Sắc Khí Tràn Đầy
Chương 88 : Quy định phạm vi hoạt động 2
Công Nguyên. Năm 2333.
Thời đại này nhanh chóng phát triển, nam nữ tỉ lệ trở nên mất cân đối nghiêm trọng.
Không biết vì nguyên nhân gì mà nhiều nam nhân thay đổi hướng tính. Quốc gia đối với trường hợp này nguy nan hết sức, nhưng không có cách giải quyết.
Điển hình là đầu năm nay, chính phủ bắt đầu vận dụng phương án giục nhà nhà sinh con. Nhưng vẫn vô pháp thay đổi hiện trạng.
Sau cùng, hiện tượng nam tôn nữ ti bắt đầu trở lại không thể ngăn cản được.
Học viện Hạnh Phúc ở Đế Đô.
Là học viện đứng đầu cả nước, năm nay thay đổi quy định đối với tân sinh viên mới nhập học. Học viện yêu cầu đối với sinh viên mới phải đích thân tới trường một chuyến trước khi nhập học. Tiến hành báo cáo giới thiệu bản thân một lần. Nếu tân sinh viên nào không tham dự ngày báo cáo theo quy định. Sẽ bị hủy bỏ tư cách nhập học.
Vì sao lại có quy định như thế, nói ra thì thật sự rất dài. Học viện Hạnh Phúc mọi năm đều có suất đăng ký học tương đối cao. Nhưng mỗi năm chỉ nhận đúng 160 người.
Cho nên, từ quy định đó mà có nhiều gia đình sử dụng các thể loại quan hệ kỳ lạ mà gửi con cái mình vào bên trong trường học. Nhưng không ai trong số họ biết được, bên ngoài ánh hào quang của trường học, chỉ là nó đang cố che dấu mọi sự hắc ám bên trong mà thôi.
Nam sinh nhập học, vào buổi sáng 8 giờ tập trung học lễ giáo đại đường.
Còn nữ sinh thì tập trung từ 1 giờ trưa.
Buổi chiều.
Tại cổng lớn học viện Hạnh Phúc.
Đã có rất nhiều nữ sinh đi đến, trên mặt ít hoặc nhiều đều mang theo vẻ chờ mong.
Thẩm Quân tạm biệt ba mẹ, vui vẻ đi vào bên trong trường.
Tại cổng trường bây giờ, có một vài vị giáo thảo khuôn mặt lạnh lùng, hấp dẫn nhiều nữ sinh.
Ngày báo cao rất quan trọng, hôm nay không chỉ đo kích cỡ may đồng phục, còn phải học vài nội quy cơ bản bên trong học viện.
Thẩm Quân nhìn di động, lúc này đã là 1 giờ 40 phút trưa.
Chu Dĩ Vi tên gia hỏa này sao còn chưa tới?
Thẩm Quân ở thế giới này thành tích hay gia cảnh cũng bình thường, có thể thi đỗ học viện đã là quá sức tưởng tượng. Còn bạn tốt của cô, Chu Dĩ Vi, lại chân chính là một bạch phú mỹ, một nữ vương đúng nghĩa, thành tích cũng luôn luôn đứng đầu. Hai người ngoài ý muốn quen biết nhau, sau đó trở nên thân thiết.
"A Quân." Thẩm Quân nhìn thấy Chu Dĩ Vi ở phía trước. Cô ấy quẩy tay ý bảo Thẩm Quân mau tới.
Lúc này, Thẩm Quân quả thật hơi lo. Cô chỉ mới tiến vào thế giới này, đối với mục tiêu và nhiệm vụ cô thật sự không biết.
Chỉ khi nào người đó xuất hiện trước mặt cô, cô mới nhận ra là ai.
Thẩm Quân cùng với Chu Dĩ Vi tiếng vào bên trong lễ đường, không khí lúc này lạnh lẽo rợn người. Lễ đường to lớn bên trong không có người ngồi. Thẩm Quân tò mò hỏi vài nữ sinh khác, nhưng ai cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Đợi hơn mười phút, tới phiên Thẩm Quân vào trong. Người nọ yêu cầu Thẩm Quân ký tên vào sổ. Thẩm Quân không nghĩ ngợi cũng không đọc kỹ thì đã ký vào.
Cô không biết chính thời điểm này, từ giờ tuổi già của cô sẽ bị người khác điều khiển.
Chờ tất cả mọi người ngồi xuống, khuôn mặt lão sư kiểm kê lại số lượng. Sau đó hài lòng gật đầu.
Bắt đầu lên tiếng: "Các em ở thời điểm ký tên vào sách, đối với mặt pháp lực đã có giá trị hiệu lực. Tất cả mọi người không thể tùy tiện rời khỏi trường học. Một khi bị bắt gặp, hậu quả chắc chắn là việc các em không thể dễ dàng gánh vác. Tin tưởng tôi, các em sẽ được hưởng một cuộc sống tốt đẹp. Cho dù ngay từ khi bắt đầu, các em có chút không thể thích nghi. Nhưng quen rồi, các em chắc chắn có thể hưởng thụ."
Thẩm Quân cảm thấy những lời này rõ ràng có ẩn ý kỳ lạ, sâu xa nào đó. Không tự giác mà nhìn xung quanh.
Cô cảm thấy có người nhìn chằm chằm mình.
"Dĩ Vi, có người đang quan sát chúng ta phải không?" Thẩm Quân nhỏ giọng hỏi, cô luôn rất mẫn cảm, hy vọng chỉ là vì cô suy nghĩ nhiều.
Chu Dĩ Vi gật đầu: "Mình cũng thấy kỳ lạ, có cảm giác người nào đó cứ nhìn chằm chằm mình. Trường này có vẽ kỳ lạ lắm."
Các cô không hề hay biết, hình ảnh mỗi nữ sinh ở đây đều bị thu vào hết trong một chiếc máy tính, mà người ngồi ở máy tính lại là những nam sinh, khuôn mặt mang theo vẽ sở hữu, cùng với một nụ cười xấu xa hài hước.
Truyện khác cùng thể loại
129 chương
12 chương
68 chương
10 chương
208 chương
27 chương