Phong Đế’ ra thì còn siêu sao màn bạc Cừ Toàn thủ vai nam chính, nữ chính cũng do diễn viên nổi tiếng Phỉ Hồng thủ vai, nam diễn viên phụ thì gồm có diễn viên trẻ Âu Dương Lôi, diễn viên gạo cội Tưởng Dĩ Lương cùng với không ít các nghệ sĩ nổi tiếng đến cổ vũ, một đội ngũ hùng hậu và phô trương đến lễ công bố khởi động máy mà chỉ cần quên giới thiệu ai cũng đủ gây rắc rối. Mà mối liên kết giữa hai bộ phim càng vi diệu hơn khi vốn nhân vật gian thần phản diện ‘Quảng Tứ’ trong ‘Phong đế’ vốn dành cho diễn viên gạo cội Khuyết Kỳ Danh với khả năng diễn xuất tài tình thủ vai. Thế nhưng sau quá trình sàng chọn, vai diễn ‘Quảng Tứ’ lại bất chợt bị đổi thành Tưởng Dĩ Lương, và khi mọi người còn đang đoán già đoán non nguyên nhân sâu xa trong đó thì Khuyết Kỳ Danh lại công bố nhận vai diễn trong ‘Kim ngọc kỳ ngoại’. Hai bộ phim điện ảnh ‘đụng độ’ nhau lần thứ hai, một số lời bình luận đã bắt đầu pha thêm chút hương vị tò mò. Dẫu thế, tuy là không địch lại được danh tiếng của ‘Phong đế’ nhưng ‘Kim ngoại kỳ ngoại’ lại nhờ nó mà lôi kéo được sự chú ý không nhỏ, phối kết hợp với hiệu quả thị giác mà Bạch Lãng và Thẩm Ái Như mang lại từ chiến dịch quảng bá, hướng bình luận cũng không quên đá thảo sang ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ và tỏ ý chờ mong sau khi dành mọi lời khen cho ‘Phong đế’. Đây được xem như sự bất ngờ ngoài mong đợi. *** Sau lễ công bố khởi động máy, vì tài chính có hạn mà lịch trình quay phim được sắp xếp dày đặc. Dù sao bộ phim cũng phải dùng đến rất nhiều nội thất sang trọng và ngôi nhà cao cấp, đây đều do chủ đầu tư đứng tên thuê hộ, kéo dài ngày nào là thêm tiền thuê ngày nấy, chi phí thì không hề nhỏ nên có thể tiết kiệm được bao nhiêu thời gian là Chu Khoan tuyệt đối không lãng phí, không khí căng thẳng và gấp gáp ngay từ những ngày đầu tiên trong phim trường. Bạch Lãng thấy vậy cũng không thể không lo. Anh không biết bao giờ thì tình hình thiếu hụt tài chính sẽ bùng nổ, nhưng để cả Chu Khoan và chủ đầu tư Thẩm Thanh Lâm bạn ông buộc phải công bố cắt kinh phí ngừng bộ phim thì chắc hẳn tình hình đã khó có cơ hội cứu vãn. Vậy nên muốn nắm bắt được thông tin buộc anh phải chen chân được vào vòng quan hệ của Chu Khoan trước, và điều đó buộc anh phải giở một số chiêu trò. Bởi đời này Bạch Lãng không còn là nghệ sĩ hạng ba xui xẻo như kiếp trước, trong đoàn làm phim anh được hưởng đãi ngộ chỉ sau Khuyết Kỳ Danh được cả đoàn đặc biệt quan tâm, vì thế Chu Khoan rất khách sáo với anh. Tuy với tính cách của Chu Khoan thì lâu dần cũng thành quen, nhưng anh không dám để thời gian trôi đi lãng phí. Tính toán đủ đường, cuối cùng anh bắt chước chiêu dùng ‘đồ ăn’ Khang Kiện. Chu Khoan có thói quen ăn đêm, đó là một trong những ấn tượng về ông mà anh nhớ trong kiếp trước, vậy nên cái bụng bia của ông ta mới phát tướng như thế. Khi ‘mới gặp lại’ lần đầu anh đã chẳng bất ngờ. Vì thế sau mấy buổi diễn, Bạch Lãng bắt đầu tự chuẩn bị cơm hộp mang đi. Lý do là vì cơ địa anh bị mẫn cảm với bột ngọt nên đành phải tự làm. Mặc dù việc này lập tức bị một số