Sakura, Nắm Tay Tôi

Chương 11 : Nhiệm vụ (5) : bỏ tay ngươi ra !

------------- . . Akatsu nhìn cô gái phía trước mặt mình... Hắn...chưa từng thấy cô gái nào đẹp như vậy ( ô chuỵ nhà Uchiha dĩ nhiên là điẹp rồi cha nội khen thừa =)))) Hắn đã mê đắm đôi mắt xanh, mái tóc hồng và thân hình thon thả ấy. Ham muốn chiếm đoạt trỗi dậy hơn bao giờ hết nổi lên trong suy nghĩ của hắn.. Sasuke có lẽ đã nhận ra suy nghĩ kinh tởm của hắn trong ánh mắt, anh bật sharingan và rinnegan lên trong sự tức giận. Sakura thấy vật liền kéo tay anh như nhắc nhở điều gì đó, đôi mắt cô trở nên cương quyết hơn bao giờ hết. ”Sasuke-kun! Chúng rất đông và ta không biết hắn cất thứ ta cần tìm ở đâu.. Vậy nên.. Làm ơn nghe theo tớ!” Nếu là 8 năm trước, có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ nghe theo bất kìa một kế hoạch nào của cô gái phiền phức đó. Nhưng bây giờ.. Nhìn vào đôi mắt cô, sự mạnh mẽ của cô bây giờ... Hn.. Có lẽ anh sẽ đồng ý một chút về cái kế hoạch ngớ ngẩn này! - “Mau đưa cô gái phía trước lại gần đây cho ta!” Akatsu thúc giục mấy tên hầu cận. 4 tên cận vệ hùng hổ tiến lại chỗ cô và anh. Một tên to lớn hung hăng giằng lấy cổ tay bé nhỏ của cô. Sasuke trừng mắt, dùng chân đá hất mạnh cánh tay hắn. -”Ngươi dám!!!!!????” 3 tên còn lại hung hăng xông tới. Anh nắm chặt cổ tay cô, tay kia định rút thanh Kunasagi thì Sakura đã hét lên: -”Dừng lại! Nii-san! Em không muốn anh bị thương!” Nói rồi cô giựt tay mình khỏi anh rồi chạy lên trước mặt tên Akatsu Sasuke khựng lại... Có gì đó thật hụt hẫng khi Sakura buông tay anh ra... -”Xin ngài hãy tha cho anh trai của tôi! Tôi sẽ đi theo ngài.. Vì vậy.. Vì vậy... hãy để anh trai tôi đi!” Akatsu nhìn mĩ nhân đứng trước mặt mình, để thưởng cho vẻ đẹp hiếm có này, có lẽ hắn nên ban cho cô một đặc ân. Rồi hắn cười thật kinh tởm: “haha.. Vì một mĩ nhân đã cầu xin ta, nên ta sẽ tha cho ngươi lần này.. Mau cút xéo đi!” ( Ôi des ông anh dại mồm dại miệng ròi đấy ông anh eii =))) . . . Sasuke nhìn théo hình bóng của Sakura khi cô đã đi khuất theo đám người. Anh còn nhớ anh mắt lúc cô quai lại như muốn nói với anh: “Mình không sao đâu! Chúng ta sẽ làm được mà” Hn... Làm sao mà anh yên tâm được. Rồi nhanh như cắt, Sasuke vọt lên, đưa tên lính cuối cùng vào ảo thuật của mình. Anh biến thân thành hắn và cất thanh kusanagi đi, đi cùng với nhóm người. ------------- Tại toà lâu đài- căn cứ xa hoa tráng lệ của Akatsu. Khé môi cô kunoichi tóc hồng khẽ giật giật.. Hàng tá căn phòng và mật đạo như thế này... làm thế quái nào mà họ tìm ra bản đồ và danh sách được chứ! Shanaro!!!! 〰.〰 ”Này! Đứng đấy làm gì? Cô mau vào chuẩn bị cho bữa tiệc rượu tối nay của thủ lĩnh đi!” - Một tên lính canh gắt vào mặt cô. . . Nếu không phải vì nhiệm vụ thì bà đây đã cho mi một quả vào mặt rồi Shanaro *rắc rắc* - Inner Sakura ------------ Xin lỗi mọi ng vì ra chap chậm và ngắn... Thực sự thì au đang ở trong bệnh viện cấp cứu vì viêm dạ dày