Sợ Yêu
Chương 20
Những ánh nắng li ti vờn trên mái tóc người con gái, Trác Nhiên bị ánh nắng chiếu vào mới lờ mờ tỉnh dậy, lại thấy cả thân thể đau nhức không thể cử động, phía dưới thân lại ngứa ngứa. Mở to mắt, cô giật mình khi thấy bản thân đang nằm trên người Mạc Quân Thần, mặt anh kề sát mặt cô lộ ra từng đường nét quyến rũ của đàn ông trưởng thành. Anh vẫn chưa ngủ dậy, mi mắt dài cong như mi mắt con gái, làn da màu đồng khỏe khoắn khiến anh cuốn hút đến lạ, hai hàng lông mày giãn ra nhìn anh trông giống như hài tử ngủ say, không suy nghĩ, không lạnh lùng dữ dằn, lại không lưu manh bỉ ổi, mà hiền lành chất phác.
Cô nắm chặt ga giường nhẹ nhàng dậy khỏi người anh, lại phát hiện ra phía dưới anh còn chưa rút ra. Trac Nhiên mặt mày đỏ ửng như tôm luộc nhưng cô lại khoong biết phải làm thế nào. Lấy tay? Hay trực tiếp đúng dậy? Nếu trực tiếp đứng dậy sợ anh tỉnh giấc.
Sau một hồi suy nghĩ, cô nhắm mắt lấy tay cầm vào tiểu Quân Thần của anh, cầm thứ to lơn đó nhẹ nhàng, nhẹ nhàng rút ra.
Mạc Quân Thần tỉnh dậy, nhìn thấy một màn không khỏi phì cười, anh cất giọng hơi khàn: Vừa mới tỉnh dậy mà đã muốn vận động rồi à? Đêm qua chưa đủ hả?
Cô giật mình lập tức trượt ra khỏi người anh, nét măt bây giờ nóng đỏ như lửa nung: Tôi....tôi..
Tay cô vẫn cầm lấy cự vật to lớn, vô tình ma sát, Mạc Quân Thần hai mắt đen lại, cô lại cư nhiên vô tình quyến rũ hắn, cự vât trong tay cô càng ngày càng cương cứng, nóng bỏng, cô lại lần nữa giật mình, xấu hổ buông ra.
Em quyến rũ tôi?
Không, tôi không có....
Anh lật người lần nữa đè lên người cô, đêm qua anh không thấy mệt sao? Cô thì mệt lắm rồi đấy.
Cốc Cốc, hai đứa chuẩn bị xuống ăn cơm đi.
Bọn con tắm đã. Nghe thấy tiếng mẹ anh ở bên ngoài, Mạc Quân Thần hắng giọng trả lời, ánh mắt vẫn chăm chăm vào cô. Tắm uyên ương thì thế nào?
Anh bế cô vào phòng tắm, bật nước xả từ phía trên xuống, anh áp sát thân thể của cô vào tường lạnh lẽo, cơ thể của cô đang nóng rực bỗng cảm nhận được sự mát lãnh phía sau lưng bỗng cảm thấy khao khát. Nhưng cô mệt quá rồi dù muốn cũng không thể phản kháng.
Không cần ngại, đây cũng không phải lần đầu.
Không phải lần đầu thì cô cũng là con gái, dù sao không không thể đêm làm, sáng cũng làm được, người ta đi làm ca cũng có giờ nghỉ.
Mạc Tổng thường làm việc thâu đêm suốt sáng như vậy à.
Anh cười, Đúng vậy vì tôi có thể lực tốt, em có muốn thử khi ở công ty không?
Không muốn, bỉ ổi.
Ha ha.
Anh để chân cô quắp lấy eo anh, một tay anh giữ lấy eo cô liên tục đưa đẩy lên xuống theo nhịp điệu của mình, hai tay cô chỉ có thể ôm cổ anh.
Nước phía trên vòi hoa xem chảy xuống khiến cả hai ướt hết, lại như kích thích mọi giác quan trong anh, anh lại lật người cô ra vào từ phía sau.
Được một lúc, anh đặt cô xuống bồn tắm phía dưới, ánh mắt mê ly: Nếu không muốn mệt nữa, xoa dịu nó đi.
Anh đặt tay cô vào nó, vậy trong tay cô nóng bỏng cương cứng, cô xoa xoa, lại ấn ấn tò mò không thôi, một lúc lại nắn nắm: Không phải đồ chơi mà em nắm như thế, tôi nói em xoa dịu nó, sờ nó, vuốt ve nó.
Biến Thái, cô chỉ muốn mắng thẳng vào mặt anh, anh nằm dưới, cô ngồi lê chân anh, hai tay muốn ve. Anh lấy sữa tắm xoa khắp người cô, xoa đến đâu lại như lửa đốt đến đo, khó chụi vô cùng.
Để tôi tự làm.
Em làm việc của mình đi.
Bên ngoài lại vọng tiếng của mẹ anh: Hai đứa xong chưa? Tắm nhanh mà xuống ăn cơm.
Mẹ anh gọi kìa, tắm nhanh lên.
Mặt anh xám xịt như mây đen kéo đến, sự vui sướng nhất thời bi vùi dập nặng nề, đúng là mẹ anh có khác.
Cả hai nhanh chóng tắm rửa rồi đi ra ngoài, cô chợt phát hiện bản thân không mang quần áo.
Tôi không có quần áo.
Ngốc. Anh lấy áo sơ mi đưa cho cô mặc, chiếc áo rộng thùng thình qua mông cô, hai đầu nụ hoa vươn thẳng hằn qua lớp áo lại khiến cổ họng anh khô khốc, sao đứng trước cô anh lại có phản ứng mãnh liệt thế này.
Em ngồi đây, tôi đi lấy quần áo cho em.
Anh mở cửa đi ra ngoài, mẹ anh nhìn thấy nah thì cười trộm còn giơ ngón tay cái lên: Mạnh mẽ lắm con trai.
Anh hừ nhẹ: Con tự làm được, mẹ việc gì phải bỏ thuốc.
Hừm còn không cảm ơn mẹ.
Cô ấy không có quần áo để thay.
Quần áo ở ghế, bảo nó nhanh xuống để ăn sáng.
Anh mang quần áo lên cho cô lại thấy cô nằm ngủ trên giường, chiếc áo sơ mi của anh bị kéo lên quá mông.
Mẹ kiếp. Anh chửi thầm, dạo này anh bất chợt thấy bản thân dần mât kiểm soát khi ở bên cạnh cô.
Đi đến bên giường, nhìn thấy bờ môi đỏ mọng khiêu gợi, anh lại không nhịn được hôn xuống, chỉ định hô nhẹ một cái nhưng khi dán môi mình vào môi cô thì lại không cưỡng lại được, dùng lưỡi luồn qua kẽ răng hút hết mật ngọt trong miệng cô.
Ưm.
Thấy cô có dấu hiệu tỉnh dậy, anh miễn cưỡng rời khỏi môi cô.
Váy đây.
Ừm, tôi ngủ quên mất.
Đúng rồi, tôi có thêm một yêu cầu.
Yêu cầu gì?
Mối lần nhìn thấy tôi phải chủ động hôn tôi.
Lại điên cái gì vậy?
Không làm? Hửm?
Hừ được.
Tên này lại định làm cái trò gì chẳng biết, sợ không ai biết cô là tình nhân của hắn chắc.
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
13 chương
10 chương
84 chương
80 chương
12 chương
10 chương