kẻ mô kích là anh giở thói ngôi sao, nhưng vì chẳng ảnh hưởng đến ai và anh cũng không quên chuẩn bị thêm phần nên muốn tìm khuyết điểm cũng khó. Chẳng qua lúc đầu không ai hưởng ứng trừ Hồng Hồng đã quen, sau mấy lần mới được người đầu tiên đến đánh chuyện, nhưng không phải Chu Khoan bụng bia mà là Khuyết Kỳ Danh gầy như que củi. Giờ ăn hôm ấy, Khuyết Kỳ Danh từ tốn cầm hộp cơm bình dân đến gần, lịch sự hỏi: “Bạch tiên sinh, có phải đây là món ăn của vùng T không nhỉ.” Khuyết Kỳ Danh độ sáu mươi tuổi, diện mạo đoan chính, khi còn trai trẻ hẳn cũng khiến bao cô phải thèm thuồng, để nhập vai trong ‘Kim ngoại kỳ truyện’ lần này mà ông phải nhuốm trắng cả đầu, nom lại càng thêm sang trọng. Mà vai diễn của ông lại còn là chú tư ‘Lý Hải Uẩn’ – người trực tiếp đẩy vai nam chính ‘Lý Xuyên Kình’ do anh đóng từ thiên đường rớt xuống địa ngục và liên tục chèn ép hà hiếp từ đầu chí cuối, tóm lại ông chính là vai nam phụ đối đầu trực diện với Bạch Lãng trong cả bộ phim. “Khuyết tiền bối khách sáo quá, gọi cháu là A Lãng là được. Khuyết tiền bối đoán chuẩn thế, đây đúng là đặc sản của vùng T, ngài không chê thì mời dùng thử?” “Ầy ầy, tôi đây mặt dày mày dạn không khách khí nhớ, cứ gọi chú Khuyết là được rồi,” – Khuyết Kỳ Danh lại bông đùa thêm câu, “Nói thật, mấy hôm liền nhìn hộp cơm của cậu mà thèm quá lắm.” Kiếp trước Bạch Lãng không tiếp xúc với Khuyết Kỳ Danh nên không có cơ hội quen biết, hơn nữa trong giới văn nghệ sĩ cũng có những quy tắc ngầm riêng, như người nổi tiếng chủ động tìm đến thì không sao, chứ làng nhàng hạng ba mà chủ động thì lại thành nịnh hót lôi kéo quan hệ, nên trước nay thái độ của anh với Khuyết Kỳ Danh vẫn rất thận trọng và khách sáo. Lần này Khuyết Kỳ Danh thiện chí đến, anh cũng thuận nước dong thuyền mà thôi. Mở hộp cơm chuẩn bị dư ra kia, từng miếng mực xào vàng óng thơm nức xếp gọn gàng trong chiếc khay tròn, lót bên dưới là một ít xà lách xanh mởn, trông thôi đã thấy ngon mắt. Anh lại bảo Hồng Hồng rót thêm cốc trà gạo ấm trong bình giữ nhiệt, đưa cho ông, “Cháu dị ứng với bột ngọt nên cứ phải tự túc vậy. Mà chú cũng sành ăn thật đấy, nhìn thôi đã nhận ra là mực xào ngò rồi.” Khuyết Kỳ Danh không từ chối, vui vẻ tiếp nhận, “Cảm ơn, cậu cũng chu đáo quá. Tôi từng quay một cảnh ở thành phố T, khi đó trên mâm cơm bữa nào cũng có món này, ăn đến phát ngấy, nhưng hôm nay thấy thì lại nhớ nhớ.” Bạch Lãng cười tiếp lời, “Là quay cảnh ở hải cảng trong bộ phim ‘Gào thét’ phải không ạ, chỗ ấy người bản sứ chúng cháu nhìn là nhận ra liền.” – Bạch Lãng đã tìm xem các tác phẩm điện ảnh của Khuyết Kỳ Danh ngay khi thấy tên ông trong danh sách diễn viên được chọn, đây là một trong những chuẩn bị trước của anh. Vậy nên Khuyết Kỳ Danh khá bất ngờ, “Đây là bộ phim lâu lắm rồi, cậu vẫn còn xem à?” Bạch Lãng ngượng ngùng đáp, “À, cháu nhìn danh sách diễn viên nên đi tìm,” – ý là không phải muốn xem mới tìm. Khuyết Kỳ Danh cũng là lão làng, nghe vậy thì bật cười hài lòng, “Rất tốt, rất tốt, giờ diễn viên trẻ tuổi làm được như thế hiếm lắm, cứ cố gắng duy trì nhất