Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 263 : Hàn phong, chết!

Trông thấy hải tâm diễm hóa thành ác thú hướng về bản thân vồ tới, thanh thế vô cùng khiếp người, có điều Lý Thiên Ngọc thần sắc không có một chút mảy may biến hóa, dường như hoàn toàn không có để tâm tới nhiệt độ vô cùng khủng bố của dị hỏa tới từ Hàn Phong vị này đấu hoàng đỉnh phong. Khẽ giơ lên ngọc thủ, từ trong lòng bàn tay Lý Thiên Ngọc đồng dạng cũng bùng lên hỏa diễm, chỉ là ngọn lửa này không hề có trên dị hỏa bảng, nó cũng không thuộc về thế giới này, tuy màu sắc cùng Hư vô thôn viêm xếp thứ hai có nhiều tương đồng, chính là thái dương âm hỏa đến từ thế giới ‘naturo’, hắc hỏa Amaterasu! Nếu là trạng thái bình thường, Amaterasu uy lực cùng cấp bậc tuyệt đối không thể cùng Hải tâm diễm so bì, thử suy nghĩ một chút sẽ thấy điều này hoàn toàn hợp tình hợp lý, cả hai đều có thể coi là dị hỏa, thế nhưng Amaterasu thực chất là ngọn lửa được tạo ra bởi đồng lực tới từ Mangekyou Sharingan, còn Hải tâm diễm lại hoàn toàn do trời đất tự sinh tự dưỡng, tuy bị Hàn Phong cắn nuốt trở thành hắn dị hỏa cần đấu khí tới làm năng lượng để thôi phát, nhưng cấp bậc của nó cũng không phải Amaterasu có thể sánh bằng. Nhưng lúc này, Lý Thiên Ngọc triệu hồi Amaterasu lại không phải đơn thuần Amaterasu mà pha trộn một tia hỏa chi pháp tắc vào trong đó, cho nên mà nói, lúc này cho dù có là Hư vô thôn viêm bản thể đến cũng chỉ có một con đường để chọn, chính là bị cắn nuốt thôn phệ. Quả nhiên, Hải tâm diễm hóa thành ác thú, khi gặp được Amaterasu liền như chuột thấy mèo, Hải tâm diễm tuy bị Hàn Phong luyện hóa, Amaterasu bao trùm lấy Hải tam diễm, dường như muốn thôn phệ Hải tâm diễm mà tiến hóa. Hàn Phong thấy được Hải tâm diễm vậy mà truyền lại cho bản thân cảm xúc bất an cùng sợ hãi, hắn trong lòng càng lúc càng sốt ruột, muốn thu hồi Hải tâm diễm tránh cho việc dị hỏa bị thôn phệ, chỉ là hắn nghĩ thì rất đẹp nhưng hiện thực lại tàn khốc, Amaterasu hắc viêm không thèm quan tâm Hàn Phong đối với Hải tâm diễm phát ra mệnh lệnh vẫn tiếp tục dây dưa cùng Hải tâm diễm, biến thành tình trạng trong ta có ngươi, trong ngươi có ta khiến cho Hàn Phòng cũng không dám sơ ý thu hồi Hải tâm diễm. Phải biết rằng nếu hắn thu hồi Hải tâm diễm, như vậy Amaterasu cũng đồng thời theo đó tràn vào cơ thể hắn, khi đó, Lý Thiên Ngọc động một cái ý niệm thôi cũng khiến cho Hàn Phong tiến thoái lưỡng nan. Tại sao lại nói là tiến thoái lưỡng nan thì là vì một khi để Amaterasu nhập thể, Hàn Phong như vậy buộc phải điều động Hải tâm diễm cùng đấu khí của bản thân chống cự tránh tình trạng bản thân kinh mạch vị Amaterasu đốt hủy, có điều không nên quên bên ngoài Lý Thiên Ngọc vẫn còn đối với hắn nhìn lấy chăm chằm không tha, nếu gặp phải tình huống như vậy, hiển nhiên Lý Thiên Ngọc mục đích là giết chết hắn cũng sẽ không thể nào bỏ qua cơ hội mà ra tay.  Có thể nói rằng Hàn Phong suy nghĩ như vậy quả thực rất chính xác, Lý Thiên Ngọc hiển nhiên là không thể nào lại buông tha cho hắn, không phải vì Lý Thiên Ngọc đối với Hải tâm diễm có hứng thú mà là hắn nguyên tắc đối bản thân mình đã hứa hẹn thì phải thực hiện, cho nên hắn đương nhiên không muốn buông tha Hàn Phong rồi.  