Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống
Chương 228 : Vụ hộ pháp, chết!
“Đến đây đi!”
“Như ngươi mong muốn!” Cười lạnh một tiếng, sau đó Vụ hộ pháp thân hình thoắt một cái liền biến mất.
Lý Thiên Ngọc tinh thần lực bao phủ toàn bộ phạm vị một km xung quanh, bất cứ động tĩnh dù chỉ là gió thổi cỏ lay cũng không thoát khỏi sự tra xét của hắn, không nói đấu tông có thể nhảy qua không gian cũng không thể thoát khỏi hắn tinh thần lực quét hình, mà Vụ hộ pháp còn mới chỉ là cửu tinh đấu tông mà thôi, sau đó, hắn một tay ôm Vân Vận xoay ngươi vỗ về phía sau một chưởng.
Vụ hộ pháp thân hình cũng theo đó hiện ra, trên người hắc khí lăn lộn tụ tập thành một cái đại thủ ấn đen kịt âm sâm lạnh lẽo đánh tới, đối mặt với đại thủ ấn đồng dạng là một đại thủ ấn, chỉ là màu sắc lại mang lấy màu đỏ rực kèm theo hàng loạt hoàng kim long ảnh.
Hai đại thủ ấn, đều là già thiên tế nhật kích thước to lớn hướng về phía nhau va chạm, chỉ là thanh thế lẫn uy lực thì Thôn thiên chưởng lại hơn một bậc, dù sao cũng tương đương thiên giai đấu kỹ…
“Ngang…rống!!!”
“U..uu…rít…!!!”
“Oanh!!!...rắc…két…!!!”
Chưởng ấn va chạm phát ra kinh thiên tiếng nổ, Vụ hộ pháp con ngươi co rút như đầu kim, hắn cảm thấy hoảng sợ mười phần, chưởng ấn khủng bố kèm theo kim sắc long ảnh chỉ khựng lại chưa đến một giây, liền thế như thái sơn áp đỉnh bẻ gãy, nghiền nát hắc sắc chưởng ấn, thế đi không giảm hướng hắn áp xuống.
“Không…không thể nào, ta là đấu tông đỉnh phong, làm sao có thể như vậy…ta không tin…!!!”
Nói xong, Vụ hộ pháp nỗ lực điều động đấu khí, một lần nữa hắc vụ tụ tập sau đó vắt hết sức bình sinh lại đánh ra một cái cự chưởng đen kịt, so với vừa mới rồi một chưởng còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Chỉ là lần này rất không may cho hắn, nếu như trước đó một thức Thôn thiên chưởng Lý Thiên Ngọc dùng để phá Vân Yên Phúc Nhật trận dễ dàng như ăn cơm uống nước là hai thành thì lần này hắn đã xuất ra tới bốn thành công lực, cho nên dù hắn có là đấu tông đỉnh phong cũng không thay đổi được kết cục đã định.
“Oanh…rắc…rắc…!!!”
Một lần nữa hắc chưởng lại bị phá tan, Xích hồng sắc cự chưởng như cũ đánh về phía Vụ hộ pháp, chỉ là lần này hắn không còn cơ hội né tránh hay ngăn cản, nếu là trước đó thì hắn còn có thể né được, nhưng hắn lại ngu ngốc chọn lấy phương pháp cứng đối cứng, cho nên phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
“Không…!!!”
“Phanh!!!”
Thân hình Vụ hộ pháp trong mắt đám trưởng lão Vân Lam tông, chúng đệ tử cùng hai vị đấu hoàng chứng kiến bị một chưởng kinh thiên đánh thành huyết vụ.
Từ trong yên vụ, một đạo linh hồn nhanh như chớp lao ra, thoắt một cái liền cách xa Vân Lam Tông gần trăm dặm, đồng thời thanh âm vang vọng:
“Tiểu tử, hủy đi nhục thân của ta, ngươi chờ xem, hồn điện chắc chắn sẽ không tha cho ngươi, lúc Tôn lão xuất thủ, cũng là giờ chết của ngươi!”
