Tra A vừa muốn giải thích, bánh bao nhỏ đã bật khóc. Khốc O nhớ ra cả ngày hôm nay vẫn chưa cho bé bú, vì vậy tạm thời vứt tra A qua một bên, không thèm để ý đến hắn, bế con trai lên. Đi ra ngoài thì không tiện lắm, nhưng đối diện với tra A cho con bú y cũng cảm thấy rất xấu hổ, chỉ có thể đóng chặt cửa, quay người đi. Tra A im lặng nhìn chăm chú phần gáy trợ bóng của y: Kỳ thực, anh đã từng nghĩ qua rồi. Khốc O không quay người lại, con trai cắn y có chút đau, khiến y run rẩy một lúc. Tra A: Em đừng tức giận. Anh chỉ là nghĩ, sau khi sinh con xong em nhất định muốn bỏ đi, nếu như anh chỉ vì muốn được vui sướng nhất thời mà đánh dấu em, cuộc sống sau này của em phải làm sao bây giờ... Hắn đương nhiên biết được, cắn xuống một cái sẽ có bao nhiêu ngọt ngào, nhưng mà... Cho dù đã bị khốc O lừa, hắn cũng không muốn khốc O ném đi cả cuộc đời của y sau này. Khốc O nghe vậy không nói một lời. Tra A: Hiện tại anh đang rất hối hận. Nếu như sớm biết mình vốn không hào phóng như vậy, vốn không nỡ để "tên nhóc lừa đảo" này rời khỏi mình thì tốt biết mấy...