Trái lại, Hàn Phong lúc này cho dù có nguy cơ Hải tâm diễm bị hắc viêm Amaterasu thôn phệ cắn nuốt cũng không dám có mảy may dừng lại hay có động tác thu hồi, ngược lại còn điều động càng nhiều đấu khí duy trì, hắn lúc này chỉ mong sao Lý Thiên Ngọc lượng đấu khí không bằng hắn, chờ khi Lý Thiên Ngọc tiêu hao toàn bộ đấu khí, còn không phải hắn muốn làm gì thì làm hay sao? Thế nhưng hắn suy nghĩ thực sự có thể thực hiện được? Đương nhiên Lý Thiên Ngọc sẽ nói cho hắn câu trả lời chính là không thể, bởi lẽ đấu thánh cùng đấu hoàng so ra thì hoàn toàn không phải cùng một tầng thứ, đây chẳng qua chỉ là Lý Thiên Ngọc tiện tay một đòn mà thôi, lại không nói đến cấp bậc của Amaterasu lúc này hoàn toàn áp đảo Hải tâm diễm. Quả nhiên, sau mấy khắc chung thời gian, mặt Hàn Phong đã trở nên trắng bệch, hắn lúc này toàn thân đấu khí hầu như đã cạn kiệt mười không còn một, chỉ đau khổ chèo chống, thỉnh thoảng nuốt vào đan dược duy trì. Lý Thiên Ngọc cũng không vội vã, hắn vẫn bình chân như vại liếc nhìn Hàn Phong, sau đó có lẽ cảm thấy nhàm chán vô vị, hắn liền chủ động triệt tiêu Amaterasu khiến cho Hàn Phong thở ra một hơi. Chỉ là còn chưa để Hàn Phong vui mừng cùng hưởng thụ cảm giác thoát chết trong gang tấc… “Phốc!” Phun ra một ngụm máu tươi đỏ sẫm, Hàn Phong con ngươi đột nhiên mở to, trên mặt thần sắc nguyên một dạng không cam lòng trợn trừng nhìn lấy Lý Thiên Ngọc.  MàLý Thiên Ngọc cánh tay lúc này đã xuyên thủng lồng ngực của Hàn Phong mà lòng bàn tay hắn đang nắm lấy một trái tim đỏ tươi còn đang nhẩy lên. “Chết đi!” Cười lạnh một tiếng dứt khoát đối với trái tim của Hàn Phong bóp nát. “Ngươi…!!!” Máu tươi chảy ra từ khóe miệng, Hàn Phong chỉ kịp bật thốt ra một câu, sinh mệnh của hắn đã hoàn toàn triệt để biến mất, đầu cũng gục xuống, quả thực chết cũng không hiểu mình chết như thế nào. “Xoạt!” “Rầm!” Lý Thiên Ngọc thản nhiên từ lồng ngực Hàn Phong rút ra cánh tay đẫm máu, mặc cho thi thể chết không nhắm mắt của Hàn Phong đổ gục xuống sàn nhà như một cây chuối bị phạt gốc phát ra âm thanh trầm đục. Nhìn thi thể của Hàn Phong, Lý Thiên Ngọc sau đó phất tay một cái, nạp giới trên tay Hàn Phong ngay lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, chiếc nạp giới của Hàn Phong cũng không phải loại bình thường, nó có màu sắc lam đậm, còn có tên gọi khác là U Hải nạp giới, chính là một loại cao cấp nạp giới, cho dù là bên trong Hắc Giác vực cũng cực kỳ hiếm thấy, mà cho dù có thì cũng không ai đem ra bán hoặc đấu giá, chỉ nói tới trình độ kiên cố cùng kích thước thì nó cũng đủ để bỏ xa các loại cấp thấp nạp giới khác.  