Lý Thiên Ngọc nghe vậy chỉ cười lạnh, âm thầm nói:
“Nếu không phải muốn dẫn ra đám người phía sau hắn, ta mới không nghĩ buông tha cho hắn đâu, chỉ là một tên đấu tông mà muốn trốn khỏi bàn tay của ta sao? Nghĩ thật hay!”
Sau đó, hắn liền vứt ra sau đầu chuyện này, lại nhìn về phía thân thể mềm mại, ôn hương nhuyễn ngọc đang yên tĩnh nằm trong lòng, đưa tay vén lấy tóc mãi hơi rối của nàng, hắn mới quay sang đám trưởng lão Vân Lam Tông cùng hàng loạt các đời đệ tử đang khẩn trương như lâm đại địch nói:
“Hôm nay đến đây thôi, Vân Vận ta mang đi, các ngươi nếu không phục thì cứ tới tìm ta, đương nhiên đại giá khi tới quấy rầy, ta nghĩ các ngươi cũng cần suy nghĩ cho kỹ!”
Nghe hắn nói, đám trưởng lão lấy Vân Lăng cầm đầu cùng toàn thể chúng đệ tử nghiến răng nén giận mà không dám ho he lấy một lời, không thể không nói lần này Vân Lam tông mất đi hai vị tông chủ, một tên đấu tông, một vị đấu hoàng, thực lực rớt xuống ngàn trượng.
“Vụt!” một tiếng, Lý Thiên Ngọc biến mất trước mắt đám người Vân Lam Tông, lúc sau đã xuất hiện trên tàng cây, đánh giá lấy hai vị đấu hoàng lúc này đang sững sờ, sau đó Gia Hình Thiên, Pháp Mã hai vị đấu hoàng này vội vàng chắp tay cung kính nói:
“Gia Hình Thiên, gặp qua tiền bối!”
“Pháp Mã, bái kiến tiền bối!”
Gật đầu, Lý Thiên Ngọc khoát tay nói:
“Không cần đa lễ, hai vị, ta tới gặp hai vị chỉ muốn nói một chuyện!”
“Không biết tiền bối cần chúng ta làm chuyện gì? Gia Hình Thiên vội đáp.
Pháp Mã thấy Gia lão đầu mở miệng rồi cho nên cũng một dạng cung kích đứng một bên chờ đợi.
“Không cần quá câu nệ, hai người các ngươi ta cũng biết một hai, một người là hoàng gia của Gia Mã đế quốc, một người là hội trưởng Luyện dược sư công hội, ta chỉ muốn nói là Vân Lam tông phía sau đó, các ngươi nên biết phải làm gì đi?”
Pháp Mã cũng Gia Hình Thiên trong lòng thầm giật mình, liền đó biến thành hoan hỉ, vị tiền bối này ý tứ không cần nói toạc ra nhưng đối với hai người lão thành tinh cũng quá rõ ràng, không phải là muốn mượn tay hai người thu thập Vân Lam tông sao? Không thể không nói quả là bánh từ trên trời rơi xuống.
“Đa tạ tiền bối, hai người chúng ta tự biết phải làm sao!” Pháp Mã cùng Gia Hình Thiên nén xuống hạnh phúc bất ngờ, vội vàng cung kính nói.
Vừa lòng gật đầu với biểu hiện của hai người, hắn nói tiếp:
“Ừ, hai người các ngươi rất nhanh trí, có điều, mặc dù ta không quan tâm các ngươi đối với Vân Lam tông thi triển thủ đoạn, cho dù buộc bọn hắn giải tán cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết chính là không muốn giết chóc quá nhiều, dù sao Vân Vận hiện giờ là ta nha hoàn nhưng trước đó cũng là tông chủ Vân Lam tông!”