định sẽ thành công.” Bạch Lãng chân thành cảm ơn, “Không dám ạ, cháu cũng là người mới vào nghề, còn phải nhờ tiền bối chỉ bảo nhiều.” Khuyết Kỳ Danh cười khoái chí đáp ứng, gắp miếng cá mực, cùng Bạch Lãng dùng bữa trưa. Hai người hàn huyên về một số kinh nghiệm diễn, chủ yếu là Khuyết Kỳ Danh nói, Bạch Lãng im lặng nghe, đề tài cũng kéo dài không hết. Cho đến khi buông đũa, Khuyết Kỳ Danh cầm cốc trà gạo, uống xong mới nói tiếp, “Theo tôi, cậu đã nghiên cứu nhân vật kia rất kỹ, hành động, cử chỉ, đi đứng, vị trí đều chuẩn xác, biểu cảm trên màn ảnh cũng đủ sức thuyết phục, tôi đây không dám lên mặt dạy đời, chẳng qua theo tôi thấy, cậu còn có thể hoàn thiện nhân vật kia hơn nữa.” Không ngờ Khuyết Kỳ Danh lại sẵn lòng chỉ bảo, anh đặt đũa xuống và nghiêm túc hỏi, “Hoàn thiện hơn ạ?” “Nghĩ mà xem, khi chúng ta diễn, người xem gần nhất chẳng phải chính là bạn diễn đối diện với mình hay sao?” – ông cười hiền hòa, “Nếu cậu bớt quan tâm đến máy quay mà tập trung thuyết phục người đối diện mình, có lẽ sẽ gặt hái được nhiều hơn đấy.” “Người diễn đối diện mình?” – anh sửng sốt. Khuyết Kỳ Danh cười, lại nói một câu, “Hôm khởi động máy cậu làm rất tốt còn gì?” Bạch Lãng nghe xong thì rơi vào trầm tư. Cũng kể từ ngày hôm đó, Bạch Lãng theo chân Khuyết Kỳ Danh học tập chủ đề ‘Sức hấp dẫn’. *** Thu hoạch ngoài mong đợi làm anh chìm đắm vào chủ đề mới. Cho đến khi hoàn hồn thì danh sách khách đến cọ cơm cuối cùng đã thêm đạo diễn Chu Khoan như mong đợi. Chẳng qua khi ấy đã giáp Tết âm lịch. Theo dự định, đoàn làm phim sẽ chấm dứt cảnh quay biệt thự trước Tết và chuyển đến cảnh phòng may sau kỳ nghỉ đông, nên không thể kéo dài hơn, cảnh hỏng phải được quay lại ngay trong ngày, tiến độ khá là gấp rút. Nhưng bù lại, với tốc độ này đảm bảo rằng cả đoàn làm phim sẽ được nghỉ lễ trong hai tuần, thành ra càng sát ngày nghỉ mọi người cũng rục rịch thảo luận kế hoạch nghỉ hai tuần dài. Có người về quê, có người đi du lịch, đương nhiên Bạch Lãng cũng không thoát khỏi cảnh bị tra hỏi. Miệng thì trả lời ‘về nhà’, nhưng đáp án thực sự thì chính anh cũng không biết. Cừu Tiềm cũng dắt Cừu Tiểu Hải về Tân Đảo đón Tết, hai người vừa đi ngày hôm nay; ngày cuối cùng của năm, nhà trọ quá yên tĩnh. Anh tháo chiếc đồng hồ, đặt vào trong ngăn kéo. Giữa đống đồ linh tinh trong ngăn kéo, anh thoáng thấy chiếc di động cũ từng dùng. Không kìm nổi tiếng gọi từ sâu thẳm con tim, anh bật nguồn, nhận được tin nhắn Bạch Lễ gửi đến vào mấy hôm trước. ‘Hết giận rồi cũng nên về nhà đón Tết đi.’ Môi khẽ run, anh đặt chiếc điện thoại vào chỗ cũ, tiện tay tắt nguồn cả cái mới. Sau đó vùi đầu ngủ li bì một giấc thật dài, ăn nồi lẩu một người. Anh nghĩ, bản thân phải làm quen thôi. *** Chẳng qua chuỗi ngày yên tĩnh của Bạch Lãng chỉ kéo dài được đến mồng ba Tết. Tối hôm ấy, cửa nhà bị đá ra đầy thô lỗ, Cừu Tiềm hằm hằm bước vào, “Em làm gì mà không mở điện thoại?” Cừu Tiều Hải thì phi vào như tên bắn, nhảy tót lên đùi anh, “Chú A Bạch đừng biến mất, con nhớ chú quá hà.” Anh ôm lấy thằng bé, ghì chặt hơn bình thường.