Lý Thiên Ngọc ngay sau đó linh hồn lực tràn vào bên trong nạp giới bắt đầu kiểm tra. Khi thu hồi linh hồn lực, Lý Thiên Ngọc cũng không khỏi cảm thán mức độ phong phú của đồ vật bên trong nạp giới của Hàn Phong, quả thực không phải một vị đấu hoàng bình thường có thể có được, huyền giai cấp bậc đấu kỹ cùng công pháp nhiều không đếm xuể, ngay cả địa giai đấu kỹ cũng có một môn được Hàn Phong cất giữ ở một góc riêng biệt, cho nên hắn khi có được nạp giới của Hàn Phong liền ngay lập tức có thể nhìn thấy. Ngoài cái đó ra, bên trong dược tài phải nói cực kỳ phong phú cùng dày đặc, chỉ nhìn mức độ như vậy đủ hiểu những năm qua Hàn Phong ở bên trong Hắc Giác vực cùng Hắc Minh của hắn kiếm lời như thế nào. Sau khi chuyển toàn bộ dược tài vào bên trong không gian, Lý Thiên Ngọc mới đem ra quyển trục chứa đựng môn địa cấp đấu kỹ duy nhất bắt đầu mở ra đọc lấy.  “Đinh! Ký chủ phát hiện Địa giai cao cấp đấu kỹ Tù Thiên Chỉ x1, phải chăng học tập?” Lý Thiên Ngọc đương nhiên kỹ nhiều không sợ áp thân, lựa chọn học tập. Sau khi hệ thống xác nhận học tập hoàn tất, Lý Thiên Ngọc mới chuyển dời sự chú ý sang căn phòng, tuy rất nhiều vật phẩm trọng yếu đều được Hàn Phong cất giữ trong nạp giới, thế nhưng vật phẩm bên trong gian phòng này đối với người khác thì giá trị cũng không phải bình thường, hàng loạt bình ngọc chứa đan dược được bày biện sắp xếp gọn gàng trên giá, bên trong chứa đựng hầu như toàn bộ đều là ngũ phẩm đan dược, còn có một số ít lục phẩm hạ, trung giai đan dược coi như là tương đối quý giá. Tuy đối với Lý Thiên Ngọc tình trạng hiện tại thì ngũ phẩm cùng lục phẩm đan dược lúc này không có chút nào tác dụng, thế nhưng vài vị lão bà của hắn thì vẫn có thể dùng, hoặc nếu không sử dụng hắn vẫn có thể đem đi đấu giá kiếm chút tiền bỏ túi, cho nên không thể lãng phí, toàn bộ đều thu hồi vào bên trong không gian cất trữ lại. Không nói đan dược giá trị, còn có một thứ không thể so với đan dược kém hơn, chính là chiếc đỉnh mà Hàn Phong dùng để luyện đan, đỉnh này nằm trên thiên đỉnh bảng xếp vị trí thứ mười ba, Vạn Thú đỉnh. Chỉ là sau khi thông qua hệ thống tra xét phẩm cấp của Vạn Thú đỉnh, Lý Thiên Ngọc cũng đối với chiếc đỉnh này mất đi hứng thú, bởi lẽ phẩm cấp của nó theo hệ thống đánh giá cũng chỉ đạt huyền cấp trung cấp mà thôi, so với chiếc đan đỉnh hắn tự tay luyện chế còn kém, có điều, tuy đối với hắn không hữu dụng, nhưng hẳn là đối với Tiêu Viêm tiểu tử kia hữu dụng, cho nên hắn cũng tiện tay thu vào bên trong không gian, chờ lần sau gặp lại Tiêu Viêm liền đem đỉnh này giao cho hắn, đương nhiên còn có thi thể của Hàn Phong.  … Sau khi diệt đi Hàn Phong, Lý Thiên Ngọc bắt đầu trải ra thần thức, lấy trụ sở của Hắc Minh nơi Hàn Phong cư ngụ làm trung tâm trải rộng ra bốn phương tám hướng mục đích chính là tra xét sự xuất hiện của đám người Hồn Điện mà cụ thể là Hiên hộ pháp. Cách nơi này vài trăm mét, bên trong một tòa biệt viện, Lý Thiên Ngọc cuối cùng cũng tìm thấy một vị toàn thân trùm lấy áo bào đen, bên ngoài ngược lại giống như người bình thường, có điều linh hồn Lý Thiên Ngọc mẫn cảm cỡ nào? Hắn ngay lập tức cảm nhận được người này trên thân khi có khi không tỏa ra một chút hắc khí âm sâm cùng lạnh lẽo, hiển nhiên đây chính là tiêu ký đặc trưng để phân biệt người của Hồn Điện, không lẫn đi đâu được. Khóe môi không biết từ lúc nào nở ra một nụ cười khiến người ta tâm can lạnh lẽo như trời đông băng hàn, Lý Thiên Ngọc âm thầm nói: “Cuối cùng cũng tìm được, trốn đủ kỹ, thế nhưng có thể có khả năng tránh thoát khỏi ta tra xét sao?”