“Tiền bối yên tâm, hai người chúng ta sẽ không!” Gia Hình Thiên đáp.
“Được rồi, còn một việc chính là luyện dược đại hội sắp tới, sẽ có một tên tiểu tử gọi là Tiêu Viêm, nếu ngươi có gặp thì chiếu cố hắn một chút!” Lý Thiên Ngọc hài lòng, lại hướng Pháp Mã nói.
“Tiêu Viêm sao? Chẳng lẽ là…Nạp Lan nha đầu kia…” Gia Hình Thiên giật mình lẩm bẩm.
Liếc Gia Hình Thiên một cái, hắn nói:
“Đúng vậy, Tiêu Viêm tiểu tử kia chính là hôn phu của Nạp Lan Yên Nhiên, có điều trước đó không lâu, Nạp Lan Yên Nhiên đã tới cửa từ hôn, cho nên hai người đó giờ đã không liên quan!”
“Thì ra là vậy, xin tiền bối yên tâm, nếu Tiêu Viêm có đến, chắc chắn chúng ta sẽ quan tâm chiếu cố hắn!” Pháp Mã cùng Gia Hình Thiên gật đầu đáp ứng nói.
“Như vậy ta đi trước, còn lại các ngươi tự lo đi!”
Nói xong, không đợi hai người kịp phản ứng, hắn ôm lấy Vân Vận đằng không bay lên, đưa tay vuốt một cái, không gian trước mặt như một tờ giấy mỏng bị xé rách, sau đó bước vào bên trong rồi biến mất.
…
Trên bầu trời ô thản thành, một đạo khe hở nhanh chóng tách ra, Lý Thiên Ngọc trong lòng ôm lấy Vân Vận từ bên trong bước ra, “Vụt!” một tiếng liền biến mất, khi xuất hiện đã là bên trong cửa tiệm của hắn.
Cũng phải nói thêm, ở đây Lý Thiên Ngọc hắn ngoài RinneSharingan năng lực không gian là Kamui và phi lôi thần thuật ra thì hoàn toàn không thể nắm giữ hay điều khiển được không gian, trên thân hắn không có không gian pháp tắc, nhưng ở Đấu phá thế giới, pháp tắc lại rất đặc biệt, khi thực lực đạt tới đấu tông, liền có thể xé rách không gian tiến hành na di, đến đấu thánh thì có thể ở bên trong đấu phá thế giới tạo ra một tiểu không gian, cho nên Lý Thiên Ngọc thánh cảnh cấp bậc, thực lực tương đương đấu thánh, có lẽ ở thế giới khác làm không được việc này nhưng ở Đấu phá thế giới pháp tắc lại công nhận tu vi của hắn là đấu thánh cho nên việc này mà nói là cực kỳ dễ dàng.
Đồng thời bên trong đấu phá thương thế giới di chuyển bằng Kinh lôi truy tinh bộ có phần không tiện bằng xé rách không gian na di cho nên hắn khi di chuyển đến nơi nào khoảng cách khá xa thì thường dùng phương pháp xé rách không gian na di, còn khi di chuyển phạm vi gần thì dùng kinh lôi truy tinh bộ, tất nhiên không phải là nói Kinh lôi truy tinh bộ yếu, dù sao cũng là thần cấp thân pháp, chỉ là hắn thực lực còn chưa đủ để nó phát huy ra tốc độ thực sự mà thôi, nếu hắn tiến vào thần cảnh, sử dụng kinh lôi truy tinh bộ thì một bước đi ra đôi khi vượt ngang nửa cái đấu khí đại lục cũng không phải nói chơi, ví dụ như Cổ Nguyên muốn tới nam vực cũng phải mất tới vài lần xé rách không gian na di mới đến được, trong khi Kinh lôi truy tinh bộ chỉ cần một bước chân, so sánh đơn giản cũng đủ hiểu.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
113 chương
118 chương
176 chương
60 chương
200 chương